Sau khi chồng rời đi, Hà Ngọc Yến cũng không rảnh rỗi Năm 1978 đã tiến đến trong cuộc sống bận rộn, tháng sau chính là Tết Âm Lịch Cuối năm nay có rất nhiều chuyện, rất nhiều đồ vật không thể chuẩn bị trước giống như năm ngoái Bây giờ thức ăn dự trữ trong nhà cũng không đủ Giống như nguyên liệu nấu ăn như đường, dầu, muối, gạo, bột mì này đó cơ bản phải dùng, dự trữ trong nhà thiếu rất trầm trọng Mỗi khi vào lúc này, Hà Ngọc Yến đặc biệt nhớ đến tương lai vật chất phong phú Lúc ấy, ăn tết không cần bắt đầu dự trữ hàng tết trước hai tháng Muốn ăn gì đi siêu thị mua là được “Mẹ, ăn vịt vịt……”
Trong tay Hà Ngọc Yến đang sắp xếp ba con vịt muối kia Thứ này ăn rất ngon, nhưng nếu muốn ăn cần ngâm nước cả đêm Ngày hôm sau vớt lên cắt thành từng miếng, hầm với củ cải trắng là ăn ngon nhất Vừa lúc trong nhà dự trữ cải bắc thảo có không ít củ cải trắng Hà Ngọc Yến suy nghĩ nếu không ngày mai dứt khoát ăn vịt muối hầm củ cải trắng cũng được Sắp xếp lại kho hàng trong nhà một lúc, Hà Ngọc Yến bắt đầu liệt kê danh sách Những nguyên liệu nấu ăn thiếu khi ăn tết cần phải liệt kê từng cái một Ngoài ra còn chưa đầy một tuần là đến Tết Âm Lịch, sau đó trường đại học phải khai giảng Bút máy, notebook, cặp sách dùng đi học đều cần phải mua thêm một phần nữa.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Ngoài ra, sau khi khai giảng Hà Ngọc Yến không chuẩn bị ở lại ký túc xá Mỗi ngày đi đi về về, ngồi xe buýt có lẽ hơn nửa tiếng Năm sau cũng phải xử lý xong thủ tục nhập học của hai đứa nhỏ Tóm lại, từ giờ đến cuối tháng hai Hà Ngọc Yến sẽ có rất nhiều chuyện muốn xử lý Sau khi cô liệt kê từng cái ra, cô đột nhiên cảm thấy giống như còn mệt hơn so với đọc sách Cũng không biết tình huống bên kia của chồng cô như thế nào rồi Tình huống bên này của Cố Lập Đông không thể nói là thuận lợi Vừa đến trường đại học, sau khi ở trước cửa nói ra thân phận của bọn họ Ông bảo vệ đồng ý đi kêu người giúp bọn họ Nhưng lần đầu tiên kêu người cũng không thuận lợi Giáo viên ở phòng tuyển sinh bên kia không muốn chạy ra ngoài vào lúc trời lạnh để tiếp đãi mấy tên nhóc mới lớn không có địa vị gì Cố Lập Đông thấy vậy cũng không tức giận Anh nhờ ông bảo vệ hỗ trợ kêu cô Từ ở phòng tuyển sinh, nói anh là người Cố Minh Hà giới thiệu lại đây Lúc này rốt cuộc có người để ý đến bọn họ “Cậu là họ hàng của Cố Minh Hà sao Tìm tôi có việc gì không?”
