Mà Tôn Tiêu Nhu bị người ta bàn tán lúc này vẫn đứng nhìn Đổng Kiến Thiết ở cửa nói chuyện, không muốn rời đi Thực ra thì trong lòng cô ta cũng không vui như người khác nghĩ “Kiến Thiết, đồ trong nhà còn chưa dọn xong sao Nếu không anh về trước đi Có gì tối chúng ta lại nói sau?”
Lúc nói đến đây, Tôn Tiêu Nhu cố ý nhìn bác gái Chu ngồi cạnh một cái, ám chỉ Đổng Kiến Thiết nói chuyện cẩn thận một chút Đổng Kiến Thiết hiểu ý cô ta, nhưng bây giờ hắn là một người độc thân, không sợ người khác bàn tán “Không cần, không cần Em còn gì chưa làm xong không, anh giúp em Đúng rồi, Bác gái Chu có cho các em chậu than không?”
Bác gái Chu đang xem náo nhiệt vô cùng vui vẻ, đột nhiên nghe thấy vậy thì cười ha ha nói: “Ôi, Kiến Thiết Bác chẳng qua chỉ cho ‘thuê’ nhà thôi Không quản bên trong có gì.”
“Vậy thì không được, bác gái Chu Trời lạnh như vậy, sao bác có thể không chuẩn bị gì cho đồng chí nữ người ta chứ?”
Nói rồi, hắn trực tiếp cúi đầu nhìn vào trong phòng mấy lần, phát hiện bên trong không có gì, không có chậu than, thậm chí còn không có chăn bông Thế này làm sao có thể ngủ yên được “Không cần, không cần Chúng tôi mang theo một cái chăn đắp rồi Tối nay chịu đựng một chút cho qua là được Đồ của tôi đã gửi đi rồi, hẳn là mai sẽ đến Đến lúc đó tôi đến bưu cục lấy về là được.”
Lần này trở lại, Tôn Tiêu Nhu gửi hết đồ đạc còn bản thân thì nhẹ nhàng đi về cùng một nữ thanh niên trí thức xuống nông thôn Suốt quãng đường đi nữ thanh niên đó khổ sở mang đồ, Tôn Tiêu Nhu nhìn thấy thì cảm thấy rất may mắn Về đến Bắc Thành, cô ta đến tìm em gái trước, sau đó thì đến thẳng đây tìm Đổng Kiến Thiết Ba mẹ cô ta mất sớm Bác Tôn là người nuôi dưỡng hai chị bọn họ, sống trong một căn phòng nhỏ ở hẻm Liên Hoa cách đây không xa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hai chị em bọn họ lớn rồi, không thích hợp ở đó nữa Mà nơi Đổng Kiến Thiết ở lại có thể giúp cô ta tìm được nhà Đương nhiên, sau này ăn uống, sinh hoạt cũng sẽ do hắn ta lo liệu Còn một điều nữa, sống ở đây thuận tiện cho cô ta thực hiện một số kế hoạch của mình Đổng Kiến Thiết hoàn toàn không biết những toan tính nhỏ nhặt của Tôn Tiêu Nhu, nghe đối phương nói như vậy, cuối cùng hắn ta mới gật đầu nói: “Thế thì được, anh không làm phiền các em nữa Tối nay đến nhà anh ăn cơm đi Hôm nay mẹ anh làm thịt đấy.”
“Được...”
Bác gái Chu đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng tình chàng ý thiếp này thì khẽ bĩu môi Bà ta cảm thấy dường như bác gái Trịnh chưa dạy dỗ con trai lớn của mình tốt lắm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Làm sao mà trông cứ như đang nịnh nọt người ta vậy chứ - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Lúc sáu giờ chiều, trong khu nhà chung bắt đầu lan tỏa mùi thơm nồng nàn của món cơm thịt kho Tôn Tiêu Mỹ ngồi trên chiếc giường gỗ cứng ngắc, ngửi thấy mùi thơm từ bên ngoài truyền đến, không kìm được mà ôm bụng nói: “Chị, ngoài kia thơm quá!”
