Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 240: Chuẩn bị đồ ăn tết





Chồng vừa về, gia đình càng náo nhiệt hơn
Trong phòng bếp, nồi thịt kho đầu heo tối hôm qua nấu đến nửa đêm mới tắt lửa đã tương đối ngon miệng
Nước sốt nóng hầm hập mang theo một chút sền sệt khiến thịt kho vừa vào miệng đã mềm nhũn thơm nồng
Hà Ngọc Yến kêu bọn nhỏ chơi trong phòng, sau đó cô cùng với Cố Lập Đồng bắt đầu làm việc trong phòng bếp
Thịt kho sẽ múc bỏ vào trong bồn tráng men đã được chuẩn bị từ sáng sớm, múc được hai bồn đầy
Ngoài ra họ còn múc một chén lỗ tai heo kho, chuẩn bị đưa đến chỗ của ông Lâm
Năm nay ông Lâm không đến thành phố Hải ăn tết với con gái, đương nhiên sẽ ăn tết cùng với nhà bọn họ
Ông Lâm thích ăn lỗ tai heo kho nhất, nhưng bên ngoài đều bán lỗ tai heo cứng
Ông Lâm cảm thấy ăn phí răng
Nhà cô hầm cái này đến nửa đêm, đương nhiên là mềm mại hơn, ăn ngon hơn
Sau khi kêu chồng nhân lúc còn nóng bưng cho ông Lâm ăn, Hà Ngọc Yến lấy ra một miếng mỡ heo lớn, chuẩn bị thắng mỡ
Mỡ được thắng ra dùng để chiên cá viên, đường viên và bánh quai chèo
“Aiz, thím tới đúng lúc rồi.”
Hà Ngọc Yến nhìn về phía người tới, cố ý cười nói: “Thím tưới đây ké dầu ạ!”
Thím Giang vui tươi hớn hở gật đầu: “Đúng vậy
Có lợi ích mà không chiếm là đồ ngốc.”
Nói xong, thím Giang tự mình cười rộ lên
Bởi vì chiên đồ nên phải dùng không ít dầu
Dầu dùng để chiên đồ không trực tiếp vứt bỏ như đời sau mà là đổ vào chai dầu tiếp tục dùng để xào rau
Hà Ngọc Yến nghĩ ăn như vậy không khỏe mạnh lắm
Năm nay cô thương lượng với nhà của thím Giang ở bên cạnh, nhà của cô bỏ dầu, nhà bên cạnh bỏ bột mì và đường, hai nhà cùng chiên một chút đường viên và bánh quai chèo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên, ngoài ra nếu muốn chiên cái gì thì mỗi nhà tự làm rồi bưng lại đây chiên
Mấy thứ chiên này được làm từ bột mì và thịt, tách ra chiên sẽ không có xung đột
Chuyện như vậy đều có lợi cho hai bên, đương nhiên là hợp tác ăn ý với nhau
Thắng mỡ heo rất nhanh
Mùi hương vừa bay ra, mấy đứa trẻ trong sân ngửi thấy mùi hương đều lại đây
Hà Ngọc Yến cũng không keo kiệt, cô cắt tóp mỡ thành những miếng nhỏ rồi chia cho mỗi đứa trẻ một miếng như bình thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn nhỏ trong khu nhà đều lại đây, thậm chí Đổng Kiến Dân, Triệu Đại Bảo bình thường không tiếp xúc với Hà Ngọc Yến cũng tới
Hai đứa nhỏ này trước kia rất nghịch ngợm, bây giờ lại khiến người khác cảm thấy hơi đồng cảm một chút
Đương nhiên, Hà Ngọc Yến cũng không đối xử khác biệt
Chỉ cần là trẻ con ở khu nhà tới cô đều cho một miếng, dù sao trong nhà cũng ăn không hết nhiều tóp mỡ như vậy
Sau khi chia xong, những đứa trẻ này cũng không ngồi xổm trước cửa mà vội vàng chạy đến những nhà bay ra mùi hương khác chờ người ta cho một chút thức ăn
Loại chuyện này cho dù là người keo kiệt thì cũng sẽ cho bọn nhỏ một chút thức ăn để bọn nhỏ vui vẻ
Lúc này không phải sắp ăn tết rồi sao
Ở trong khoảng thời gian này, trái tim mọi người thường mềm mại
Rất nhanh, thím Giang đã bắt đầu kéo cục bột đã nở sau đó bỏ từng đoạn bột mì vào trong chảo dầu màu vàng
Tiếng xì xèo vang lên, một cái bánh màu vàng nổi lên trên chảo dầu
Sau đó, thím Giang cầm đôi đũa gắp cái bánh quai chèo lên
Lúc này nếu có hạt mè thì còn có thể bỏ thêm một chút vào
Hương vị sẽ càng thơm nức hơn
