Trên đường, Cố Minh Hà nhỏ giọng kể một số chuyện với Hà Ngọc Yến “Trước đó, chủ nhiệm phòng tuyển sinh đã bị cách chức, đang chờ điều tra thêm Người này không sạch sẽ, bị phát hiện ra không ít vấn đề Vị trí chủ nhiệm tạm thời do chị Từ đảm nhiệm Lần này đến đây, ngoài việc phát lại thư thông báo trúng tuyển cho người hàng xóm của cháu, nghe nói trường còn sẽ cấp thêm học bổng cho thằng bé.”
Thời buổi này học đại học không phải trả học phí Hơn nữa hàng tháng còn được cấp phí sinh hoạt Những người có công việc chỉ cần giữ nguyên quan hệ công việc ở đơn vị cũ, không phải đi làm thì mỗi tháng vẫn được nhận lương cơ bản Các phúc lợi khác của công nhân chính thức cũng không thay đổi Những phúc lợi tốt như vậy khiến cho người đã xuyên không đến như Hà Ngọc Yến ghen tị đến rơi nước mắt Những người như Tào Đức Học không cần phải xin nghỉ làm Mỗi tháng phí sinh hoạt của trường cấp cộng với lương của nhà máy, tổng cộng ít nhất cũng có khoảng ba mươi đồng Số tiền này đủ để Tào Đức Học nuôi sống bản thân Không ngờ nhà trường lại có sự quan tâm như vậy, đề xuất cấp thêm học bổng cho Tào Đức Học Tính như vậy, cuộc sống đại học của Tào Đức Học hẳn sẽ rất thoải mái Như vậy cũng tốt, dù sao thì tai họa vô cớ này cũng sắp qua đi Nói xong chuyện này, Cố Minh Hà lại nhỏ giọng nói về một việc khác “Người bị chỉ điểm đó là Ngụy Lão Tam, bạn của Tiểu Thiên Hôm đó, khi Tiểu Thiên truyền lời cho bác, bác nghĩ đó là sơ suất của nó Nhưng khi sự việc liên quan đến Ngụy Lão Tam, bác đột nhiên có thể chắc chắn rằng Tiểu Thiên cố ý truyền thông tin sai lệch cho các cháu.”
Nhắc đến chuyện này, từ tận đáy lòng Cố Minh Hà dâng lên một cảm giác bất lực Trời mới biết, sau khi bà ấy nghe nói Ngụy Lão Tam bị tố cáo vì đánh cắp thư thông báo trúng tuyển, bà ấy cũng đã biết hôm đó con trai út truyền đạt sai thông tin là cố ý.
Đứa con trai nhỏ này khiến Cố Minh Hà có chút sợ hãi Thủ đoạn như vậy thật bỉ ổi Bà không giấu diếm, biết được việc này liền lập tức nói với chồng Ngụy Lão Tam không phải người tốt, cả gia đình họ đều phản đối con trai út giao du với người này, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy Không thi đậu đại học không đáng sợ Điều đáng sợ nhất chính là loại người này, giở trò sau lưng hãm hại những người khác Mặc dù bên điều tra không tìm thấy bằng chứng nhưng ông Ngô đã khai báo rằng thư thông báo trúng tuyển là lấy từ tay Dương Tuấn, trực tiếp đưa cho Ngụy Lão Tam - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lời khai của ông Ngô cộng với lời tố cáo của Dương Tuấn Dù không tìm được chứng cứ không thể buộc tội Ngụy Lão Tam nhưng những người cần biết đều đã biết chuyện này Con trai út đã lớn, không thể giữ chân nó nhưng mà Ngụy Lão Tam kia là loại người như vậy, nếu không đi theo con đường chính đáng Người làm ba mẹ như bọn họ chỉ có thể dùng cách khác đẩy người đó đi Còn hình phạt dành cho con trai út, bọn họ cũng sẽ xử lý Hà Ngọc Yến thấy Cố Minh Hà không né tránh mà kể chuyện nội tình Trong lòng cô rất cảm động - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Đơn vị làm việc của Tào Đức Tài không giống với ba mẹ, trước mắt hắn làm việc ở nhà máy thực phẩm số 3 Bắc Thành Việc nhóm của họ đến đây rõ ràng khiến những người ở nhà máy rất ngạc nhiên Sau khi hỏi rõ tình hình, nhà máy rất coi trọng chuyện này Quản lý cũng coi như đại diện nhà máy nói chuyện một lúc với cô giáo Từ Sau đó, Tào Đức Học nhận được thư thông báo nhập học mà hắn đã mong chờ bấy lâu Hà Ngọc Yến đứng bên cạnh chứng kiến cảnh tượng này, cảm thấy rất vui cho chàng trai này Trước khi bọn họ rời đi, Hà Ngọc Yến nghe nói nhà máy thực phẩm định thưởng cho Tào Đức Học vì tinh thần kiên trì bất khuất trong suốt quá trình này Sau đó mọi người chuẩn bị rời đi Lúc Tào Đức Học đưa bọn họ đi ra có hỏi Hà Ngọc Yến: “Chị Hà, nhà máy bọn em có một số sản phẩm thiếu sót Chị có muốn mua một ít về không?”