Tôn Tiêu Nhu tất nhiên cũng ngửi thấy mùi thơm này Chẳng qua là, cô ta lén lút nhìn ra, người nấu cơm không phải là nhà họ Đổng nên cô ta không tiện sang ăn ké, chỉ đành nói: “Chịu đựng chút đi, tí nữa chúng ta sẽ sang nhà họ Đổng ăn thịt.”
“Chị, chị có định lấy anh Đổng không?”
Trong mắt Tôn Tiêu Mỹ, Đổng Kiến Thiết thi đỗ đại học, là phó khoa tiêu thụ của nhà máy lớn đã là rất giỏi rồi Hơn nữa, mấy năm qua hắn đối xử với chị mình như moi tim móc phổi Mỗi tháng đều gửi đồ ăn ngon cho chị Cô ta là em gái cũng được hưởng ké Tôn Tiêu Nhu đưa tay gõ nhẹ vào đầu em gái: “Chuyện của người lớn em đừng hỏi nhiều, ở đây ăn ngon uống ngon là được rồi Qua tết cũng đừng về Dù sao chị thấy đội sản xuất nơi em đi lao động quản lý không nghiêm Cứ ở đây mà trải qua thời gian này đã rồi nói sau.”
Thực ra thì Tôn Tiêu Nhu cũng đã nghĩ đến việc lấy Đổng Kiến Thiết Chỉ là, cô ta đã đỗ đại học Hơn nữa trường đại học còn tốt hơn nhiều so với trường cao đẳng của Đổng Kiến Thiết Tôn Tiêu Nhu cảm thấy mình còn có thể đợi thêm một chút Xem thử trong đại học có tìm được ai có điều kiện tốt hơn Đổng Kiến Thiết không Nếu không tìm được, quay đầu lại chắc chắn Đổng Kiến Thiết vẫn sẽ chờ mình Còn có chuyện trong gia đình nữa Trước đây, vì một số lý do, gia đình cô bị quy là thành phần không tốt Nhưng bắt đầu từ năm ngoái, lần lượt có không ít nhà đã được sửa lại án xử sai, phục hồi lại danh dự, trả lại về không ít tài sản tổ tiên Nhà họ Tôn tuy nhiều tài sản tổ tiên nhưng đã sớm bị bán đi ngay sau đó, ba Tôn mang theo xuống phía Nam, cuối cùng chúng cùng với việc ba Tôn mất tích mà biến mất Nhưng mà ở quê nhà Bắc Thành vẫn còn cất giữ một số thứ Chỉ là, thất bại ở chỗ những thứ này đều được giấu kín Trước đây, lô vàng phát hiện ngoài nhà vệ sinh công cộng chính là bị mất đi như vậy Còn có một số thứ linh tinh thì tương đối phân tán Trước đây cô ta lấy ra không tiện nhưng lần này trở về, Tôn Tiêu Nhu định đem những thứ đó ra Chỉ là hơi đáng tiếc Trước đây cô ta còn sợ bị tịch thu mà giấu đi Bây giờ nhìn tình hình này, bị tịch thu rồi trả lại ngược lại còn quang minh chính đại hơn Tôn Tiêu Nhu cần tiền, cần quan hệ nên cố gắng thực hiện việc phục hồi danh dự cho gia đình một cách chu đáo - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Mùi thơm của cơm thịt kho không chỉ làm Tôn Tiêu Mỹ chảy nước miếng Mà những người lớn đang làm than tổ ong ngoài sân ai ngửi thấy cũng cảm thấy tay chân rã rời, bụng kêu đói cồn cào không ngừng Một vài đứa trẻ đã chạy đến trước cửa bếp nhà họ Cố, ngồi xổm ở đó nhìn chằm chằm vào nồi sắt lớn đang nấu cơm “Ôi, ngửi thấy mùi thơm ở đây rồi!”