Đừng nói trẻ con, ngay cả Hà Ngọc Yến cũng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy
Cô dẫn hai đứa con gái mới ăn tóp mỡ xong, ba mẹ con ngồi ở cửa xem đến say mê
Cố Lập Đông trở về từ nhà ông Lâm nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì nhịn không được mà bật cười ra thành tiếng
Cả ngày, trên bầu trời của khu nhà, thậm chí là khắp các con ngõ trong toàn bộ Bắc Thành đều như bị mùi hương của đồ chiên chiếm lấy
Hà Ngọc Yến chiên đồ suốt buổi sáng, thấy còn dầu nên cô lấy một chút bột mì rồi gói chút củ cải cắt sợi và tôm khô
Cái bánh chiên ra vừa thơm giòn vừa ngon miệng, còn không ngấy
Người của gia đình khác phần lớn đều chiên cá viên, đường viên và bánh quai chèo
So với những thứ này, Hà Ngọc Yến phát hiện vậy mà cái bánh này lại ăn ngon nhất
Buổi trưa và buổi tối hôm nay nhà cô không nấu cơm
Nếu đói bụng thì nấu một chén mì và ăn chung với đồ chiên, cả nhà không ai cảm thấy ngán cả
Chờ đến hơn 4 giờ chiều, sau khi làm xong tất cả mọi chuyện
Hà Ngọc Yến chuẩn bị hỏi thím Giang và Khâu Hướng Hoa ở nhà bên cạnh có muốn đi đến nhà tắm công cộng không
“Đi nhà tắm à!”
Thím Giang nghe thấy lời mời của Hà Ngọc Yến, bà suy nghĩ rồi buông cái nồi trong tay xuống: “Được, chắc ngày mai nhà tắm sẽ có nhiều người hơn
Hôm nay chúng ta vẫn đi tắm rửa đi, tắm rửa sạch sẽ đón năm mới.”
Khâu Hướng Hoa cũng đi cùng, điều này khiến Hà Ngọc Yến cảm thấy rất vui vẻ
Một mình cô dẫn theo hai đứa nhỏ cũng không thể chăm sóc hết được
Cố Lập Đông là đàn ông, chỉ có thể đưa bọn họ đến trước cửa nhà tắm công cộng
Tuy rằng cũng có thể tắm rửa ở trong nhà nhưng bởi vì thời tiết lạnh, khi tắm rửa vào mùa đông chỉ xối nước rồi xong việc, không giống mùa hè, có thể chậm rãi cọ rửa
Cho nên sau khi mùa đông đến, trên cơ bản cách một tuần thì Hà Ngọc Yến sẽ dẫn con đi đến nhà tắm tắm rửa
Bình thường ở trong nhà chỉ dùng nước ấm xối một cái rồi thôi
Hôm nay Cố Lập Đông cũng sẽ đi cùng bọn họ, đến lúc đó đưa đón cũng tiện
Những hàng xóm khác nghe nói bọn họ muốn đi nhà tắm công cộng, ai nấy đều hét to muốn đi chung
Trong chốc lát chuyện đi đến nhà tắm công cộng náo nhiệt như học sinh tiểu học hẹn đi nhà vệ sinh chung vậy
Chờ khi mọi người lấy đồ rồi xuất phát, hơn phân nửa người trong khu nhà đều đi cùng
Ngay cả khu nhà số 1 và khu nhà số 3 ở bên cạnh cũng có người đi chung
Trên đường đi, Hà Ngọc Yến dẫn con và nói chuyện phiếm với Cố Lập Đông cho nên cũng không chú ý tới việc có ai đi chung
Chờ khi bắt đầu vào nhà tắm tắm rửa cô mới nhìn thấy trong hồ tắm vậy mà còn có cả Hứa Thúy Bình
Hai người Hà Ngọc Yến và Khâu Hướng Hoa dẫn bọn trẻ tắm ở vòi sen
Mà mấy bác gái và thím trong hồ đã bắt đầu trêu chọc dáng người của đối phương biến dạng vân vân
Đương nhiên, hôm nay Hứa Thúy Bình rất khiến người khác chú ý
Không phải dáng người của cô ta khiến người khác để ý mà là cái vòng tay lớn bằng vàng mà cô ta đang đeo trên cổ tay
Bây giờ là tháng 2 năm 1978, lúc này tóc quăn, môi đỏ, giày cao gót đã dần dần thịnh hành, đương nhiên cũng có người mang trang sức
Nhưng cái vòng tay lớn bằng vàng nặng như vậy, hiển nhiên nhóm bác gái và thím đều nhìn thấy được
Xuyên qua làn khói lơ lửng trong không khí, Hà Ngọc Yến còn có thể nhìn thấy ánh vàng lóng lánh trên tay đối phương trong một mảnh sương mù mênh mông
Thật đúng là lóe mù mắt người khác……
“Đúng vậy
Thứ này không cần tiền
Tôi chỉ nhặt ở trên đường.”
