Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 213: Tào Đức Mỹ





“Không biết Viên Viên và Đan Đan có ngoan ngoãn nghe lời thím Giang không nữa?”
“Hai đứa nhỏ rất thông minh đấy
Trước khi đi ra ngoài anh đã hứa với tụi nhỏ là sẽ mua thức ăn ngon cho tụi nhỏ.”
Trên đường đi về nhà, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông trò chuyện về hai đứa con gái
Hôm nay lại là một cái cuối tuần, vốn họ định dẫn con ra ngoài đi dạo một chút
Ai mà biết trời lại tối đen, hơn nữa còn có gió lớn, sợ lúc nữa sẽ có trận tuyết lớn
Tụi nhỏ không thể đi ra ngoài nên đổi thành hai vợ chồng bọn họ đi ra ngoài mua đồ
Trước khi đi ra ngoài, họ tạm thời đưa tụi nhỏ đến nhà của thím Giang bên cạnh
Hôm nay Khâu Hướng Hoa nghỉ ở nhà, cô ấy nói có thể giúp chăm tụi nhỏ một chút
Quan hệ của hai nhà thân thiết hơn không ít trong lúc Hà Ngọc Yến sinh con
Hơn nữa công việc tạm thời của Khâu Hướng Hoa và sau này được chuyển sang chính thức đều do nhà họ Cố hỗ trợ cho nên mối quan hệ của hai nhà vốn đã thân thiết nay lại trở nên thân thiết hơn
Hai vợ chồng nói chuyện, rất nhanh đã đi đến ngã tư của con ngõ
Thiếu chút nữa bọn họ đã đụng phải mấy người trẻ tuổi
Từ phía sau nhìn lại, quần áo trên người của mấy người này không quá sạch sẽ, trên đó có nhiều mụn vá
Ai nấy đều cõng cái bao lớn, vừa thấy thì biết vừa trở về từ nơi khác
Cũng không biết là người thân của gia đình nào trong ngõ trở về
Hà Ngọc Yến nghĩ như vậy, lúc đầu cô cũng không để ý nhưng khi nói chuyện với chồng, cô phát hiện ánh mắt chồng trở nên hơi kỳ quái
Cô nhìn theo tầm mắt của đối phương, nhìn thấy bóng dáng của một đồng chí nữ vừa gầy vừa lùn
Nói cô ta là đồng chí nữ là bởi vì cô ta cột kiểu tóc thắt bím rất dài. 
Hà Ngọc Yến sẽ không cho rằng chồng cô có suy nghĩ xấu xa gì đó, cô hỏi: “Anh quen người kia sao?”
Cố Lập Đông gật đầu: “Người kia nhìn hơi quen mắt.”
Sau đó khi bước chân đối phương ngừng ở trước cổng khu nhà số 2, Cố Lập Đông đã có thể xác định người này là ai
“Đó là Tào Đức Mỹ.”
Tào Đức Mỹ là đứa con nhỏ nhất của nhà họ Tào ở chính phòng, cũng là đứa con gái duy nhất của nhà họ Tào
Ba mẹ cô ta là ông Tào và bác gái Phùng
Năm 14 tuổi vừa mới tốt nghiệp cấp 2 thì cô ta gạt người nhà, vì một bạn học nam mà vội vàng báo danh xuống nông thôn
Mấy năm nay lại có quan hệ không tốt với người trong nhà.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Hà Ngọc Yến quen biết bác gái Phùng mấy năm nay, cũng nghe đối phương nhắc đến người này một lần
Người này ở khu nhà cũng không trong phạm vi nói chuyện của các bác gái, giống như là một điều cấm gì đó
“Không phải cô ta đã hai mươi tuổi rồi sao
Tại sao nhìn thân hình kia lại như mới có mười mấy tuổi vậy?”
