Vào phòng, uống trà xong, Cố Minh Hà nói: “Nhà dì kiếm được mấy tờ phiếu mua đồ ngoại quốc, dì muốn hỏi các con có muốn cái gì không?”
Hà Ngọc Yến lắc đầu, cô cắt dưa lê xong đặt ở trước mặt đối phương, “Không cần, dì Cố Nhà con không thiếu cái gì hết.”
Cố Minh Hà biết hai người này không phải đang nói lời khách sáo Mỗi lần bà ấy đưa thứ gì, bọn họ luôn tìm cơ hội trả lại Bà ấy cũng không dài dòng nữa, nói thẳng: “Vậy dì và ông Cố muốn dẫn tụi nhỏ đến cửa hàng hữu nghị một chuyến Hai đứa không có ý kiến gì với chuyện này đúng không?”
Hà Ngọc Yến vừa nghe đã định lắc đầu Mấy năm nay mọi người đều thân thiết với nhau Ngẫu nhiên tụi nhỏ sẽ đi chơi riêng với vợ chồng Cố Minh Hà, hai vợ chồng đều rất thích hai đứa nhỏ này “Được ạ, cùng đi ra ngoài chơi.” Viên Viên không chờ mẹ mở miệng thì đã tự đồng ý “Chơi!” Đan Đan cũng hô theo tỏ vẻ bản thân cũng muốn chơi Vì thế Hà Ngọc Yến thay đồ cho tụi nhỏ rất nhanh, để hai đứa đi theo Cố Minh Hà ra ngoài Nghe nói Cố Quảng Thịnh lái xe, đang chờ ở đầu hẻm nên cũng không thể chậm trễ quá nhiều thời gian Sau khi tiễn hai đứa nhỏ đi, Hà Ngọc Yến đột nhiên cảm thấy hơi vắng vẻ Cô đã quen có con bên cạnh, đột nhiên rời đi thật sự rất không quen Cố Lập Đông thấy vậy thì tiến đến bên cô, nắm tay cô nói: “Mấy ngày hôm trước không phải em nói vở và mực nước bút máy trong nhà đã hết rồi sao Chúng ta đi đến hiệu sách mua về đi.”
Về những việc vợ thường xuyên đọc sách làm bài, viết sổ ghi chú, Cố Lập Đông vẫn luôn chú ý Vợ cũng hỏi qua anh có muốn cùng đọc sách học tập không nhưng Cố Lập Đông không thích cái này Anh từ chối, chỉ yên lặng ủng hộ vợ học tập Chỉ cần anh có ở nhà, anh đều sẽ chăm con để vợ có nhiều thời gian đọc sách hơn Tuy rằng tạm thời anh không rõ tại sao vợ lại cố gắng đọc sách như vậy nhưng tóm lại chắc chắn cô có suy nghĩ của riêng mình [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Anh làm chồng, ủng hộ bằng hành động là đủ rồi Hà Ngọc Yến nhìn gương mặt chân thành, tha thiết của chồng, đột nhiên hôn một cái lên mặt anh Lúc này cô mới cười hì hì chạy về buồng trong, sau đó dò đầu ra từ trong rèm: “Em đi thay quần áo trước.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Vì sẽ đi ra ngoài nên Hà Ngọc Yến bắt đầu sửa soạn Sau khi kết thúc vận động vào tháng mười năm trước, dần dần mọi người bắt đầu buông lỏng với việc mặc quần áo, trang điểm Ví dụ như cài bông hoa trên đầu khi đi ra ngoài hay là mặc quần áo có màu sắc tươi sáng Thậm chí trong khu nhà còn có bác gái tự uốn tóc cho mình bằng kẹp nóng Những xu hướng mới này đều tỏ rõ làn sóng thời đại mới sắp xảy ra Mà đứng trong làn sóng, bọn họ sắp chào đón thế giới mới Cô mặc váy liền thân có màu vàng nhạt dài tới đầu gối kết hợp với giày xăng đan da màu nâu nhạt Mái tóc dài ngang lưng được cô cột thành búi tóc, kẹp cái kẹp vải tự làm ở bên cạnh, phối hợp rất đơn giản nhưng vào lúc này lại tương đối thời trang Hà Ngọc Yến vén rèm cửa lên đi ra ngoài thì nhìn thấy chồng không chớp mắt mà nhìn chằm chằm mình Cô nhịn không được bước lên duỗi tay chọc chọc cơ ngực cứng rắn của chồng Kết quả, tay cô bị chồng nắm lấy, sau đó bị nâng lên cao, cho đến khi miệng bị hôn một cái Hà Ngọc Yến như bị điện giật mà rụt về Trực giác của cô nói rằng nếu bây giờ không đi ra ngoài thì chờ một lúc nữa sẽ không thể đi ra ngoài Cô đi bộ đến dưới hành lang, đỏ mặt hô một câu với chồng: “Em chờ anh ở bên ngoài nha!”