Lâu Giải Phóng giúp nấu cơm xong liền kéo một chiếc ghế nhỏ ngồi đó canh lửa Khâu Hướng Dũng ngồi xổm ngay trước cửa vui cười hởn hở nói: “Đúng đúng đúng, thơm quá Chú có thể cho bọn cháu nếm thử một miếng được không?”
Nhà họ Khâu và nhà Hà Ngọc Yến có quan hệ tốt, Lâu Giải Phóng thường xuyên qua lại nên cũng biết Nghe thấy thằng nhóc này gọi chú, hắn tức giận cười mắng: “Nhóc con, em nói chuyện thật khó nghe Anh không vui là không cho nhóc ăn đâu.”
Khâu Hướng Dũng nghe thấy thế, la lên: “Cháu là anh trai của Viên Viên, Đan Đan Các em gọi chú, cháu tất nhiên cũng phải gọi chú.”
Hà Ngọc Yến từ trong nhà đi ra, vừa hay nghe thấy câu này, vui vẻ cười lớn Nói về vai vế thì quả thật hơi loạn Cô và Cố Lập Đông gọi người đứng đầu nhà họ Khâu là chú Khâu, thím Giang Gọi Khâu Hướng Hoa, Khâu Hướng Dũng là anh chị em, đương nhiên là đồng trang lứa Hai đứa nhỏ nhà cô theo lý nên gọi chị em nhà họ Khâu là cô, chú Kết quả, từ nhỏ hai đứa đã quen gọi là chị, anh [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Còn Khâu Hướng Dũng, cậu nhóc này chưa đến mười lăm tuổi Cứ như thế mà theo hai đứa nhỏ nhà cô gọi Lâu Giải Phóng là chú Nghe thấy tiếng cười của Hà Ngọc Yến, Lâu Giải Phóng làm vẻ mặt tội nghiệp: “Này, cô đừng cười nhạo tôi nữa.”
Khâu Hướng Dũng thấy Hà Ngọc Yến đi ra, lập tức chạy đến hỏi: “Chị Hà, em nếm thử một miếng cơm nhà chị được không?”
“Ăn gì mà ăn Nhà chúng ta cũng có mà!”
Khâu Hướng Hoa đi theo từ trong nhà ra, nghe thấy câu nói không biết xấu hổ của em trai thì lập tức kéo người về Những cảnh qua lại này làm Lâu Giải Phóng ngồi trên chiếc ghế nhỏ cười lớn Sau khi cười xong, hắn rất ghen tỵ với tình cảm tốt của hai chị em nhà này Nhà anh ấy có mấy anh em, cũng không ai có tình cảm tốt như vậy Mọi người bên ngoài gặp mặt cười hớn hở sau lưng chỉ hận không thể tính toán rõ ràng ai ăn nhiều hơn một hạt gạo Với một gia đình như thế, Lâu Giải Phóng chỉ hận không thể tránh xa - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Cuộc hội ngộ vui vẻ luôn ngắn ngủi Cơm tối xong, mọi người ngồi chung lại một chỗ ăn uống nói chuyện, rất nhanh đã đến gần bảy giờ tối Sau khi tiễn hai người anh em ra về, Cố Lập Đông trở về nhà, không kìm được mà thở dài: “Hai người này nghe nói gần đây lại bị người nhà thúc giục đi xem mắt rồi.”