Mỗi nhân viên trong nhà máy đều có quyền mua những sản phẩm thiếu sót này Tào Đức Học vừa mở lời, Hà Ngọc Yến hiểu ngay ý của đối phương Hắn muốn cảm ơn sự giúp đỡ của Cố Lập Đông nên định tặng một số sản phẩm thiếu sót coi như là một món quà cảm ơn “Được, nhưng mà chị phải tự mình đi xem Tiền cũng là do chị trả.”
Biết được tâm ý của đối phương, Hà Ngọc Yến không khách sáo với cậu ta nữa Quả nhiên, sau khi thấy cô đồng ý, Tào Đức Học thở phào nhẹ nhõm Sau khi mua không ít đồ về nhà, Hà Ngọc Yến kể lại ngọn nguồn câu chuyện cho tất cả mọi người đang mong đợi Trên cơ bản cô gần như kể toàn bộ Ở giữa có chuyện liên quan đến Cố Học Thiên che giấu thông tin, tạm thời được cô cho qua Sau khi tất cả mọi người nghe xong đều vô cùng thổn thức, rối rít cảm thán rằng Tào Đức Học thật may mắn khi cuối cùng cũng nhận được giấy báo nhập học Mà bác gái Phùng sau khi trải qua mấy ngày đau khổ cuối cùng cũng đón nhận được một tin vui, nở nụ cười lâu ngày không thấy - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Những chuyện tốt sau đó một cái lại tới một cái Không đầy hai ngày sau, Hà Ngọc Yến nghe tin chủ nhiệm Ngô đã thu dọn xong, chuẩn bị bị đưa đến nông trường làm việc “Còn nữa, nghe nói Dương Tuấn đó cũng phải bị giam một tháng mới được thả ra Trường đại học bên kia đã hủy bỏ việc trúng tuyển của hắn.”
Nghe được lời này Hà Ngọc Yến cảm thấy rất hả dạ.
Đáng đời [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thứ người như vậy bất kể mục đích của hắn là gì, việc phá hỏng giấy báo nhập học của người khác đáng bị không cho học đại học, để hắn nếm trải sự đau khổ của người bị hại mới là hình phạt lớn nhất “Xảy ra chuyện như vậy, sau này hắn muốn thi đại học cũng sẽ bị loại ngay từ khi đăng ký tên.”
Lúc này, Hà Ngọc Yến rất thích phương thức thẩm tra lý lịch trước khi đăng ký, ít nhất nó lọc ra được những kẻ xấu “Điều duy nhất không tốt là tên Ngụy Lão Tam kia thoát được.” Cố Lập Đông thở dài khi nói đến đây Hôm nay, Cố Quảng Thịnh đến nhà máy tìm Cố Lập Đông, kể về diễn biến tiếp theo của sự việc “Bên chú Cố đã tìm người thân của tên Ngụy Lão Tam thương lượng, hắn sẽ sớm được chuyển đến phía Nam.”
Một người đang yên ổn ở Bắc Thành bỗng dưng bị gửi đi phía Nam, nói là hỗ trợ xây dựng nhà máy phía Nam nhưng thực ra là bị trừng phạt Kết quả như vậy, thật ra Cố Lập Đông không hài lòng lắm, nhưng quả thật không thể tìm thấy bất kỳ chứng cứ nào, muốn trừng phạt đối phương theo pháp luật hiển nhiên là không thể nào “Còn về Cố Học Thiên...”