Cố Lập Đông nhìn chị Từ vội vàng đi ra ngoài, anh hỏi lại vấn đề của mình một lần nữa Sau đó nhận được một tin tức không thể ngờ “Không đúng Là tuyển chọn một thí sinh tên Tào Đức Học Ngày hôm qua khi Minh Hà hỏi tôi, tôi cố ý đi điều tra Sau đó giữa trưa về nhà chuẩn bị nói với em ấy, kết quả em ấy vừa lúc không ở Tôi nói chuyện này với con trai út của em ấy Tại sao……”
Khi Cố Lập Đông nghe thấy phần trước, anh lập tức tìm ra mấu chốt của vấn đề Sau đó anh càng chán ghét Cố Học Thiên hơn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu không phải bọn họ cẩn thận và kiên trì, nói không chừng Tào Đức Học bỏ lỡ lần trúng tuyển lúc này Tuy nói sau này có thể thi tiếp, nhưng ai biết được sang năm thi lại sẽ có thành tích như thế nào Nghĩ đến đây, anh mắng Cố Học Thiên mấy chục câu ở trong lòng Trên mặt tỏ vẻ cảm ơn với cô Từ “Cảm ơn chị Từ Chủ yếu là khả năng lỗ tai của tên nhóc Cố Học Thiên kia có vấn đề Khi nói với dì Cố nói thẳng không có trúng tuyển Tôi…… Thật sự là thành tích của bạn tôi khá tốt nhưng vẫn luôn không nhận được thư thông báo trúng tuyển, lúc này mới trực tiếp chạy đến trường đại học hỏi.”
Sau khi nói rõ ràng mọi việc, chị Từ rất kinh ngạc Ngay sau đó, Cố Lập Đông nhắc tới một chuyện khác “Làm lại một phần thư thông báo trúng tuyển à Không được.”
Sau khi nhóm của Cố Lập Đông nói rõ mọi chuyện với chị Từ ở cổng trường Cuối cùng đối phương dẫn bọn họ đi tìm chủ nhiệm của phòng tuyển sinh Mục đích là muốn làm lại một phần thư thông báo trúng tuyển cho Tào Đức Học Không ngờ rằng chủ nhiệm kia vừa nghe lập tức lắc đầu Sau đó không khách sáo mà nói: “Thư thông báo trúng tuyển chỉ có một phần, không có thì hết Không phải là trách nhiệm của chúng tôi.”
Loại thoái thác trách nhiệm điển hình này, quả thật khiến người khác tức giận Tào Đức Học đã đứng ở trước mặt Cố Lập Đông, tự mình ra trận giành lại ích lợi cho bản thân “Bưu điện căn bản không nhận được thư thông báo trúng tuyển Vậy phòng tuyển sinh của các người không nên làm lại một phần cho tôi sao?”
Chủ nhiệm của phòng tuyển sinh bị lời nói đúng lý hợp tình của Tào Đức Học làm cho hoảng sợ “Tôi là chủ nhiệm văn phòng tuyển sinh, lời tôi là đúng Chúng tôi thật sự đã gửi thư thông báo trúng tuyển, còn về việc nó đi nơi nào không phải là trách nhiệm của tôi.”
Lời nói này rất đúng khiến người khác không thể nói nên lời Cố Lập Đông nhìn Tào Đức Học còn muốn tiếp tục cãi cọ Anh suy nghĩ một lúc, nói thẳng:
“Vừa rồi các người cũng điều tra qua, xác định trong số những sinh viên trúng tuyển năm nay có tên Tào Đức Học Địa chỉ gì đó tất cả đều chính xác Bây giờ thư thông báo trúng tuyển là do phòng tuyển sinh của các người làm mất, lại ở chỗ này không thừa nhận Chúng tôi sẽ đi đến đồn cảnh sát, để đồng chí cảnh sát điều tra kỹ càng Rốt cuộc đang yên lành tại sao thư thông báo trúng tuyển lại biến mất chứ?”
