Sáng hôm sau, khu nhà chung lại náo nhiệt Than tổ ong hôm qua chưa làm xong, sáng sớm nay đã có người dậy tiếp tục làm Làm than tổ ong là công việc nặng nhọc Đàn ông dậy sớm hơn một tiếng để làm cũng chưa xong Đến giờ đi làm, cả khu nhà chung lại thiếu đi một nửa người, lại trở nên yên tĩnh Hôm qua dậy sớm, hôm nay Hà Ngọc Yến ôm con ngủ nướng Trước lúc náo nhiệt, Hà Ngọc Yến đã tỉnh dậy một lúc Chờ sau khi yên tĩnh lại, cô lại ngủ tiếp Lần này cô ngủ thẳng đến hơn chín giờ Hà Ngọc Yến chuẩn bị dậy, đột nhiên nghe thấy máng nước bên cạnh nhà mình có người đang trò chuyện “Ồ, cháu tên là Tôn Tiêu Mỹ à Cháu và chị cháu đến đây ở làm gì Những người khác trong nhà cháu đâu?”
Một loạt câu hỏi dài, nghe vào tai người ngoài như Hà Ngọc Yến đã thấy phiền chứ không cần phải nói đến người tính khí vốn không tốt như Tôn Tiêu Mỹ “Không biết, đừng hỏi tôi.”
Bác gái Khổng không ngờ cô gái nhỏ trước mặt này lại nói chuyện thẳng thắn như vậy, tức giận đến mức muốn mắng người Tuy nhiên, Tôn Tiêu Mỹ không hề cho bà ta mặt mũi, trực tiếp quay người, bưng chậu tráng men của mình mà đi “Đây, đây, đây.. Bác gái Chu, bà nhìn xem nhà bà chứa toàn người gì thế này!”
Bác gái Chu cũng không để tâm đến chuyện này Bà ta chỉ cần thu tiền là được Nghĩ vậy, bác gái Chu chợt nhớ ra tiền thuê nhà hôm nay còn chưa thu Lập tức bà ta không màng đến quần áo mới giặt được một nửa, vung đôi tay ướt nhẹp chạy về phía phòng của chị em nhà họ Tôn Hà Ngọc Yến mở cửa phòng ra vừa hay nhìn thấy cảnh này, đột nhiên cảm thấy rất buồn cười Tuy nhiên, hai năm nay bác gái Khổng đã im hơi lặng tiếng hơn rất nhiều Chủ yếu là do sức khỏe của Triệu Đại Ngưu ngày càng tệ đi nên bà ta cũng không có tinh thần mà nhảy nhót Thêm vào đó, con trai lớn và con trai thứ hai nhà họ Triệu thường xuyên cãi vã đánh nhau Dù sao, nhà họ Triệu cũng là một mớ hỗn độn Còn con trai thứ ba nhà họ Triệu khá may mắn Sau khi làm tài xế liền chuyển đến sống ở ký túc xá của nhà máy Cũng may là nhờ vào trợ cấp hàng tháng của hắn Nếu không, bác gái Khổng đến giờ còn phải chạy đi xin ăn từng bữa đó Nhìn thấy Hà Ngọc Yến nhìn chằm chằm mình, bác gái Khổng muốn nổi giận nhưng lập tức nhịn lại Công việc của con trai út nhà bà ta hiện tại đều nhờ vào sự giúp đỡ của Cố Lập Đông mà có - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Một sự cố nhỏ như vậy Hà Ngọc Yến cũng không để tâm Chờ sau khi các con thức dậy, cô giúp chúng thay quần áo, rửa mặt và chuẩn bị đồ ăn Sau khi xong xuôi mọi việc, thời gian đã là hơn mười giờ sáng Thường thì vào giờ này Hà Ngọc Yến bắt đầu chuẩn bị bữa trưa Nhưng hôm nay cô dậy muộn, vẫn còn cảm giác lười biếng Cô nghĩ trưa nay nấu chút sủi cảo là được rồi Trong sân sau có không ít sủi cảo đông lạnh, bánh bao hấp, và màn thầu Một phần là do chồng cô gói trong kỳ nghỉ, một phần là do mẹ Hà mang tới Cũng chính vào lúc này, tiếng chuông báo hiệu của người đưa thư lại vang lên Nghe thấy tiếng chuông, hai đứa nhỏ chơi trong phòng khách lớn tiếng nói: “Người đưa thư đến rồi...”