Nói đến đây, Cố Lập Đông cười: “Chú Cố nói sẽ để công ty vận tải của thành phố giao cho Cố Học Thiên nhiều nhiệm vụ đường dài, khiến nó mệt mỏi không có thời gian suy nghĩ chuyện phá phách người khác Ngoài ra, từ nay về sau, người nhà chú Cố, bao gồm anh hai Cố, chị hai Cố cũng sẽ không cho Cố Học Thiên bất kỳ tiền bạc hay vé phiếu nào.”
Hình phạt này không tổn thương đến gân cốt nhưng một người ngoài như anh cũng không mong đợi người làm ba như người ta có thể đánh Cố Học Thiên gần chết gì Nhìn thấu suy nghĩ của chồng, Hà Ngọc Yến giơ tay vuốt nếp nhăn trên trán đối phương “Anh đừng nghĩ nhiều, cẩn thận biến thành ông già đấy Dù sao chúng ta cũng không giao du với loại người đó.”
Cố Lập Đông gật đầu, câu chuyện chuyển sang việc chuẩn bị đồ Tết “Năm nay chỗ anh La lấy được không ít đồ tốt, nhưng mà lò mổ bận rộn quá, có lẽ chúng ta phải tự đi lấy đồ ở nhà anh ấy.”
Nhiệm vụ cuối cùng của năm, các đội sản xuất lớn đều giao nộp lợn Những con lợn này chủ yếu được đưa đến lò mổ Anh La bận rộn mổ lợn, thực sự không có thời gian mang đồ qua “Vậy cuối tuần này chúng ta đi lấy nhé?”
Hà Ngọc Yến rất nhớ cảnh sắc ở nhà anh La Nhưng mà lúc trước bọn họ đến phần lớn vào mùa hè, đến vào mùa đông có hơi làm phiền nhà người ta “Cuối tuần này nếu không có tuyết rơi, anh sẽ mượn xe tải trong nhà máy chở cả nhà mình, cả Giải Phóng, Tự Cường cũng cùng đi.”
Có xe có thể đi về trong ngày, như vậy sẽ không làm phiền nhà họ La - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Cuối tuần đến rất nhanh Thời tiết thuận lợi, từ hôm qua trời đã nắng đẹp Mặc dù nhiệt độ hơi thấp nhưng mà thời tiết này rất lý tưởng để đi chơi Sáng sớm, Hà Ngọc Yến kéo hai đứa nhỏ ra khỏi chăn “Mẹ, con muốn ngủ thêm chút nữa Chỉ một chút thôi...”
Viên Viên còn nói chưa xong, Đan Đan đã giơ tay ôm chặt cánh tay mẹ, còn vô cùng đáng yêu mà dùng gò má cọ cọ, ý là không muốn mẹ di chuyển Hà Ngọc Yến bị hai đứa con nít chọc cười: “Nào, nếu không dậy thì mẹ cũng không ép các con đâu nhé Nhưng mà lát nữa mẹ và ba sẽ đi chơi, hai đứa các con cứ ở nhà ngủ thoải mái Khi tỉnh dậy thì chị Khâu và anh Khâu ở bên cạnh sẽ đến chơi với các con...”
Nghe ba mẹ sắp đi, hai đứa liền mở mắt Viên Viên: “Mẹ, con tỉnh rồi.”
Đan Đan còn thẳng thắn hơn, buông cánh tay mẹ ra, giơ tay mình lên trước mặt mẹ, ý rất đơn giản, chính là mẹ giúp con thay quần áo Lúc này, trong nhà vang lên giọng nói của Cố Lập Đông: “Xong chưa Hai bảo bối ngoan Mặt trời sắp chiếu lên mặt rồi...”
Nghe giọng nói của ba, hai đứa đồng thanh đáp: “Xong rồi, xong rồi ạ!”
Trong gian nhà chính, Cố Lập Đông đã làm xong bữa sáng bưng ra ngoài Bữa sáng là mì nóng, có món chính là súp, có thể làm ấm bụng Sau khi ăn sáng xong, cả nhà lên xe đi vòng qua nhà Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường rồi trực tiếp đến nhà anh La - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Xe chính thức khởi hành lúc sáu rưỡi, đón Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường xong cũng khoảng bảy giờ May mắn là thời tiết tốt, đường đi thuận lợi, lái xe đến nhà anh La cũng chỉ mất hơn một giờ là đến “Ồ, các cháu đã lớn thế này rồi à!” Thấy bọn họ đến, ba mẹ anh La vô cùng vui mừng “Đồ đã đóng gói xong rồi Tổng cộng có mười tám rổ.”
