Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 189: Phá án thành công





Trong nhà trệt, người đàn ông to lớn gọi là anh Hổ ngồi bên cạnh uống hai ngụm rượu, lúc này mới nói chuyện với bà già mà chị dâu lớn nhà họ Thái chán ghét: “Mẹ, mẹ thương lượng với Thái Nhị Nha như thế nào vậy
Bắt một đống trẻ con lại đây sớm như vậy, ồn ào quá
Phải đến cuối tháng xe mới xuất phát mà.”
Tuy rằng hôm nay đã bắt một đống trẻ con về nhà, anh Hổ nghĩ mỗi đứa trẻ là một xấp tiền nên cũng không cảm thấy gì
Nhưng sau khi bắt một đống trẻ con về, lần này nhớ tới còn chưa đến lúc vận chuyển hàng hóa
Tự nhiên lại phải nuôi dưỡng một tháng vô ích
Những đứa trẻ này thật sự ầm ĩ, bị các hộ gia đình xung quanh nghe thấy cũng không tốt
Bà già cũng không muốn nhưng cũng không biết Thái Nhị Nha đắc tội với người nào mà bị người lên núi điều tra
Chỉ có thể kêu cô ta bắt cóc trẻ con trước, sau đó bản thân tự nghĩ cách thoát thân
“Gốc gác của cô ta sắp bị người khác điều tra hết rồi, mẹ muốn nhanh chóng hành động
Đừng nói nữa, nếu không được thì trói đám trẻ con này lại tiễn đi là được.”
“Nghe nói lần này có em bé, là con trai của Thái Nhị Nha à?”
Lời anh Hổ khiến bà già nhịn không được mà nở nụ cười: “Con trai của cô ta gì chứ
Người phụ nữ này rất lợi hại đó
Tìm người trong núi của bọn họ mua một đứa con trai, nói cần ra ngoài một chuyến, tiện đường bán qua tay kiếm chút tiền đi đường.”
Những lời nói chuyện này bị nhóm người của đội trưởng Hoắc vây quanh bên ngoài nghe hết
Nhóm người không nói hai lời, nhấc tay ra hiệu bắt đầu hành động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đêm nay, tội ác không có chỗ nào che giấu trước mặt chính nghĩa
Sáng sớm hôm sau, trước sau khu nhà như một vang lên tiếng nước và tiếng nói chuyện
Cả đêm Hà Ngọc Yến không ngủ, sáng sớm nghe thấy tiếng động trong sân thì dứt khoát đứng dậy đi ra ngoài rửa mặt
Mẹ Hà nhìn thấy con gái thức dậy rửa mặt thì hỏi: “Sao con dậy sớm vậy?”
Hà Ngọc Yến mỉm cười không nói
Trên thực tế, không biết tại sao cả đêm trong lòng cô thình thịch, ngủ không yên
Cô lo lắng có phải bên Cố Lập Đông đã xảy ra chuyện gì không
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Khi hai mẹ con nói chuyện thì nhìn thấy chủ nhiệm Hồ của Văn phòng đường phố  dẫn rất nhiều đồng chí cảnh sát đi thẳng đến nhà họ Hồ
Đội trưởng Hoắc còn đi theo ở phía sau những người này
Khi đối phương mang người đi qua cửa nhà cô, hắn gật đầu với cô nhẹ đến mức không thể phát hiện
Hà Ngọc Yến lập tức hiểu rõ là mọi chuyện đã được giải quyết
Nghĩ như vậy, gánh nặng trong lòng cô cũng giảm bớt một chút
Mà nhà họ Hồ bên kia, chị dâu lớn nhà họ Thái đã bị người bắt ra
Chủ nhiệm Hồ đứng ở bên cạnh hai tay chống nạnh, tức giận đến mức không biết nên nói cái gì mới tốt
Thật sự là, tại sao mỗi lần xảy ra chuyện đều là người của khu này vậy
Quả thật là…… Quả thật là làm ông không biết nên nói cái gì mới tốt
Cảnh tượng lớn như vậy, hấp dẫn tất cả mọi người của khu nhà
Mọi người đều sửng sốt khi nhìn thấy chị dâu lớn nhà họ Thái bị bắt
Ngay sau đó, không biết có ai nói gì đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy bác gái, thím, tiểu tức phụ có con bị mất tích trực tiếp bắt đầu chửi ầm lên với chị dâu lớn nhà họ Thái
Chị dâu lớn nhà họ Thái vẫn luôn nói bản thân oan uổng, hỏi tại sao lại bắt cô ta
Đội trưởng Hoắc tiến lên nói thẳng: “Thái Nhị Nha, tên thật là Nhị Nha
Nguyên quán quán không rõ
Sau khi gả cho Thái Đại Minh thì theo họ Thái của chồng
Cô bị nghi ngờ có liên quan tham dự vào trong vụ án trẻ con mất tích ở ngõ nhỏ Đinh Hương
Những chuyện khác tới trong đồn rồi tự nhiên sẽ có đáp án.”
