Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 187: Náo loạn





Mọi chuyện xảy ra hôm nay thật sự khiếp sợ quá mức
Tới lúc này rồi, bác gái Phùng cũng chưa hồi phục tinh thần lại
Hôm nay trước khi đi ra ngoài, bà còn nghĩ rằng sẽ không xảy ra chuyện gì
Trên đường đi đến trạm y tế nhận kẹo viên rất thuận lợi
Sau đó ngồi xe đi đến vườn bách thú cũng rất thuận lợi
Chuyến đi này tổng cộng có chín người lớn, trong đó có 7 người là của khu nhà bọn họ
Còn có 2 cái người là ở trong ngõ nhỏ
Tổng cộng có tám đứa trẻ đi cùng
Trong đó cháu trai và cháu gái của bác gái Chu, con trai của chị dâu lớn nhà họ Thái, con trai út của chị dâu lớn nhà họ Triệu, con trai út của chị dâu thứ hai nhà họ Triệu, còn có hai đứa nhỏ khác của ngõ nhỏ
Tổng cộng có tám đứa trẻ cứ biến mất như vậy
Bây giờ bác gái Phùng nhớ lại quá trình mất tích đều cảm thấy rất thần bí
Sau khi bước xuống xe buýt đi đến sở thú, bọn họ chuẩn bị mua vé đi vào sở thú
Kết quả, ở trước cửa sở thú gặp được người bán vải có tỳ vết
Bọn họ đã từng nhìn thấy loại người cầm rổ, cõng sọt chào hàng bán đồ này cho nên lập tức có người thích loại vải dệt kia, muốn tiến lại gần hỏi giá cả một chút
Một người kéo theo một người, kết quả hầu như tất cả người lớn đều muốn mua vải dệt này
Thật ra bác gái Phùng không có hứng thú với cái này
Hai đứa con trai nhà bà đều là những người đàn ông thô lỗ, có quần áo lao động do nhà máy phân phát là đủ rồi
Nhưng trong những người này chỉ có bà giỏi tính toán nhất
Vì vậy bà đã bị kêu qua hỗ trợ tính tiền
Bởi vì người bán vải không dám trực tiếp lấy vải ra cho bọn họ xem ở cổng lớn
Mà mấy đứa trẻ đợi một lúc lâu ở trước cửa cửa sở thú đều bắt đầu không kiên nhẫn
Cuối cùng, mọi người tách nhau ra
Người muốn mua vải đi theo người bán vải đến nơi gần đó xem vải
Người không mua dẫn mấy đứa trẻ đi dạo trong sở thú trước
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Mọi chuyện tới đây vẫn rất thuận lợi
Nhưng bác gái Phùng đã bị kéo đi từ trước cũng không ngờ rằng người cuối cùng dẫn bọn nhỏ đi vào sở thú chỉ có hai người chị dâu em chồng Thái Chiêu Đệ
Chờ sau khi bà phát hiện, bà nhanh chóng chạy vào sở thú tìm người
Cũng chỉ nhìn thấy hai người chị dâu lớn nhà họ Thái và Thái Chiêu Đệ té xỉu nghỉ ngơi ở bên trong một cái đình hóng gió
Bên cạnh đều không có đứa trẻ nào hết
Sau đó mọi người sốt ruột cùng nhau đi tìm người
Hai người té xỉu bị đưa đến bệnh viện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe nói hình như là ăn cái gì mà té xỉu
Bây giờ họ đang truyền nước biển ở bệnh viện, trễ một chút sẽ quay về sau
“Đừng ồn ào nữa, về nhà rửa mặt một cái đi
Chờ một chút nữa tôi lại đi đến đồn cảnh sát hỏi tin tức.”
Hà Ngọc Yến nhìn nhóm người tan đi, cô suy nghĩ rồi kêu mẹ chăm sóc tụi nhỏ
Bản thân thì đi tìm bác gái Phùng một chuyến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chờ một lần nữa về đến nhà, biểu cảm mang theo kinh ngạc
Mẹ Hà nhìn thấy biểu cảm khó coi của con gái, lập tức hỏi là có chuyện gì xảy ra
Hà Ngọc Yến kể rõ mọi chuyện khiến bà sợ tới mức liên tục lui ra phía sau
“May mắn, may mắn con không đi theo bọn họ xem náo nhiệt”
“Nếu bọn họ không có suy nghĩ muốn chiếm lợi thì sẽ không xảy ra những chuyện này.”