Trong hẻm cũng có tiếng trẻ con hét lên Ngay sau đó, từ cổng thùy hoa nghe thấy tiếng gọi của người đưa thư: “Ở đây có gói hàng của Hà Ngọc Yến, Tôn Tiêu Nhu...”
Nghe thấy thế, Hà Ngọc Yến hơi ngạc nhiên Là ai gửi đồ cho mình nhỉ Mang theo thắc mắc này, Hà Ngọc Yến mở cửa bước ra Cô tiến lên một bước đến bên cạnh người đưa thư, nhận lấy bọc hàng ghi tên mình Thuận mắt nhìn một cái, cô phát hiện trên phiếu nhận hàng phía trên cũng có địa chỉ người gửi và đơn vị gửi giống hệt phiếu của mình Chỉ khác tên người gửi Phiếu nhận hàng kia ghi người gửi là Tôn Tiêu Nhu, người nhận cũng là cô ta Còn phiếu Hà Ngọc Yến cầm trong tay thì người gửi là một cái tên lạ: Khương Xuân Minh Người này không ai khác chính là lớp trưởng hồi cấp hai của Hà Ngọc Yến Sau khi đối phương xuống nông thôn, cô ấy vẫn giữ liên lạc với Hạ Ngọc Yến [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trước đó Hà Ngọc Yến còn gửi cho cô ấy một bộ tài liệu ôn thi đại học Trước đây, Hà Ngọc Yến không biết địa chỉ cụ thể nơi Tôn Tiêu Nhu xuống nông thôn Bây giờ nhìn thấy hai phiếu nhận hàng này, cô mới biết họ ở cùng một xã Có khi còn cùng một đội sản xuất Trong lúc Hà Ngọc Yến đang suy nghĩ, Tôn Tiêu Nhu cũng vội vã bước tới “Cảm ơn nhé, đồng chí Tôi là Tôn Tiêu Nhu.”
Nói rồi, Tôn Tiêu Nhu đưa chứng minh nhân dân của mình ra Thấy Hà Ngọc Yến đứng bên, cô ta lịch sự mỉm cười với cô Nhìn cách cư xử này, nếu không biết chuyện kia của cô ta, có lẽ Hà Ngọc Yến sẽ nghĩ người này rất không tồi - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Bởi vì tò mò muốn biết lớp trưởng gửi gì cho mình, Hà Ngọc Yến nhanh chóng nhờ Khâu Hướng Hoa trông con giúp cô, còn mình thì mang giấy tờ và phiếu nhận hàng đến bưu điện Cùng lúc đó, Tôn Tiêu Nhu đã tới bưu điện trước cô một bước, lúc này đã tới bưu điện Bưu điện này khá lớn, chủ yếu phục vụ công nhân nhà máy khu vực này Khi Tôn Tiêu Nhu đến, trước mặt chỉ có hai người xếp hàng mua tem cho nên rất nhanh đã đến lượt cô ta “Tên là gì?”
Nhân viên bưu điện theo thường lệ hỏi họ tên người tới Ngay sau đó, người nọ giơ tay muốn nhận lấy chứng minh nhân dân trong tay Tôn Tiêu Nhu “Tôn Tiêu Nhu...”
Ba chữ vừa nói ra, tay của nhân viên dừng lại Ngay lập tức, cô và những người xung quanh đều nhìn về phía Tôn Tiêu Nhu Tôn Tiêu Nhu cảm thấy ánh nhìn của mọi người tập trung vào mình, luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn nhưng khi người đối diện hỏi, cô ta vẫn nhắc lại:
“Tôi tên là Tôn Tiêu Nhu.”
Ngay sau đó, từng tiếng hít sâu vang lên không ngừng Tôn Tiêu Nhu cũng nghe được mấy âm thanh đồng thời đó, cảm nhận ánh mắt châm chọc của mọi người vào giờ khắc này giống như gai nhọn khiến cô ta đau đớn Cô ta không thể không hỏi: “Xin hỏi, có chuyện gì không?”
Nhân viên cầm giấy tờ: “Không.. Không.. Khụ khụ, tôi sẽ giải quyết cho cô ngay...”