Khi Hà Ngọc Yến đang cảm thấy khó hiểu, đối phương đã dẫn người đứng bên cạnh đi vào khu nhà chung
Vợ chồng Hà Ngọc Yến đi theo phía sau cách đó không xa, mới vừa bước vào cổng lớn thì cô đã nghe thấy một tiếng khóc la vang lên ở chính phòng bên kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ay da, con là đứa con gái không có lương tâm
Vậy mà lại thật sự trở về rồi……”
Bác gái Phùng hiếm khi có cảm xúc kích động như vậy, điều này khiến trong lòng Hà Ngọc Yến cảm thấy không dễ chịu mấy
Nhiều người trong viện đều bởi vì tiếng động này mà thò đầu ra khỏi cửa
Hà Ngọc Yến lập tức nhìn về phía nhà họ Khâu, quả nhiên nhìn thấy cửa phòng nhà họ Khâu đã mở ra
Mà hai đứa con gái nhà cô đã vươn đầu ra khỏi cửa, nhìn về phía nhà họ Tào
Ở trên hai cái đầu nhỏ là cái đầu của Khâu Hướng Dũng, em trai của Khâu Hướng Hoa
Năm nay cậu bé mười một tuổi, đang học cấp 2
Ba đứa nhỏ dò đầu ra ngoài xem náo nhiệt đến mức không chớp mắt, hoàn toàn không chú ý tới Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông xách túi lớn túi nhỏ đang đi tới
“Anh nói xem đứa nhỏ này giống anh lắm đúng không
Thích xem náo nhiệt như vậy.”
Cố Lập Đông cầm đồ đạc đi theo phía sau nhún nhún vai: “Ừm, vợ nói có lý.”
Có lẽ cảm giác được mẹ đang nhìn chăm chú, hai đứa nhỏ quay đầu qua trước
Ngay sau đó trên khuôn mặt nhỏ còn vẻ tò mò kia trở nên vui vẻ
“Mẹ, ba……”
Giọng trẻ con đồng thanh gọi là phương thuốc tốt nhất chữa khỏi sự lạnh lẽo do gió lạnh bên ngoài mang đến
“Ra đây đi
Đi về nhà thôi
Con cái nhà ai mà thích xem náo nhiệt như vậy chứ, ngay cả nón cũng không đội.”
Khâu Hướng Dũng còn nghĩ dì Hà sẽ mắng hai em gái
Cậu bé vừa định nhận lỗi sai về mình thì đã bị lời này của dì Hà làm bật cười
“Khâu Hướng Dũng
Em cười cái gì mà cười
Ai kêu em mở cửa ra vào ngày mùa đông hả
Còn dẫn hai em gái đi hứng gió lạnh, chắc em ngứa da rồi đúng không?”
Giọng Khâu Hướng Hoa truyền ra từ phía sau
Sau đó đối phương nhìn thấy vợ chồng Hà Ngọc Yến, biểu cảm trên mặt tốt lên trong nháy mắt
Hà Ngọc Yến mỉm cười, cầm lấy mấy viên kẹo sữa thỏ trắng lớn từ trên tay Cố Lập Đông đang đứng ở phía sau, theo thứ tự đưa cho chị em nhà họ Khâu
Lúc này cô mới dẫn hai đứa con gái đi về nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà vừa đi vào trước cửa nhà, Hà Ngọc Yến còn có thể nhìn thấy trước cửa nhà họ Tào có không ít người vây quanh cùng với tiếng khóc mà gió lạnh không thể át đi
Chậu than trong nhà vẫn còn cháy, trong phòng rất ấm áp
Ngày mùa đông, con ngỗng không thích di chuyển, nó đang vùi đầu dưới cánh ngủ ngon lành
Sau khi Hà Ngọc Yến rửa tay cho hai đứa nhỏ, cô chia cho mỗi đứa một miếng bánh trứng gà cùng với một ly sữa mạch nha, khiến cho tụi nhỏ ngoan ngoãn ngồi ăn
Cô và chồng cũng một người cầm một miếng bánh trứng gà bắt đầu ăn
Vừa ăn, Hà Ngọc Yến vừa dựng lỗ tai lên lắng nghe tiếng động bên ngoài
“Anh nói xem tại sao Tào Đức Mỹ lại trở về vào lúc này vậy?”