Sắp đến cuối năm, việc thúc giục kết hôn trở thành việc thường ngày của các gia đình Đừng nghĩ rằng chỉ có thời đại sau này mới bị thúc giục kết hôn Thời đại này cũng bị thúc giục kết hôn giống hệt vậy Hơn nữa, việc thúc giục kết hôn không chỉ do bố mẹ họ hàng Còn cả lãnh đạo đơn vị, đồng nghiệp, các bác gái trong liên đoàn phụ nữ của đơn vị Mọi người lớn tuổi đều quan tâm đến chuyện đời sống tình cảm của thanh niên chưa lập gia đình Chỉ cần là người hơn hai mươi tuổi mà chưa có đối tượng thì sẽ có người nhiệt tình giới thiệu đối tượng cho Tất nhiên, việc giới thiệu đối tượng thời đại này phần lớn đều đáng tin Không giống như sau này, chỉ là làm chủ một tiệm nhỏ mà người giới thiệu lại khoác lác là mở một siêu thị, mở quán nướng nhỏ, người giới thiệu lại khoác lác là mở nhà hàng Nhà nuôi vài con gà, người giới thiệu có thể thổi phồng lên là mở trang trại chăn nuôi Nhưng mà độ đáng tin này cũng chỉ tương đối mà thôi Ví dụ, bất kể là Lâu Giải Phóng hay Hạ Tự Cường, gia đình của hai người vốn đều tương đối không bình thường Rất phù hợp với những tiểu thuyết thập niên mà Hà Ngọc Yến từng đọc trước khi xuyên không Tất nhiên, hai người này không phải nhân vật chính mà là những nhân vật phụ lót đường không quan trọng “Năm nay chắc bọn họ 25 tuổi rồi Nếu không thì đợi đến năm sau xem sao?”
Sang năm khi thị trường mở cửa hơn, nói không chừng cuộc sống của mọi người sẽ thay đổi long trời lở đất Bây giờ vòng tròn xã hội nhỏ, nhà lại không bình thường như vậy Còn không bằng chờ sau này nhìn xem thế nào Ít nhất, không thể để cho đối tượng tương lai phải đối mặt với những người thân kỳ quặc như vậy Hai vợ chồng nói chuyện phiếm một lúc rồi tiếp tục sắp xếp lại vật liệu mang về hôm nay “Những thứ này mang về cho ba mẹ thử một chút.” Cố Lập Đông chọn ra hai con vịt khô béo mập, còn có một túi gạo nhỏ Hà Ngọc Yến thấy anh còn muốn tiếp tục thì liền ngăn lại “Có lẽ anh hai cũng mang về nhà không ít đồ đấy!”
Anh hai của cô nhờ vào thân phận nhân viên thu mua sản phẩm nông sản đã tạo mối quan hệ tốt với không ít đội sản xuất Bắt đầu từ năm ngoái, dựa vào mối quan hệ của Cố Lập Đông, anh ấy bắt đầu xử lý buôn bán nông sản Nhà bọn họ không tham gia nhiều nhưng cũng được chia lợi nhuận Có thể thấy, bên anh hai kiếm được không ít Anh hai là người tốt Mặc dù đôi khi anh ấy nói chuyện không dễ nghe nhưng hành động thì không chê vào đâu được - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Hai người còn đang nói chuyện xem mắt, nhà họ Đổng lại biến thành chủ đề thúc giục kết hôn “Kiến Thiết à Cô gái đó đến là để kết hôn với con sao?”
Từ góc nhìn của bác gái Trịnh, một cô gái chưa kết hôn lại chạy đến nhà một người đàn ông, chẳng phải là muốn kết hôn với người đàn ông đó sao Đổng Kiến Thiết: “Con còn chưa hỏi, nhưng mẹ à, con rất muốn kết hôn với cô ấy.”
Tôn Tiêu Nhu là người mà Đổng Kiến Thiết thích từ khi trái tim hắn ta mới bắt đầu biết yêu Trong lòng hắn ta, Tôn Tiêu Nhu như một đám mây trắng tinh khiết nhất trên bầu trời, thuần khiết và ngây thơ không tỳ vết, lại không rành thế sự Người phụ nữ tuyệt vời như vậy mới xứng đáng với một người đàn ông chân chính như hắn ta Người đàn ông chân chính Đổng Kiến Thiết nghĩ như vậy, miệng nở một nụ cười khó hiểu “Vậy thì ngày mai con phải nhanh chóng hỏi con bé Giờ sinh viên đại học đến từ khắp nơi nam bắc Đừng để đến lúc con bé đi học đại học rồi bị người khác lừa gạt, bị làm hư Kết hôn sớm một chút, kết hôn rồi mới đi học thì sẽ không có lo lắng như vậy.”
