Mời vừa rồi bác gái Chu không chấp nhận việc ở riêng, nhìn thấy dáng vẻ này của Tôn Tiêu Nhu thì bà lập tức nhảy dựng lên “Đây là phòng ở nhà tôi, cho cô thuê là đã cho cô mặt mũi, không cho thuê cũng là lẽ dĩ nhiên Cô đã gả cho Đổng Kiến Thiết, tại sao không dọn đến nhà của nó mà ở?”
Những người khác sôi nổi phụ họa theo, họ đều cảm thấy Tôn Tiêu Nhu này thật sự rất kỳ quái Đã đăng ký kết hôn với Đổng Kiến Thiết mà còn tiêu tiền thuê phòng riêng bên ngoài Thật sự khiến người khác thấy khó hiểu Vì vậy, khi giữa trưa Đổng Kiến Thiết tan làm về nhà ăn cơm thì nhìn thấy chị em nhà họ Tôn túi lớn túi nhỏ mà dọn đồ về nhà mình Đổng Kiến Thiết trừng mắt nhìn cảnh tượng này, hắn không thể tin được hạnh phúc lại tới đột nhiên như vậy “Nè nè nè, để anh làm cho, để anh làm cho, em nghỉ ngơi một chút đi.”
Trong lòng hắn mừng như điên nhưng trên mặt cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh Đổng Kiến Thiết nhấc chân chạy tới trước mặt Tôn Tiêu Nhu đang dọn đồ, cầm lấy đồ trong tay đối phương Tôn Tiêu Nhu bị động tác đột ngột làm cho hoảng sợ nhưng nhìn thấy là Đổng Kiến Thiết lúc này cô ta mới đè lửa giận trong lòng xuống Cô ta phát hiện từ sau khi vào ở khu nhà này thì tính tình của mình càng ngày càng tệ “Anh đã về rồi à!” Giọng điệu quen thuộc nói ra từ trong miệng đối phương khiến trái tim Đổng Kiến Thiết đập chậm mất nửa nhịp “Ừ…… Anh về rồi!”
Đổng Kiến Thiết lộ rõ nét mặt vui vẻ như vậy, đối với mọi người xung quanh mà nói thì còn khá mới lạ “Nè, Yến Tử Con nhìn bọn họ đi, đúng là vợ chồng son có tình cảm đó!”
Dưới hành lang dãy nhà phía tây, Hà Ngọc Yến mới vừa ăn trưa xong đang đứng ở đó nói về chuyện việc chuẩn bị đồ ăn tết với thím Giang Cô nghe thấy lời này thiếu chút nữa đã cười ra thành tiếng Từ góc độ của cô, vừa vặn có thể nhìn thấy bộ dáng trợn mắt của Tôn Tiêu Nhu Có thể hình dung rằng đồng chí nữ này cũng không thích Đổng Kiến Thiết như trong tưởng tượng của bọn họ Nếu cô ta thật sự thích, bây giờ sẽ không có biểu cảm như vậy Nhưng biểu hiện của Đổng Kiến khiến mọi người hơi bất ngờ Trong cốt truyện của cuốn sách gốc cũng không nhắc nhiều đến Tôn Tiêu Nhu, chỉ dùng một cụm “ánh trăng sáng” để tóm tắt về cô ta Mà trong thực tế khi Đổng Kiến Thiết đối mặt với Tôn Tiêu Nhu có biểu hiện giảm trí thông minh, cũng có thể nói là kẻ yêu đến lú lẫn Chẳng lẽ tòa nhà này rất thừa những kẻ cuồng yêu như vậy sao Những bác gái vây xem khác không nghĩ nhiều như Hà Ngọc Yến Bọn họ thích thú nhìn tương tác của cặp vợ chồng mới cưới, thỉnh thoảng trêu ghẹo vài câu Thật sự rất náo nhiệt Đổng Kiến Thiết bị bọn họ trêu chọc đến mức lòng vui như nở hoa Ngược lại, nụ cười của Tôn Tiêu Nhu càng cứng đờ hơn Qua một lúc lâu, rốt cuộc họ cũng dọn đồ xong rồi Hà Ngọc Yến còn nghĩ rằng các bác gái sẽ tan cuộc Không ngờ rằng bọn họ đã đi vào nhà họ Đổng, ai nấy bắt đầu hỏi thăm cách sắp xếp phòng ốc của nhà họ Đổng Giọng nói cãi cọ ồn ào khiến Hà Ngọc Yến đứng đối diện cũng hơi trợn mắt há hốc mồm “Sao hả, con có muốn đi xem náo nhiệt không?”