Bên ngoài phòng, thím Giang đang vá áo, nhìn thấy Hà Ngọc Yến ăn mặc như vậy đi ra ngoài thì lập tức hỏi: “Con muốn đi ra ngoài à!”
“Ay da, bộ quần áo này thật sự rất đẹp.” Bác gái Chu đột nhiên tiến lại đây, nói ra một câu như vậy Hà Ngọc Yến nghe ra một chút ý ngầm trong lời nói của đối phương, rất cạn lời Còn không phải là bà muốn nói cô đã kết hôn, sinh con mà còn ăn mặc xinh đẹp như vậy Có trời mới biết, cô còn chưa tròn 22 tuổi đâu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không đợi cô phản bác, bác gái Phùng cũng đã đi tới, bà ấy nói thẳng: “Yến Tử vốn còn trẻ đấy Đúng rồi, Yến Tử Các con định đi ra ngoài à Bác gái có một số việc muốn hỏi Lập Đông Có tiện không?”
Lúc này Cố Lập Đông cũng thay một bộ quần áo đi ra ngoài Anh nói thẳng: “Có chuyện gì vậy ạ?”
Bác gái Phùng thấy vậy, nói thẳng: “Không phải tháng sau Đức Tài kết hôn sao Bác thấy điều kiện nhà con gái người ta không khá giả lắm, cho nên nghĩ đến việc muốn nhờ con tìm giúp chút vải đỏ có được không Đến lúc đó đưa qua cho nhà gái may áo cưới.”
Tào Đức Tài và Cố Lập Đông cùng tuổi, năm nay đều 25 tuổi Tuổi này, ở niên đại này là kết hôn trễ Bạn gái của hắn ở trong khu nhà ở thành Tây, là con gái lớn trong nhà, năm nay cũng 25 tuổi Bởi vì trong nhà có mấy đứa em nên mãi vẫn không kết hôn, kiếm được chút tiền đều dùng để nuôi mấy đứa em trong nhà Theo lý mà nói bạn gái như vậy không được coi là tốt Sợ nhất là người dọn sạch đồ nhà chồng mang về cho nhà mẹ đẻ Nhưng bác gái Phùng tự mình đi xem qua Cảm thấy người nhà này đều khá tốt Mấy đứa em đi học cũng nghiêm túc Cô gái cũng hiểu chuyện, nói rõ sau khi kết hôn sẽ không lấy tất cả tiền lương đưa về nhà mẹ đẻ Lúc này bà mới gật đầu đồng ý Cố Lập Đông nghe thấy là nhờ anh mua vải đỏ, anh cũng không từ chối Những đồ khác còn dễ nói, đồ làm tiệc cưới thật sự cần thể hiện một phần thành ý Sau khi nói rõ về kích cỡ vải đỏ và giá cả đại khái, bác gái Phùng nhắc tới việc đưa một chút tiền làm tiền đặt cọc Sau khi người chung quanh nhìn thấy cũng không có ý kiến gì Dù sao thì mấy năm nay Cố Lập Đông mua đồ đều sẽ lấy một phần tiền trước Toàn bộ quá trình Hà Ngọc Yến chỉ đứng ở bên cạnh quan sát phản ứng của những người xung quanh, cũng chỉ có bác gái Chu là có biểu cảm kỳ quái [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau khi ra ngoài, Hà Ngọc Yến nói thẳng: “Anh nói xem nhà chúng ta có đắc tội với bác gái Chu sao Mấy năm nay bà ấy thường xuyên châm chọc, mỉa mai nhà mình.”
Cố Lập Đông nắm tay vợ, vừa đi vừa nói chuyện: “Từ sau khi xảy ra chuyện nhà họ Thái thì bác ấy luôn có dáng vẻ kia Không chỉ chúng ta, bây giờ trong cả khu nhà thì bác ấy chỉ có quan hệ tốt một chút với bác gái Trịnh!”
