Còn nhà họ Đổng phía đối diện thì không được hài hòa như vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Từ khi biết đống vàng đó không được ổn, Tôn Tiêu Nhu chạy về nhà nói cho em gái biết ngay, còn dặn dò không được để lộ ra ngoài Sau đó cô ta đi tìm bác Tôn Bác Tôn là quản gia của nhà họ Tôn nhiều năm, Tôn Tiêu Nhu cảm thấy chắc chắn ông ta biết gì đó Nhưng bác Tôn không muốn để lộ bất cứ chuyện gì Đây là lần đầu tiên Tôn Tiêu Nhu cảm thấy sợ hãi người đã che chở mình từ nhỏ đến lớn Sau khi về nhà họ Đổng, Tôn Tiêu Nhu muốn tìm một người để được an ủi Ấn tượng giàu sang phú quý của nhà họ Tôn khắc sâu vào trong tâm trí cô ta từ khi còn nhỏ giờ đã bị sụp đổ Điều này khiến cô ta thấy vô cùng hoang mang Nhưng ở nhà họ Đổng không có ai để cô ta nói chuyện cả Em gái chỉ biết há mồm run rẩy, bác gái Trịnh thì mồm đầy khắc nghiệt Còn cậu em chồng Đổng Kiến Dân thì ngu ngốc Hôm qua ông chồng Đổng Kiến Thiết lại đi công tác, mấy ngày sau mới về làm cô ta có một bụng uất ức nhưng chẳng biết tìm ai Thậm chí còn có người trong ngõ đổ việc Hứa Thúy Bình bị liệt lên đầu cô ta Nơi này khiến Tôn Tiêu Nhu cảm thấy khó thở Cô ta mong mình sẽ rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt, nhanh chóng đến báo danh ở đại học Đại học có ký túc xá, đến lúc đó vào ký túc xá ở là hay rồi Mấy ngày sau, đề tài vẫn là Hứa Thúy Bình và Ngô Cáp Bình Từ ngày xảy ra chuyện ai ai cũng lật lại chuyện này để nói đi nói lại hàng trăm lần Chẳng ai biết mệt, cứ thấy mặt nhau là lại nói Hà Ngọc Yến không tham gia vào chuyện này Cô bắt đầu kiểm tra những đồ cần mang khi vào đại học Đôi khi cô còn tâm sự chuyện nhà với Khâu Hướng Hoa và Thẩm Tiểu Muội ở trước sân Rất nhanh đã đến ngày đến báo danh ở đại học Đề tài trong miệng mọi người cũng đổi từ hai vợ chồng Ngô Cáp Bình thành việc thi đậu đại học Toàn bộ con ngõ có 21 người đậu đại học Hơn một nửa trong số đó là nhìn tài liệu của người đi trước để ôn tập Mỗi lần Hà Ngọc Yến nhớ đến thì cảm thán về người đi in đề, có lẽ họ đã thay đổi số phận của rất nhiều người Ở trong khu nhà chung của bọn họ có phân biệt về người đậu đại học chính quy: Hà Ngọc Yến, Khâu Hướng Hoa, Tào Đức Học, Hứa Thành Tài, và Tôn Tiêu Nhu vừa mới được gả vào sau này Người thi đậu đại học chuyên khoa là Lữ Vĩ Văn và Đổng Kiến Thiết Hai người học cùng trường với Cố Học Thiên Trong khi mọi người đang chuẩn bị vào trường đại học, ngoại trừ Khâu Hướng Hoa nhường công việc cho mẹ là thím Giang thì những người khác đều làm thủ tục thoát ly khỏi khu vực sản xuất Nghĩa là họ vẫn là nhân viên của nhà máy, mỗi tháng được lĩnh tiền lương cơ bản Sau khi tốt nghiệp không cần quốc gia phân phối mà tự động về lại đơn vị để làm việc Đây là sự tiện lợi đặc biệt mà chỉ ở thời đại này mới có Nhiều người dù đã kết hôn sinh con cũng dám buông tay đi thi đại học để tăng thêm kiến thức “Con phơi đệm và chăn để đưa qua đó nằm, còn phải xin trường cho ở bên ngoài Vậy ngày nào cũng được về thăm chồng và con.”
Sáng sớm Hà Ngọc Yến đã ăn cơm, chuẩn bị lên đường đến trường báo danh Bỗng dưng cô bị bác gái Phùng kéo qua hỏi chuyện này Cô cảm nhận được sự quan tâm của bà ấy cho nên đã nói ra hết “Như vậy cũng tốt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hôm qua bác ra cửa thấy nhiều nhà già dắt trẻ cầm bao lớn bao nhỏ Nghe nói bọn họ đều tới đây học đại học Cả nhà chạy đến đây thì cuộc sống sẽ rất khó khăn Nghĩ như cháu thì vừa hay.”