Thím Giang thấy cô nhìn chằm chằm vào nhà họ Đổng còn tưởng cô muốn đi xem náo nhiệt “Không không không, không cần.”
Sự náo nhiệt ở nhà họ Đổng không dễ xem lắm, không cẩn thận sẽ liên lụy lên mình Quả nhiên, suy nghĩ này của cô còn chưa biến mất Nhà họ Đổng bên kia đã truyền đến tiếng cãi nhau Thím Giang vừa nghe, không rảnh lo mời Hà Ngọc Yến đã chạy từ dưới hành lang đến nhà họ Đổng ở đối diện Hành động này khiến Hà Ngọc Yến cười ra thành tiếng “Thế nào?” Cố Lập Đông đi ra từ nhà chính, anh nghe thấy giọng vợ “Anh không đi làm sao?” Cố Lập Đông lắc đầu: “Ngày mai anh sẽ đi hỗ trợ phát quà tết, công việc năm nay đã xong hết rồi.”
Buổi sáng chủ yếu là anh đi gọi điện thoại cho đội trưởng Hoắc ở bên kia, thuận tiện hiểu thêm một ít về nhà họ Tôn Hà Ngọc Yến vừa nhìn thấy biểu cảm của chồng, cô biết anh lại suy nghĩ về chuyện của nhà họ Tôn “Đừng để ý đến bọn họ, dù sao chúng ta cũng không liên quan đến chuyện này Anh nên suy nghĩ tết năm nay sẽ sắp xếp hành trình đi chúc tết như thế nào đi!”
Hà Ngọc Yến duỗi tay vỗ vỗ bờ vai chồng, mỉm cười định đi về phòng xem con gái đang làm gì Kết quả cô nhìn thấy thím Giang vội vàng chạy về, biểu cảm còn là kiểu một lời khó nói hết “Ay da, Yến Tử Con thật sự bỏ lỡ rồi.”
Hà Ngọc Yến tò mò nhìn qua “Vừa rồi bác gái Trịnh thiếu chút nữa đã đánh nhau với Tôn Tiêu Mỹ Không sai, chính là đứa em gái của con dâu chị ấy đấy Con nói xem nhà họ Đổng chỉ có một căn phòng, cô ấy là một cô gái mới lớn nên không dễ sắp xếp Bác gái Trịnh định kêu cô ấy quay về chỗ ở trước khi xuống nông thôn, bằng không thì đến nhà họ hàng ở trước nhưng con bé không thích.”
Chuyện nhà như vậy khiến Hà Ngọc Yến cảm thấy thật sự mở rộng tầm mắt “Vậy không có đánh nhau đúng không ạ?”
Thím Giang lắc đầu: “Không Khi muốn đánh nhau thì Tôn Tiêu Nhu đã đứng ra ngăn cản Cô ta nói tạm thời để em gái ở nhà chính, hai ngày này cô ta sẽ đi ra ngoài tìm nơi sắp xếp Sau khi cô ta vừa nói lời này ra thì đến lượt Đổng Kiến Thiết cảm thấy không vui.”
Nói tới đây, thím Giang làm mặt quỷ với Hà Ngọc Yến Cố Lập Đông vừa thấy đã biết ngay là có anh ở chỗ này thì thím Giang không dễ nói chuyện Anh xoay người đi về phòng, chuẩn bị sắp xếp một chút việc ăn tết Chồng vừa đi, quả nhiên Hà Ngọc Yến nghe thấy được lời không thích hợp nói ở trước mặt đàn ông “Tên nhóc Kiến Thiết rất sốt ruột Có vợ mới còn không cho ôm ngủ, đương nhiên phải có ý kiến!”