Nghe đến mấy chữ bị người khác lừa gạt, Đổng Kiến Thiết lập tức cảnh giác Đúng vậy, đàn ông có thói hư tật xấu, hắn ta là đàn ông nên rất hiểu rõ Tiểu Nhu là một người con gái tốt như vậy, ở đại học sợ rằng sẽ bị người ta ức hiếp Không được, hắn nhất định phải nhanh chóng kết hôn sớm mới được Sau khi hạ quyết tâm xong, cả đêm Đổng Kiến Thiết đều suy nghĩ phải nói với Tôn Tiêu Nhu như thế nào Những năm qua, quan hệ giữa hai người bọn họ là sự đồng cảm không lời, không có từ ngữ nào để miêu tả nhưng cảm giác hiểu lòng nhau khiến cho Đổng Kiến Thiết say mê Mặc dù đã từng kết hôn một lần nhưng việc bày tỏ lòng mình với phụ nữ, đối với Đổng Kiến Thiết mà nói vẫn là một bài toán khó ===
Tên truyện: DỤ SỦNG QUÂN HÔN: THANH NIÊN TRÍ THỨC YỂU ĐIỆU THU PHỤC QUÂN NHÂN LẠNH LÙNG
Tác giả: A Thái Ngận Ái Cật
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Tùy thân không gian , Niên đại văn
Tóm tắt: 【 quân hôn + ngọt sủng + hư cấu niên đại + thanh niên trí thức + không gian + song khiết + hậu kỳ manh bảo 】
[Nữ chính kiều diễn, yếu đuối × nam chính lạnh lùng, chung tình 】
Vừa mở mắt, Sở Tang Ninh đã trở thành thanh niên trí thức xuống nông thôn trong truyện thập niên, vốn định qua loa đợi ngày quay về lại được bác gái nông thôn giới thiệu bạn đời Nhìn đối phương mặc quân trang còn có thể thấy dáng vẻ vai rộng eo hẹp, lời từ chối đã đến miệng của Sở Tang Ninh lại bị ép xuống Trọng sinh quay lại, Triệu Giai Vân cũng là thanh niên trí thức, đời trước cô ta gả cho một tên ma men, rơi vào hoàn cảnh cửa nát nhà tan, kiếp trước Sở Tang Ninh gả cho người trong sạch, đi theo chồng nhà giàu số một đến thành phố hưởng ngày lành Sống lại một đời, cô ta muốn đoạt người chồng nhà giàu số một của Sở Tang Ninh, để cô cũng nếm thử cuộc sống khổ sở kiếp trước của mình Ai ngờ, đời này Sở Tang Ninh gả cho Giang Hành Yến chân cẳng không tiện, Triệu Giai Vân vui vẻ cưới sắp rách miệng …………
Nhiều năm về sau, Triệu Giai Vân chân trước vừa cùng mẹ chồng cãi vả một trận, sau lưng lại thấy tên chồng mình đoạt được đang uống say khướt về nhà Cô ta tìm vui trong đau khổ, nghĩ đến Sở Tang Ninh đang hầu hạ một phế nhân ngồi xe lăn, lại thấy thật ra mình cũng không khổ lắm.
Kết quả một ngày nào đó, có một chiếc xe quân tới cửa thôn, Sở Tang Ninh mặc váy nhung tơ đỏ nắm tay chồng áo gấm về làng, Giang Hành Yến dịu dàng nhìn cô, giọng điệu mềm mại như đang dỗ dành em bé “Vợ à, em đi chậm một chút.”
Sở Tang Ninh bất mãn vỗ Giang Hành Yến một cái, thấp giọng làm nũng: “Đều tại anh, đêm qua một hai phải nháo loạn, hại em ngủ không ngon.”