Hà Ngọc Yến cười, sau đó cô nhìn người đàn ông đang khiêng hành lý ra Cô lập tức khóa cửa, đi cùng với chồng mình Hôm nay có lẽ sẽ có nhiều người đến trường báo danh Đợi sắp xếp xong xuôi cô sẽ đưa con tới tham quan trường học Một đường đi đều nhận được ánh mắt hâm mộ của hàng xóm làm Hà Ngọc Yến cảm nhận được sự lợi hại của việc thi đậu đại học “Không ngờ mọi người lại hâm mộ sinh viên đại học đến thế.”
Có lẽ sau này có quá nhiều sinh viên nên ấn tượng của Hà Ngọc Yến đối với đại học chỉ dừng lại ở mức cơ bản mà thôi “Đương nhiên, năm nay có gần 600 vạn thí sinh tham gia nhưng cuối cùng chỉ chọn đúng 20 vạn.”
Cố Lập Đông cảm thấy vợ mình thi đậu đại học là rất giỏi Hà Ngọc Yến bị chồng chọc cho vui vẻ, cho đến khi lên xe buýt tâm trạng cô cũng phơi phới Đại học Bắc Thành là đại học nổi tiếng cả nước Đi xe buýt một chút là có thể nhìn thấy từng lớp sinh viên đến từ khắp mọi miền Bên tai là những khẩu âm xa lạ, Hà Ngọc Yến cảm thấy cực kỳ mới mẻ Nơi này có chỉ dẫn cho tân sinh viên nên rất nhanh Hà Ngọc Yến đã đến được văn phòng để báo danh Lúc này báo danh ở đại học không cần đóng học phí [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Xử lý hết các thủ tục thì mỗi tháng có thể nhận chỗ sinh hoạt và các phiếu định mức của nhà trường cùng với mười mấy đồng trợ cấp Chuyên ngành của Hà Ngọc Yến là quản lý thư viện, ngành này không tuyển nhiều sinh viên lắm Tính hết tất cả chỉ có 28 người mà thôi Lúc đến cũng không có giáo viên hay đàn anh đàn chị gì cả Sau khi ra khỏi văn phòng cô liền đi tìm ký túc xá của mình “Sao rồi?” Cố Lập Đông cầm hành lý chờ vợ bên ngoài, thấy cô đi ra lập tức tiến lên hỏi Hà Ngọc Yến: “Em tìm ký túc xá trước đã Trước mắt không có quá nhiều người.”
Khoảng cách từ khu dạy học đến ký túc xá không quá xa, đi bộ tầm 15 phút là đến Trên đường cũng có người đến người đi, có người lên người xuống ký túc xá Có người khiêng hành lý, có người cầm bồn tráng men và phích nước nóng Ai nấy cũng rất vui vẻ Vẻ ngoài của ký túc xá không phải quá mới, nhìn giống cái nhà ngang trong xưởng Hai bên hai tầng là phòng nước và nhà vệ sinh Ở giữa là ký túc xá Ký túc xá của Hà Ngọc Yến ở vị trí giữa tầng hai, không tốt cũng chẳng xấu Nhưng vì phía trước ký túc xá là cái cây to cao nên có vẻ ánh sáng không được ổn lắm Mới vừa vào cửa ký túc xá cô đã nghe thấy tiếng nói chuyện xuyên qua cánh cửa khép hờ “Thật à Hóa ra ngành bọn mình ít người đến thế Ngành lưu trữ văn thư tốt hơn nhiều Thôi đừng nói chuyện này nữa, không biết người mới là ai nhỉ Có phải là người thích dọn dẹp hay không…”
Âm thanh nghe rất êm tai chẳng qua nội dung thì khác hoàn toàn Hà Ngọc Yến nhíu mày theo bản năng nhưng sau đó cô đã khôi phục về dáng vẻ bình thường, khẽ mỉm cười đẩy cửa ký túc xá ra Người bên trong đang nói chuyện bỗng bị động tác này làm hoảng sợ, sau đó oán giận: “Sao không gõ cửa hả?”
Hà Ngọc Yến nghe ra tiếng oán giận này, là người mới nói chuyện Cô im lặng, nhưng vì đây là ngày đầu tiên gặp mặt không thể xảy ra mâu thuẫn với bạn cùng ký túc xá được, vì thế cô trả lời: “Chào mọi người, tôi tên là Hà Ngọc Yến.”
Nữ sinh oán giận thấy Hà Ngọc Yến không trả lời mình thì đỏ hết cả mặt Không phải vì cô ta thẹn thùng mà vì tức giận “Ay da, chào cậu Tôi tên là Điền Tâm.” Một nữ sinh khác lập tức hòa giải Chỉ vào một người khác nói: “Còn đây là Cố Kiều.”
Là họ Cố à, Hà Ngọc Yến nghĩ thầm đúng là trùng hợp thật Cố Kiều nhìn rất đẹp, là gương mặt chuẩn kiểu mối tình đầu Nghe Điền Tâm nói, Cố Kiều bĩu môi không hé răng Hà Ngọc Yến thấy thế cười nói: “Chồng tôi ở bên ngoài có tiện vào đây không?”