Đương nhiên, ý kiến của Đổng Kiến Thiết không phải hướng về phía Tôn Tiêu Nhu mà nhìn về phía mẹ mình:
“Mẹ, Tiêu Nhu đã đăng ký kết hôn với con Em gái của cô ấy cũng chính là em gái của con, là con gái của mẹ Chúng ta phải đối xử tốt với người ta Còn không phải là một cái giường ngủ thôi sao Chờ lúc nữa con đi mua một cái ván giường về, đặt ở bên cạnh mẹ là được rồi.”
Đơn sơ như vậy khiến chị em nhà họ Tôn rất muốn thét chói tai, nhưng còn mấy ngày nữa là ăn tết Nếu bây giờ đột ngột đi tìm phòng ở cũng không dễ dàng Cuối cùng là bác gái Trịnh đành phải thỏa hiệp Tôn Tiêu Nhu làm vợ của Đổng Kiến Thiết, trực tiếp dọn vào phòng hắn đang ở Mà Tôn Tiêu Mỹ, người em vợ này thì ngủ trên cái giường ngủ tạm bợ Hoàn cảnh đơn sơ như vậy khiến chị em nhà họ Tôn rất tức giận với người nhà họ Hồ đã đuổi bọn họ đi Tuy nhiên chị em nhà họ Tôn tức giận cũng không thể ngăn cản việc mọi người vui vẻ Còn có mấy ngày nữa là ăn tết, hôm nay bắt đầu có người mua quà tết Đây là một chuyện rất tốt, không có ai cảm thấy không vui Hơn một giờ chiều, khu nhà mới vừa yên tĩnh được nửa giờ đã trở nên náo nhiệt Tiếng trò chuyện của các bác gái, tiếng bọn nhỏ chạy tới chạy lui đùa giỡn tràn ngập cả tòa nhà Hà Ngọc Yến đã quen nghe những âm thanh này, chỉ cảm thấy đây là âm thanh của cuộc sống Cô vừa nghe những âm thanh này vừa chuẩn bị nguyên liệu làm món kho cùng với chồng Tết Nguyên Đán năm nay, nhà cô vẫn sẽ kho một nồi thịt heo Họ đã nhờ anh La giữ lại một chút thịt heo, có lẽ sẽ đưa đến đây trong hai ngày tới Nếu như làm món kho thì trong nhà đều có bát giác, vỏ quế cả rồi Lúc này Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đang xử lý gừng và tỏi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Anh đã đóng gói hết quà tết chuẩn bị cho anh La rồi đúng không?”
Sau khi kết hôn, mỗi năm nhà cô đều chuẩn bị quà tết tặng cho họ hàng, bạn bè thân thiết Tương tự, người ta cũng sẽ tặng cho nhà bọn họ “Đóng gói xong rồi, anh đặt trong nhà kho nhỏ ở phòng vách Mỗi một phần đều viết tên, sẽ không lấy sai đâu.”
Hai vợ chồng đang bàn bạc với nhau về chuyện này thì nhìn thấy con gái nhà mình đang lặng lẽ nắm tay dẫn một bé gái khác đi đến đây Hai đứa nhỏ thường rất nghe lời, bình thường chỉ đi lại với nhà họ Khâu ở bên cạnh, cũng không lén đi xa Hà Ngọc Yến không ngờ rằng hai đứa sẽ dẫn Hồ Xuân Mai của nhà họ Hồ đến đây [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Tụi con có nói với ba chị ấy là dẫn chị ấy về nhà chơi không?”
Viên Viên cướp trả lời: “Có ạ Chúng con rất ngoan.”
Lúc này Hồ Xuân Mai mở miệng: “Con đã nói với ba rồi.”
Hà Ngọc Yến nghe xong cũng không hỏi tiếp nữa Cô mỉm cười kêu bọn nhỏ đi vào nhà, cho mỗi đứa một viên kẹo rồi tiếp tục làm việc tiếp “Mẹ em tốt quá, dì ấy có mùi thơm ngào ngạt.”
