Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 247: Lộ tẩy, mất trắng





Ngày hôm sau, mặt trời lên cao
Hôm nay Hà Ngọc Yến chuẩn bị đưa hai con gái đi đến nhà trẻ học chữ thuộc xưởng máy
Thật ra ở tuổi này chưa cần đọc chữ nhưng Hà Ngọc Yến đã nói với nhà trẻ rằng muốn đưa con tới đây học mấy ngày xem có thích ứng được hay không
Bên nhà trẻ đông nên hôm nay đi là vừa
Lúc này ở nhà giữ trẻ, lớp mầm non, cơ cấu ở nhà trẻ phần lớn là những đứa bé đi làm với ba mẹ nên sẽ định ra thời gian đi học luôn
Có người sinh con xong là đưa đến nhà trẻ này cũng được
Nơi đó sẽ có chuyên gia chăm sóc
Mẹ muốn đi làm thì trên đường sẽ chạy tới thăm con một lúc sau đó quay về
Chuyện này rất bình thường
Ví dụ như Hứa Thành Tài ở khu nhà chung của bọn họ, đứa trẻ cũng lớn lên theo cách này
Sáng sớm Hà Ngọc Yến và chồng dậy thì giúp hai đứa nhóc mặc quần áo mà hai cô bé thích nhất
Sau đó họ đưa con đi ăn cơm sáng rồi chuẩn bị đến nhà trẻ trước tám giờ
Lúc bọn họ đi ra khỏi cửa khu nhà chung đã thấy đội trưởng Hoắc mang theo người vội vàng chạy vào hẻm
Hà Ngọc Yến thấy thế lập tức hiểu ra bọn họ đang đi tìm Ngô Cáp Bình
***
“Này mấy người đang làm gì thế
Mấy người là ai?”
Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông mỗi người bế một đứa bé, đi theo bước chân của đội trưởng Hoắc vào khu nhà chung số ba, đúng lúc thấy đội trưởng Hoắc đang gõ cửa nhà họ Ngô
Trong nhà không có ai trả lời nhưng hàng xóm cạnh nhà họ Ngô thấy vậy tưởng là ai đó đến gây rắc rối vì thế lập tức đứng ra chống lưng cho Ngô Cáp Bình
Có điều chờ khi nghe thấy tiếng kêu mới biết người gõ cửa không phải là đồng chí giải phóng quân mà là đồng chí công an, bọn họ lập tức ngậm miệng lại, đồng thời suy nghĩ xem rốt cuộc là ai trong nhà họ Ngô phạm tội
Đúng lúc này, Ngô Cáp Bình xách theo túi bánh bao thịt đi từ bên ngoài vào
Thấy trận địa này thì hắn hoảng sợ vô cùng
Bỗng nhiên hắn ta có dự cảm không tốt
Nhưng vẫn cố gắng bước đến nở nụ cười hỏi: “Có chuyện gì thế
Vợ tôi xảy ra việc gì sao?”
Nói tới đây, vẻ mặt của Ngô Cáp Bình bắt đầu xuất hiện sự lo lắng
Hàng xóm vừa định nói cho Ngô Cáp Bình nghe thì thấy cửa nhà họ Ngô được mở ra
Mọi người đưa mắt qua nhìn phát hiện người đi ra là bác gái Bạch, người quản lý của khu nhà chung, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm
Người quản lý khu nhà chung số ba là một bác gái, cũng là mẹ của Quan Tử
Là chủ nhiệm của xưởng nhà máy số tám nên bác gái Bạch tuyệt đối có năng lực đảm nhiệm chức vụ quản lý này
Ngô Cáp Bình thấy người mở cửa là bác gái Bạch, lập tức đi lên: “Bác gái Bạch, vợ tôi không sao chứ
Không phải bác bảo tôi đi ăn sáng sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao tự dưng trước cửa lại có nhiều người thế?”