Bên ngoài, giọng nói của nhà họ Tào đã dần thu nhỏ, nhưng trong lòng Hà Ngọc Yến cảm thấy rất khó hiểu
Hơn nữa, tại sao Tào Đức Mỹ về nhà mà còn dẫn theo nhiều người như vậy
Thật sự rất kỳ quái
Sau năm 1979 thanh niên trí thức mới quay về thành phố với số lượng lớn
Bây giờ năm 1977 còn chưa qua
Thanh niên trí thức muốn trở về thành phố phải có giấy giới thiệu của địa phương
Mà cơ hội như vậy, một năm cũng không có được mấy lần
“Chắc không phải trở về vì chuyện thi đại học đúng không?”
Bây giờ đã bắt đầu có trường học gửi thư thông báo trúng tuyển
Bình thường sau khi thanh niên trí thức nhận được giấy thông báo trúng tuyển thì có thể bắt đầu dời hộ khẩu, dời lương thực này nọ sau đó trở về thành phố
Tuy rằng thành phố mà họ về là thành phố có trường đại học mà bọn họ thi đậu nhưng cũng là một loại trở về thành phố
Mà Tào Đức Mỹ tốt nghiệp cấp 2 đã xuống nông thôn, trong ấn tượng của Cố Lập Đông, cô ta không phải là người thích học tập
Tuy rằng bác gái Phùng tốn số tiền lớn mua tài liệu học tập gửi qua cho cô ta nhưng Cố Lập Đông cảm thấy cô gái này không giống người thi đậu đại học trở về thành phố
Đương nhiên, cái người đi theo bên cạnh cô ta cũng rất kỳ quái
Khi hai vợ chồng đang trò chuyện về chuyện này, bác gái Phùng cũng hỏi con gái
“Đức Mỹ, con thi đậu đại học đúng không?”
Tào Đức Mỹ bĩu môi: “Sao có thể chứ
Con xin nghỉ với đại đội sản xuất mới có thể trở về được đấy.”
Sau khi sự hưng phấn lúc đầu trôi qua, bác gái Phùng bắt đầu trở nên lý trí
Bà nghe thấy nguyên nhân con gái trở về thành phố không phải là vì thi đậu đại học thì hơi mất mát một chút
Nhưng đã mấy năm nay con gái không về nhà, bà cũng rất vui vẻ
Nhưng ông Tào thì khác, ông nhìn thẳng về phía mấy người đi theo sau con gái tiến vào
Một người đàn ông trẻ tuổi, hai đứa trẻ
Nhìn khuôn mặt đều có chỗ giống nhau
Chắc không phải là ba anh em đúng không
Tào Đức Tài không bình tĩnh như ba mình, hắn hỏi thẳng: “Mấy người bên cạnh em là ai vậy?”
Tào Đức Mỹ ngồi xe tám ngày bảy đêm trở về, lúc này cô ta thật sự rất mệt
Mới vừa về nhà đã bị ôm khóc, còn bị một đống người vây xem
Lúc này cô ta lại bị người nhà hỏi đông hỏi tây, điều này khiến cho cô ta cảm thấy rất không kiên nhẫn
Nhưng cô ta nghĩ đến mục đích trở về lần này lại cố gắng nhẫn nhịn
“Đây là Dương Tuấn, bạn trai của em
Đây là Dương Soái, em trai của bạn trai em
Đây là Dương Mỹ, em gái của bạn trai em.”
Lúc này nhà họ Tào chỉ có người nhà họ Tào và mấy người do Tào Đức Mỹ dẫn về nhà
Cho nên, sau khi Tào Đức Mỹ giới thiệu xong, toàn bộ nhà chính đều trở nên yên tĩnh lại
Một lúc sau, Tào Đức Tài nhịn không được mà chửi thề: “Không phải chứ, em trở về thì trở về
Tại sao còn dẫn bạn trai và em trai, em gái của bạn trai về nhà chứ
Bọn họ phải về nhà thì cũng nên về nhà của mình ấy!”