Ký túc xá dành cho 8 người, giờ mới có hai người vào ở nên những chỗ khác vẫn còn trống Hôm nay là ngày đầu tiên báo danh, mai mới là thời gian đi tập hợp Nghe thấy Hà Ngọc Yến nói mình đã kết hôn, cho dù là Điền Tâm hay Cố Kiều thì vẻ mặt đều trở nên cực kỳ vi diệu Nhưng cái đợi cô không phải là sự vi diệu này Hà Ngọc Yến dễ dàng phát hiện ra thay đổi của hai cô ấy nhưng cô không thèm để ý, sau khi chào hỏi xong thì ra ngoài đưa Cố Lập Đông vào Hôm nay là ngày báo danh, có rất nhiều chàng trai cô gái sẽ đi vào ký túc xá của nhau Cô lễ phép hỏi trước như thế đã là rất tốt rồi Lúc Hà Ngọc Yến ra ngoài gọi Cố Lập Đông vào, Điền Tâm và Cố Kiếu ra dấu bằng mắt với nhau Trong lòng họ nghĩ Hà Ngọc Yến còn trẻ tuổi mà đã kết hôn thì đối tượng của cô sẽ như thế nào Kết quả khi Cố Lập Đông vào, hai người đồng thời mở to mắt nhìn Điền Tâm cảm thấy Cố Lập Đông có hơi đáng sợ, khóe mắt có in vết sẹo, chắc chắn không phải là người tốt lành gì Còn sắc mặt Cố Kiều thì kém đi, bởi vì khi cô ta thấy vết sẹo trên khóe mắt Cố Lập Đông, cô ta đã nhận ra người này là ai Đây là người đàn ông mình mà cô ta đã gặp trước khi thi đại học ư Lúc ấy vì phòng xảy ra vấn đề, hơn nữa vì thi đại học nên cô ta ở nhà người thân Giữa trưa bận bịu công việc nên đành phải tìm người có quan hệ để đổi phòng Khi đó căn phòng được kiếm là của người đàn ông mặt sẹo này Nghe người trong nhà khách nói anh đưa vợ đến tham gia kỳ thi, ở lại đây đến trưa, đó là căn phòng sạch sẽ yên tĩnh nhất Khi đó cô ta chịu chi thêm tiền để đối phương đổi phòng khác Kết quả người này trực tiếp đóng cửa không để ý đến mình Nếu không phải do cô ta may mắn thì hai ngày thi kia chắc chắn sẽ không thi tốt được Nghĩ đến đó, Cố Kiều càng ghét cô vợ Hà Ngọc Yến của anh chồng mặt sẹo kia Cố Lập Đông không biết mình đã có thêm biệt danh anh chồng mặt sẹo Anh vừa vào chỉ lo trải chăn dọn dẹp cho vợ Nhìn thấy chỗ ở của vợ gọn gàng sạch sẽ anh mới yên tâm Ai ngờ nữ đồng chí trong ký túc xá này cứ nhìn anh chằm chằm Anh vừa liếc một cái đã nhận ra người đó, là cô gái khiến vợ suýt tỉnh ngủ trong kỳ thi đại học Người này lại ở cùng ký túc xá với vợ anh Sự trùng hợp này khiến Cố Lập Đông phải nhíu mày Hà Ngọc Yến cũng nhận ra sự kỳ lạ nhưng cô không nói chuyện Cô chia việc với chồng để làm, tầm nửa tiếng sau đã dọn dẹp xong xuôi Chỗ cô nằm là gần cửa sổ, là chỗ cô thích nhất Bình thường cô không ở ký túc xá nên khá sạch sẽ Cuối cùng cô mắc mành lên toàn bộ giường rồi xuống dưới Cô vẫy tay với hai cô bạn cùng phòng sau đó kéo chồng rời đi “Cô ta… Cô ta…”
Điền Tâm nhìn chiếc mành hoa xinh đẹp mà Hà Ngọc Yến treo lên Trong lòng nghĩ hay là mình cũng mua một cái như thế cho mình Mành của mình như cái vải bố Mẹ cô ta cứ nhắc mãi Còn Cố Kiều thì thầm mắng hai vợ chồng Hà Ngọc Yến cả trăm lần Những chuyện này Hà Ngọc Yến không biết Sau khi ra khỏi ký túc xá, cô đã hỏi chồng mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì Cố Lập Đông kể lại chuyện ở nhà khách từ đầu đến cuối Lúc đó vợ đang ngủ rồi cần đi thi đại học nên anh chưa nói Không ngờ sẽ có ngày gặp lại người này “Anh thấy nữ đồng chí kia không dễ ở chung Khi em ở ký túc xá nhớ cẩn thận chút.”
Có thể là sau khi gả cho Cố Lập Đông gặp nhiều chuyện kỳ quái nên Hà Ngọc Yến không thấy sợ hãi nhưng cô cũng sẽ đề cao cảnh giác Dù sao sau này cũng xuất hiện những bạn cùng phòng như này, trộm đồ, bán đứng bạn bè, tố cáo lung tung Đừng tưởng thời đại này con người hiền lành chất phác Thời nào cũng có kẻ tốt người xấu cả.