Sáng hôm nay bác gái Bạch đi tới nhà bọn họ dò hỏi, nói là đại diện hàng xóm trong khu nhà chung đến thăm tình hình của Hứa Thúy Bình xem sao
Lúc ấy Ngô Cáp Bình thấy bà ấy sẽ không đi ngay, hơn nữa bụng đang đói nên bảo ông Ngô cùng đến tiệm cơm quốc doanh mua bánh bao thịt để ăn
Ăn xong tiện đường đưa ba già đến chỗ chơi cờ còn hắn ta thì mua thêm một phần bánh bao thịt về nhà
Chuẩn bị để dùng cho bữa trưa
Lúc này, Ngô Cáp Bình thấy Hứa Thúy Bình không thể cử động được nên trong nhà sẽ không có ai nấu cơm
Không ngờ khi hắn ta đang thưởng thức dư vị của bánh bao nhân thịt thì đã thấy cảnh tượng như này
Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm nói cho Ngô Cáp Bình biết, nơi này có chỗ không ổn
Tốt nhất là nên mang đồ chạy đi ngay
Nghĩ như thế, Ngô Cáp Bình chưa đợi bác gái Bạch trả lời
Làm bộ không có việc gì xách túi bánh bao thịt xoay người muốn rời đi
Nhìn đến đây, Cố Lập Đông và Hà Ngọc Yến đang dựa vào nhau lập tức mở to mắt ra mà nhìn, đến nước này rồi mà Ngô Cáp Bình còn muốn chạy trốn ư
Hắn ta có thể chạy đi đâu
Đáp án là không thể
Khoảnh khắc hắn ta xoay người đã bị đội trưởng Hoắc túm lấy
Sau đó hai tay bị bắt chéo sau lưng áp mặt vào tường, thậm chí đội trưởng Hoắc còn dùng một tay cướp lấy túi bánh bao đưa cho bác gái Bạch
Từ khi đội trưởng Hoắc mang người xông vào khu nhà chung số ba đã làm nhiều người phải đưa mắt ra nhìn
Giờ lại càng náo nhiệt hơn
Nhiều người nhìn thấy Ngô Cáp Bình bị túm thì sôi nổi vây quanh, đi tới dò hỏi xem rốt cuộc hắn ta đã phạm tội gì
Đặc biệt là người quản lý của khu nhà chung cũng chính là người từng kêu gọi ủng hộ tiền thuốc men cho Hứa Thúy Bình cũng đi tới
Bị một màn trước mắt dọa cho hô ra tiếng
"Đồng… Đồng chí ơi
Ngô Cáp Bình đã phạm tội gì thế
Trong nhà anh ta còn có người bệnh bị liệt giường
Nếu mấy người bắt anh ta đi thì người ta phải làm sao đây?”
Câu hỏi của người đó cũng là sự băn khoăn của nhiều người ở đây
Hoàn cảnh của Hứa Thúy Bình thật khiến người ta phải xót thương
Tuổi còn trẻ mà vì chuyện ngoài ý muốn dẫn đến bị liệt
Mọi người là hàng xóm nên phải giúp đỡ nhau nhưng không phải ai cũng có thể túc trực bên cạnh cô ta 24/24 giờ được
Còn chồng cô ta là Ngô Cáp Bình thì lại khác
Vì thế mọi người hỏi thêm vài câu cho ra lẽ
"Tôi cũng không dám để anh ta chăm sóc cho tôi…”
Mọi người lập tức nhìn qua nhưng không thấy ai nói chuyện cả
Có điều bọn họ đều biết âm thanh này là của Hứa Thúy Bình
Nhìn thấy bác gái Bạch đỡ người đi ra, Hà Ngọc Yến không nhịn được thấp giọng nói với người đàn ông bên cạnh: "Hứa Thúy Bình đâu có bị gì đâu!”