Một lúc sau, trên cái đệm trong góc nhà chính vang lên giọng nói nho nhỏ của Hồ Xuân Mai Cái tấm đệm này là tấm đệm bông, phía dưới còn may thêm một lớp vải dầu không thấm nước [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bình thường chủ yếu là để cho Viên Viên và Đan Đan ngồi trên đó chơi đồ chơi, thỉnh thoảng con ngỗng sẽ thò đầu qua chơi cùng với tụi nhỏ “Đúng vậy, mẹ em thơm nhất!” Ngay sau đó vang lên giọng nói kiêu ngạo của Viên Viên Đan Đan cũng không cam lòng yếu thế: “Đúng đúng, mẹ rất thơm.”
Nghe đến đó, Hà Ngọc Yến không biết có nên cười ra thành tiếng không Khi mới vừa nghe thấy đề tài là mẹ, Hà Ngọc Yến còn sợ bé Xuân Mai sẽ không được tự nhiên Dù sao thì khi Thái Chiêu Đệ chạy trốn cô bé đã hơn ba tuổi, chắc chắn biết được chuyện này Nhưng đề tài mà đối phương nhắc tới, bây giờ người lớn là Hà Ngọc Yến lại chạy tới kêu chúng đừng nói nữa chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng cho đứa trẻ Nhưng nói cô thơm, đây là đề tài gì vậy, còn khá buồn cười đấy Cố Lập Đông nhìn ra sự băn khoăn của vợ, anh duỗi tay nhẹ vỗ mu bàn tay của cô, ra hiệu cô không cần lo lắng Mà phía bên kia, các bạn nhỏ còn đang tiếp tục nói chuyện khiếm “Chị Xuân Mai, chị còn muốn kiếm tiền không?”
Chuyện xảy ra ở bên ngoài trong hai ngày này, bé Viên Viên nghe rất nhiều nhưng đều không hiểu Cô bé chỉ biết chị Xuân Mai muốn đi kiếm tiền “Mẹ em nói đợi chúng em lớn hơn một chút sẽ dẫn chúng em làm việc kiếm tiền.”
Hà Ngọc Yến nghe thấy lời nói của Viên Viên, quả thật không biết có nên cười cô bé không Cái miệng của đứa con gái lớn này hình như quá biết nói chuyện rồi đó Đan Đan thì tương đối khiêm tốn, không nói cái này với bạn chơi cùng mà là ôm cái đầu duỗi lại đây của con ngỗng, vuốt hai cái, nghe các chị nói chuyện phiếm “Không đi nữa Hôm nay ba dẫn chị và em trai dọn nhà Dọn về ngôi nhà ban đầu của nhà chị Ba nói ba là người lớn nên sẽ đi kiếm tiền, chị là trẻ con chỉ cần đi học thật giỏi là được rồi.”
Vừa nói đến đi học, Viên Viên càng kích động hơn: “Em biết đi học Mẹ em nói sang năm sẽ cho em và em gái đi học.”
Hà Ngọc Yến thật sự hơi không nhịn được, cô dùng khuỷu tay chọc chọc chồng đang đứng bên cạnh: “Nè, anh nói xem con gái lớn của chúng ta giống ai vậy Tại sao cái miệng nhỏ kia lại có thể nói nhiều lời như vậy chứ?”
Cố Lập Đông cố gắng nhịn cười: “Chắc chắn không giống em đâu.”
Hà Ngọc Yến cũng cảm thấy không giống cô, dù sao thì cô cũng là một người khiêm tốn “Vậy chắc chắn là giống anh ba Anh ba là người nhiều chuyện nhất trong nhà em.”
