Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 183: “Kẻ nghèo” mua sắm





Chờ sau khi mọi người trả tiền xong đi ra khỏi nhà, lúc này bác gái Phùng mới đi đến bên cạnh Hà Ngọc Yến nhỏ giọng hỏi: “Tại sao con mua nhiều đồ vậy?”
Hà Ngọc Yến cười tủm tỉm trả lời: “Con cảm thấy mua hết những đồ cần dùng trong một năm thì lần sau không cần đến nữa.”
Thật ra ngày hôm qua khi bác gái Phùng tới đây đã muốn làm như vậy
Nhưng bà lại sợ đắc tội với người quen bên này của chị dâu lớn nhà họ Thái cho nên chỉ mua mấy thứ linh tinh
Bây giờ xem ra vẫn là người trẻ tuổi thông minh hơn, bắt đầu làm chuyện khiến người khác không thể ngờ được
Chị dâu lớn nhà họ Thái đi ở hàng cuối cùng của nhóm người, nhìn thấy ai cũng xách tay nải lớn thì cảm thấy rất khó chịu
Cô ta muốn dựa vào việc dẫn bọn họ tới nơi này để xây dựng mối quan hệ tốt với bọn họ, nhưng không ngờ bọn họ lại không biết xấu hổ như vậy
Đồ rẻ như vậy, tại sao lại không biết xấu hổ mà mua liền một lúc nhiều đồ như vậy chứ
Chị dâu lớn nhà họ Thái muốn mở miệng mắng chửi, nhưng cô ta suy nghĩ lại rồi nuốt xuống
Mọi chuyện chưa xong xuôi, cô ta đành phải chịu đựng một chút
Vì vậy sau khi nhóm hàng xóm về lại khu nhà, mọi người thấy bọn họ xách túi lớn túi nhỏ trở về, bầu không khí sôi trào trong nháy mắt
Mẹ Hà thấy con gái đang xách đồ trong tay, lập tức đi lên cầm lấy: “Ai da, con mới sinh con chưa được nửa năm, sao có thể xách đồ nặng vậy được chứ?”
Mẹ Hà vừa mới cầm lấy, cảm thấy khó hiểu: “Tại sao không nặng vậy?” Mẹ Hà nhìn thấy cái túi của con gái rất lớn, còn nghĩ rằng là rất nặng
Hà Ngọc Yến cười ha ha nói: “Mẹ nhìn xem bên trong xem có thứ gì đi?”
Khi mẹ Hà mở ra nhìn thì thấy phần lớn đều là nấm, không nặng mấy
Cái gì mà nấm hương, nấm mộc nhĩ
Ay da, vậy mà còn có nấm tuyết nữa
Những thổ sản vùng núi này đều là thứ tốt
Ngày thường muốn mua cũng rất khó
Không ngờ con gái vậy mà lại mua được một bao lớn
“Con nghĩ dù sao sau này cũng không đi nữa nên mua nhiều một ít
Những loại nấm này có mùi rất thơm, hơn nữa phơi cũng khô, chỉ cần mình bảo quản tốt, ăn một hai năm cũng không có vấn đề gì
Mẹ, khi nào mẹ về nhà cũng mang một ít về nhà đi.”
Mẹ Hà liên tục gật đầu: “Được, thứ này thật sự không tệ.”
Bên ngoài, lần này bác gái Trịnh không đi chung, nhìn thấy bọn họ xách túi lớn túi nhỏ trở về thì khiếp sợ đến mức thiếu chút nữa tròng mắt cũng phải rơi trên mặt đất
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Không phải chứ
Còn có thể mua liền một lúc nhiều như vậy sao?”