Đối mặt với cách cãi cọ thanh cao của Tào Đức Học, chủ nhiệm phòng tuyển sinh có rất nhiều cách để đuổi hắn đi Nhưng cái nhìn rất dã man của Cố Lập Đông thật sự khiến đối phương cảm thấy đau đầu Cũng may, hắn ta cũng không phải không có mối quan hệ Cố Lập Đông nhìn ra ý của đối phương, hừ lạnh một tiếng Có rất nhiều người có quan hệ với người có địa vị và thân phận ở Bắc Thành Bầu trời rớt xuống một viên gạch đều có khả năng rơi xuống trên người có mạng lưới quan hệ Nếu anh dám đến nơi này, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng Cuối cùng, đối phương cũng không đồng ý làm lại một phần thư thông báo trúng tuyển cho bọn họ Mà sau khi ra khỏi nơi này, Tào Đức Học lại có vẻ mặt hy vọng: “Cảm ơn anh, Lập Đông Nếu chuyện này không phải nhờ anh hỗ trợ, bọn em cũng không chạy được đến đây.”
Cố Lập Đông nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, mỉm cười: “Vậy sau này em muốn làm gì?”
Người ta cắn chết nói không phải là trách nhiệm của bọn họ, không gửi lại thư thông báo trúng tuyển bổ sung Loại tình huống này, ngoại trừ tìm người bằng không sẽ khiến mọi chuyện kẹt chết ở đây “Em muốn đi tố cáo chủ nhiệm của phòng tuyển sinh này Hắn ta không gửi lại thư thông báo trúng tuyển bổ sung càng có vấn đề.”
Tào Đức Học tràn ngập nhiệt huyết như vậy khiến Cố Lập Đông nhìn cảm thấy rất tốt Anh duỗi tay vỗ vỗ bả vai của đối phương, cười ha ha nói: “Em như vậy rất tốt Làm người trong lòng phải có khí thế không chịu thua Em muốn đi tố cáo, anh giới thiệu người quen cho em.”
Không sai, chạy một chuyến như vậy Tuy rằng không có bổ sung thư thông báo trúng tuyển, nhưng Cố Lập Đông nhìn ra được chủ nhiệm phòng tuyển sinh chắc chắn có vấn đề Nếu đối phương kiêu ngạo như vậy, Tào Đức Học chỉ có thể là người bị thiệt hại Vừa lúc Tào Đức Học cũng muốn tố cáo, vậy làm lớn chuyện này cũng khá tốt Ba người trở lại khu nhà, khí thế tinh thần kia khiến cho người khác cảm thấy không bình thường Có người tò mò hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tào Đức Học cũng không giấu giếm Hắn kể lại tất cả mọi chuyện về sự biến mất của thư thông báo trúng tuyển Lời này vừa nói ra, lập tức khiến tất cả mọi người đều sửng sốt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngày thường đề tài trò chuyện của mọi người đều là chuyện nhà, đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này Ngay lập tức mỗi người tràn đầy tức giận, ồn ào muốn làm chỗ dựa cho Tào Đức Học Mà Hà Ngọc Yến đứng ở dưới hành lang, sau khi nghe xong tất cả mọi chuyện trong lòng cảm thán mọi người ở thời đại này đặc biệt nhiệt tình Khi bọn họ náo nhiệt như vậy, Dương Tuấn cũng nhíu chặt mày lại Tại sao hướng đi của chuyện này lại biến thành như vậy Nếu Tào Đức Học thật sự đi tố cáo mà nói, vậy có phải ……
Tào Đức Học không hề để ý đến này đó Hắn nở nụ cười rạng rỡ đi đến nhà của Cố Lập Đông, chuẩn bị lại nói cảm ơn với đối phương Sau đó phải bận rộn công việc liên quan đến tố cáo Tuy nhiên hắn vừa đến nhà họ Cố thì phát hiện hai đứa trẻ đang nhìn chằm chằm hắn Khi Tào Đức Học đang cảm thấy khó hiểu, hai đứa trẻ đồng thời mỉm cười với hắn Sau đó mỗi người giơ một bàn tay ra Tào Đức Học cho rằng hai đứa trẻ muốn ăn kẹo, xấu hổ mà sờ sờ túi trên người mình Hắn phát hiện mấy ngày nay cảm xúc của mình không tốt, trong túi càng trống rỗng không có gì hết Hà Ngọc Yến nhìn đến nơi này, nhịn không được phụt một tiếng nở nụ cười: “Hai đứa nhỏ muốn mời cậu ăn kẹo đó!”