Cố Lập Đông thấy vợ nói câu này, trên mặt có biểu cảm kỳ quái, cuối cùng anh nhịn không được bắt đầu cười ha ha ===
Tên truyện: SAU KHI HOÁN HÔN CÙNG ĐÍCH TỶ
Tác giả: Trầm Vân Hương
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Làm ruộng , Hào môn thế gia , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Duyên trời tác hợp , 1v1 , Thị giác nữ chủ
- Giới thiệu –
Sau khi kết thúc thi cuối kỳ, Minh Dao thức đêm chơi game bị đột tử, bất ngờ xuyên thành thứ nữ của phủ An quốc công ở cổ đại Minh Dao khẽ thở dài: "Còn học tập gì Vui cái gì Nằm không thấy thích sao Nàng mang một gương mặt phù dung, ăn no chờ chết sống đến năm mười lăm tuổi, đích mẫu hứa gả nàng cho Ôn Tòng Dương, cháu trai nhà mẹ đẻ Ôn Tòng Dương, vị hôn phu trẻ tuổi tuấn tú, chơi bời lêu lổng, chẳng làm nên trò trống gì Hắn và nàng chính là một đôi ngu - lười trời đất tạo nên Minh Dao đang chuẩn bị dọn dẹp đổi chỗ nằm, đột nhiên, đích tỷ của nàng không cần tân khoa Thám hoa do đích mẫu ngàn chọn vạn tuyển, nhất định phải đổi mối hôn sự với nàng Nha hoàn thiếp thân lo lắng: "Nghe nói cô gia ngủ từ canh ba gà gáy, tuổi còn trẻ đã có thể trúng Thám Hoa Cô nương đi qua, chỉ sợ ngủ không đủ Một ngày Minh Dao phải ngủ năm canh giờ Nàng nghĩ nghĩ, đây đích thật là một vấn đề lớn -
Thôi Giác, xuất thân thanh lưu thư hương thế gia, thuở nhỏ chuyên tâm đọc sách hành nghiệp, lòng đầy trị thế báo quốc, tự nhận không có tâm với tình yêu Bởi vậy, hôn sự đã định, An quốc công phủ lại bỗng nhiên đổi tân nương Tuy Thôi Giác bất mãn nhưng chưa giận chó đánh mèo với tân thê Chỉ cần tân thê an phận hiểu chuyện, hắn cũng sẽ không bạc đãi nàng ***
Đêm tân hôn Sau khi ôn tồn, nhìn thê tử mệt mỏi trong lòng, Thôi Giác không khỏi sinh lòng trìu mến, hỏi nàng có muốn gì hay không Tân thê đột nhiên mở to hai mắt, vẻ mặt trịnh trọng hỏi: "Buổi sáng trễ nhất ta có thể ngủ đến canh giờ nào Thôi Giác:.. -
Kỷ Minh Đạt là đích nữ của An Quốc Công, từ nhỏ nhận hết thiên kiều vạn sủng, trong nhà không ai dám khiến nàng ta chịu một chút ấm ức nào Nhưng vào một buổi tối, nàng ta vậy mà lại mơ thấy sau khi mình cùng Thôi Giác thành hôn hầu như bất hòa, mà Ôn Tòng Dương lại ngọt ngào ân ái cùng Minh Dao Ôn Tòng Dương còn vì Minh Dao mà tòng quân lập công, kiếm được cho Minh Dao chức danh cáo mệnh nhất phẩm Nàng ta thà chết cũng không chịu gả cho Thôi Giác, cứng rắn đoạt đi mối hôn sự của Minh Dao Nhưng thành hôn không đến ba tháng, Kỷ Minh Đạt liền cùng Ôn Tòng Dương đại náo một trận Nàng ta chạy đến điền trang hồi môn giải sầu, biết được nhị muội muội và muội phu đang cưỡi ngựa ở điền trang bên cạnh Nàng ta không tin hai người này thật sự có thể chung sống hòa thuận, nhịn không được đi xem, thấy Minh Dao xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi trên ngựa, mặc cho người nói cái gì cũng không chịu động Thôi Giác tức giận đến đỏ mặt, lại xoay người lên ngựa, lạnh mặt dùng từ ngữ dịu dàng, tay cầm tay dạy Minh Dao nắm dây cương Kỷ Minh Đạt bỗng nhiên cắn chặt răng Cá mặn ngây thơ × Thám hoa thanh lãnh, trước cưới yêu sau, hằng ngày lưu luyến Lưu ý: Song xử, thể xác lẫn tinh thần đều 1v1 Nữ chính chắc chắn vẫn sẽ có chức danh cáo mệnh nhất phẩm.