Hà Ngọc Yến nghĩ đến những chuyện vừa nghe thì cảm thấy rất kỳ quái
Đi ra ngoài mà dẫn theo mấy đứa trẻ nhỏ như vậy, còn dẫn theo vài người, toàn bộ ném cho hai người lớn chăm sóc
“Con đoán có lẽ mỗi người bọn họ đều cảm thấy người bên cạnh biết chăm sóc trẻ con nên không để ý đến mấy đứa trẻ.”
Mẹ Hà là một người từng trải, lại nói: “Chắc là như vậy
Ai có thể nghĩ nhiều người đi cùng nhau như vậy
Cuối cùng vậy mà chỉ có hai người xem bọn trẻ
Chuyện này thật đúng là……”
Nói xong, sắc mặt của mẹ Hà lại thay đổi, lại hỏi: “Có phải chuyện này là do chị dâu lớn nhà họ Thái kia làm ra không?”
Hà Ngọc Yến: “Không rõ lắm, nhưng con cảm thấy chắc chắn có liên quan đến cô ta
Là cô ta nói đến việc đi đến trạm y tế nhận kẹo viên
Cũng là cô ta nói đến việc đi đến sở thú
Những người khác đi theo cô ta, phần lớn mọi người đều muốn xây dựng quan hệ tốt với cô ta để dễ mua đồ hơn.”
Những người khác có cái nhìn khác với Hà Ngọc Yến, nhưng ai nấy đều cảm thấy là chị dâu lớn nhà họ Thái đề nghị đi ra ngoài
Sau khi xảy ra chuyện thì cô ta phải chịu trách nhiệm
Vì vậy, vào lúc chiều tối, sau khi Thái Chiêu Đệ và chị dâu lớn nhà họ Thái trở về từ bệnh viện chào đón bọn họ chính là cơn tức giận của nhóm hàng xóm
“Chị dâu lớn nhà họ Thái, kêu cô một tiếng chị dâu lớn là bởi vì cô là chị dâu của Thái Chiêu Đệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng tại sao cô muốn làm những việc này, làm hại hai đứa cháu trai nhà tôi biến mất.”
Vì chăm sóc ông Triệu, bác gái Khổng đã rất lâu không xuất hiện
Vừa thấy hai người chị dâu em chồng này trở về, bà ta lập tức tiến lên bắt lấy chị dâu lớn nhà họ Thái chất vấn
Bác gái Phùng không thấy bà ta ra tay đánh người cũng không có ngăn cản
Bởi vì bà cũng cảm thấy chuyện này hơi kỳ quái một chút
Nhưng ngay cả con trai của chị dâu lớn nhà họ Thái cũng mất tích nên không thể nghĩ là do cô ta làm
Mà chị dâu lớn nhà họ Thái cũng không trốn tránh trách nhiệm của bản thân
Chỉ thấy cô ta đột nhiên quỳ rạp xuống đất, đối mặt với mấy cái trừng mắt của các bác gái lớn tiếng sám hối: “Con xin lỗi, con xin lỗi
Nếu không phải con kêu mọi người cùng đi nhận kẹo viên thì sẽ không xảy ra chuyện này
Đều là con sai, đều là sai lầm của con.”
Bác gái Khúc kích động lại chạy ra: “Cô nói đi, cô nói đi
Có phải cô bắt cóc Tư Tư nhà tôi không?”
Kim Tư Tư, cháu gái của bác gái Khúc, năm nay đứa bé mới hơn ba tuổi, còn chưa tròn bốn tuổi
Đ tuổi tác hoạt bát đáng yêu
Xảy ra loại chuyện này, bác gái Khúc tương đối tự trách
Khi bác gái Khúc nói chuyện, những người đi làm ở khu nhà lần lượt tan làm về nhà
Nhìn thấy cảnh tượng lớn như vậy, bọn họ muốn hỏi nguyên nhân mọi chuyện
Mà Tôn Lệ Mẫn, mẹ ruột của Kim Tư Tư vừa lúc nghe thấy mấy cái này, cô tức giận đến mức như nổi điên xông lên muốn đánh người
Vẫn là bác gái Phùng giữ chặt cô lại, nói thẳng: “Đồng chí cảnh sát bên kia đang hỗ trợ tìm kiếm
Con bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút.”
Ngay sau đó, bác gái Phùng hỏi chị dâu lớn nhà họ Thái đang quỳ trên mặt đất khóc thút thít: “Trước khi hai người trở về khu nhà có kể rõ ràng tình huống lúc đó với đồng chí cảnh sát không?”