Hà Ngọc Yến nghĩ lại cũng đúng Bác gái Chu và bác gái Trịnh có quan hệ tốt với nhau là bởi vì hai người thường xuyên ngồi chung mắng con dâu Ví dụ như sau khi Thái Chiêu Đệ chạy trốn, không có ngày nào mà bác gái Chu không mắng cô ta một trận Mà bác gái Trịnh bên kia, mỗi ngày đều phải mắng Lâm Hà Hương một lần Nói đến cũng kỳ quái Từ sau khi sự kiện của bà cốt qua đi, Lâm Hà Hương dọn về nhà mẹ đẻ ở Mấy năm nay hầu như không hề xuất hiện ở khu Nhìn dáng vẻ Đổng Kiến Thiết cũng không giống như muốn cứu vãn lại cuộc hôn nhân này Tuy nhiên một tháng Đổng Kiến Thiết sẽ đi đến nhà mẹ đẻ của Lâm Hà Hương ở một, hai ngày Nghe nói người ở nhà ngang bên kia đều chờ xem náo nhiệt của bọn họ Mà bọn họ không cãi nhau cũng không thân thiện Ở chung với nhau chỉ tốt hơn một chút so với người xa lạ, mấy năm nay cũng không nghe nói chuyện có con Dù sao bây giờ người bên ngoài đều nói Đổng Kiến Thiết rất khổ, gặp một người vợ chỉ ở nhà mẹ đẻ, không chịu về nhà chồng khiến hắn kết hôn sắp ba năm mà không có một đứa con nào Mà mỗi lần vào lúc này, Đổng Kiến Thiết đều sẽ làm ra dáng vẻ cố gắng chịu đựng Bởi vì bình thường hắn luôn mang cặp kính mạ vàng, lại kết hợp với biểu cảm như vậy càng khiến rất nhiều người khó chịu thay cho hắn Hai vợ chồng đang trò chuyện về Đổng Kiến Thiết và Lâm Hà Hương Kết quả đi đến hiệu sách thì vừa vặn gặp phải Lâm Hà Hương Đối phương nhìn thấy bọn họ hiển nhiên rất kinh ngạc Đây chính là lần đầu tiên Hà Ngọc Yến gặp Lâm Hà Hương sau hơn hai năm Khác với dáng vẻ khô gầy vàng vọt lúc trước, bây giờ Lâm Hà Hương trông mập hơn không ít nhưng cũng già đi rất nhiều Mới hơn hai mươi tuổi mà khóe mắt đã có vết chân chim, sắc mặt cũng không còn trắng nõn, hồng hào như lúc trước, ngược lại hơi vàng như ánh nến “Ồ, định tới hiệu sách à!”
Đối phương vẫn làm ở Hội Phụ Nữ trong nhà máy Bình thường trên công việc Cố Lập Đông sẽ ngẫu nhiên gặp mặt cô ta Nghe cô ta chào hỏi như vậy, anh gật đầu Anh cũng không nhiều lời, kéo Hà Ngọc Yến đi vào hiệu sách Mà Hà Ngọc Yến lại chú ý tới một đống sách mà Lâm Hà Hương xách trong tay Vậy mà lại là vài quyển “Bộ sách tự học toán, lý, hóa” Bộ sách này là sách cũ được xuất bản năm 1963 Đồng thời cũng là bộ sách tham khảo phải dùng khi kỳ thi đại học khởi động lại vào tháng 10 Mà một bộ sách như vậy, vào tháng 7 vẫn là sách cũ không ai thèm Hà Ngọc Yến rất quen thuộc với bộ sách này Từ hơn hai năm trước sau khi cô quyết định tham gia thi đại học thì đã sớm kiếm được bộ sách này ở trạm phế phẩm, hơn nữa bây giờ đã học thuộc làu Mà vào ngay lúc này Lâm Hà Hương mua bộ sách này Chẳng lẽ cô ta biết kỳ thi đại học sắp khởi động lại, muốn học tập thi đại học sao Hay là nói thật ra cô ta biết mọi chuyện phát triển trong tương lai Cho dù là điều trước hay điều sau cũng đều là Hà Ngọc Yến phân tích ra từ hành vi của người này Điều kiện của đối phương tốt như vậy mà lại gả cho Đổng Kiến Thiết thì không được bình thường lắm Hơn nữa, Lâm Hà Hương bởi vì chuyện cô ta lén cho Đổng Kiến Dân uống nước bùa mà trở mặt với nhà họ Đổng nhưng lại không ly hôn, nếu bên trong không có chuyện gì đó thì ai cũng không tin Cho nên từ rất lâu trước đây Hà Ngọc Yến đã có một suy nghĩ về Lâm Hà Hương Đó là người này chắc chắn biết mọi chuyện trong tương lai Sau khi Hà Ngọc Yến suy nghĩ phức tạp đi vào hiệu sách Lâm Hà Hương còn chưa đi xa nhìn cô nắm tay với Cố Lập Đông, trong lòng chỉ cảm thấy rất khó chịu Đều là người kết hôn cùng thời gian, tại sao cuộc sống của cô ta biến thành như vậy chứ Chồng xa cách, sức khỏe không tốt, con không có Nếu không phải biết được cuộc sống sắp trở nên tốt hơn, tương lai sống trong vàng bạc châu báu thì Lâm Hà Hương cũng cảm thấy cuộc sống này không thú vị Cô ta khẽ cắn môi, quay đầu rời đi Nghĩ thầm Hà Ngọc Yến như vậy, có tình cảm tốt với chồng thì thế nào Sau này cũng chỉ là gia đình bình thường, cả đời sống bình thường và tẻ nhạt Mà cô ta vất vả rốt cuộc cũng chờ đến lúc này, cơ hội đã đặt ở trước mắt, chỉ cần làm tốt chuyện lần này thì ba cô ta chắc chắn sẽ lau mắt mà nhìn với cô ta Mà Đổng Kiến Thiết, cái người đàn ông muốn rời khỏi cô ta cũng sẽ bởi vì chuyện này mà hồi tâm chuyển ý*.