Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 206: Tài liệu lậu





Chờ sau khi xác định tin tức này, mấy bác gái có ý định mua sách cũng không ăn cơm nữa, lập tức cầm tiền chạy ra ngoài
Không cần phải nói, chính là đi mua sách tài liệu
“Sách này của Lâm Hà Hương……”
Sau khi nhìn xong mọi chuyện, Hà Ngọc Yến trở về nhà lôi kéo chồng bắt đầu thảo luận
“Hồi tháng 7 không phải chúng ta nhìn thấy Lâm Hà Hương mua sách ở hiệu sách sao
Em còn nghĩ rằng khi đó cô ta mua sách
Bây giờ nghĩ lại, luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ quái.”
Cố Lập Đông gật đầu, anh cũng bắt đầu suy nghĩ
Anh luôn có cảm giác không ổn đối với chuyện vừa xảy ra
“Dù sao sách kia cũng không dùng được
Có những cuốn sách in lại đó, cuối cùng trong nhà cũng yên tĩnh hơn.” Hà Ngọc Yến kết luận bằng một câu như vậy
Lúc trước cô còn sợ trong nhà có quá nhiều người, nghĩ đến việc dọn đến tứ hợp viện ở một khoảng thời gian
Làm sao biết được hai vợ chồng còn chưa thảo luận xong thì bên này đã có người làm ra việc in lại tài liệu ôn tập
Hà Ngọc Yến biết lần thi đại học đầu tiên này bởi vì vội vàng
Hơn nữa bởi vì các loại nguyên nhân lúc trước nên tạo thành việc số lượng sách giáo khoa, sách bài tập lưu hành trên thị trường không nhiều lắm nên mới chuẩn bị vài bộ tài liệu trước
Lúc ấy cô đã trêu chọc, nếu có ai đó vào có thể in ấn ra mấy chục nghìn bộ, thậm mấy trăm nghìn bộ tài liệu ôn tập thì tuyệt đối không cần lo lắng việc bán ra
Lần thi đại học đầu tiên này, trong ấn tượng của cô sẽ có sáu triệu thí sinh báo danh thi đại học
Số lượng nhiều như vậy, các loại sách tham khảo sẽ có thị trường rất lớn
Bây giờ nhà máy in ấn bình thường tăng ca thêm giờ in ấn cũng không thể thỏa mãn số lượng khổng lồ như vậy
Chuyện in lại này chắc chắn là được in ra trước khi chuyện thi đại học được công bố
Mà người hành động như vậy chỉ có người biết trước quá trình lịch sử
Lại suy đoán một lúc, Hà Ngọc Yến đã cơ bản xác định nơi phát ra của những cuốn sách in lại kia
Chỉ là, Lâm Hà Hương lại lớn gan như vậy sao
Lâm Hà Hương thật sự gan lớn như vậy
Cô ta vất vả chờ đến năm nay, hơn nữa cơ thể của cô ta thật sự đã khôi phục cho nên Lâm Hà Hương đi đến hiệu sách và các nơi khác thu thập đầy đủ tất cả sách cấp ba và các loại tài liệu ôn tập
Sau đó là tìm ba cô ta nói chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần xuất hiện lời đồn thi đại học khởi động lại, người thông minh như ba cô ta chắc chắn sẽ vui vẻ làm việc kinh doanh này
Không sai, chính là chuyện in lại tài liệu ôn tập này
Ở trong mộng, lúc này Đổng Kiến Thiết bởi vì tìm được tài liệu ôn tập quá trễ nên không đủ thời gian ôn tập, tiếc nuối không thi đậu đại học