Đồ khá nhiều, Hà Ngọc Yến dẫn hai đứa nhỏ tò mò nhìn đông nhìn tây, đi theo mẹ La đến trước rổ Cô xem qua đồ trong rổ Có các loại trái cây khô, thức ăn, khoai tây sấy giòn, khoai lang sấy tại nhà, thịt xông khói, lạp xưởng, gà vịt ngỗng thỏ xông khói Ngoài ra còn có vài bao bột mì, gạo, đậu nành và một rổ trứng gà Những thứ này trông rất bình thường nhưng là những thứ cần thiết “Cảm ơn thím, những thứ này đúng là thứ nhà con đang thiếu.”
Tiền họ sẽ thanh toán trực tiếp với anh La Bọn họ xem đồ xong, chất lên xe xong cũng không trực tiếp rời đi mà ở lại đi một vòng trong thôn dưới sự chỉ dẫn của mẹ La, mua thêm không ít sản phẩm nông nghiệp tự làm của dân làng.
Viên Viên và Đan Đan chưa từng thấy cảnh tượng như vậy Dọc theo đường đi chúng đều mở to đôi mắt tròn, nhìn ba, chú Lâu trả giá với người khác, sau đó đưa tiền mua đồ “Mẹ, mua đồ…”
Hà Ngọc Yến cười gật đầu: “Đúng đúng đúng, mua đồ Mua thịt cho Viên Viên, Đan Đan ăn.”
Mẹ con hai người đang nói chuyện, bỗng nhìn thấy phía trước có một người quen đang đi về phía họ Sau đó, Hà Ngọc Yến mở to hai mắt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Xin hỏi anh có phải là hàng xóm của đồng chí Đổng Kiến Thiết không!”
Cố Lập Đông đang nói chuyện với dân làng nghe thấy câu này liền nhìn về phía người đến Ngay sau đó, chân mày anh cau lại “Có chuyện gì không?”
Người đến không ai khác, chính là Tôn Tiêu Nhu đã lâu không thấy Nghe thấy câu trả lời của Cố Lập Đông, đối phương mỉm cười dịu dàng: “Tôi là Tôn Tiêu Nhu, bạn học của Đổng Kiến Thiết [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vừa nghe nói các người lái xe tải lớn đến đây Lúc trở về thành phố tiện thể cho tôi và em gái tôi cùng về thành phố được không?”
Nói xong, Tôn Tiêu Nhu lại mỉm cười với Cố Lập Đông Cố Lập Đông: “…”
Lâu Giải Phóng nhìn thấy sự bất đắc dĩ của Cố Lập Đông liền nói: “Xin lỗi, xe chật quá, không có chỗ ngồi rồi.”
Nói xong, anh ấy làm vẻ không muốn nói chuyện với đối phương, kéo Cố Lập Đông tiếp tục trò chuyện với những dân làng khác Thấy phản ứng của họ như vậy, Tôn Tiêu Nhu giậm chân, quay đầu nhìn Hà Ngọc Yến Cô ta phát hiện đối phương đang nhìn mình với ánh mắt chế giễu Cô ta cắn răng, nuốt những lời muốn nói vào bụng rồi quay lưng rời đi Lúc này Hà Ngọc Yến mới nhớ ra em gái của đối phương được điều về nông thôn ở trong làng này Mà lúc này Tôn Tiêu Nhu xuất hiện ở đây, chẳng lẽ cũng thi đại học và đỗ rồi Nghĩ như vậy, Hà Ngọc Yến liền hỏi thăm các bác gái xung quanh Trên đường về, Hà Ngọc Yến nói với Cố Lập Đông đang lái xe: “Nghe nói là cô ta đỗ đại học rồi Lần này đến tìm em gái cô ta cùng về thành phố ăn Tết.”
Hà Ngọc Yến vừa nói vừa cảm thán, hoàn toàn không ngờ khi họ lái xe về đến khu nhà chung Đồ vừa dỡ xuống chưa đầy nửa tiếng thì hai chị em nhà họ Tôn đã đến trước cửa khu nhà chung