Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 184: Hàng hoá có vấn đề





Lúc này cô mới ngồi xuống tiếp tục quan sát chị dâu lớn nhà họ Thái
Đối phương thu dọn những thảo dược đó, còn dính bùn đất, nhìn có vẻ là mới hái về từ bên ngoài
Một ít đất hoang ở gần đây có thể tìm được một vài thảo dược giải độc thanh nhiệt cũng rất bình thường
Nhưng căn bệnh này tới rất vội vàng
Không dẫn đến bệnh viện khám bệnh thì cũng hơi kỳ quái
Còn về việc có bị bệnh hay không, Hà Ngọc Yến không nghi ngờ
Bởi vì phản  ứng của bác gái Chu không thể giả được
Lúc này, bác gái Phùng cũng thò qua quan tâm hỏi: “Chị dâu lớn nhà họ Thái này, tại sao cô không dẫn con trai đến trạm y tế khám bệnh đi
Trạm y tế của chúng ta khám bệnh đau đầu, nhức óc vẫn rất tốt
Khám bệnh cũng không đắt, nếu như cô thiếu tiền thì những người hàng xóm chúng tôi có thể gom góp tiền cho cô.”
Lời này của bác gái Phùng là thật lòng muốn giúp đỡ người khác
Ngày hôm qua sau khi chồng bà trở về từ chợ đen có nhắc nhở bà sau này đừng đi đến đó nữa, bà cũng đồng ý, thậm chí bà cảm thấy chị dâu lớn nhà họ Thái này có vấn đề
Tuy nhiên con trai của đối phương mới có mấy tháng đã bị bệnh luôn khiến người khác cảm thấy đồng tình
Chị dâu lớn nhà họ Thái nghe lời này thì lắc đầu: “Không cần, con của con luôn thế
Lúc trước ở trong núi bị bệnh uống thảo dược này hai ngày là tốt rồi
Xem bệnh chích thuốc tốn tiền, cũng không tốt bằng thảo dược.”
Lúc này, ông Lâm đi ra từ trong phòng
Hà Ngọc Yến rất ít khi nhìn thấy ông ấy ở khu nhà vào giờ này
Ngày thường ông đều đi ra ngoài câu cá, bằng không thì đi tìm ông Khang chơi cờ
Hôm nay ông ở lại khu nhà cũng hơi khác thường
Hà Ngọc Yến điều chỉnh phương hướng cái làn một chút, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm diễn biến bên kia
“Đây là sài hồ, còn này nữa, đều là thảo dược dùng để hạ sốt
Nếu con của cô thật sự không thoải mái, cô mau đưa đến trạm y tế đi.”
Chị dâu lớn nhà họ Thái tới nơi này ở hơn nửa tháng
Đây là lần đầu tiên gặp ông Lâm
Cô ta ngẩn người, nhớ tới khu nhà có một người như vậy nên lập tức nói: “Thật sự không cần đâu, chỉ là đứa nhỏ hơi nóng lên mà thôi.”
Nói xong, cô ta thu dọn một chút thảo dược trong tay rồi đi về phía bồn nước bên kia
Hà Ngọc Yến nhìn đến đây, cảm thấy có vẻ  ông Lâm đã biết điều gì đó
Những người khác trong khu nhà cũng cảm thấy trong nháy mắt bầu không khí trở nên hơi kỳ quái
Tuy nhiên sau khi ông Lâm ngồi xuống phơi nắng
Rất nhanh, khu nhà lại náo nhiệt
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Cô bé, con biết chuyện gì sao?”
Qua nửa tiếng, sau khi bên này của Hà Ngọc Yến không có người
Ông Lâm dạo tới dạo lui đã đi tới
Hà Ngọc Yến: “Ông Lâm, con cũng không biết gì hết.”
Ông Lâm cũng không để ý, xua tay nói: “Sau này cái chợ đen gì đó con đừng đi nữa.”
Hà Ngọc Yến: “Con vốn cũng không định đi nữa
Con cũng chỉ đi một lần như vậy thôi, mở mang kiến thức rồi trở về.”
Ông Lâm gật đầu, ngay sau đó lại lắc lư đi ra bên ngoài
Trong lòng Hà Ngọc Yến lại hơi suy đoán
Tuy nhiên, trước khi cô suy nghĩ điều gì khác thì Viên Viên trong làn đã ồn ào trước
Con bé vừa ồn ào, Đan Đan cũng bắt đầu ồn ào theo
Hà Ngọc Yến duỗi tay sờ, quả nhiên hai đứa đều đi ị
Cô nhanh chóng kêu mẹ đến hỗ trợ, thay tã mới cho đứa nhỏ
Vừa vặn tới giờ cho uống sữa nên cô lại cho hai đứa nhỏ uống sữa, lúc này mới đi ra bên ngoài một lần nữa
Tuy nhiên lúc này trong sân ít người
Mọi người đều bắt đầu chuẩn bị cơm trưa
Mọi chuyện lại quay về như ngày thường
Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày các bác gái đều ngóng trông đi chợ đen, nhưng con trai chị dâu lớn nhà họ Thái vẫn chưa hết bệnh
Bác gái Chu sợ cháu trai bảo bối của mình bị lây bệnh
Không thể không cho đứa nhỏ cai sữa mẹ trước, bắt đầu uống sữa bột
Không sai, người lúc trước khóc than nói không có tiền, không có cách mua sữa bột vậy mà bây giờ lại cho đứa nhỏ uống sữa bột
Nghe nói là mua ở chợ đen lúc trước
Giá không đắt nên mua mười túi. 