Ngày hôm qua khi bọn họ đi thì chị dâu lớn nhà họ Thái nói là tốt nhất đừng mua nhiều quá, miễn cho người ta không vui, sau này không bán cho bọn họ nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên ngày hôm qua bà ta rất muốn mua nhiều thêm mấy miếng thịt nhưng cũng nhịn xuống
Bà ta nghĩ qua hai ngày nữa rồi kêu chị dâu lớn nhà họ Thái dẫn bà ta đi tiếp
Hoàn toàn không ngờ rằng những người này ai nấy đều mua nhiều đồ như vậy
Này……
Trong nháy mắt, bác gái Trịnh cảm thấy bản thân bỏ lỡ một trăm triệu
Ngoài ra các bác gái khác không đi theo cũng cảm thấy khiếp sợ
Trong lòng họ âm thầm quyết định ngày mai bọn họ cũng phải đi
Mua liền một lúc nhiều đồ luôn, mua ba mươi cái khăn lông, kem đánh răng cũng mua tám cái, mười cái
Tranh thủ mấy năm nữa cũng không cần lo lắng về mấy thứ này
Nếu chị dâu lớn nhà họ Thái biết suy nghĩ trong lòng của mấy người này, chắc chắn cô ta sẽ phát điên
Nhưng tạm thời cô ta còn không biết
Hơn nữa lúc này phải xây dựng mối quan hệ tốt với những người này
Vì vậy, cô ta vui tươi hớn hở mà nói chuyện với những người xung quanh
Một lúc thì nói miếng thịt này chọn rất tốt, một lúc thì nói màu của miếng vải kia rất đẹp
Hà Ngọc Yến nhìn dáng vẻ vô tri này của cô ta, lại nhìn biểu cảm cuồng nhiệt của các bác gái trong khu nhà
Trong lòng yên lặng thắp một cây nến cho chị dâu lớn nhà họ Thái
Ngày mai có trò hay có thể xem nha
Ngày hôm sau là cuối tuần, những người đàn ông trong khu đều không cần đi làm
Lúc này đây người đi chợ đen biến thành một nửa đồng chí nam, một nửa đồng chí nữ
Đồng chí nam chủ yếu muốn đi xem chỗ này có an toàn hay không
Bởi vì bọn họ sinh sống ở đây mấy chục năm, chưa từng nghe có một cái chợ đen như vậy tồn tại
Chị dâu lớn nhà họ Thái nhìn cả trai lẫn gái đi theo phía sau
Trong lòng đột nhiên cảm thấy không ổn lắm
Chờ sau khi dẫn người đến chợ đen, nhìn thấy bọn họ như châu chấu, nhìn thấy thứ gì đều nhét vào trong lòng ngực
Cô ta lập tức hiểu rõ
Mà người đàn ông to lớn nhìn thấy chị dâu lớn nhà họ Thái dẫn những người này đến đây, sắc mặt khó coi đến mức như muốn giết người
Lúc này ông Tào cũng đi theo đến đây
Sau khi nhìn thấy biểu cảm của người đàn ông to lớn và dáng vẻ của chị dâu lớn nhà họ Thái, trong lòng hơi lo lắng
Ông bắt đầu chú ý tình huống xung quanh
Một lúc sau cũng không thấy có ai đi ra ngăn cản bọn họ
Vì vậy căn cứ vào tâm tư có lợi ích phải chiếm lấy, ông Tào định xài hết 50 tệ mà bạn già đưa cho ông
Những người khác cũng không nhường một tấc
Người tiêu xài hào phóng nhất là Thẩm Thiết Sinh, thậm chí xài 200 nhân dân tệ để mua đồ
Trong đó có một cái đồng hồ Hải Thành rất đẹp
Chờ sau khi mọi người vui vẻ xách túi lớn túi nhỏ đi ra ngoài, ông Tào lập tức đi đến bên cạnh Thẩm Thiết Sinh, nhỏ giọng hỏi: “Sao hả?”
Thẩm Thiết Sinh lắc đầu: “Trở về rồi nói.”
Sau khi trở về, mọi người nhìn thấy nhiều đồ như vậy, tất cả đều rất vui vẻ
“Nếu đi đến Cung Tiêu Xã thì cái khăn lông lớn này cũng có giá một đồng hai, còn phải đưa thêm phiếu vải nữa
Nhưng nơi đó rất tốt, không cần phiếu vải, chỉ cần một đồng năm.”
Bác gái Khúc vui vẻ mở một chiếc khăn lông lớn màu hồng ra
Chất lượng khăn lông rất tốt, sờ lên rất chắc dày
Diện tích cũng rất lớn, có thể làm chăn trải giường cho trẻ con
Hà Ngọc Yến cảm thấy rất hứng thú đối với cái này
Cô đi qua sờ sờ, sau đó tìm được nhãn hiệu in ở dưới khăn lông
Lúc này khăn lông chưa được may nhãn vào mà trực tiếp in tên nhà máy sản xuất và địa chỉ ở trên hai đầu của khăn lông
Hà Ngọc Yến đi một chuyến thật sự không chú ý đến mấy nhãn hiệu này
Sau khi xem khăn lông lớn xong, cô lại chạy tới xem đồ những người khác mua
Giống như vải dệt, thức ăn, rất nhiều thứ đều không có nhãn hiệu
Nhưng thật ra mấy loại đồ như kem dưỡng da, kem đánh răng, khăn lông đều có nhãn hiệu ở trên đó
Nhân dịp khi các bác gái khoe ra thu hoạch của mình, cô lần lượt xem mỗi đồ bọn họ mua
Sau đó, trong lòng mơ hồ có một chút suy nghĩ
Nhưng những điều này đều phải chờ chồng cô trở về mới xác nhận được
Tuy nhiên cô nhìn quanh mọi người, phát hiện chị dâu lớn nhà họ Thái không có trở về chung
Lúc này chị dâu lớn nhà họ Thái đã bị người đàn ông to lớn mắng một trận
“Nếu không phải chồng cô làm việc nhanh nhẹn
Cô cho rằng cô còn có thể đứng ở chỗ này sao?”