Nói xong, nhìn vẻ không phục trên mặt của Thái Nhị Nha
Đội trưởng Hoắc lại nói thêm một câu: “Thái Đại Minh và nhóm của hắn ta bị nghi ngờ có liên quan đến rất nhiều vụ án cướp đường, tối hôm qua đã bị bắt cả rồi.”
Vừa rồi chị dâu lớn nhà họ Thái có vẻ mặt không phục, nghe thấy lời này thì biểu cảm thay đổi
Mà cách đó không xa sau khi Hà Ngọc Yến nghe xong lời nói của đội trưởng Hoắc thì trái tim chìm xuống
Ngay lúc này, bên ngoài có người vội vàng chạy vào
Hà Ngọc Yến tập trung nhìn vào, vậy mà lại là Lâu Giải Phóng
Nhìn biểu cảm hoảng sợ của đối phương, trong lòng Hà Ngọc Yến càng nặng nề hơn
Sau đó, cô nghe thấy Lâu Giải Phóng nói: “Chị dâu, không ổn rồi
Lập Đông bị thương đã được đưa đến bệnh viện……”
***
Thời gian quay trở lại thứ Sáu tuần trước
Hôm nay là ngày đoàn xe xuất phát
Sáng tinh mơ sau khi ăn xong màn thầu do anh vợ mang đến
Cố Lập Đông dẫn anh vợ rời khỏi vợ và hai đứa con mới sinh, trực tiếp ngồi xe buýt đi đến nhà máy máy móc số 1
Bởi vì phải chở hàng hóa ra ngoài, ngày hôm qua anh cũng đã lái xe vận tải đến nhà máy máy móc số 1 để vận chuyển hàng hóa lên xe
Hôm nay qua đó kiểm tra tình huống chiếc xe
Nếu không có vấn đề gì thì có thể trực tiếp rời đi
Có rất nhiều người đã tới nhà máy máy móc số 1, sau khi hai người Cố Lập Đông đi vào cũng không khiến cho những người khác chú ý
Sau khi sắp xếp người kiểm tra hai chiếc xe vận tải nhà mình xong, lúc này Cố Lập Đông mới đi về phía trưởng khoa Hứa của nhà máy máy móc số 1 để chào hỏi đối phương một tiếng
Vào ngay lúc này, Cố Học Thiên của công ty vận tải thành phố cũng ngậm điếu thuốc tiến lại đây
Cố Lập Đông thấy vậy, nhíu mày, nhưng cũng chưa nói gì, chuẩn bị rời đi
Kết quả người này hỏi: “Không phải các người chỉ có bốn người sao
Tại sao lại có thêm một người nữa?”
Trưởng khoa Hứa là đội trưởng của nhiệm vụ lần này thì có thể hỏi câu này, nhưng Cố Học Thiên hỏi thì lại không phù hợp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Lập Đông cũng không để ý tới hắn ta, trực tiếp đi về phía tài xế nhà mình
Sau đó, trưởng khoa Hứa mới nói lời nói thấm thía: “Tiểu Thiên, trưởng khoa Cố đã nhắc chuyện này với anh rồi
Em hỏi như vậy không phải phép lắm.”
“Anh Hứa, xe nhà nước mang theo một người sống
Hơn nữa hàng hóa trong xe trị giá nhiều tiền
Tại sao em lại không thể hỏi chứ?”
Trưởng khoa Hứa bất đắc dĩ, nhưng Cố Học Thiên là con trai của lãnh đạo mình
Hơn nữa, tay nghề lái xe của cậu ta còn là do hắn dạy
Cuối cùng hắn vẫn nói: “Có thêm một người nữa là anh vợ của trưởng khoa Cố
Nghe nói là người tham gia quân ngũ
Lần này tiện đường đi qua Tây Bắc có việc.”
Thấy Cố Học Thiên có vẻ còn định ý kiến, trưởng khoa Hứa còn nói thêm: “Người ta nói trên đường gặp chuyện gì thì sẽ giúp đỡ.”
