Hai vợ chồng bàn bạc với nhau một lúc, tiếp theo thì kêu con trai lớn và con gái lớn về nhà Trong nhà phải bàn bạc một chút về sự sắp xếp kế tiếp do chuyện này mang lại Lúc chiều tối, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đang trên đường đi về nhà Hai người đi ở hai bên, chính giữa là hai đứa con nhà mình Một nhà bốn người tay nắm tay, vừa đi vừa cười Cái bóng được ánh nắng hoàng hôn chiếu rọi xuống rất dài Hai đứa nhỏ không hiểu nguyên lý của cái bóng, thường muốn dùng hai chân dẫm dẫm bóng của mình sau đó lại cười rộ ha ha ha Trò trẻ con như vậy khiến hai vợ chồng căng thẳng suốt một ngày đều thả lỏng lại “Hy vọng lúc này có thể khiến Cố Học Thiên ngừng lại.”
Cố Lập Đông gật đầu: “Tuy nhiên có lẽ hơi khó, người này rất cố chấp.”
Hà Ngọc Yến gật đầu, cũng cảm thấy người này hơi giống chó điên Tuy nhiên bây giờ chó điên đã bị bắt, nhưng lúc này chưa đến giai đoạn trừng trị nghiêm khắc Đối với kẻ chủ mưu phóng hỏa như hắn ta, ngọn lửa mới vừa cháy đã bị dập tắt có lẽ sẽ không bị giam giữ quá lâu Hai vợ chồng đang nói chuyện thì nhìn thấy Đổng Kiến Thiết đi tới từ phía đối diện với biểu cảm phức tạp Đối phương cúi thấp đầu đi đường, không biết đang suy nghĩ cái gì Mới đầu có lẽ hắn không chú ý đến bọn họ, đi thêm vài bước thì đột nhiên ngẩng đầu lên thấy bốn người họ Hắn ta vậy mà lại lui ra phía sau vài bước “Cậu…… Tại sao cậu ở chỗ này vậy?”
Cố Lập Đông nhìn dáng vẻ này của hắn, có lẽ cũng có thể đoán ra suy nghĩ của đối phương Chắc chắn hắn nghĩ rằng anh là kẻ phạm tội, tại sao có thể đi tới đi lui ở bên ngoài chứ Nghĩ đến đây, Cố Lập Đông nhịn không được mà bĩu môi, “Tại sao tôi không thể ở chỗ này?”
Khi Đổng Kiến Thiết chuẩn bị nói chuyện tiếp, có một số hàng xóm trong ngõ nhìn thấy Cố Lập Đông Bọn họ chạy tới từ chỗ xa chào hỏi: “Ay da, Lập Đông đã về rồi à Nghe nói đồng chí cảnh sát sẽ khen thưởng cho cậu……”
Đổng Kiến Thiết không phải tên ngốc, hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, vừa rồi hắn còn chưa phản ứng lại Chờ khi hắn dựng lỗ tai lên nghe nhóm hàng xóm nói chuyện dọc đường đi, lập tức nhận thấy được cái gì đó Hắn trừng lớn hai mắt nhìn về phía Cố Lập Đông Lúc này Cố Lập Đông rất lễ phép mà gật đầu với đối phương: “Không sai, tôi không phạm tội Chẳng qua là tôi phối hợp với hành động của cảnh sát mà thôi.”
Đổng Kiến Thiết nghe xong, biểu cảm càng phức tạp hơn Hắn không biết cảm giác bây giờ của bản thân là tiếc hận hay là cảm thấy may mắn Tiếc hận vì Cố Lập Đông không bị bắt, may mắn vì Cố Lập Đông không có việc gì Hai loại suy nghĩ đối lập đang đánh nhau ở trong đầu khiến hắn cảm thấy bản thân rất giống một tên ngốc Nhìn dáng vẻ Đổng Kiến Thiết liều mạng lắc đầu chạy về nhà, Cố Lập Đông không thể hiểu được quay đầu nhìn về phía vợ: “Cậu ta nổi điên sao?”
Hà Ngọc Yến lắc đầu, cô cũng không biết Đổng Kiến Thiết đang làm cái gì nữa nhưng chắc đang ở trong một trạng thái rối rắm Thôi bỏ đi, người ngoài như thế nào không liên quan gì với nhà cô “Đi đi đi, đêm nay nhà chúng ta ăn vịt quay.”
