“Khụ khụ……”
Giám đốc Thẩm của nhà máy máy móc số 8 thấy Cố Lập Đông vừa tiến vào, biểu cảm của Giám đốc nhà máy máy móc số 1 lập tức khác thường Ông cho rằng Cố Lập Đông từng đắc tội với người này nên vội vàng hoà giải: “Trưởng khoa Cố, cậu tới đúng lúc lắm Người này là Giám đốc Cố của nhà máy máy móc số 1 Lần này ông ấy tới đây là muốn bàn bạc hạng mục hợp tác với chúng ta.”
Nghe thấy lời giới thiệu này, Cố Lập Đông lễ phép gật đầu với Giám đốc Cố Ngay sau đó anh nói: “Giám đốc, tôi đến đây báo cáo Sắp tới nếu không có việc gì quan trọng thì thời gian công tác của tôi có thể điều chỉnh……”
“Ừ, được được được Cậu đã bị thương, chờ sau khi vết thương khỏi hẳn rồi quay lại làm là được.”
Giám đốc Thẩm vẫn rất thưởng thức đồng chí tốt như Cố Lập Đông Sau đó Cố Lập Đông lại báo cáo một vài chuyện trên công việc rồi rời đi trước Mà lúc này Cố Quảng Thịnh nhìn về phía Giám đốc Thẩm hỏi: “Ông Thẩm, ông có vẻ rất thưởng thức người thanh niên kia.”
Giám đốc Thẩm nghe xong thì cầm lấy ly nước uống ngụm trà, lúc này mới nói: “Nếu là ông thì ông cũng sẽ thích người thanh niên này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thông minh, biết việc, gan lớn, cẩn thận Lái xe gặp cướp đường nhưng không hề hoảng hốt, lúc nào cũng có thể mang tất cả tài xế lái xe chung với cậu ấy về.”
Bởi vì ôngquan tâm với Cố Lập Đông Lúc này nghe thấy lời khen ngợi Cố Lập Đông, trong lòng Cố Quảng Thịnh lại hiện lên cảm giác kiêu ngạo kỳ lạ Biểu cảm trên mặt của ông ấy thả lỏng không ít Ngay sau đó ông bỏ qua đề tài này, tiếp tục bàn bạc chi tiết cụ thể việc hợp tác với Giám đốc Thẩm đang ngồi phía đối diện Một bên khác, sau khi đi ra từ văn phòng Giám đốc nhà máy Cố Lập Đông luôn cảm thấy vị Giám đốc Cố kia có chỗ nào đó kỳ quái Nhưng là cái gì thì anh cũng không thể nói rõ, chỉ có thể tạm thời kiềm chế chút kỳ quái này, đi làm xong chuyện trước [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Công việc được sắp xếp một lần nữa, công việc ngày thường sẽ do anh Mã phụ trách tiếp nhận Những chuyện có vấn đề quan trọng đưa cho anh xử lý là được rồi “Anh Mã, sau này phải làm phiền anh rồi Kỳ nghỉ này của em chắc phải nghỉ khoảng nửa tháng, cách hai ngày em sẽ đi đến đây xem tình huống trong khoa.”
Anh Mã rất nghiêm túc mà nghe Cố Lập Đông bàn giao công việc, nghe thấy lời này thì cười nói ha ha: “Cảm ơn cái gì chứ Lúc ấy nếu không phải em ngăn cản phần lớn bọn cướp thì anh khó có thể còn tay còn chân tiếp tục đứng ở nơi này Cơ mà bây giờ em có nghe tin tức gì về mấy tên cướp đường đó không?” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Cố Lập Đông: “Không, chuyện này chắc sẽ không có kết quả nhanh như vậy đâu.”
Nói xong, Cố Lập Đông xoay người chuẩn bị chạy lấy người Anh còn phải đi đến bệnh viện thay thuốc, sau đó đi đến lò mổ một chuyến kêu anh La để lại hai cái giò heo cho anh Tuy nhiên anh vừa ra khỏi văn phòng thì lại gặp được Giám đốc Cố trên hành lang Tuy rằng người này không có nghiệp vụ liên quan tới anh nhưng Cố Lập Đông vẫn chào hỏi đối phương Sau đó anh bị đối phương gọi lại “Cố Lập Đông đúng không?”
Cố Lập Đông gật đầu một cách khó hiểu, hỏi: “Xin hỏi có việc gì không Giám đốc Cố.”