“Không tin à, khi mọi người đi đường phải nhớ cúi đầu nhìn trên mặt đất ấy.”
“Đó là cách tôi nhặt được vòng tay trên tay mình.”
“Nè, đừng hâm mộ tôi đó
Ai kêu tôi có vận may chứ!”
Làn khói lượn lờ, tiếng người ồn ào
Hà Ngọc Yến nghe Hứa Thúy Bình nói ra lời nói “khiêm tốn” này, cảm thấy người này thật sự là khoe khoang bùng nổ
Người chung quanh đương nhiên cũng có loại cảm giác này, nhưng cái vòng tay lớn bằng vàng kia là vàng thật giá thật không lừa người khác
Thứ tốt như vậy, thật sự khiến người khác cảm thấy rất hâm mộ
Mà trong những người này, Tôn Tiêu Nhu và em gái vẫn luôn tránh ở trong góc chà lưng cho nhau lúc này lại sắp điên rồi
Trời ơi
Ai có thể nói cho cô ta biết rốt cuộc cô ta đã nhìn thấy cái gì không
Cô ta vậy mà lại thấy vòng tay của mẹ mình đang được người phụ nữ tên Hứa Thúy Bình đeo trên cổ tay
Từ sau khi ba cô ta mất tích qua đời, mẹ cô ta dẫn hai chị em cô ta sống ở hẻm Liên Hoa
Sau đó mẹ cô ta quá nhớ nhung ba cô ta nên mất sớm, lúc này bác Tôn quản gia mới tiếp nhận chăm sóc hai chị em bọn họ
Lúc ấy bởi vì các loại nguyên nhân, rất nhiều đồ trong nhà đều biến mất, bao gồm ba cái rương quan bì mà ba tặng cho mẹ và hai chị em bọn họ
Không biết ba cái rương này chạy đi đâu rồi
Lúc ấy trong cái rương của mẹ đều chứa đầy trang sức bằng vàng mà ngày thường mẹ tương đối thích
Mà sau khi trong nhà xảy ra chuyện thì những thứ này cũng biến mất không tung tích
Tôn Tiêu Nhu hoàn toàn không ngờ rằng bản thân lại có thể nhìn thấy cái vòng tay bằng vàng này lần nữa
Ngay cả tư liệu trong tay của bác Tôn đều không có ghi chép về cái rương này
Cho nên vòng tay của người phụ nữ này đến từ chỗ nào vậy
Nghĩ như vậy, Tôn Tiêu Nhu kiềm chế suy nghĩ trong lòng
Cô ta chuẩn bị lén lút tìm người phụ nữ này để tìm hiểu rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
Khi Tôn Tiêu Nhu đang nghĩ đông nghĩ tây, bác gái Chu nhìn thấy mấy bác gái trong ngõ nhỏ đang thổi phồng Hứa Thúy Bình, bà nhìn rất không vừa mắt
Bà quay đầu lại nhìn thấy cô vợ trẻ Tôn Tiêu Nhu này
Ngày hôm qua bà còn bị bác gái Trịnh lôi kéo oán giận một lúc về các thói hư tật xấu của cô vợ trẻ này
Bây giờ tốt rồi, cũng có thể lôi cô vợ trẻ này ra tranh cãi hai câu
“Ay da, vợ của Kiến Thiết……”
Tôn Tiêu Nhu còn chưa tiến vào nhân vật vợ của Đổng Kiến Thiết, căn bản không biết bác gái Chu đang kêu cô ta
Ngược lại, cô ta cảm thấy giọng nói của bác gái này rất chói tai
Cô xoay người kêu em gái đứng lên cùng mình, chuẩn bị đi đến phòng tắm vòi sen bên kia
Kết quả, cô ta bị bác gái Chu nắm chặt cánh tay
“Nè nè nè, bác đang kêu con đó
Con đi đâu vậy!”
