Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 273: Nhận thầu thành công





Cố Lập Đông: “Vậy ngày mai em đi qua đó xem tình huống, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh trước.”
Bây giờ anh làm công việc buôn bán kia thật ra cũng có một chút liên hệ với công ty Cung Tiêu
Thỉnh thoảng đơn vị nào đó có sản phẩm lỗi, thật sự bán không ra cũng đều dựa vào những người như bọn họ hỗ trợ tiêu thụ ra ngoài
Thời buổi này tuy rằng vật tư khan hiếm nhưng có một số đồ có chất lượng quá kém không bán được ở Bắc Thành, chỉ có đi bán ở những vùng núi hẻo lánh mới có khả năng tiêu thụ được
Lúc này tác dụng của bọn họ được thể hiện ra
“Anh yên tâm đi, em có thể làm được.”
Nhìn ánh sáng tự tin phát ra từ trên người vợ, Cố Lập Đông tin đối phương nhất định có thể đạt được mục đích của mình
Mà sự thật chứng minh, Hà Ngọc Yến thật sự đạt được mục đích
Lại nói tiếp thật ra hơi thần kỳ một chút
Sáng sớm hôm sau Hà Ngọc Yến gặp ông Khang ở công ty Cung Tiêu, sau đó gặp một Giám đốc của công ty Cung Tiêu
Sau khi đối phương nói một ít quy định nhận thầu với cô thì lấy một phần yêu cầu nhận thầu ra kêu cô ký tên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nội dung hợp đồng cũng không phức tạp, không có một đống điều khoản hợp đồng như đời sau
Hà Ngọc Yến xem xong cảm thấy không có vấn đề gì thì nhanh chóng ký tên, sau đó chờ đợi hợp đồng được phê duyệt là được
Toàn bộ quá trình suôn sẻ ngoài dự đoán, chờ khi đi ra khỏi công ty Cung Tiêu, Hà Ngọc Yến còn hơi choáng váng
Cô…… Cô thành công rồi sao
Cô sắp trở thành người phụ trách của một trạm phế phẩm rồi
Cảm giác này thật sự là…… Kích động muốn chết
Ông Khang vui tươi hớn hở nhìn dáng vẻ kích động của cô
Chờ sau khi Hà Ngọc Yến bình tĩnh lại, ông mới giải thích:
“Vẫn là do con may mắn
Vừa lúc phía trên cần một nơi làm thí nghiệm để xem hiệu quả của chính sách, nhưng tìm đơn vị nào cũng không dễ làm
Cái trạm phế phẩm nhỏ của chúng ta, quy mô nhỏ, chỉ có hai người công nhân nên dễ thao tác
Nếu không cẩn thận làm ra sai lầm thì cũng không lớn.”
Lúc này Hà Ngọc Yến không thể ngăn cản ý cười trên khóe miệng, cô nghe thấy lời ông Khang thì gật đầu
Lúc này nhận thầu, thậm chí cô chỉ cần trả mấy trăm nhân dân tệ tiền nhận thầu
Sau đó dựa theo chế định mục tiêu phế phẩm thu mua của công ty Cung Tiêu, trọng lượng phế phẩm thu về mỗi năm đạt tới mức nhất định là được rồi
Về lợi nhuận, bên cô sẽ nộp một phần cho công ty Cung Tiêu làm phí quản lý nhưng Hà Ngọc Yến đã lén tính thử, nếu làm như vậy thì lợi nhuận vẫn rất lớn
Trong khoảng thời gian chờ đợi hợp đồng được phê duyệt, cô cần tìm một nhân viên đo trọng lượng và đăng ký phế phẩm, còn cần tìm được một người quản lý công nhân
Hai người giám sát lẫn nhau mới có thể làm tốt mọi chuyện
Hà Ngọc Yến không thể vì trạm phế phẩm mà vứt bỏ chuyện học tập. 