Mặc dù nhân viên không bày tỏ bất kỳ thái độ gì nhưng mà những nhân viên khác không giống vậy Bây giờ không có nhiều khách hàng ở quầy, bọn họ tập chung tụ năm tụ ba lại một chỗ, bàn tán nhỏ to, nhỏ giọng nghị luận “Trời ơi Đây chính là Tôn Tiêu Nhu đó sao?”
“Đúng vậy, chắc chắn là cô ta Hơn nữa, cái tên này không phổ biến mà.”
“Không thể nào Nhìn cô ta trông rất hiền lành đơn thuần, sao lại dính líu với người đã có vợ?”
“Haha, cái này là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.”
“Này, các người đang nói cái gì vậy?” Một giọng nói lạ xen vào cuộc trò chuyện của các nhân viên bưu điện Nhưng mà có lẽ là sự xuất hiện của Tôn Tiêu Nhu khiến cho mọi người bị chấn động, nghe có người hỏi liền theo bản năng:
“Chính là Tôn Tiêu Nhu đó Cái người tên Tôn Tiêu Nhu xuống nông thôn ở Tây Bắc ý Hả, cậu không biết sao Chính là khoảng thời gian trước kỳ thi tốt nghiệp cấp ba đó, có một người đàn ông tên là Đổng Kiến Thiết Hắn ta gửi điện báo cho Tôn Tiêu Nhu Nội dung là hắn ta đã ly hôn rồi, chờ cô ta về...”
“Ồ...”
Tiếng “ồ” này kéo dài khiến nhân viên vừa nói phản ứng lại Ngay lập tức ngẩng đầu lên nhìn lại Chỉ thấy trước quầy trống rỗng, không biết từ lúc nào đã có một bác gái không quen biết đứng đó Đại sảnh bưu điện này khá lớn, từ phía nhân viên đến chỗ Tôn Tiêu Nhu cách nhau vài mét Hơn nữa, lúc đó đối phương đúng lúc đi theo đồng nghiệp bọn họ vào bên trong kho hàng lấy bưu kiện May mắn là như vậy, nhân viên bưu điện che miệng, mừng vì vừa nãy bản thân nói nhỏ Nếu không bị loại người như Tôn Tiêu Nhu nghe thấy, có khi cô ta sẽ làm loạn bưu điện bọn họ lên Dù gì tiếng tăm của cô ta và Đổng Kiến Thiết đã lan khắp hệ thống bưu điện Bác gái thấy người này che miệng cũng không ngại, ngược lại còn khẳng định nói: “Người này tôi biết, quả thật tên là Tôn Tiêu Nhu Bây giờ cô ta ở cùng một khu nhà với Đổng Kiến Thiết...”
Lời này vừa nói ra, các nhân viên làm việc xung quanh đều dùng ánh mắt sáng trưng nhìn về phía bác gái Chờ đợi đối phương có thể nói ra nhiều tin tức giật gân hơn Vừa đến bưu điện, Hà Ngọc Yến thấy bác gái Khổng vừa khoa tay múa chân nói chuyện rôm rả với nhân viên bưu điện, chỉ cảm thấy thế giới thật kỳ diệu Sao lại trùng hợp thế này Cô đến bưu điện nhận bưu kiện mà gặp bác gái Khổng ít khi ra ngoài Lại còn đang kể về chuyện Tôn Tiêu Nhu và Đổng Kiến Thiết Tất nhiên, đúng sai trong câu chuyện Hà Ngọc Yến không dám khẳng định [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng mà tin tức từ miệng các nhân viên bưu điện đủ khiến Hà Ngọc Yến ngạc nhiên Hóa ra Đổng Kiến Thiết còn gửi điện báo như vậy cho Tôn Tiêu Nhu Này.. Quả thật là kỳ diệu Kỳ diệu quá Khi Tôn Tiêu Nhu từ kho hàng mang bưu kiện ra, phòng bưu điện vừa ồn ào như chợ trong nháy mắt im bặt Ngay sau đó cô ta nhìn thấy hai mắt bác gái Khổng sáng lên nhìn mình chằm chằm Còn Hà Ngọc Yến, người vừa mới nhận phiếu bưu kiện với mình giờ cũng đang làm thủ tục lấy bưu kiện Nhìn tình cảnh trước mắt, Tôn Tiêu Nhu luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng Nhưng mà không ai nói gì với cô ta Cô ta chỉ có thể nhíu mày, kéo bưu kiện ra về Hà Ngọc Yến cũng nhận bưu kiện xong rồi rời đi Trước khi đi, cô thấy bác gái Khổng vẫn nói chuyện phiếm trong bưu điện Không cần phải nói, chắc chắn là những chuyện kia của Tôn Tiêu Nhu Đúng thật là.. Tối đó, Hà Ngọc Yến kể lại chuyện này cho chồng nghe một chút, sau đó cô cảm thán: “Em nghĩ chuyện này chắc chắn chưa xong đâu Nhìn dáng vẻ Tôn Tiêu Nhu chắc đã đắc tội bác gái Khổng Nếu không thì...”
