Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 233: Kẻ hớt tay trên





Mà những người ở bên ngoài lại không sợ bị cảm lạnh, vừa dậm chân vừa tiếp tục nhìn xem tiến triển của mọi việc
“Tôi ồn ào, tôi ồn ào cái gì chứ
Tôi ăn nhiều hơn hai người một miếng thịt sao, hay là mặc nhiều hơn một bộ quần áo so với hai người
Tôi kêu hai người cố gắng kiếm tiền là tôi sai sao
Tuổi con trai lớn như vậy lại có hai đứa con, nó còn là một người thọt
Thằng bé như vậy muốn cưới vợ tiếp thì chắc chắn phải cho người ta một số tiền lễ hỏi lớn!”
Lời này vừa nói ra, đến lượt gương mặt của Hồ Văn Lý đỏ lên
Không phải hắn thẹn thùng mà là tức giận
Khi nào thì hắn nói muốn cưới vợ nữa chứ
Nhưng thật ra có mấy bác gái ở bên cạnh nghe thấy lời này thì bắt đầu hiểu bác gái Chu hơn
“Con không cưới vợ, tiền con kiếm được mỗi tháng nuôi sống gia đình còn khó khăn, còn cưới vợ gì chứ
Con có con trai, con gái, không cần cưới vợ nữa.”
“Sao có thể như vậy được
Con không cưới vợ thì mẹ và ba con không hoàn thành trách nhiệm làm ba mẹ được.”
Trong phòng, Hà Ngọc Yến bị những lời này làm cho sửng sốt
Trời ơi
Những lời này thật sự quen tai
Mãi cho đến đời sau, trong những lời nói thúc giục con cái kết hôn cũng có một câu như vậy
Không ngờ rằng giờ cô lại nghe thấy câu tương tự. 
Người vây xem có không ít người là hàng xóm trong ngõ
Những người này nghe thấy lời bác gái Chu, trong lòng dần nghiêng về phía đối phương
Bác gái Phùng thấy đêm nay không thể giải quyết mọi chuyện được thì lớn tiếng nói: “Được rồi, được rồi
Có chuyện gì ngày mai lại nói, không xem bây giờ là mấy giờ rồi à
Ngày mai có cần đi làm nữa không đấy?”
Nghe thấy tiếng thét to này, ông Hồ đẩy con trai đang ôm cháu gái đi vào nhà trước
Còn về bác gái Chu, tạm thời ông Hồ không biết nên nói cái gì với bà mới tốt
Ông chưa bao giờ nghĩ đến việc cưới vợ cho con trai lần nữa
Con trai đã sắp 40 tuổi rồi, muốn làm thế nào thì nó tự có phán đoán của riêng mình
Đương sự vừa đi, những người khác cũng về nhà chuẩn bị đi ngủ
Nhưng Đổng Kiến Thiết vẫn luôn chú ý đến hướng đi của Tôn Tiêu Nhu lại phát hiện đối phương cả đêm không về
Khi hắn nhìn thấy nhóm người dần tan đi thì cảm thấy bối rối, hắn đang suy nghĩ nên đi đâu tìm người đây
Tào Đức Tài, người đã từng tâm sự đêm khuya với Đổng Kiến Thiết, nhìn thấy bộ dáng này của đối phương, suy nghĩ một lúc vẫn đi qua nói: “Cậu đang chờ Tôn Tiêu Nhu đúng không?”
Đổng Kiến Thiết vừa nghe thì nhanh chóng nắm lấy bả vai Tào Đức Tài: “Đúng, đúng, đúng
Cậu biết cô ấy đi đâu sao?”