Nhìn ông Khang vui tươi hớn hở kể cho cô nghe một vài đơn vị hợp tác với trạm phế phẩm, Hà Ngọc Yến đột nhiên hỏi: “Ông Khang, chờ sau khi hợp đồng nhận thầu phê duyệt thì ông chính thức về hưu
Ông có muốn quay lại công việc để tỏa sáng một lần nữa không?”
Ông Khang bị câu hỏi này làm cho ngây người, một lúc sau mới hỏi: “Cháu muốn mời ông làm nhân viên công tác ở trạm phế phẩm à?”
Hà Ngọc Yến gật đầu, nấu sống không bằng nấu chín
Cô hoàn toàn tin tưởng con người của ông Khang, hoàn toàn có thể để đối phương quản lý trạm phế phẩm
Ông cũng không cần làm công việc nặng nhọc gì, chỉ cần ở đó quản lý là được rồi
Một người công nhân khác, thật ra cô muốn một trong hai anh em nhà họ Lư đến đây hỗ trợ
Nhưng anh em nhà họ Lư đã quen đi khắp hang cùng ngõ hẻm nhặt ve chai, như vậy kiếm được không ít tiền, chưa chắc đã muốn làm công việc mới này của cô
Đến lúc đó cô còn phải xem tình huống, hợp đồng nhận thầu có thể được phê duyệt đã là thắng lợi lớn nhất rồi
Một bên khác, bởi vì lần trước gặp Cố Lập Đông ở tứ hợp viện nhỏ trong trung tâm thành phố
Cố Minh Mị càng vội vàng với việc tìm Cố Minh Lý, đặc biệt là tứ hợp viện kia đã được tặng cho Cố Lập Đông
Nếu bà ta tìm được Cố Minh Lý, vậy xác suất tứ hợp viện kia đưa cho Cố Học Thiên càng lớn
Dù sao thì lúc trước bà ta thật sự nghe thấy không ít tin tức về Cố Minh Lý từ miệng người khác
Bà biết Cố Minh Lý sống ở nước M không tệ lắm nhưng vẫn không kết hôn và luôn tìm cách trở về
Đương nhiên, những người khác này không phải người ở Hồng Kông mà là “Người quen” định cư ở nước M xa xôi
Khi bà ta ở thành phố Quảng thì người quen này thông qua một ít thủ đoạn khó khăn liên hệ với bà ta
Sau khi đối phương biết bà ta sinh một đứa con trai cho ông ta, lại trằn trọc nhờ người đưa rất nhiều tiền cho bà ta
Lúc này mới giúp bà ta thuận lợi chuyển công việc về Bắc Thành, nhận lại đứa con trai ruột của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì đạt được mục đích của mình, Cố Minh Mị lại gọi điện thoại qua cho người quen ở nước M
Bởi vì chính sách mở cửa thị trường, mở cửa đối ngoại
Lúc này bà ta gọi điện thoại rất thuận lợi
“Giáo sư Cố Minh Lý sao
Sau khi nghe nói về chính sách mới ở trong nước, ông ấy đã rời khỏi nước M rồi.”
***
“Reng, reng, reng...” Tiếng chuông vang lên, Hà Ngọc Yến đặt cây bút trong tay cô xuống, đứng dậy mang bài thi lên bục giảng rồi thoải mái bước ra khỏi phòng thi
Môn học cuối cùng của kỳ thi cuối kỳ này cuối cùng cũng đã thi xong, năm học đầu tiên của đại học đã đặt dấu chấm hết ở đây
Tâm trạng Hà Ngọc Yến rất tốt, cô xách túi trên lưng trở về ký túc xá trước
Về đến ký túc xá, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc của bản thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhà trường quy định sinh viên năm nhất sẽ phải ở ký túc xá trong năm học đầu tiên
Học kỳ này đã kết thúc
Điều này có nghĩa là Hà Ngọc Yến sẽ không còn phải tiếp tục sống trong ký túc xá của trường từ học kỳ tới nữa
Tuy cô cảm thấy ký túc xá có quá nhiều điều kỳ lạ nhưng khi thật sự phải dọn đồ rời đi, trong lòng cô vẫn có chút cảm giác tiếc nuối
“Yến Tử, cậu bây giờ chuẩn bị đi trả phòng à?”