Cố Lập Đông nghe vợ nói, cũng thấy không thể tin nổi Mà chuyện về sau quả nhiên diễn biến giống như những gì bọn họ dự đoán, bắt đầu trở nên điên cuồng “Có thật không ?”
“Không thể nào Tại sao lại có thể có người không có liêm sỉ như vậy chứ?”
“Trời ơi Người như vậy, rốt cuộc Lâm Hà Hương có biết chuyện này không?”
Sáng hôm sau khi vẫn còn đang nằm trong chăn, Hà Ngọc Yến đã nghe thấy những tiếng xì xào bàn tán trong sân Cô dậy kéo rèm cửa sổ ra nhìn một chút liền phát hiện bên ngoài đang có rất nhiều tuyết rơi Trên cửa sổ kính bám đầy băng tuyết Trong thời tiết như vậy, dưới hành lang cách đó không xa lại có mấy bác gái tụ tập chung một chỗ trò chuyện Những người này vừa nói chuyện, vừa giậm chân, vừa thổi hơi ấm, sinh động minh họa cho câu nói hóng chuyện không phân biệt thời tiết nóng lạnh Lúc này, các bác gái phát hiện Hà Ngọc Yến kéo rèm cửa cửa sổ lên, ai nấy đều nhìn về phía cô Hà Ngọc Yến chú ý thấy bác gái Phùng cũng ở trong đám người đó Và đối phương đã bước về phía cô, vừa đi vừa dùng ngón tay chỉ vào cửa nhà Hà Ngọc Yến lập tức hiểu ý đối phương Cô buông rèm cửa sổ, mặc thêm khoác áo ngoài, chải sơ lại đầu tóc rồi đi ra phòng khách mở cửa, mời bác gái Phùng vào “Yến Tử à Hôm qua cháu cũng đi đến bưu điện đúng không?”
Hà Ngọc Yến gật đầu, rót cho bác gái Phùng một ly nước ấm, hỏi: “Bác gái, vừa rồi có phải mọi người đang nói về chuyện của Tôn Tiêu Nhu và Đổng Kiến Thiết không?”
Bác gái Phùng gật đầu với vẻ mặt phức tạp: “Đúng vậy, sáng sớm hôm nay có người ra chợ mua rau, kết quả nghe được chuyện này Nói là Đổng Kiến Thiết chưa ly hôn mà đã qua lại với Tôn Tiêu Nhu này Sau khi ly hôn, Đổng Kiến Thiết còn gửi điện báo cho Tôn Tiểu Như nói mình đã ly hôn rồi, muốn đợi Tôn Tiêu Nhu trở về.”
Nói đến đây, bác gái Phùng chỉ muốn thở dài, “Chuyện này ban đầu nhiều người không tin Không cho rằng Tôn Tiêu Nhu này nhìn trắng trẻo, dịu dàng, sẽ không giống người làm ra được chuyện này Chỉ nói về thằng nhóc Đổng Kiến Thiết này, nó lớn lên trong khu nhà chung của chúng ta, cũng thật sự không giống người có thể làm được chuyện này Kết quả, cháu đoán thử xem có chuyện gì?”
Hà Ngọc Yến lắc đầu, trực giác mách bảo cô chắc chắn rất kịch tính “Nghe nói lúc đó không có nhiều người ở chợ Đúng lúc bác gái Trịnh cũng ở đó, bình thường bà ta rất nhiều chuyện với ông bán thịt Lần này vừa nghe nói liền không vui Nói thẳng rằng con trai mình đơn thuần, chắc chắn không làm loại chuyện này Không ngờ, đúng lúc có mấy người làm việc ở bưu điện cũng đi chợ nghe được cuộc cãi vã đó, lên tiếng chứng thực chuyện điện báo.”