Bọn nhỏ nghe thấy được ăn vịt quay thì hoan hô [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trở lại khu nhà, Cố Lập Đông xách vịt quay trong tay đưa đến phòng bếp, định bỏ vào trong nồi xào lại một chút, hâm nóng rồi bưng lên bàn Những người hàng xóm tan làm về nhà, ai nấy đều dò đầu nhìn vào nhà họ Cố, vừa nhìn đã biết là muốn nghe tin tức nào đó Hà Ngọc Yến làm bộ không thấy cảnh này, cô ngồi ở nhà chính nghe bọn nhỏ nói về chuyện đi học hôm nay Sau đó vịt quay được hâm nóng xong, kết hợp với bánh nướng mới mua Cả nhà ăn đến mức miệng bóng nhẫy Chờ sau khi ăn cơm chiều xong, mặt trời đã lặn xuống núi Lúc này Cố Lập Đông mới đi ra khỏi phòng trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, anh chào đón sự hoan nghênh nhiệt liệt của các bác trai, bác gái Hà Ngọc Yến nhìn chồng bị vây quanh, bắt đầu trả lời các loại câu hỏi kỳ quái thì thầm bật cười Ngược lại là Đổng Kiến Thiết, sau khi trở lại khu nhà thì cả đêm hắn cũng chưa ra ngoài Hiển nhiên, chắc là nhận thấy mọi việc vượt ngoài dự đoán, xúc giác của người này rất nhạy bén với nguy hiểm Cả đêm hắn trốn ở trong nhà, không định đi tìm Cố Học Thiên Mọi chuyện đến đây thì không còn tin tức.
Ngày hôm sau Hà Ngọc Yến đến trường học thì phát hiện Cố Kiều cũng không đi học [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô cũng không lộ ra vẻ gì, cũng không đi hỏi chủ nhiệm lớp mà đi học như thường lệ, sau khi tan học cô cũng không nói chuyện phiếm với người khác mà đi thẳng về nhà Thời gian cứ như vậy trôi đi, rất nhanh đã đến cuối tuần Khi mọi người ở đây cho rằng chuyện này cứ trôi qua như vậy, đồng chí cảnh sát lại đến khu nhà chung lần nữa Lúc này đây, bọn họ không phải đến dẫn Cố Lập Đông đi mà dẫn Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiêu Nhu đang ăn sáng đi Chuyện này khiến cả khu nhà nổ tung chảo “Trời ơi Không phải do hai vợ chồng Kiến Thiết làm ra chuyện đó đúng không?”
Muốn nói ai có động cơ chọc tứ hợp viện nhỏ nhà họ Tôn nhất, không thể nghi ngờ đó chính là vợ chồng Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiêu Nhu, chủ nhân của ngôi nhà Hai người vừa bị dẫn đi thì mọi người thảo luận liên tục, bác gái Trịnh bị đả kích xảy ra đột ngột làm cho ngây ngốc Bà ta liều mạng giải thích với nhóm hàng xóm rằng con trai mình vô tội, là vô tội Nhưng không có bao nhiêu người tin tưởng Dù sao thì động cơ của Đổng Kiến Thiết rất đầy đủ, không giống Cố Lập Đông, vừa thấy là biết ngay không có quan hệ lợi ích Hà Ngọc Yến ở trong nhà làm khoai tây chiên cho con Cô nghe thấy tiếng động bên ngoài, biết lúc này mọi chuyện chắc đã vào giai đoạn kết thúc Trên thực tế cũng thật sự như vậy Hai vợ chồng Đổng Kiến Thiết bị dẫn đi khoảng nửa ngày rốt cuộc đã trở về, nhưng sắc mặt đều tương đối khó coi Đối mặt với sự hỏi thăm của mọi người, hai vợ chồng càng không nói một câu nào hết Mọi người tim gan cồn cào suốt buổi sáng, thấy bọn họ trở về thì vây quanh như tổ ong mà hỏi thăm tình huống Kết quả cửa phòng nhà họ Đổng đóng chặt lại Cũng may bọn họ cũng không chờ lâu lắm Khi hai vợ chồng Đổng Kiến Thiết trở về không lâu, tình huống cụ thể của vụ án phóng hỏa nhà họ Tôn đã được cảnh sát thông báo “Nè, không phải chứ Cái người tên Cố Học Thiên này là ai vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chuyện này vậy mà là do hắn ta làm à?”
Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đi trên đường trở về nhà mẹ đẻ, lỗ tai của họ tràn ngập những giọng nói thảo luận về chuyện này Buổi chiều thông báo vừa đưa ra, vì tránh cho quá nhiều người vọt vào nhà hỏi thăm tình huống cụ thể Hai vợ chồng ôm con đi ra ngoài một chút, ăn cơm chiều xong rồi lại đi về Về một vài chi tiết của vụ án, hai người cũng không rõ ràng lắm Ví dụ như họ không rõ khẩu cung của Đổng Thiết Thiết, không rõ lắm sau khi vợ chồng Đổng Kiến Thiết đi qua đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì Nhưng thông báo có viết tóm tắt mọi chuyện đã xảy ra Chính là Cố Học Thiên nghe thấy bạn học Đổng Kiến Thiết oán giận, hắn ta đã nói với mấy tên côn đồ dùng đủ loại cách quấy rầy tứ hợp viện nhỏ nhà họ Tôn Mục đích là vì ép buộc bọn họ rời đi Toàn bộ thông báo đều không có Cố Lập Đông, cũng không viết chi tiết Cố Học Thiên vu oan hãm hại bởi vì không có chứng cứ trực tiếp về chuyện này, chỉ là suy đoán của bọn họ Nhưng chuyện Cố Học Thiên kêu côn đồ làm là sự thật, bởi vì hắn ta tự tay đưa tiền kêu người ta phóng hỏa, hơn nữa còn là đưa số tiền lớn Cho dù Cố Học Thiên giảo biện như thế nào, chỉ chuyện này thôi đã dính chết hắn ta trên vụ này rồi Còn về vợ chồng Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiêu Nhu Không có chứng cứ cho thấy bọn họ sai khiến Cố Học Thiên làm chuyện này, cuối cùng hai vợ chồng bị giáo dục một trận rồi thả về nhà Mấy tên côn đồ trực tiếp tham dự phóng hỏa cùng với ném đồ vật dơ, ném đá đập vỡ pha lê, toàn bộ đều bị nhốt lại Lúc trước còn vận động thì có thể đưa đến nông trường cải tạo, gần đây đã sửa lại quy củ, chỉ nhốt một tháng rồi thả ra Tương tự như vậy, Cố Học Thiên, người chủ mưu này cũng như vậy Chỉ là thời gian hắn bị nhốt nhiều hơn một tháng so với mấy tên côn đồ mà thôi Hắn bị trừng phạt như vậy chủ yếu bởi vì việc phóng hỏa không tạo thành bất kỳ tổn thất gì Thậm chí quăng đá còn mang đến tổn thất lớn hơn Bởi vì điều này nên mức độ trừng phạt cũng không quá lớn Đương nhiên, bởi vì làm ra loại chuyện này Cố Học Thiên đã bị trường đại học chuyên khoa mà hắn vất vả mới thi đậu đuổi học Đồng thời cũng bị công ty vận tải đuổi việc Còn có một thu hoạch quan trọng khác, chính là từ trong chuyện này, đội trưởng Hoắc tìm được nhiều tin tức về mạng lưới quan hệ của Cố Học Thiên Những điều này đề cập đến một chuyện khác Cố Lập Đông cũng biết được một chút chuyện, những chuyện nhiều hơn đội trưởng Hoắc sẽ không tiết lộ cho người thường là anh biết Hai vợ chồng dẫn con không đi quá xa, định đi dạo ở công viên gần đó Tuy nhiên khi đi ngang qua ngõ Liên Hoa thì nghe thấy nhiều cuộc thảo luận hơn về chuyện này Đối với bọn họ, Cố Học Thiên là một người xa lạ, vì vậy vợ chồng Đổng Kiến Thiết, Tôn Tiêu Nhu trở thành nhân vật xuất hiện nhiều nhất trong miệng của bọn họ “Hai người tên Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiêu Nhu đều không phải thứ tốt gì Vì đuổi chúng ta đi mà dùng loại cách xấu xa này Vốn năm nay nhà máy sẽ phân một căn nhà ngang cho nhà tôi Tôi quyết định từ bỏ, ăn vạ căn nhà này không đi Hừ, lần này gây chuyện đã bị cảnh sát bắt được Sau này tôi xem coi có ai dám gây chuyện ở dưới mí mắt chúng ta không.”
Không cần đoán ai là người nói lời này, Hà Ngọc Yến biết chắc chắn là gia đình ở trong tứ hợp viện nhỏ nhà họ Tôn Sau khi người này nói xong, bên cạnh có không ít người gật đầu theo Một việc tốt đẹp như vậy, tuy rằng nói rõ ràng với nhau sẽ rất khó nhưng dùng cách xấu xa này không chỉ không dọa người ta chạy đi, ngược lại còn khơi dậy tâm lý phản nghịch của những người này Có thể đoán sau này có lẽ họ không thể lấy căn nhà này về được Việc đăng ký bất động sản ở niên đại này bởi vì những nguyên nhân khác nhau mà vô cùng hỗn loạn, cứ làm ầm ĩ như vậy, nói không chừng một ngày nào đó sẽ đổi cả tên người sở hữu căn nhà này Có thể nói rằng chuyện này là tự làm tự chịu, không biết Đổng Kiến Thiết có cảm thấy hối hận khi để Cố Học Thiên tham gia vào chuyện này hay không Đối phương không phải thật lòng muốn hỗ trợ, chỉ muốn mượn chuyện này hãm hại Cố Lập Đông mà thôi.
Kết quả, mặc kệ là lấy lại căn nhà hay mục đích hãm hại Cố Lập Đông đều không thành công Sau này sẽ có lúc Đổng Kiến Thiết cảm thấy khó chịu Bây giờ Đổng Kiến Thiết thật sự rất hối hận Nhưng mọi chuyện đã xảy ra, hắn có hối hận cũng vô dụng.