Hứa Linh vui vẻ bước vào, nhìn thấy Hà Ngọc Yến đang thu dọn chăn ga gối đệm, cô ấy lập tức hỏi
Lư Đại Nữu vào sau một bước cũng lộ ra khuôn mặt tiếc nuối giống cô ấy
Hà Ngọc Yến gật đầu: “Đúng vậy
Học kỳ sau không bắt buộc phải ở trọ trong trường nữa
Ở bên ngoài sẽ tiện hơn
Nhà tôi cũng ở gần đây, không cần chiếm giường trong trường cũng khá tốt.”
Nói xong, Hà Ngọc Yến lại nhìn về phía Lư Đại Nữu: “Đại Nữu, cậu không tính dọn đi nữa à?”
Hôm trước, cuối cùng thì anh em nhà họ Lư cũng đã quyết định mua một căn nhà trong con ngõ nhỏ gần trường đại học Bắc Thành
Căn nhà đó là một căn nhà mái ngói bình thường, tổng cộng có ba phòng và không có sân
Đó chỉ là một căn nhà dân cũ kỹ rất bình thường
Người bán đang có ý định bán căn nhà đó đi để lấy tiền dùng đổi lấy căn nhà phúc lợi vừa được đơn vị giao cho
Vì thế căn nhà ấy được bán khá vội, giá tương đối đắt
Lúc đầu nó không nằm trong phạm vi lựa chọn của anh em nhà họ Lư
Danh sách nhà ở này có được từ chỗ của Lâu Giải Phóng
Hà Ngọc Yến không biết đối phương ở đâu mà biết được nhiều danh sách các khu nhà ở như vậy
Dù sao thì căn nhà này rất hợp với anh em nhà họ Lư
Cô thấy bọn họ không thể mua được căn nhà đó vì không đủ tiền mua nên Hà Ngọc Yến lập tức cho bọn họ vay một số tiền để mua nhà
Cuối cùng anh em nhà họ Lư cũng đồng ý, viết giấy vay nợ, mua nhà
Họ chuẩn bị về quê đón Tết Nguyên đán năm nay xong sẽ đón ba mẹ từ trên núi xuống
Cả gia đình sẽ định cư ở Bắc Thành
Ngôi nhà đó cách Đại học Bắc Thành khoảng mười mấy phút đi bộ
Lư Đại Nữu cũng có thể ở nhà, nhiều việc sẽ rất thuận tiện
“A a a, Đại Nữu cũng ra ngoài sống thì tớ phải làm sao đây hả!”
Hà Ngọc Yến còn chưa nói hết lời, Hứa Linh đã a a kêu lên
Điều này khiến Hà Ngọc Yến thấy buồn cười
Lư Đại Nữu coi lời Hứa Linh nói là thật, luống cuống vội giải thích: “Tớ không về nhà ở đâu, ở lại ký túc xá sẽ tiện cho việc tự học hơn.”
Hà Ngọc Yến nhìn dáng vẻ tình chị em sâu đậm của các cô cũng chỉ mỉm cười lắc đầu, tiếp tục đóng gói đồ đạc của mình
Đúng lúc này, có người khác đi vào ký túc xá
Người đến lần này là cô bạn có tính cách tương đối sáng sủa Hoàng Mỹ Liên kia
Hà Ngọc Yến cũng không chú ý nhiều đến đối phương, không ngờ người này vậy mà lại đi thẳng về phía cô
Cô ấy mở miệng hỏi thẳng: “Hà Ngọc Yến, cậu là người địa phương, cậu có biết chỗ nào cho ở nhờ không?”