Thời buổi này đi ra ngoài ai cũng không dám cam đoan nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió
Nếu xui xẻo gặp cướp đường, bên người có người biết đánh nhau thì luôn có thêm một phần sức lực
Lúc này đây tuy rằng vận chuyển máy móc số lượng rất nhiều nhưng do kích thước của nó nên có rất nhiều chỗ trống trong thùng xe
Người ta có thêm một người thì nhét vào trong thùng xe là được rồi
Nghe nói còn là một người biết lái xe
Trên đường có thể giúp không ít việc đấy
Cố Lập Đông không biết sau khi bản thân rời đi còn có chuyện thị phi như vậy
Dù sao anh cũng đi về phía chiếc xe nhà mình, lại kiểm tra tình huống chiếc xe lần nữa rồi chờ đầu đoàn xe bên kia tập hợp xong thì xuất phát
Bởi vì bị sắp xếp chạy cuối cùng đoàn xe, Cố Lập Đông cũng không nhiều lời với người khác
Anh nói những hạng mục công việc cần chú ý trên đường với người của mình
Sau đó lại đợi hơn nửa tiếng rồi mới xuất phát
Cố Lập Đông sắp xếp xe của mình ở phía sau cùng, chỉ cần lái theo chiếc xe phía trước là được rồi
Anh cũng quen thuộc với con đường đi này, cũng không lo lắng lắm
Xe là Cố Lập Đông lái, anh vợ ngồi trên ghế phụ
Anh Mã nói mình muốn đến thùng xe nghỉ ngơi cho nên dọc theo đường đi, Cố Lập Đông ngẫu nhiên sẽ nói mấy câu với anh vợ
Đoàn xe thuận lợi đi tới vùng ngoại thành Bắc Thành
Mọi người tìm được nơi dừng lại ăn cái gì đó
Thức ăn đều là đồ tự chuẩn bị
Trước khi tới nơi tiếp viện, cơ bản họ đều ăn lương khô
Khi xuống xe, Cố Lập Đông chú ý tới người của mấy chiếc xe khác xuống dưới cãi cọ ồn ào cái gì mà đi vệ sinh, ăn uống
Mà Cố Học Thiên kia trực tiếp lấy từ dưới ghế xe ra mấy hộp thịt rồi cứ như vậy ném cho người vây quanh bên cạnh hắn ta
“Thật sự là thiếu gia nhà có tiền.” Anh Mã coi thường người như vậy, nói chuyện không khỏi có chút khó nghe
Cố Lập Đông cũng không cảm thấy gì, dù sao đồ cũng là của người ta
“Anh Mã, đoạn đường buổi chiều này là anh lái
Em và anh vợ em ngồi trong thùng xe trò chuyện với nhau.”
Anh Mã cười ha ha gật đầu: “Không thành vấn đề
Người anh vợ này của em nhìn có vẻ là người có năng lực.”
Chờ sau khi đoàn xe khởi hành lần nữa, Cố Lập Đông và anh vợ cùng ngồi trong thùng xe
Lái xe đi ở cuối cũng tốt, khi ngồi trong thùng xe nhìn ra phía sau không có chiếc xe ngăn cản có thể thoải mái nhìn rõ tình huống xung quanh
“Anh tư, dọc theo đường đi anh có phát hiện cái gì không thích hợp không?”
Dọc theo đường đi Hà Dũng Hải đều quan sát tình huống xung quanh, nghe thấy vấn đề này hắn lại không trả lời mà hướng tầm mắt nhìn về phía dãy núi nối liền nhau cách đó không xa
“Cái kia là núi XX
Nơi này không thuộc quyền quản lý của Bắc Thành
Bởi vì nơi này hẻo lánh cao chót vót, người sống trong không nhiều lắm.”
Cố Lập Đông biết người ở nơi này, bởi vì Thái Chiêu Đệ đến từ đây
Bây giờ nghe anh vợ nhắc tới đây, Cố Lập Đông hỏi: “Có phải nơi này có vấn đề không?”
Hà Dũng Hải lắc đầu: “Nhìn xem đã
Sau này anh đều sẽ ở trong thùng xe
Cũng để xem tình huống trên đường tốt hơn.”
Đối với cái này, Cố Lập Đông không phản đối
Hơn nữa vị trí trống trong thùng xe rất lớn
Trong thùng xe của anh chỉ đặt một bộ phận lớn của máy móc, đã dùng vải dầu bao lại và cột chắc dây thừng
Vị trí trống không vừa lúc có thể để cho hai người đàn ông nằm xuống
Cố Lập Đông còn nghĩ rằng đoạn đường sau sẽ không yên ổn nhưng nó lại vô cùng bình an
Điều không tốt duy nhất là dọc theo đường đi cả đoàn đều ngừng lại cách bưu điện rất xa, lại thêm không có điện thoại
Vì vậy, Cố Lập Đông vốn đã định sẽ gửi tin báo bình an cho nhà mà mãi vẫn chẳng thể thành công
Cho đến khi lái xe đến ngày thứ bảy thì đã đến nơi. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.