Chị dâu lớn nhà họ Thái còn chưa trả lời, Thái Chiêu Đệ đã liều mạng gật đầu, “Sau khi tụi con tỉnh lại đã kể lại tình huống lúc đó với đồng chí cảnh sát còn ở lại đó.” Nói tới đây, nước mắt nước mũi của Thái Chiêu Đệ đều chảy xuống
Lần này trong những đứa trẻ bị mất tích thì con trai và con gái nhà cô ta đều trong đó
Bây giờ cô ta cũng không biết nên làm cái gì mới tốt
Mới vừa tỉnh lại đã bị thông báo con trai và con gái mất tích, mặc kệ là ai cũng không thể chấp nhận được
“Tại sao hai người té xỉu vậy?” Trên lưng của ông Lâm khiêng một cái cần câu, trong tay còn cầm con cá đang vẫy đuôi đứng ở cửa thùy hoa, sắc mặt tương đối khó coi
Cũng không biết rốt cuộc ông Lâm đã đứng ở đó bao lâu
Hà Ngọc Yến đi qua, cô cầm lấy đồ trong tay ông Lâm
Sau đó nhìn thấy đối phương bước từng bước một đi đến trước mặt chị dâu lớn nhà họ Thái
“Cô nói đi, rốt cuộc lúc ấy đã xảy ra chuyện gì?”
Chị dâu lớn nhà họ Thái vừa rồi còn đang khóc thút thít nhưng nói chuyện vẫn rõ ràng, đột nhiên nói chuyện không được nhanh nhẹn nữa
Đương nhiên là bị khí thế của ông Lâm dọa sợ rồi
“Con không nhớ rõ
Chỉ nhớ rõ lúc ấy uống nước có ga do đồng hương mua dùm
Những chuyện khác con cũng không biết cái gì hết.”
Thái Chiêu Đệ ở bên cạnh vẫn luôn gật đầu trong khi chị dâu nói chuyện
Hai người lớn bọn họ phải chăm sóc nhiều đứa trẻ như vậy
Đứa nào cũng chỉ hai ba tuổi nên rất vất vả
Bọn họ dẫn bọn trẻ tìm cái đình hóng gió ngồi xuống trước
Nghĩ chờ những người khác lại đây rồi tiếp tục đi
Thời tiết bây giờ là cuối tháng 7, đi nhiều đường như vậy lại mang theo nhiều đứa trẻ nên thật sự nóng nực, chỉ nghĩ muốn mua nước có ga uống
Sau đó có một bác gái có lòng tốt thấy bọn họ muốn mang theo nhiều đứa trẻ nên nói sẽ mua nước có ga giúp cho bọn họ
Sau khi nghe xong lời kể này, Hà Ngọc Yến cảm thấy chuyện này vòng qua vòng lại cũng chỉ vì dẫn những đứa trẻ đó đi
Bắt đầu từ khi ra ngoài bọn họ đã tiến vào cái bẫy của người ta rồi
Ra ngoài, vải dệt nhặt của hời, uống nước có ga, dẫn những đứa trẻ đi
Bước đi rất đơn giản nhưng lại tương đối hữu hiệu
Nhưng trong chuyện này còn có một lỗ hổng lớn nhất
Mà ông Lâm ở bên kia cũng phát hiện điểm này: “Nhiều đứa trẻ như vậy, phải bao nhiêu người mới có thể mang đi hết?”
“Con không biết, chúng con đều té xỉu
Sao có thể biết được?” Thái Chiêu Đệ cuồng loạn mà hô lên
Giống như ông Lâm đang làm chuyện ác độc gì đó
Không biết ai đang mắng: “Chính là chị dâu em chồng các người làm.”
“Tụi con không có
Ngay cả con của tụi con cũng bị mất tích, làm sao có thể làm loại chuyện này?” Đột nhiên chị dâu lớn nhà họ Thái bắt đầu lớn tiếng ồn ào, giọng nói thê lương như bị 10.000 điểm đả kích
Sau khi nhìn thấy cảnh này, Hà Ngọc Yến đột nhiên cảm thấy đối phương thật sự có năng lực
Đúng vậy, cô không tin bất kỳ một câu nào do chị dâu lớn nhà họ Thái nói ra
Nhưng Thái Chiêu Đệ, chắc là cờ hiệu bị người khác lôi ra làm phông nền, bây giờ lại đang tìm mọi cách bảo vệ cho chị dâu của cô ta
Không biết tại sao nhưng Hà Ngọc Yến cảm thấy cô ta có hơi đáng thương
Chờ đến giây phút khi sự thật bị vạch trần, chắc người này sẽ điên mất. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.