Bác gái Chu nói, duỗi tay vỗ một cái rất mạnh ở sau lưng Tôn Tiêu Nhu
Tiếp theo bà ta cười nói mập mờ với các bác gái khác: “Mọi người nhìn xem, cô vợ trẻ này và Kiến Thiết thật sự rất ân ái đó.”
Mọi người nhìn theo tầm mắt của bà, vừa lúc nhìn thấy mấy vết đỏ ở sau lưng Tôn Tiêu Nhu
Từ trước đến nay đây là loại đề tài mà các bác gái yêu thích nhất
Vì vậy, Hứa Thúy Bình lập tức bị vắng vẻ
Đề tài của các bác gái lập tức chuyển tới trên người Tôn Tiêu Nhu
Những lời trêu chọc thô tục đó, Tôn Tiêu Nhu nghe thấy rất tức giận
Cô ta đương nhiên sẽ không bị dọa sợ, dù sao thì những đồng chí nữ ở nông thôn còn nói trực tiếp hơn nhiều
Nhưng những bác gái trước mắt không hề quen biết, lời nói ra khiến cô ta cảm thấy rất ghê tởm
Hơn nữa sau đó còn có một bác gái không quen biết bắt đầu xoi mói dáng người của cô ta, quả thật khiến Tôn Tiêu Nhu muốn đánh người
Cuối cùng, cô ta kéo em gái không xối nước nữa mà mặc quần áo đi về
Những người khác thấy vậy, nhún vai rồi lại tiếp tục thay đổi đề tài
Hà Ngọc Yến nhìn toàn bộ quá trình thì khá cạn lời
Cô quen biết người bác gái nói chuyện khó nghe kia
Là một bác gái trong ngõ nhỏ, lúc trước Thái Chiêu Đệ sinh con trở về bà ta còn nhìn chằm chằm bụng của mình một lúc lâu
Cô không nhớ rõ người này tên gì, chỉ biết người này nói chuyện rất ghê tởm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng may, cô cũng không định ngâm chung một cái hồ với mấy người này
Cô tới tắm rửa, sau khi tắm rửa sạch sẽ cho hai đứa nhỏ xong và bản thân cũng tắm rửa một cái rồi mặc quần áo xong chuẩn bị đi về nhà
Khâu Hướng Hoa cũng không thích ở chung với những người nhiều chuyện kia, mẹ cô ấy đang ở một bên khác trò chuyện hôm nay chiên bao nhiêu món ăn
Cô ấy đi về theo Hà Ngọc Yến
Vừa đến đại sảnh thì đã nhìn thấy Cố Lập Đông đã tắm rửa sạch sẽ, anh đang cầm đồ đạc đứng chờ bọn họ
“Em ra rồi à, đưa con cho anh đi.”
Hà Ngọc Yến đặt hai đứa nhỏ lên trên cánh tay của Cố Lập Đông, thuận tiện cầm lấy đồ trong tay anh
Mọi người vừa mới chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy Đổng Kiến Thiết đi ra ngoài
Đối phương như đang đợi người, Hà Ngọc Yến suy nghĩ một lúc rồi vẫn nói: “Tôn Tiêu Nhu đã dẫn em gái đi về trước rồi.”
Vừa nghe thấy lời này, Đổng Kiến Thiết cảm thấy kinh ngạc
Nhưng hắn biết Hà Ngọc Yến không thích mình
Sau khi nói lời cảm ơn thì hắn lập tức vội vàng chạy về nhà
“Anh ta thật sự rất thích Tôn Tiêu Nhu!” Hà Ngọc Yến nhìn thấy cảnh tượng này, nhịn không được mà cảm thán
Cố Lập Đông gật đầu: “Con người này có rất nhiều khuyết điểm nhưng cậu ta thật sự đối xử rất tốt với Tôn Tiêu Nhu!”