Đây là một trong những điều tiếc nuối trong lòng của tỉ phú Đổng Kiến Thiết
Mà bây giờ, cô ta muốn bù đắp tiếc nuối này của Đổng Kiến Thiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thuận tiện kiếm được rất nhiều tiền chuyện từ nó
Nghĩ đến tối hôm qua bắt đầu bán những cuốn sách in lại đó, Lâm Hà Hương cảm thấy rất kích động.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nhiều sách như vậy, một bộ 50 tệ
Một trăm bộ là năm nghìn nhân dân tệ
Một ngàn bộ là 50.000 nhân dân tệ
Chuẩn bị từ ba tháng trước, bây giờ trong kho có rất nhiều hàng
Nhất định có thể kiếm được khoản tiền lớn
Chờ sau khi kiếm được khoản tiền lớn, cô ta lại cho Đổng Kiến Thiết biết mình có khả năng làm việc
Thuận lý thành chương, hai người có thể làm lành với nhau
Sau đó sinh hai đứa con trai mũm mĩm, ngồi chờ Đổng Kiến Thiết kinh doanh như trong mơ và trở thành phú ông hàng tỉ
Cô ta cũng có thể hưởng phúc
Đổng Kiến Thiết không biết suy nghĩ của Lâm Hà Hương
Lúc này sau khi có được một bộ sách, tuy rằng chê bai chất lượng sách này quá kém nhưng hắn vẫn sốt ruột cầm sách đi đến bưu điện
Hắn gửi qua cho Tiêu Nhu trước, để đối phương có thêm một ngày đọc sách
Chờ Tiêu Nhu thi đậu đại học trở về thành phố, hắn cũng muốn rời khỏi người phụ nữ Lâm Hà Hương này
Sau khi gửi sách xong, Đổng Kiến Thiết còn đi đến cửa hàng bách hóa một chuyến
Hắn gặp không ít người ở đó, ai cũng muốn mua tài liệu ôn tập
Hắn tùy ý tìm được người cõng sọt mua một bộ sách, trực tiếp mang về văn phòng
Trong văn phòng, mỗi người đều có một bộ sách
Mọi người đều thảo luận người làm chuyện này rất thông minh
“Người ta rất biết kiếm tiền, tôi không tìm ra được nhà máy in ấn làm ra được chuyện này đấy.”
“Còn không phải chắc
Nhà máy in ấn người ta muốn làm cũng là in ấn xong rồi mới cầm đi bán!”
Đổng Kiến Thiết đứng ở bên cạnh lắng nghe không nói gì
Hắn là Phó Trưởng khoa, là người quản lý, không thể nói chuyện với cấp dưới như lúc trước, như vậy sẽ tổn hại uy nghiêm quản lý của bản thân
Tuy nhiên lời của những người này rất có lý
Vừa rồi hắn đi đến chỗ đó, tùy ý đếm đếm
Người mua tài liệu có ít nhất hai mươi người
Chắc chắn Bắc Thành có rất nhiều người đăng ký tham gia thi đại học, còn không tính những người ở nơi khác
Rất nhiều người mua còn muốn gửi ra bên ngoài
Tính như vậy, quả thật sẽ phát tài
Khoan đã, chờ một chút
Trong một lúc Đổng Kiến Thiết nghĩ đến chuyện khác, đột nhiên hắn nhớ đến chuyện mấy tháng trước
Mấy tháng trước, chủ nhiệm Lâm, ba vợ của hắn đang ăn cơm với Giám đốc nhà máy in ấn trong tiệm cơm quốc doanh……
Nếu như vậy, có vẻ như cơ hội của hắn cuối cùng cũng đến rồi
***
“Suỵt, nói nhỏ một chút
Đừng làm phiền người khác đọc sách.”