Bây giờ chị dâu lớn nhà họ Thái muốn chăm sóc con trai, bác gái Chu cho cháu trai uống sữa bột
Thật ra loại chuyện này không có gì tốt để khoe ra nhưng đối phương ôm đứa nhỏ đi ra sân cầm cái chén nhỏ đút từng muỗng từng muỗng sữa cho đứa nhỏ uống
Hà Ngọc Yến đoán bà ta đang muốn chứng minh với cô, cháu trai nhà bà ta có sữa bột để uống
Nhưng Hà Ngọc Yến không để ý đến bà ta
Ngược lại Kim Tư Tư mới ba tuổi, cháu gái nhỏ của bác gái Khúc ở nhà họ Tôn bên phòng ở phía đông nhìn thấy em bé uống sữa thì ồn ào nói muốn uống
Cả nhà họ Tôn có bốn người lớn, ba người đang làm việc
Là gia đình công nhân đứng đắn
Ba người lớn nuôi một đứa trẻ là dư dả
Nghe thấy cháu gái ồn ào muốn uống sữa
Bác gái Khúc hỏi mượn bác gái Chu một chút
Kết quả đối phương trực tiếp từ chối: “Bây giờ con chị dâu nhà sui gia còn đang bị bệnh
Tôi không nỡ đưa sữa bột cho chị
Đến lúc đó Nguyên Bảo nhà tôi không có sữa để uống thì phải làm sao đây?”
Bác gái Khúc vừa nghe rất tức giận, nhưng bà cũng không phải người không nói lý, hỏi thẳng: “Vậy tôi lấy đồ đổi với chị có được không?”
Cuối cùng, bác gái Chu chọn hai cái khăn lông
Lúc này mới cho bác gái Khúc một muỗng sữa bột
Hà Ngọc Yến chú ý tới hai cái khăn lông kia, là cùng nhà máy sản xuất với cái khăn lông lớn mà lúc trước bác gái Khúc lấy ra
“Những người này thật thú vị
Vậy mà lại không có ai tới tìm con mượn sữa bột.”
Những chuyện xảy ra trong sân, mẹ Hà thấy rất rõ ràng
Thấy con gái trở về, bà nhịn không được mà nói
“Lúc trước bác gái Chu quỳ gối cũng không thể mượn sữa bột được
Những người khác càng không dám nghĩ tới.”
Có đôi khi nghĩ lại cô cũng cảm thấy buồn cười
Con người thật sự thích bắt nạt kẻ yếu
Hễ ngày đó Hà Ngọc Yến cho mượn sữa bột, sau này sẽ có người cuồn cuộn không ngừng tới mượn sữa bột
Lúc này không phải công nhân viên chức của nhà máy sữa bột, không phải công nhân viên chức của nhà máy sữa bò thì không thể mua mấy thứ này được
Thứ này là sản phẩm dinh dưỡng, hơn nữa sản lượng không nhiều, giá cả lại đắt
Chỉ có phụ nữ mang thai mới có thể nhận được giấy mua sữa bột từ chỗ của bác sĩ
Bên ngoài xảy ra chuyện dùng khăn lông đổi sữa bột
Hơn nữa mấy ngày nay con trai của chị dâu lớn nhà họ Thái bị bệnh, không thể dẫn người đi chợ đen cho nên có người bắt đầu trao đổi với nhau
Mấy ngày hôm trước mua đồ là mua một cách mù quáng
Cả đám chỉ nghĩ mua được là kiếm lời, sau đó mua về nhà thì phát hiện rất nhiều đồ có thể dự trữ dùng rất nhiều năm
Hà Ngọc Yến tương đối khâm phục với năng lực mua hàng dự trữ của các bác gái
Giống như bác gái Khúc, Hà Ngọc Yến cho rằng đối phương mua những khăn lông đó đã không ít
Sau đó nhìn thấy đối phương xách mười mấy cái khăn lông đi ra hỏi có ai muốn đổi không
“Ay da, tại sao chị mua nhiều như vậy chứ?” Bác gái Phùng nhịn không được bắt đầu tò mò
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó bác gái Khúc cười ha ha nói: “Không phải là mỗi lần đi đều mua sao
Khi tôi không đi, tôi nhờ chị Trịnh ở nhà bên cạnh mua giùm!”