Tào Đức Tài nghĩ đến Lâm Hà Hương, vợ trước của đối phương không phải là người dễ đối phó
Sau khi gây ra không ít chuyện ồn ào, cuối cùng hai người ly hôn
Trước ngày hôm nay, Tào Đức Tài cho rằng lần này Đổng Kiến Thiết cũng đã cưới được người vợ tốt
Dù sao thì nhìn từ bên ngoài Tôn Tiêu Nhu không chỉ có gương mặt xinh đẹp, nói chuyện dịu dàng mà còn là một sinh viên, rất thông minh
Nhưng người như vậy, vậy mà lại làm ra chuyện đi đào hố trong trạm bán đồ ăn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy rằng hắn không biết tại sao đối phương muốn đào hố ở đó nhưng nghĩ đến những chuyện gặp qua trước kia, Tào Đức Tài không cho rằng đối phương đang làm chuyện tốt lành gì
Nghĩ đến đây, hắn thở dài một hơi rất dài, duỗi tay vỗ vỗ Đổng Kiến Thiết: “Chuyện tôi sắp nói cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
Sau đó, Đổng Kiến Thiết nghe thấy câu chuyện mà hắn cho rằng tương đối ly kỳ
Sau khi nghe xong, hắn không rảnh nghĩ nhiều, cưỡi xe đạp chạy về phía trạm bán đồ ăn
Bác gái Trịnh nhìn thấy dáng vẻ này của con trai, bà ta hoảng sợ bắt lấy Tào Đức Tài hỏi rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
Tào Đức Tài cũng hoảng sợ vì hành động của Đổng Kiến Thiết
Hắn nhìn bác gái Trịnh, chỉ có thể kể lại những lời mình vừa nói lần nữa
Vì vậy những người còn chưa rời khỏi sân lại nghe thấy chuyện náo nhiệt mới
Chuyện náo nhiệt mới này có liên quan đến con dâu mới nhà họ Đổng
Nhà họ Cố ở dãy nhà phía tây, sau khi Hà Ngọc Yến nhìn thấy mọi người tan đi
Cô đi dỗ hai đứa con gái đi ngủ
Chờ sau khi Cố Lập Đông thay đồ sạch sẽ lên giường, lúc này cô mới bắt lấy đối phương hỏi rõ chi tiết quá trình đi tìm người
Chờ sau khi nghe chồng kể xong, trong lòng Hà Ngọc Yến viết chữ phục rất lớn
Vậy mà họ lại thật sự đi tìm báu vật
Chỉ là đã đào cái hố to như vậy mà lại không tìm được đồ
Chuyện này có hơi kỳ quái
“Lúc đó biểu cảm của bọn họ như thế nào?”
Cố Lập Đông suy nghĩ nói: “Rất tức giận, là cái loại tức giận muốn đánh người ấy.”
Trời giá rét vất vả đào hố, kết quả không tìm được cái gì hết
Cho dù là ai thì cũng sẽ tức giận
“Vậy đồ kia chạy đi chỗ nào chứ?”
Nghe lời chị em nhà họ Tôn, Hà Ngọc Yến không cảm thấy bọn họ tìm nhầm chỗ
Chẳng lẽ đồ đã bị người khác nhanh chân đến lấy trước
Hà Ngọc Yến khó hiểu, Cố Lập Đông cũng khó hiểu
Chỉ là trạm bán đồ ăn đó trừ buổi tối đến hai giờ khuya là không có ai, những lúc khác trên cơ bản đều có người
Rất nhiều đồ ăn được đưa đến từ nơi khác, có khả năng hai, ba giờ sáng đã đưa đến đây
Đối với một số đồ ăn hiếm lạ, người nào sớm nghe thấy lời đồn càng sẽ đi đến trạm bán đồ ăn để xếp hàng
Giống như lúc trước khi bọn họ đi mua thịt, mới 3 giờ sáng đã có người đi xếp hàng
Mà mảnh đất trống phía sau trạm đồ ăn có diện tích rất lớn
Cứ như vậy, đồ còn có thể bị người khác tìm được một cách chính xác
Có thể thấy được năng lực của người lấy nó đi
Dựa theo sự hiểu biết của anh, giống như chỉ có một người có thể làm được điều này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hà Ngọc Yến hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này
Cô và Cố Lập Đông nhìn thẳng vào nhau, hai người đồng thời buột miệng thốt ra: “Hứa Thúy Bình!”