Lúc này Tào Đức Tài rốt cuộc cũng nhận ra cái người tên Dương Tuấn kia
Tên nhóc này còn không phải là bạn học nam lúc trước dụ dỗ em gái hắn xuống nông thôn sao
Lúc trước hắn xuống nông thôn thăm em gái vài lần đều có thể thấy cái tên Dương Tuấn này, không ngờ hắn ta lại dám đến nhà của bọn họ
Nghĩ như vậy, Tào Đức Tài vén tay áo chuẩn bị đánh người
Đây là điều mà hắn vẫn luôn kìm nén mấy năm nhưng không làm được
Lúc này, ông Tào lại mở miệng, “Bạn trai của con đúng không
Vậy con dẫn về nhà là muốn mời khách ăn cơm tối sao
Ăn cơm xong bọn họ sẽ đi về nhà đúng không
Nghe nói nhà của người thanh niên này ở trung tâm thành phố nhỉ?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tào Đức Mỹ không tốt lắm, “Anh ấy là bạn trai của con, lần này anh ấy thi đậu đại học
Con định kết hôn với anh ấy, như vậy có thể ở lại trong thành phố
Trong nhà anh ấy xảy ra một chút chuyện
Tạm thời em trai, em gái chỉ có thể ở chung một chỗ với anh ấy.”
Nói xong, Tào Đức Mỹ nhìn quanh người nhà một vòng, đặc biệt là chị dâu mới không quen biết kia, lúc này cô ta mới nói câu cuối cùng, “Bọn họ không có nơi để đi, tạm thời chỉ có thể ở lại nhà của chúng ta.”
***
“Chồng, ông nói xem đây là chuyện gì vậy?”
Buổi tối, nằm ở trong ổ chăn ấm áp, bác gái Phùng chỉ cảm thấy trong lòng rét lạnh
Vào lúc chiều, con gái út mấy năm không về nhà đã trở về nhưng sự vui vẻ của bà không duy trì được bao lâu thì nghe thấy con gái giới thiệu bạn trai của nó, cùng với em trai và em gái của bạn trai nó
Bác gái Phùng là người mấy chục tuổi, lần đầu tiên nghe nói dẫn bạn trai về nhà còn phải chăm sóc em trai và em gái của bạn trai
Hai anh em kia nhìn cũng được 16 tuổi, tại sao lại không biết xấu hổ mà ăn vạ ở nhà mẹ đẻ của chị dâu tương lai chứ
Nhưng bác gái Phùng sợ con gái bị kích thích lại làm ra chuyện chuyện chấn động gì, bà chỉ có thể tạm thời đồng ý để ba anh em nhà này ở đây mấy ngày mà thôi
“Chờ mấy ngày nữa xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không phải nó nói kia cái thằng Dương Tuấn đó đã thi đậu đại học rồi sao
Nói là thư thông báo trúng tuyển còn đang trên đường, chúng ta từ từ xem coi bọn nó muốn làm chuyện gì.”
Mọi chuyện xảy ra vào buổi chiều, đối với ông Tào là nhân viên kỹ thuật nhiều năm sau khi gặp được quả thật bị khiếp sợ đến mức không nói ra lời
Trong hai đứa con trai, con trai lớn có phản ứng mạnh mẽ nhất, con trai út chỉ mỉm cười miễn cưỡng
Sau đó họ tạm thời nhét hai anh em vào trong phòng của con trai út để nghỉ ngơi
Cô em gái kia thì cùng ngủ trong phòng con gái
Thời buổi này trời giá rét, khu nhà của bọn họ đều dựa vào chậu than sưởi ấm
Khi ba anh em này tới đây, ngay cả quần áo dày, chăn bông đều không có
Quả thật khiến người khác cạn lời
“Haizz, may mắn chúng vừa về không bao lâu thì bắt đầu có tuyết rơi lớn
Bằng không tôi thật sự sợ bị hàng xóm hỏi thăm.”
Chuyện Tào Đức Mỹ xuống nông thôn cũng đủ khiến người khác khiếp sợ
Nếu để người khác biết được chuyện xảy ra vào chiều nay, vậy càng khiến người khác sốc hơn
“Tôi đã kêu thằng Tài ngày mai đi đến nhà của bọn họ ở trung tâm thành phố hỏi thăm rồi.”
Điều kiện gia đình của ba anh em nhà họ Dương chắc cũng không tệ lắm
Mấy năm trước ông Tào có ấn tượng về chuyện đó, bây giờ lại nghèo khổ đến mức phải sống trong nhà bạn gái thì còn kỳ quái hơn
Hơn nữa, Dương Tuấn, anh hai nhà họ Dương xuống nông thôn
Tại sao em trai, em gái lại trở về thành phố cùng với hắn ta chứ? 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.