Trong sân, bác gái Phùng đang nhặt rau, nghe thấy Hồ Nguyên Bảo của nhà ông Hồ đang cười toe toét ở đằng kia, bà ấy lập tức mở miệng bảo bọn trẻ yên lặng chút
Bình thường nếu có người nói cháu trai mình như vậy, bác gái Chu nhất định sẽ tức giận vô cùng
Nhưng người nói là bác gái Phùng nên bác gái Chu lập tức im lặng
Bác gái Chu ôm cháu cháu đi ra ngoài chơi
Cho nên sân nhỏ vốn đã yên tĩnh lại càng yên tĩnh hơn
Ở trong nhà chính của nhà họ Cố ở phía Tây chỉ có thể nghe thấy tiếng sàn sạt trên chiếc bàn vuông giữa phòng
Thỉnh thoảng sẽ có tiếng con vật nhỏ đang bước đi trên đường, lâu lâu cũng sẽ có tiếng đáng yêu của trẻ con đang cố tình nói nhỏ
Nhìn chung là rất yên tĩnh
Hà Ngọc Yến cảm nhận được tình hình xung quanh, cô không khỏi thở dài một tiếng
Mọi người ở khu nhà chung, thậm chí là ở con phố thật sự rất đặc biệt
Bình thường bọn họ có thể cãi nhau, nói xấu nhau khắp nơi
Nhưng khi những người trẻ tuổi trong phố cần ôn tập, tất cả mọi người đều tự giác duy trì một môi trường yên tĩnh như vậy
Cảnh tượng tìm kiếm tài liệu ôn tập khắp nơi của ngày hôm trước đã biến mất
Thời gian hai ngày cũng đủ để mọi người đi in tài liệu ôn tập
Lúc học tập không bị ai làm phiền nên hiệu quả cực kỳ cao
Hà Ngọc Yến đọc sách thêm hai mươi phút rồi mới đứng dậy khỏi chỗ ngồi
Sau đó cô nhìn thấy hai đứa con mình đang nằm cạnh cái bàn gỗ nhỏ được làm riêng cho trẻ em, vẽ một số loại hoa cỏ rất phong cách, mẹ Hà cố ý đến đây để giúp cô chăm sóc bọn trẻ, bà cũng cầm bút vẽ lên trên giấy bỏ đi của bọn trẻ, tiện tay vẽ một cái váy nhỏ
“Mẹ, hoá ra mẹ còn làm được chuyện này!”
Bình thường mẹ Hà tạo ấn tượng với người khác là một người mẹ chịu khổ cực, muốn để cho con cái những thứ tốt nhất
Công việc và chăm sóc con cái đã chiếm hết tất cả thời gian của mẹ Hà
Đây là lần đầu tiên Hà Ngọc Yến thấy bà vẽ tranh
“Tranh này là vẽ quần áo của Viên Viên và Đan Đan!”
Vừa nghe thấy lời mẹ nói, Viên Viên và Đan Đan cũng không vẽ nữa, cùng nhau ngẩng đầu lên nhìn, sau đó kinh ngạc nói: “Oa, bà ngoại thật tuyệt vời!”
Mẹ Hà xấu hổ khi được con gái và cháu gái khen, bà vội nói: “Đây là vẽ bừa, vẽ bừa thôi.”
Mặc dù nói như vậy nhưng Hà Ngọc Yến nhìn thấy sự mừng rỡ trong mắt mẹ
Cô nghĩ sau khi kỳ thi Đại học được khôi phục lại, các trường đại học đã dần dần mở một số khóa học đào tạo nâng cao
Hà Ngọc Yến hạ quyết tâm, đến lúc đó cô sẽ để mẹ cô đi học một số kỹ năng hội họa mà bà thích.  Đến lúc đó, không nói đến việc có thể dựa vào việc này kiếm tiền hay không, làm phong phú cuộc sống của mình quan trọng hơn bất cứ điều gì khác

Giờ cơm trưa là thời điểm náo nhiệt hiếm hoi của khu nhà chung
Thời tiết cuối tháng mười không tính là quá lạnh, mọi người đều mặc áo khoác mỏng, cầm bát đũa ra ngoài sân nói chuyện
“Từ từ hãy nói, con phố của chúng ta bình yên như vậy khiến tôi có thể đọc thêm hai trang sách nữa này.”
Hôm nay Thẩm Tiểu Muội không đi làm mà ở nhà bận rộn thu dọn việc nhà
Chồng cô ấy là Lữ Vĩ Văn cũng đã xin nghỉ ở nhà máy, ở nhà tập trung ôn tập kiến ​​thức THPT, phấn đấu vào được trường đại học tốt
Hà Ngọc Yến gật đầu, nhìn Viên viên và Đan Đan đang sử dụng thìa một cách gọn gàng rồi mới lên tiếng: “Đúng vậy
Trong hoàn cảnh bình yên như vậy, không tập trung học tập thì thật vô lý.”