Đúng rồi, cũng chỉ có Hứa Thúy Bình mới có năng lực xác định vị trí của báu vật một cách chính xác
Hà Ngọc Yến nghĩ đến điều này, lập tức ngồi dậy từ trong ổ chăn
Cố Lập Đông thấy vậy, anh nhanh chóng bọc lại kín mít cho cô sau đó kéo người vào trong lòng ngực: “Em đừng có gấp gáp, cẩn thận bị cảm lạnh đó.”
Hà Ngọc Yến lắc cánh tay của chồng, kích động nói: “Không phải mấy năm nay cái nhà đó rất yên phận sao
Nếu không phải lần trước Ngô Cáp Bình bị người tố cáo, dẫn tới việc hắn ta không thể đi học đại học thì thiếu chút nữa em đã quên mất cái gia đình này
Nhưng nếu Hứa Thúy Bình là người đã lấy đồ trước, vậy có lẽ nhà của bọn họ đã dựa vào cái này mà lấy được không ít đồ rồi.”
Về năng lực như chuột tìm báu vật của Hứa Thúy Bình, cùng với người giỏi tính toán như Ngô Cáp Bình kia
Hai người này ở chung một chỗ quả thật là vô địch
Nghĩ tới bối cảnh nhà họ Tôn, Hà Ngọc Yến đã nghe một ít lời đồn về nhà họ Tôn
Cô không khỏi suy nghĩ có thể đến cuối cùng đồ nhà họ Tôn đều bị Hứa Thúy Bình và Ngô Cáp Bình lấy hết không
Nghĩ như vậy, cô cảm thấy mọi chuyện đang phát triển theo hướng rất thần kỳ
Cùng lúc đó, khu nhà số 3 cách vài bức tường
Ngô Cáp Bình nhìn hàng xóm lần lượt trở về, khi nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ hắn ta có thể đoán được đại khái chuyện gì xảy ra
Lúc trước nói đi tìm trẻ con thì hắn ta còn không cảm thấy có gì, nhưng sau đó nghe Quan Tử trở về nói về chuyện đào hố ở trạm bán thức ăn
Ngô Cáp Bình lập tức nhận ra mọi chuyện đã thay đổi
“Quan Tử à
Đào hố gì ở trạm bán thức ăn vậy?”
Tuy rằng Ngô Cáp Bình ở khu nhà số 3 ba năm nhưng người trong khu đều không thích hắn ta
Quan Tử càng bởi vì có quan hệ tốt với những người ở khu nhà số 2 cho nên ấn tượng của hắn với Ngô Cáp Bình càng kém
Đừng nói là Ngô Cáp Bình, cho dù là vợ của hắn ta cũng khiến người khác cảm thấy âm u
Bình thường mọi người không để ý đến người của gia đình này, giờ nghe thấy đối phương kêu mình, Quan Tử nhíu mày: “Không rõ lắm
Nếu anh muốn biết cụ thể thì đi hỏi người khác đi!”
Sau khi nói xong những lời này, Quan Tử nhanh chóng chạy về nhà
Mẹ Quan nhìn thấy dáng vẻ này của con trai út, phàn nàn: “Đã 22 tuổi rồi mà còn hấp tấp bộp chộp như vậy, hèn gì không cưới được vợ.”
Quan Tử cười ha ha nói: “Mẹ, không phải là con không tìm được vợ, chẳng phải là do con đang bận rộn làm việc kiếm tiền sao
Tích cóp nhiều tiền một chút lại cưới vợ, miễn cho con gái người ta đi theo con chịu khổ.”
Mẹ Quan nhìn thấy dáng vẻ cợt nhả của con trai, chỉ bất đắc dĩ trừng mắt liếc hắn một cái
Nhưng ba Quan lại không dễ bị lừa gạt như vậy, “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Quan Tử kể lại mọi chuyện đã xảy ra ở khu nhà số 2 cho ba mẹ, anh trai và chị dâu nghe một lần
Trẻ con mất tích, đào hố ở trạm bán đồ ăn, cho dù là cái nào thì cũng khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm
Đương nhiên, cuối cùng còn nói chuyện Ngô Cáp Bình gọi hắn lại hỏi chuyện
“Con làm rất đúng
Tính cách Ngô Cáp Bình xấu xa, chỉ với bộ dáng ngốc nghếch này của con thò lại gần bảo đảm sẽ bị người ta bán mà còn cười hì hì.”