Thật ra Cố Lập Đông không biết rõ cuộc giao dịch giữa đội trưởng Hoắc và Hứa Thúy Bình như thế nào
Nhưng mà có lẽ đúng là cơ thể của Hứa Thúy Bình xảy ra vấn đề, chẳng qua không nghiêm trọng như khi nói với ngoài mà thôi
Quả nhiên, rất nhanh bác gái Trịnh và mấy bác gái khác cùng nhau đẩy ghế dựa ra
Sau đó Hứa Thúy Bình được một bác gái ôm ngồi lên ghế dựa
"Cô…
Cô…”
Đôi tay Ngô Cáp Bình bị còng ra sau lưng, cổ tay bị bắt lấy, nhìn thấy khung cảnh trước mắt đôi con người mở rộng ra vì ngạc nhiên
Sau đó hắn phản ứng lại, rống giận: “Mày là đồ tiện nhân, mày dám lừa tao…”
Tiếng gầm giận dữ này khiến nhiều người phải lùi bước
Hà Ngọc Yến cảm thấy may mắn vì lúc nãy đã đi lên kéo con vào lòng
Đôi tay che chở cho hai tai hai đứa
Mà hai đứa nhỏ tưởng ba mẹ đang chơi trò chơi nên nhìn chằm chằm đối phương, che miệng cười trộm
Cũng vì cái này nên hai cô bé không bị ảnh hưởng gì
Nhưng Hà Ngọc Yến muốn đưa hai con về nhà
Cô có dự cảm tiếp theo đây chắc sẽ xảy ra chuyện lớn
“Không cần đâu, chúng ta đứng từ xa nhìn là được
Chuyện lần này, đúng là…”
Là gì
Cố Lập Đông không biết nên dùng từ gì để hình dung
Có điều, nhìn tiếng rống của Ngô Cáp Bình, những người lúc trước không đi ra cũng lần lượt chạy tới
Cho dù là người lớn hay trẻ em đều đứng xung quanh nhà họ Ngô
“Ha ha ha ha
Tôi lừa anh
Tôi lừa anh cái gì…”
Nhìn Hứa Thúy Bình dựa trên ghế còn được bác gái Bạch dùng tay đỡ lấy
Hà Ngọc Yến có thể xác định rằng cơ thể của cô ta đã xảy ra vấn đề
Mà Hứa Thúy Bình lại phát ra tiếng cười thê lương
Giọng nói trở nên bén nhọn như kim đâm
“Nếu anh đối xử với tôi tốt thì tại sao lại biến thành như vậy
Là do anh hại tôi biến thành dáng vẻ nửa người nửa quỷ này!”
Vừa dứt câu, mọi người đều ồ lên một tiếng
Toàn bộ mọi người đều trưng ra vẻ mặt hoảng hốt, căn bản chưa ai lấy lại tinh thần
“Không phải, không phải Ngô Cáp Bình rất yêu Hứa Thúy Bình ư
Anh ta đối xử với cô ta tốt như thế, còn đi vay tiền chữa bệnh cho Hứa Thúy Bình
Ở bên cạnh chăm sóc không rời một bước
Một người đàn ông tốt đến thế sao có thể….”
Xung quanh dần vang lên lời không tin người đàn ông thâm tình này lại là đầu sỏ gây ra hết mọi tội lỗi
Đây… Đây thực sự là việc quá chấn động
Hứa Thúy Bình không để ý đến lời nói của mọi người
Sau khi đi ra, ánh mắt cô ta vẫn luôn dừng trên người Ngô Cáp Bình không rời một giây
“Anh ta vay tiền chữa bệnh cho tôi
Ha, trong nhà có bó tiền lớn sao lại phải đi vay chứ?”
Nói đến đây ánh mắt Hứa Thúy Bình lộ ra vẻ điên cuồng nhìn về phía đội trưởng Hoắc: “Toàn bộ đồ đều nằm ở trong ngăn bí mật dưới gầm giường
Các anh đi lục soát đi, đi lục soát cho hết…”
“Mày…”
Hà Ngọc Yến đứng đầu này nhìn sự biến hóa của hai vợ chồng kia
Từ khi Hứa Thúy Bình nói chỗ giấu đồ là ở ngăn tủ bí mật dưới giường cho đến lúc Ngô Cáp Bình nói ra chữ ‘Mày!”
Lúc sau bả vai của hai người đều sụp xuống
Bởi vì tư thế đưa lưng áp mặt vào tường nên Hà Ngọc Yến không thấy được vẻ mặt của Ngô Cáp Bình
Nhưng cô có thể thấy rõ vẻ điên cuồng của Hứa Thúy Bình
Cô bỗng rùng mình một cái, tự dưng cảm thấy có lẽ Hứa Thúy Bình đã điên thật rồi
Bây giờ với trạng thái của cô ta còn điên hơn sự kiện lắc ghế ba năm trước
Mọi người xung quanh cũng nhớ đến chuyện đó
Lúc này liền đưa mắt nhìn hai vợ chồng này cãi nhau
Có người thông minh đến bên bác gái Bạch hỏi thăm ý kiến nhưng bác gái Bạch không thèm để ý đến những người này
Bà chỉ lo lắng mà đưa mắt nhìn Hứa Thúy Bình
Động tác của các đồng chí công an rất nhanh, chưa đợi lớp người hiểu chuyện gì đang xảy ra đã có người lục tục nâng không ít đồ từ trong nhà họ Ngô đi ra
Bởi vì không có hộp chứa nên mấy thứ này đều được nhân viên công tác ôm ra
Lên sân khấu đầu tiên là rương rỗ dài tầm nửa thước
Có nhiều người nhận ra đó là cái rương làm từ da
Rương nhìn có vẻ nặng vì ôm trong tay nhìn cứ trũng xuống
Sau khi lấy cái rương đó ra được đặt trên mặt đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếp theo mở ra, mọi người tận mắt nhìn thấy ánh sáng lấp lánh tỏa khắp nơi
“Oa trời ơi…”
Ánh sáng vàng chói chọc mù mắt mọi người khiến những ai đang ngừng thở nhìn khung cảnh này đều phải tỉnh táo lại
Vài phút sau, lại có người đi ra
Lúc này mọi người mới khôi phục thần trí, sau đó nổi lên những tiếng bàn luận cao ngất trời
“Trời ơi
Tôi đang nhìn thấy cái gì vậy?”