Cố Quảng Thịnh nhìn thanh niên có dáng người cao lớn rắn chắc, ngũ quan kiên nghị, trong lòng rất cảm thán Vừa rồi ở chỗ của Giám đốc Thẩm, ông kiềm chế bản thân đừng để lộ ra vẻ khác thường nhưng bây giờ lại lần nữa nhìn thấy Cố Lập Đông, rất nhiều cảm xúc cảm thán dâng trào trong lòng Người thanh niên này thật sự có vẻ ngoài rất giống Cố Minh Lý Người em trai có nụ cười sang sảng say mê với nghiên cứu địa chất kia Đã mười mấy năm, Cố Quảng Thịnh không ngờ rằng còn có thể gặp lại gương mặt quen thuộc này Nhưng hai người lại có nơi khác biệt Ví dụ như lỗ tai, lỗ tai của người thanh niên này lại hơi giống với Cố Minh Hà, vợ của ông ấy, đều là loại vành tai dài Cố Lập Đông bị ánh mắt như đèn pha kia của đối phương đánh giá, rốt cuộc nhịn không được nói: “Nếu ngài không có việc gì thì chỗ tôi còn có việc nên xin phép đi trước một bước.”
Cố Quảng Thịnh thấy vậy, gương mặt nghiêm túc rốt cuộc thả lỏng lại Ông ấy cười sang sảng một tiếng, điều này khiến cho Cố Lập Đông càng khó hiểu hơn Anh nghĩ thầm, rốt cuộc Giám đốc Cố này bị làm sao vậy Rất nhanh, sự khó hiểu của Cố Lập Đông đã được giải đáp “Ngài nói rất có thể tôi là con trai của anh trai vợ ngài sao Cháu của ngài?”
Lúc này hai người đang đứng trên miếng đất trống trong nhà máy Bốn phía không có người, ngẫu nhiên có gió nhẹ thổi qua chỉ truyền tới tiếng cây cối xào xạc Cố Lập Đông không ngờ rằng đối phương kêu anh nói chuyện riêng, lời nói ra lại khiến anh cảm thấy rất kinh ngạc “Không đúng, ngài có phải là ba của đồng chí Cố Học Phương không?”
Cố Lập Đông đột nhiên nhớ đến ngày đó khi ở bệnh viện, phản ứng kỳ quái kia của mẹ Cố Học Phương Anh trực tiếp hỏi ra Cố Quảng Thịnh cũng không giấu giếm: “Không sai Cố Học Phương là con gái của tôi Người phụ nữ đi cùng với con bé là vợ của tôi, Cố Minh Hà.”
Ngay sau đó, Cố Lập Đông nghe đối phương bắt đầu giới thiệu tình huống gia đình của mình Cũng bao gồm tình huống nhà mẹ đẻ của vợ Sau khi Cố Lập Đông nghe xong, trong lòng hơi chấn động Nhưng anh đã qua cái tuổi cần ba mẹ, lúc này anh rất lý trí mà nói: “Chỉ dựa vào việc tôi có vẻ ngoài giống với Cố Minh Lý mà ngài nhắc đến đã nói tôi là con trai của ông ấy hình như hơi qua loa.”
Cố Quảng Thịnh cũng hiểu được ý của Cố Lập Đông Trước khi tới đây ông cũng suy nghĩ như vậy nhưng sau khi nhìn thấy Cố Lập Đông, suy nghĩ này đã sớm vứt ở sau đầu “Chú biết chuyện này rất bất ngờ, người bình thường đều sẽ nghi ngờ Yên tâm đi, chú cho con biết những điều này không phải muốn ép buộc con nhận người thân Bây giờ chúng ta xem như là người xa lạ, có rất nhiều chuyện chú cũng không dám nói Nếu không chờ thì sau khi chú về bàn bạc với vợ một chút rồi chúng ta lại ngồi xuống nói chuyện rõ ràng hơn Chú nghe nói con đã kết hôn sinh con Chuyện lớn như vậy tốt nhất con nên về trò chuyện với vợ con một chút.”
Cố Lập Đông nghĩ thầm, vô nghĩa, tôi chắc chắn sẽ nói cho vợ biết rồi, nhưng trên mặt anh vẫn rất bình tĩnh mà gật đầu: “Được, chuyện sau này để sau này rồi nói.”
Nói xong, không đợi Cố Quảng Thịnh nói thêm gì, Cố Lập Đông đã nhanh chóng rời đi ***
Trong khu nhà chung, Hà Ngọc Yến cũng không biết chồng vừa gặp được tiết mục tới cửa nhận người thân Lúc này cô đang lựa đậu nành, định chờ chồng mua giò heo về hầm canh giò heo đậu nành “Yến Tử, thím giặt tã xong rồi, con có cần thím nấu cơm không?” Thím Giang nhìn thấy Hà Ngọc Yến đang lựa đậu nành, nhỏ giọng hỏi “Không cần đâu, thím Sau này ở nhà tụi con thím hỗ trợ dọn dẹp vệ sinh trong nhà, giặt tã cho tụi nhỏ là đủ rồi Những chuyện khác con có thể tự làm được.”