Cố Lập Đông là người hiểu Đổng Kiến Thiết nhất, anh biết rõ người này ích kỷ bao nhiêu
Cho nên hắn đối xử rất tốt với Tôn Tiêu Nhu mới càng khiến Cố Lập Đông cảm thấy rất kinh ngạc
Hai vợ chồng nói xong, Hà Ngọc Yến lôi kéo Khâu Hướng Hoa cùng đi về với cô, bắt đầu nói về chuyện học đại học
Người ta giúp đỡ cô chăm sóc con trong nhà tắm công cộng, cũng không thể cứ ngó lơ người ta như vậy
Chờ khi nhóm của bọn họ quay trở lại khu nhà chung, nghe thấy tiếng mắng của Tôn Tiêu Nhu truyền đến từ nhà họ Đổng, tiếp theo là tiếng an ủi của Đổng Kiến Thiết
Hai vợ chồng cũng không ở bên ngoài xem náo nhiệt, sau khi chào tạm biệt Khâu Hướng Hoa thì ôm con về nhà
Họ định nấu một chút thức ăn lấp bụng
Sắc trời đã dần tối, có thể ăn cơm chiều rồi
Những người khác tắm rửa thoải mái đi về nhà, tâm trạng đều rất tốt
Hứa Thúy Bình cũng không ngoại lệ
Cô ta cầm quần áo dơ ngân nga đi về nhà
Cô ta nhìn thấy Ngô Cáp Bình còn ở trong nhà rửa sạch chiếc rương mang về hôm nay
Cái rương này được đào ra từ trong chuồng heo của một gia đình nông dân
Tuy rằng bởi vì việc nuôi heo tập thể, cái chuồng heo kia đã bị vứt bỏ không sử dụng nhưng bên ngoài cái rương vẫn dính không ít bùn đất
Ngô Cáp Bình nghe thấy tiếng động cô ta trở về, cũng không hé răng, tiếp tục công việc của mình
Nhưng rất nhanh hắn ta đã bị cái vòng tay bằng vàng trên cổ tay của Hứa Thúy Bình hấp dẫn
“Ai kêu em mang đồ đi ra ngoài vậy?”
Tâm trạng Hứa Thúy Bình vui vẻ, cũng không chú ý tới giọng điệu tức giận của Ngô Cáp Bình
“Thứ này vừa vặn hợp với cổ tay của em
Sao hả
Em đeo có đẹp không?”
Ngô Cáp Bình nhẹ buông cái rương đang cầm trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Thúy Bình: “Đẹp, thật là đẹp mắt……”
Đồng thời, hắn cũng đã âm thầm quyết định trong lòng
===
[SẮP LÊN SÓNG]
TÊN TRUYỆN: ĐÔI TAI THỎ VÀ CỎ GẦN HANG
TÁC GIẢ: Vinh Tiểu Hiên
EDITOR: [TYT] Đảo Cá Mập
THỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, Song khiết, Thanh mai trúc mã, Lịch sử, 1v1
GIỚI THIỆU:
Thỏ Lương là một con thỏ khác thường, bởi vì nàng có một đôi tai rũ xuống và một cơ thể chỉ lớn bằng một nắm tay
Thỏ Lương là một con thỏ cực kỳ ngoan, những điều gì mẫu thân đã dạy nàng sẽ ghi nhớ cẩn thận và rất tuân thủ
Vì thế, Thỏ Lương cũng rất cẩn thận chọn cho mình một ‘vị trí đắc địa’ để đào hang, cẩn thận trang trí cho ngôi nhà nhỏ, cẩn thận nuôi cỏ xanh mướt và ghi nhớ rất kĩ lời mẫu thân dặn: Tuyệt đối không được ăn cỏ gần hang
Cho đến một ngày, cỏ gần hang thành tinh
Hơn nữa còn vui vẻ đi vào ở trong nhà của thỏ con…
Thỏ Lương ⊙ω⊙: “Ta là con thỏ đứng đắn, không ăn cỏ gần hang, cảm ơn!”
Cây cỏ suy nghĩ một lát sau đó đong đưa: “Ta là một cây cỏ mềm mại, không dính răng, cắn rất ngọt, nàng xứng đáng có được ta~~~”
Thỏ Lương (*?▽?*): Đợi đi
Ta sẽ kéo ngươi về chỗ của mình
Nàng thỏ sống một cách cẩn thận VS cây cỏ thích trêu chọc
1v1, SC, HE, Huyền huyễn, chủ cốt truyện, thanh mai trúc mã~~~
Tag: Yêu sâu sắc, thanh mai trúc mã, huyền huyễn Đông Phương
Vai chính: Thỏ Lương, Lãnh Khanh | Vai phụ: Vẫn chưa đặt tên | Cái khác: Gì cơ? 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.