Lúc này Tào Đức Học mới phát hiện có một viên kẹo nho nhỏ nằm ở trong lòng bàn tay của hai đứa nhỏ Cái này khiến cho người khác cảm thấy rất kinh ngạc Mà hai chị em chú ý đến cảm xúc của Tào Đức Học thay đổi, cũng cảm thấy đặc biệt vui vẻ Thì ra chú ba nhà họ Tào cũng thích ăn kẹo Nhìn chú ấy mỉm cười rất vui vẻ nha Bên này có người vui vẻ, bên kia có người buồn bã Sau khi chủ nhiệm phòng tuyển sinh đuổi đi nhóm của Cố Lập Đông, lập tức gọi điện thoại cho người khác Đồng thời, trong lòng thầm mắng ngày đó bản thân bị ma quỷ ám ảnh Rõ ràng phát hiện có học sinh vi phạm quy định muốn trộm đi thư thông báo trúng tuyển, hắn ta vừa định ngăn lại cố tình bị những người khác thấy được Chuyện sau đó, hắn ta nghĩ không làm cũng không được Đối phương có chỗ dựa, hắn ta không thể từ chối được Hắn vốn nghĩ rằng chỉ là một chuyện không lớn không nhỏ Dù sao thì người trộm thư thông báo trúng tuyển kia đã nói chủ nhân lá thư mà hắn ta trộm chính là một tên nhóc nghèo bình thường ở khu nhà chung
Đến lúc đó phát hiện không có nhận thư thông báo trúng tuyển sẽ cho rằng bản thân thi rớt, sau đó không giải quyết được chuyện gì Loại chuyện này muốn tiến hành rất đơn giản, trên cơ bản sẽ không xảy ra chuyện gì Làm sao biết được cố tình một tên nhóc nghèo như vậy lại được người khác dẫn lên tới tận cửa Nhìn dáng vẻ bọn họ, có lẽ bối cảnh cũng không kém Nghĩ đến đây, chủ nhiệm phòng tuyển sinh cảm thấy lo lắng Hắn ta cũng mặc kệ, kể lại mọi chuyện cho người cầm thư thông báo trúng tuyển Để đối phương tự mình giải quyết là được Sau khi cúp máy, hắn ta đi tìm cô Từ người dẫn bọn họ đi vào tìm hiểu tình huống Nhưng mà người phụ nữ kia lại không chịu nói, nhăn mặt với hắn ta rồi rời đi Cô Từ rời đi không có trực tiếp đi về nhà mà đi tìm Cố Minh Hà kể chuyện này ra “Em không biết đâu Cái người họ hàng kia của em vừa mở miệng đã mắng ông Ngô, cái tên chó kia đến mức nói không nên lời.”
Ông Ngô chính là chủ nhiệm phòng tuyển sinh, ngày thường có bộ dáng lỗ mũi hếch lên trời bắt nạt người khác Thường xuyên bắt nạt những người trẻ tuổi đó “Tuy nhiên, Minh Hà Chị rõ ràng đã nói với con trai út nhà em là thanh niên tên Tào Đức Học đã trúng tuyển Tại sao em còn nói với người ta là không trúng tuyển chứ?”
Lúc này Cố Minh Hà đã nghe hiểu ý của chị Từ Bà ấy giải thích là mình nghe lầm, quay đầu nhìn thấy con trai út thì không khách sáo hỏi hắn ta tại sao lại truyền lời bậy bạ Nhưng con trai út có dáng vẻ cà lơ phất phơ nói với bà ấy một câu: “Phải không Có thể là con nghe lầm Con xin lỗi mẹ.”