Nghe thấy câu đánh giá này của ba, Quan Tử cũng không biết nên vui vẻ vì ba khen mình hay là buồn bã bởi vì nghe như đang mắng hắn ngốc
Ba Quan mặc kệ sự rối rắm của con út mà thương lượng với con: “Người này thật sự không thể để nó vào làm việc trong nhà máy được, ba thấy sớm muộn gì thì nó cũng sẽ gây ra chuyện ồn ào.”
Phòng ở mà nhà họ Ngô ở bây giờ thuộc quyền tài sản trong nhà máy, ông Ngô đã phục vụ cả đời cho nhà máy
Đối phương có thể ở căn phòng đó cho đến khi qua đời, nhưng đứa con trai mà ông Ngô nhận nuôi sau này vừa nhìn đã biết không phải là người tốt
Mấy năm nay hắn an phận nhưng ba Quan luôn cảm thấy không thích hợp
Đặc biệt là cặp vợ chồng này thường xuyên đi sớm về trễ
Thỉnh thoảng lại lén lút cõng đồ về, dù nhìn kiểu gì cũng thấy không ổn
“Ba chỉ có thể nói với bên nhà máy, nhưng nhà máy không thể đuổi ông Ngô đi như vậy được.”
Ngô Cáp Bình không biết người nhà họ Quan đang thảo luận về hắn ta, thấy không thể hỏi được gì từ Quan Tử
Hắn ta lại chạy mấy nhà, rốt cuộc đã hỏi ra được đại khái mọi chuyện
Về đến nhà, Hứa Thúy Bình quan tâm hỏi: “Sao hả?”
Ngô Cáp Bình gật đầu: “Không sao, chỉ là người vợ mới cưới của Đổng Kiến Thiết đi đào hố ở trạm bán đồ ăn, anh đã hỏi thăm qua, có lẽ là chỗ mà chúng ta đã đào tuần trước.”
Tuần trước, Hứa Thúy Bình bắt đầu thường xuyên mơ một giấc mơ
Cảnh tượng trong mơ ở gần trạm bán đồ ăn, rất nhiều chi tiết đều xuất hiện trong giấc mơ của cô ta
Cô ta vừa kể giấc mơ cho Ngô Cáp Bình nghe, sau khi hai người xác định kế hoạch đào xong thì đã tự tay cầm đồ về
Nghĩ đến cái rương quan bì kia, Hứa Thúy Bình cảm thấy không thể tưởng tượng
“Trước kia em cũng từng nằm mơ nhìn thấy cái rương giống như vậy, chỉ là sau đó cái rương biến mất
Tuy nhiên may mắn lúc này chúng ta đã đào được cái rương rồi.”
Nhắc tới cái rương, Ngô Cáp Bình cũng không khỏi lộ ra nụ cười
Tuy rằng đào được hai cái rương không lớn lắm nhưng bên trong đều nhét đầy vàng thỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn tỉ lệ và hình dạng của thỏi vàng kia, rất giống những thỏi vàng được đào ra ở nhà vệ sinh công cộng lúc đó. 
Đáng tiếc, nhiều vàng thỏi như vậy lại vô duyên với mình
Lần này cuối cùng hắn đã được bồi thường
Bây giờ có người đi đào cùng một nơi, như vậy có phải chứng minh rằng chủ nhân của những cái rương này thật ra chính là người đi đào không
Cô vợ mới cưới của Đổng Kiến Thiết rốt cuộc có địa vị gì
Có phải trong tay đối phương có không ít tin tức về bảo bối không
Nghĩ đến đây, Ngô Cáp Bình nói với Hứa Thúy Bình bằng vẻ mặt ôn hòa: “Em đi ngủ sớm một chút đi, tranh thủ đêm nay có một giấc mơ mới.” 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.