Thời nay ở nhờ ý là chỉ việc thuê nhà
Nhà trường không cho phép sinh viên ở lại ký túc xá sau kỳ nghỉ
Trước đây từng xảy ra nhiều vụ ầm ĩ như sinh viên dẫn theo con cái, thậm chí là vợ chồng sống trong ký túc xá
Việc ầm ĩ quá lớn cho nên nhà trường rất nghiêm khắc về khía cạnh này
Hà Ngọc Yến: “Cậu không về nhà à
Chồng cậu sẽ dẫn con trai đến thăm cậu à?”
Hoàng Mỹ Liên đã kết hôn và sinh được hai đứa con trai
Tết nhất mà lại không về nhà thì thật có chút kỳ lạ
Nhưng Hà Ngọc Yến cũng nhận ra sau khi mình hỏi như vậy, vẻ mặt của đối phương không được tốt cho lắm, vì vậy cô lập tức đổi đề tài nói: “Cậu có thể đi đến mấy con ngõ gần trường học hỏi thử xem sao.”
Sau khi Hoàng Mỹ Liên nghe xong chỉ xua xua tay rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc mà không nói gì
Đám người Hà Ngọc Yến thấy vậy cũng coi như không biết, tiếp tục trò chuyện và thu dọn đồ vật
Rất nhanh, Hà Ngọc Yến đã thu đồ xong rồi chuẩn bị rời đi
Lư Đại Nữu sẽ bắt chuyến tàu vào sáng sớm mai để về quê cùng các anh trai
Hứa Linh hình như sẽ đi chuyến tàu vào ban đêm
Cô ấy cũng không đi về một mình mà là đi chung xe về với các anh họ học ở trường Đại học Thể dục bên cạnh
Mọi người tạm biệt nhau, còn hẹn năm sau lúc quay lại trường sẽ mang cho đối phương mấy món ngon ngon
Lúc Hà Ngọc Yến đi ra khỏi trường đã nhìn thấy Cố Lập Đông đang đợi ở đó
Khi thấy cô bước ra, anh bước nhanh đến cầm lấy túi đựng khăn trải giường cô đang mang
“Em đã thu dọn hết đồ đạc chưa?”
Hà Ngọc Yến gật đầu: “Vâng, đồ đạc đã thu dọn xong hết rồi
Học kỳ sau sẽ không cần ở trọ nữa
Tuy buổi tối em cũng không ở lại đây nhưng giờ dọn đi như vậy, em luôn cảm thấy có chút tiếc nuối.”
Cố Lập Đông bị tiếng thở dài của cô làm cho bật cười thành tiếng, “Chúng ta đi đón bọn trẻ ở nhà trẻ trước, sau đó lại mang đồ đạc về nhà cất là có thể đi ăn cơm ngay.”
Hôm nay thi cuối kỳ xong, gia đình Hà Ngọc Yến định sẽ ra bên ngoài ăn mừng một bữa
Địa điểm ăn uống không phải ở tiệm cơm quốc doanh mà là ở một quán ăn tư nhân trông rất sạch sẽ
Quán có rất nhiều khách hàng, vì nó nằm chéo đối diện với tiệm cơm quốc doanh nên Hà Ngọc Yến có thể nhìn thấy tiệm cơm quốc doanh khá vắng vẻ khi cô ngồi trong quán ăn nhỏ phía đối diện này
Thị trường mở cửa được tuyên bố ra bên ngoài đến bây giờ chưa đầy một tháng nhưng những quán ăn nhỏ vốn ẩn giấu trước đây bây giờ đều đã lộ diện
Không cần phiếu mà giá chỉ đắt hơn tiệm cơm quốc doanh một chút là có thể ăn được không ít món ăn đặc sắc
Hà Ngọc Yến vừa ăn vừa nghe mọi người xung quanh trò chuyện, trong lòng khẽ cảm thán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.