Một câu như vậy khiến Cố Minh Hà cảm thấy như đang đánh một cú đấm trên bông, bị kẹt lại ở giữa ===
TÊN TRUYỆN: APP KHÁCH SẠN MÈO
TÁC GIẢ: Thỏ Nhĩ Tề
EDITOR: [TYT] - Đảo Cá Mập
THỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Dị năng, Ngọt sủng, Hệ thống, Giới giải trí, Vườn trường, Thanh mai trúc mã, Thể thao, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu dài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử, 1v1, Mary Sue, Thị giác nữ chủ, Manh bảo, Manh sủng, app, Đoàn sủng, Chữa khỏi GIỚI THIỆU:
Hạ An An là một cô bé mắc chứng tự kỷ, năm bốn tuổi rưỡi dọn đến nhà mới cùng với mẹ, đột nhiên thế giới của cô bé có thêm một chiếc app có tên là ‘Khách sạn mèo’ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hôm nay, một con mèo trắng đi ngang qua cửa nhà của Hạ An An [Khách sạn của bạn vừa xuất hiện một vị khách tiềm năng, vui lòng sắp xếp chỗ và đợi khách hàng vào ở.]
Hạ An An chuyển mấy thùng giấy ra sau sân, một con mèo quất chạy vào trong rồi lăn lộn [Chúc mừng bạn, khách sạn mèo hoang của bạn đã có vị khách đầu tiên, vào ở 5 phút: khen thưởng 5 đồng.]
Hạ An An dần dần phát hiện ra cô bé thật sự sở hữu một khách sạn cho mèo …
Mùa đông hằng năm, ở chung cư Hạnh Phúc đều có những chú mèo vì rét lạnh và đói khát mà mất đi, năm nay, từ khi mẹ con Hạ An An vào ở, chúng nó đã có chỗ ăn chỗ ở, đến mùa xuân năm sau, không những đàn mèo còn sống mà còn có thêm mấy chú nữa Đàn mèo quyết định liệt kê Hạ An An vào danh sách đối tượng cần được bảo vệ nhất, cố gắng làm bạn trong khoảng thời gian trưởng thành của cô bé Hạ An An đến nhà trẻ, đàn mèo sẽ chia nhau ra, đứa đưa cô bé đi học, đứa ngồi xổm ngoài cửa sổ để bảo vệ, gió mặc gió, mưa mặc mưa Nguyên Bảo hào hứng nói: “Hôm nay đến lượt tớ đưa bạn nhỏ đi nhà trẻ Trước khi cậu ấy vào còn sờ đầu sờ một cái Cậu ấy sờ đầu tớ đấy!”
Con mèo sư tử Rhine cao ngạo ồ lên một tiếng, sau đó nói: “Hôm qua cậu ấy còn ôm tớ trượt cầu trượt nữa, cảm giác cũng tuyệt lắm!”
Mèo quất Đa Tể trợn mắt lên: “Thế có gì hay đâu Cậu ấy còn vẽ anh trong vở nữa kìa À, có một tấm cậu ấy vẽ cậu ấy đang ôm anh.”
Đám mèo: “...”
Mẹ An An phát hiện, từ khi con gái làm bạn với đám mèo, chứng tự kỷ dần dần tốt hơn, còn học được cách chủ động nói chuyện với người ta, kết thêm khá nhiều bạn bè —
Kim chỉ nam khi đọc:
-Truyện ấm áp chữa lành, ấm áp cho động vật hằng ngày -Tác giả đã tự kiểm nghiệm rằng đây là bộ truyện trị chứng mất ngủ tuyệt vời, đọc lần nào là buồn ngủ lần đó, đề nghị đọc trước khi ngủ…
Tag: Không gian ảo tưởng + Hệ thống đô thị + Dị văn manh sủng Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hạ An An | Hạ Thi Kết | Vai phụ | Cái khác Một câu tóm tắt: Chú ý trong truyện sẽ có rất nhiều mèo~
Lập ý: Xã hội hài hòa.