Hai người vừa nói chuyện vừa ăn cơm, trong sân đột nhiên có người hét lên với bác gái Trịnh: “Đúng rồi, bác gái Trịnh
Lúc tôi quay lại, giữa đường chúng tôi nhìn thấy Đổng Kiến Thiết và Lâm Hà Hương cùng nhau ăn cơm ở tiệm cơm quốc doanh!”
Tào Đức Tài đột nhiên xuất hiện xuất hiện, hắn vừa ăn cơm vừa kể những gì hôm nay mình nhìn thấy. 
Mọi người nghe xong, lập tức cảm thấy hứng thú
Dù sao thì làng trên xóm dưới quanh đây cũng chỉ có Lâm Hà Hương là cô dâu duy nhất sau khi kết hôn có thể ở nhà mẹ để mà không cần về nhà chồng
Bây giờ cô ta lại đang ăn ngoài với Đổng Kiến Thiết, chẳng lẽ là muốn hòa giải sao
Nghĩ đến lúc trước Lâm Hà Hương mua sách và đem sách đến đây cho bọn họ, có người nói mấy lời tốt cho cô ta: “Bà Trịnh
Bà sắp được ôm cháu rồi đấy.”
Những người khác cũng phụ họa theo, như thể ngày mai bác gái Trịnh có thể lên chức bà nội ngay
Bác gái Trịnh nghe những lời này thì bĩu môi, cũng không phản bác lại
Mặc dù bây giờ bà ta không thích Lâm Hà Hương nhưng đối phương thật sự đã gửi tài liệu ôn tập cho con trai mình, cuối cùng cô ta cũng có chút dáng vẻ của người làm vợ. 
Nhưng bác gái Trịnh sẽ không bao giờ quên những tổn thương mà đối phương đã gây ra cho con trai mình

Cho nên, đợi đến lúc chiều tối Đổng Kiến thiết tan làm về, điều đầu tiên chào đón hắn là sự tra hỏi của mẹ
“Con thật sự muốn hòa giải với Lâm Hà Hương sao
Lúc trước không phải con nói con chỉ làm bộ làm tịch cho bố vợ con xem thôi sao
Ngay cả ngủ cũng không ngủ cùng giường với con bé.”
Bác gái Trịnh ít nhiều cũng hiểu được sự tủi nhục và gánh nặng của con trai lớn
Đàn ông mà
Để đạt được những thành tựu lớn thì chịu chút thiệt thòi cũng là chuyện bình thường
Đổng Kiến Thiết nghe mẹ nói xong, hắn thật sự không biết nên nói gì với cái miệng rộng của Tào Đức Tài này
“Mẹ, mẹ yên tâm
Chuyện này con biết rõ, nhiều nhất là nửa tháng nữa con sẽ giải quyết xong chuyện của Lâm Hà Hương
Hơn nữa, thật ra con của mẹ cũng đã tìm được một đối tượng rất tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đợi cô ấy thi đậu đại học, bọn con có thể kết hôn.”
Bác gái Trịnh nghe xong, hai mắt bà ta sáng lên, nhanh chóng kéo con trai hỏi thêm thông tin kỹ càng
Khi xác nhận cô gái ấy là bạn học cùng lớp cấp ba của con trai, trong lòng bà ta cảm thấy hài lòng
Lý lịch của đối phương không tốt lắm nhưng phong trào đã kết thúc
Năm nay nhà nước đã bắt đầu sửa cải tạo những người xấu kia cho nên bà ta cũng không lo lắng chút nào
Nghĩ đến việc có thể đuổi kẻ quấy phá Lâm Hà Hương kia đi, cưới một cô gái xinh đẹp về, trong lòng bác gái Trịnh cảm thấy rất vui mừng. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.