“Trời ạ
Nhiều đồ như thế ư?”
“Mẹ đất ơi
Cái này…
Không phải cũng là vàng giống như lần đào nhà vệ sinh công cộng trước đó ư?”
Hà Ngọc Yến bị cảnh tượng này làm chấn động
Không phải do vàng làm cô hoa mắt mà bị cái rương đựng đồ được làm từ da có khắc họa mỹ nữ kia làm ngạc nhiên
Rương da trong lời đồn, ở đây lại có tận năm cái
Hà Ngọc Yến nhìn năm cái rương này cũng có thể xác định được rằng Ngô Cáp Bình cướp được không ít đồ của nhà họ Tôn
Người có cùng ý nghĩ với Hà Ngọc Yến chính là Tôn Tiêu Nhu bị bác gái Trịnh kéo đến đây xem trò hay
Tôn Tiêu Nhu không ngờ rằng chỗ này lại có nhiều rương của nhà mình đến vậy
Khoảnh khắc cái rương đầu tiên được ôm ra, cô ta đã ngẩng đầu lên đi về phía trước vài bước rồi
Há mồm muốn nói đó là của nhà mình nhưng rất nhanh cô ta đã ngậm miệng lại
Bác gái Trịnh nhìn dáng vẻ của con dâu thì lập tức duỗi tay kéo người về
“Định làm gì đó hả
Hả
Đây là chỗ đồng chí nhà nước phá án, cô đứng lại gần thì giúp được gì?”
Tôn Tiêu Nhu không để ý đến lời của bác gái Trịnh, cũng không dám lại gần, chỉ nhìn chằm chằm vào năm cái rương da kia
Mấy rương đầu đựng thỏi vàng làm nền nên mấy rương sau đựng trang sức, đá quý, đồ cổ tranh chữ cũng không làm cho mọi người ngạc nhiên lắm
Mọi người chỉ tò mò, cực kỳ tò mò, không biết tại sao Ngô Cáp Bình lại có thể lấy được nhiều đồ tốt đến thế
“Không phải cậu ta là tên nhóc nghèo ở phía tây khu nhà chung ư
Sao lại đào được lắm đồ thế?”
Có nhiều người nói thầm ra miệng nghi vấn của mình nhưng không có ai trả lời bọn họ cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ khi đương sự Hứa Thúy Bình mở miệng cho người ta vào nhà lục soát thì cứ im lặng nhìn Ngô Cáp Bình chằm chằm
Chờ mong vẻ mặt của hắn ta sẽ thay đổi
Có điều là không hề
Điều này khiến cô ta cảm thấy bất mãn vô cùng, đang định nói gì đó thì nhận được ánh mắt cảnh cáo của đội trưởng Hoắc
Cô ta lập tức nhớ đến cuộc giao dịch với đối phương, không tình nguyện ngậm mồm lại
Cô ta hận, cô ta điên nhưng cô ta không muốn mất đi tất cả
Còn Ngô Cáp Bình, ngay lúc Hứa Thúy Bình mở miệng thì chẳng nói câu nào
Hắn ta không ngốc, mấy thứ này đều dùng giá thấp để lấy từ bên ngoài hoặc là đào trong đất lên
Nếu làm căng thì không những bị cướp sạch đồ mà ngay cả rắm hắn ta cũng chẳng còn
Còn Hứa Thúy Bình cứ nói hắn ta hại cô ta mà không có chứng cứ vậy xem như chỉ là lời nói suông
Chỉ cần hắn ta im lặng, cùng lắm sẽ bị giam mấy ngày rồi được thả về
Chỉ là bị mất nhiều tài sản, sau khi ra tù sẽ lại là hai bàn tay trắng
Nghĩ đến đây, bả vai của Ngô Cáp Bình lại trũng hơn. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.