Miệng chị dâu lớn nhà họ Thái ngập ngừng, không dám hé răng
Nếu là cái bà già kia thì cô ta không sợ
Nhưng thay thành người đàn ông to lớn này thì cô ta vẫn hơi sợ hãi
Dù sao thì chồng của cô ta không có mặt ở đây, cô ta chỉ có thể nhịn xuống
“Anh Hổ, những người đó đều là nghèo kiết hủ lậu
Mua đồ phải dùng nửa đời, chắc sẽ không đến nữa đâu
Anh đừng quên, tôi tới thành phố cũng không phải vì một mình tôi
Chuyện ở chỗ tôi còn chưa bắt đầu làm đâu.”
Người đàn ông to lớn gọi là anh Hổ nghe xong lời này, hắn ta hừ lạnh một tiếng
Cuối cùng bình tĩnh lại
Cũng đúng, mấy thứ này cũng không tính là gì, lỗ một chút thì lỗ thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng hắn ta nghĩ như vậy, nhưng người đàn ông to lớn vẫn cảnh cáo nói: “Sau này cô đừng dẫn người đến đây nữa.”
Chị dâu lớn nhà họ Thái liên tục gật đầu đồng ý
Bởi vì khi những người đó mua đồ cô ta đều tính qua, có một số người vừa mua đã mua năm mươi cái khăn lông
Khăn lông dùng cho đời này đều mua hết rồi, sau này chắc chắn sẽ không mua nữa
Nhưng chị dâu lớn nhà họ Thái đã xem nhẹ sức chiến đấu của bọn họ
Bọn họ không cần, nhưng bọn họ còn có người thân, bạn bè
Người thân, bạn bè còn có người thân, bạn bè
Vì vậy, chờ sau khi cô ta quay trở lại khu nhà, đối mặt với một loạt lời khen mới của các bác gái
Lúc trước cô ta nghe những lời khen này đó đều cảm thấy rất sảng khoái, cảm thấy bản chất của những người thành phố đều nghèo kiết hủ lậu
Nhưng bây giờ nghe thấy, cô ta chỉ cảm thấy lòng chua xót
Cô ta không dám chọc anh Hổ, chỉ có thể nghĩ cách để những người nghèo kiết hủ lậu này dừng lại
Cách đó không xa, Hà Ngọc Yến ngồi dưới hành lang với tụi nhỏ tận hưởng gió nhẹ và xem náo nhiệt, nhìn thấy sắc mặt khó coi của chị dâu lớn nhà họ Thái, suy đoán đối phương sẽ ứng phó với cục diện kế tiếp như thế nào
Sau đó, sáng sớm hôm sau, nghe nói con trai của chị dâu lớn nhà họ Thái bị bệnh
Bị bệnh, đương nhiên không rảnh dẫn bọn họ đi chợ đen
Để các bác gái tự mình đi thì bọn họ lại không dám
Vì vậy mọi người chỉ có thể làm việc của mình
Thỉnh thoảng còn hối hận tại sao lúc trước mình không mua thêm nhiều thứ
Không nói cái khác, mua nhiều khăn lông một chút cũng được, cũng có thể chia cho người thân, bạn bè, lại còn rất có mặt mũi
“Yến Tử, con không mua những cái khăn lông đó là lỗ rồi.”
Thím Giang thấy Hà Ngọc Yến cầm cái ghế dựa đi ra ngoài, đặt ở đối diện cửa sân
Bà biết cô chuẩn bị ôm con đi ra ngoài phơi nắng
Hôm nay thời tiết sáng sủa, mặt trời ấm áp, chiếu vào trên người rất thoải mái
Hà Ngọc Yến cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp
Cô nghe thấy lời thím Giang, mỉm cười: “Không có gì đâu
Nếu như thật sự thiếu khăn lông, chờ sau khi con trai của chị dâu lớn nhà họ Thái khỏi bệnh thì chúng ta cũng có thể lại đi mua nữa.”
Bên cạnh, có rất nhiều bác gái nghe thấy lời Hà Ngọc Yến thì vỗ đùi: “Còn không phải là vậy sao
Chờ sau khi con trai con dâu lớn nhà họ Thái khỏi bệnh lại đi mua là được rồi
Nói không chừng đến lúc đó nơi đó lại có hàng mới nữa.”
Khi nghe thấy các bác gái rất náo nhiệt nói lời này, trong lòng Hà Ngọc Yến cảm thấy rất mừng rỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồng thời, cô cũng chú ý đến chị dâu lớn nhà họ Thái đang ngồi trước cửa nhà họ Hồ
Đối phương đang sắp xếp một ít thảo dược, vốn biểu cảm còn rất bình thường, sau khi nghe thấy lời các bác gái, biểu cảm cô ấy vặn vẹo, sau đó mới khôi phục bình tĩnh
Cô âm thầm ghi nhớ biểu hiện này đó của đối phương
Hà Ngọc Yến đi vào trong phòng, cô đặt hai đứa nhỏ vào trong cái làn lớn, cùng mẹ cô nâng đến bên cạnh ghế dựa
Cô kéo miếng vải bông che đậy cái làn một chút để đôi mắt của hai đứa nhỏ không bị ánh nắng chiếu vào
Lúc này cô mới ngồi xuống tiếp tục quan sát chị dâu lớn nhà họ Thái. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.