Nhìn thấy một thị trường nho nhỏ sắp thành hình
Đột nhiên có một người thanh niên trẻ tuổi đi vào từ bên ngoài
Các bác gái vừa thấy là gương mặt quen thuộc, lúc này mới nhẹ nhàng thở hắt ra, tiếp tục hoàn thành giao dịch vừa rồi chưa làm xong
“Giải Phóng, con đây là……”
Mẹ Hà nhìn thấy Lâu Giải Phóng đột nhiên lại đây, bà còn nghĩ rằng có chuyện gì đó
“Mẹ, là con kêu anh ấy đến đây.” Hà Ngọc Yến nói, cô kêu đối phương vào nhà chờ mình trước
Mà cô lại đi một chuyến đến nhà của bác gái Khúc, sau đó cầm hai cái khăn lông kêu mẹ cùng đi vào phòng
Những người khác thấy cũng không cảm thấy có gì
Mẹ ruột cũng đi vào chung, có lẽ muốn nói chuyện gì đó
Mà trong phòng, Hà Ngọc Yến đã đưa hai cái khăn lông vừa đổi cho Lâu Giải Phóng
“Anh nhìn xem có nhận ra nhà máy sản xuất khăn lông này không?”
Lúc trước khi Cố Lập Đông đi lái xe có kể cho cô nghe một chút về các vụ án xe vận tải lớn ra đường dài gặp cướp đường
Lúc này tin tức còn kém phát triển, những vụ án này không phải người làm việc trong ngành đó chắc chắn sẽ không biết được
Mà hai cái khăn Hà Ngọc Yến đưa cho Lâu Giải Phóng là do một nhà máy nhỏ ở Bắc Thành sản xuất
Dựa theo vụ án Hà Ngọc Yến nghe thấy, cái nhà máy nhỏ này nhận được một đơn hàng lớn, chở đơn hàng khăn lông đến thành phố Tân
Nhà máy nhỏ không có đoàn xe của mình nên ủy thác cho công ty vận tải thành phố chở đám hàng hóa này
Tuy nhiên, xe vận tải lớn đi nửa đường gặp cướp đường
Cuối cùng tài xế bị thương nặng, khăn lông cũng bị người khác cướp đi tất cả
Chuyện này xảy ra đã hơn một năm
Lúc ấy không thể tìm được người phạm tội, đến bây giờ cũng không tìm được
Mà cái nhà máy kia bị cướp đám hàng này, cuối cùng chịu đựng không nổi, trực tiếp bị xác nhập vào nhà máy khăn lông lớn hơn
Sau đó nhà máy nhỏ này không còn tồn tại nữa
Lúc ấy khăn lông do nhà máy này dùng kỹ thuật in nhuộm sản xuất tự nhiên cũng dần dần biến mất trên con đường cung cấp hàng hóa
Sau khi nghe xong lời Hà Ngọc Yến, Lâu Giải Phóng gật đầu: “Thật sự tôi có ấn tượng một chút
Trách không được cô kêu tôi đến đây.”
Sáng sớm hôm nay anh ấy bị Tào Đức Tài kêu lại, vì vậy anh ấy mới biết được là Hà Ngọc Yến nhờ đối phương đến đây tìm anh ấy
Lúc ấy, anh ấy còn nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì
Dù sao thì trước khi Cố Lập Đông rời đi đã đến nhờ anh ấy và Hạ Tự Cường hỗ trợ chăm sóc người nhà một chút
Vì vậy, khi anh ấy đến đây
Không ngờ rằng lại nghe thấy chuyện như vậy
“Nếu chỉ là mấy chục cái, trăm cái khăn lông của nhà máy này thì tôi sẽ không mẫn cảm như vậy, nhưng những khăn lông đó cũng có thể bị chất đống tồn kho
Nhưng……”
Hà Ngọc Yến nói, cô duỗi tay chỉ con số màu đỏ được in nhuộm ở trên góc khăn lông
Trên đó có mấy con số 197401 rất lớn, đủ để chứng minh này khăn lông này được sản xuất năm 1974
Đầu năm 1974, khăn lông của nhà máy vận chuyển bị cướp đường cướp mất
Bây giờ là cuối tháng 7 năm 1975, đã hơn một năm trôi qua
Những chiếc khăn lông này lại xuất hiện trên thị trường với số lượng lớn
Kế tiếp không cần Hà Ngọc Yến nói, Lâu Giải Phóng cũng lập tức hiểu rõ ý của cô
“Loại chuyện này không phải người bình thường như chúng ta có thể xử lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng tôi nghi ngờ chị dâu lớn nhà họ Thái mới tới khu nhà chúng tôi có quan hệ với những người ở chợ đen đó
Những người này có thể bán tang vật, chị dâu lớn nhà họ Thái cũng không phải thứ tốt gì
Ở cùng một cái sân với cô ta khiến tôi thật sự không thể yên tâm được.”
Lâu Giải Phóng cũng nghe Hà Ngọc Yến miêu tả cái chợ đen kia
Nói thật ra thì anh ấy cũng nghe nói qua có một chỗ như vậy
Nhưng cụ thể ở nơi nào thì không biết được
Không ngờ rằng vậy mà lại nghe được địa chỉ cụ thể ở chỗ này
“Anh giúp tôi đưa khăn lông này đến chỗ của đội trưởng Hoắc
Kêu anh ấy điều tra đám khăn lông này có phải là hàng lúc trước bị cướp không
Nếu thật sự như vậy, vậy những đồ vật khác bán bên trong chợ đen lại có xuất xứ từ đâu?” 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.