Mẹ cô mới đi ra ngoài mua đồ ăn Hôm nay là ngày cuối cùng mẹ cô ở lại đây, chờ ăn cơm trưa xong thì chính thức dọn về nhà ở nhà máy thực phẩm Đến lúc đó, cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của nhà bọn họ sẽ do Hà Ngọc Yến phụ trách [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngoài ra còn có thím Giang giúp đỡ một chút Còn về tiền lương trả cho thím Giang vẫn sẽ không thay đổi Trong khoảng thời gian này ở chung khiến Hà Ngọc Yến hiểu hơn về nhân phẩm của đối phương, bà là một người vừa đáng tin vừa chăm chỉ Thím Giang nghe thấy cô còn tiếp tục mời bà làm việc thì trong lòng rất vui vẻ Tuy rằng áp lực cuộc sống của bà không lớn, chồng và con gái đều có công việc Chỉ còn một đứa trẻ 9 tuổi là đang học tiểu học nhưng thím Giang vẫn muốn tiết kiệm một chút tiền chuẩn bị làm của hồi môn cho con gái gả chồng sau này Cho dù bây giờ con gái còn chưa tìm được bạn trai, nhưng chuẩn bị sớm một chút cũng tốt hơn là sau này luống cuống.
Hai người đang nói chuyện thì nghe thấy bác gái Chu đang mắng to Thái Chiêu Đệ ở trong sân “Đó là người phụ nữ không có lương tâm Văn Lý nhà tôi rất tốt Cũng không chê những chuyện tồi tệ mà cô ta làm ra Chỉ nói riêng về nhà mẹ đẻ của cô ta thôi, nếu là người bình thường thì đã sớm ly hôn với cô ta rồi Nhưng con trai tôi là người mềm lòng, không chịu ly hôn Bây giờ nhìn xem, bây giờ nhìn xem…… Thái Chiêu Đệ cứ chạy đi như vậy, bỏ chồng con mà chạy……”
Tiếng khóc lóc như vậy nghe có vẻ đáng thương nhưng nghe nhiều thì mọi người cũng cảm thấy hơi buồn bực Nhà ai mà không có chuyện sốt ruột, nhà ai mà không có họ hàng đáng lo Mỗi ngày bác gái Chu đều oán giận như vậy lại khiến những người thương hại bà ta cảm thấy bà không đáng thương “Haizz, đáng thương cho hai đứa nhỏ Xuân Mai và Nguyên Bảo.”
Con gái lớn của Thái Chiêu Đệ tên Hồ Xuân Mai, con trai tên Hồ Nguyên Bảo Hai đứa nhỏ, một đứa bốn tuổi, một đứa chưa tròn một tuổi Cứ như vậy mà không còn mẹ, thật sự rất đáng thương Nhưng bác gái Chu, một bà già hơn 50 tuổi chăm sóc hai đứa trẻ cũng là một loại đáng thương khác Dù sao chuyện của nhà họ Hồ rối mù như một quyển sổ nợ “Nghe nói tất cả tiền trong nhà đều đưa cho chị dâu lớn nhà họ Thái, cả nhà chỉ còn 20 tệ Ngày hôm qua ông Hồ còn đi tìm ông Tào mượn tiền, nói là chờ phát tiền lương sẽ trả lại Một gia đình đang yên đang lành, cứ như vậy……”
Vào ngay lúc này, trong viện lại vang lên giọng nói của bác gái Trịnh “Chứ còn sao nữa Cưới con dâu như chuyện xui xẻo vậy Chị xem nhà tôi nè Người phụ nữ Lâm Hà Hương kia tự uống nước bùa còn không đủ, còn lén cho Kiến Dân nhà tôi uống Làm hại Kiến Dân nhà tôi thành cái dạng này rồi vỗ mông về nhà mẹ đẻ ở Loại con dâu này không cưới còn tốt hơn.”
Hai người như đồng cảm lẫn nhau, bắt đầu quở trách con dâu của mình Vào ngay lúc này, Cố Lập Đông xách theo cái túi lưới đi vào sân, bên trong túi lưới là hai cái giò heo Những người khác vốn đang xem náo nhiệt, vừa thấy cái túi lưới kia thì vây quanh lại đây “Lập Đông, Lập Đông, con mua giò heo này ở đâu vậy Lò mổ đã bắt đầu giết những con heo đó rồi sao?”
Cố Lập Đông lắc đầu: “Bọn họ nói là ngày mai cuối tuần mới giết Đến lúc đó có lẽ phải đi xếp hàng từ ba giờ sáng.”
Mọi người vừa nghe ngày mai giết heo, cũng không sợ phải xếp hàng lúc 3 giờ sáng, mọi người lại tốp năm tốp ba tụ tập lại với nhau bàn bạc ngày mai cùng đi xếp hàng chiếm vị trí Lúc này Cố Lập Đông mới có thể trốn về nhà.