Nghe đến đây, Hà Ngọc Yến cũng có thể tưởng tượng ra cảnh tượng lúc đó chắc chắn vô cùng đặc sắc Bác gái Phùng cũng thở dài: “Cháu nói xem, đây là loại chuyện hư hỏng gì thế này Ai làm ra loại chuyện này mà không lén lén lút lút Kết quả thằng nhóc Kiến Thiết này thì hay rồi, lại còn gửi điện báo đi, còn bị người ở bưu điện đứng ra xác nhận Cháu không biết đấy, nghe nói mấy tháng trước người làm việc ở bưu điện trên toàn bộ Bắc Thành đều đã biết hết chuyện này rồi.”
Chuyện mất mặt như thế, bác gái Phùng nói ra cũng cảm thấy bẩn miệng, “Với tốc độ lan truyền này, nói không chừng chẳng cần ăn Tết, mấy thành phố lân cận rồi bưu điện cũng biết hết.”
Hà Ngọc Yến gật đầu, không ngờ bác gái Khổng hành động nhanh như vậy Chỉ trọn vẹn một đêm mà đã truyền tin đồn khắp nơi Bác gái này, ở nhà chăm sóc Triệu Đại Ngưu thật là có chút lãng phí tài năng “Ôi ôi ôi, nhìn đầu óc bác này.” Bác gái Phùng vừa nói, bất ngờ đưa tay gõ đầu mình một cái “Nói chuyện lung tung với cháu một lúc, bác quên mất lý do đến đây Chuyện này bây giờ lan truyền ra khắp nơi, nghe nói lúc đó chỉ có cháu là khách hàng ở bưu điện Bác sợ có người sẽ nói chuyện này là do cháu truyền ra ngoài.”
Hà Ngọc Yến nghe mà muốn cười Một cái nồi to* như vậy từ trên trời rơi xuống Thật là buồn cười mà *Ý nói tiếng xấu, tai tiếng, những chuyện mình không làm nhưng bị đổ oan Người truyền tin đồn không cần phải nói, chắc chắn là bác gái Khổng Động cơ thì không rõ nhưng chỉ có bà ta mới làm chuyện này Ngay cả nhân viên ở bưu điện biết mấy tháng này mà cũng không nói ra Chỉ có bác gái Khổng mới có thể làm được chuyện này Hà Ngọc Yến cũng không che giấu Cô đứng dậy, kéo cửa ra Quả nhiên, bên ngoài có không ít bác gái nghe lén chuyện bát quái Những người này còn duy trì tư thế bám vào cửa Hành động của Hà Ngọc Yến suýt chút nữa khiến họ ngã nhào xuống đất “He he, trùng hợp quá Vợ Lập Đông.”
“Ha ha, thật là trùng hợp Dưới đất có đồ rơi này.”
“Hô hô, vợ Lập Đông à Bác đang vội về nhà nấu cơm đây!”
Hà Ngọc Yến nhìn về phía bác gái Khúc vừa nói ra lời này, cười: “Ngoài trời lạnh, muốn nghe thì vào nghe đi Bác gái Khúc, bác thật sự muốn về không?”
Nói rồi, cô mở toang cửa, Hà Ngọc Yến ngồi lại vị trí vừa rồi Vừa cầm kẹp lửa gắp thêm than bỏ vào bếp, vừa chậm rãi kể lại toàn bộ đầu đuôi chuyện xảy ra ở bưu điện ngày hôm qua Sau khi nghe xong, mọi người đều sững sờ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau đó, mọi người một đều phát ra tiếng “ồ” kinh ngạc “Vậy nên, chuyện này không liên quan gì đến cháu Tất cả mọi người nếu ai nghe được lời ong tiếng ve bên ngoài nhớ giúp cháu giải bày vài câu nhé!”
Nghe được Hà Ngọc Yến nói như vậy, tất cả mọi người cười gượng gạo, đảm bảo tuyệt đối sẽ không để Hà Ngọc Yến bị oan.