Trong sân, mọi người đã chuyển sang giai đoạn tranh luận. Chủ yếu là có hai luồng ý kiến Một bên nói làm kinh doanh chỉ có những kẻ không có việc làm mới làm Có công việc đàng hoàng, ai lại đi làm cái việc mất mặt này Bên kia thì hoàn toàn ngược lại, nghĩ rằng có công việc đàng hoàng, làm thêm chút buôn bán cũng không sao, không thấy nhà Cố Lập Đông kinh doanh rất phát đạt sao, còn bán hết tương đậu của con rể nhà họ Tôn Hà Ngọc Yến nghe đến đây, vỗ vỗ vai chồng: “Xem kìa, anh đã trở thành tấm gương rồi đấy.”
Cố Lập Đông thấy nụ cười tinh nghịch của vợ liền vui vẻ cười to một tiếng Hai ý kiến này anh cũng không nói được bên nào hay hơn Dù sao, bây giờ vẫn còn nhiều người thấy mất mặt nếu họ buôn bán gì đó Nhưng việc này cũng thật sự kiếm được tiền Nhờ vào kinh doanh mà cuộc sống nhà anh mới ngày càng khấm khá Nhưng một công việc đàng hoàng sẽ mang lại cho họ nhiều bảo đảm hơn như lương thực cung cấp hàng tháng, tem phiếu định mức, y tế các thứ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Những thứ đó không thể có được dựa vào việc kinh doanh Hai vợ chồng đang nhỏ giọng nói chuyện về vấn đề này, bất ngờ có người gọi họ: "Lập Đông, Lập Đông, cậu qua đây một chút Người gọi là ông Tôn nhà họ Tôn Ông mặt đỏ tía tai, rõ ràng là tranh luận rất hăng Hà Ngọc Yến liền đi theo xem có chuyện gì xảy ra “Lập Đông, tuy rằng chúng tôi là bậc trưởng bối nhưng luận về khả năng kiếm tiền thì vẫn không bằng cậu Cậu cho chúng tôi lời khuyên đi Chúng tôi hợp làm gì Chúng tôi cũng muốn kinh doanh kiếm tiền.”
Cố Lập Đông ngạc nhiên nhìn ông Tôn, ông ấy gật đầu khẳng định rất chắc chắn “Đúng vậy, ông Lâm là xưởng trưởng cũng muốn kinh doanh kiếm tiền, chứng tỏ việc này có triển vọng.” Ông Hồ cũng phụ họa theo
Họ không có suy nghĩ kinh doanh là mất mặt Những người có suy nghĩ đó là hàng xóm trong ngõ sang chơi, vừa rồi họ đã cãi nhau một hồi với những người đó Đối phương tỏ vẻ rất khinh thường như vậy, ông Tôn và mọi người cũng lười tranh cãi thêm với họ Cố Lập Đông nhìn những người trong sân Những người vừa mới nói về việc kinh doanh là mất mặt đã gần như đi hết rồi Anh lại nhìn những người khác một lúc, thấy họ đều nhìn về phía mình, mong chờ câu trả lời từ anh, anh khẽ mỉm cười nói: “Hiện nay ngoài kia có nhiều người đã bắt đầu kinh doanh Giống như những người bán bánh quẩy đậu phộng ở đầu ngõ của chúng ta Mọi người đều đã quen với công việc này Bây giờ mọi người hãy tính toán chi phí của sản phẩm này.”
Bác gái Phùng vỗ mạnh vào đùi mình một cái: “Tôi đã nói rồi, bán bánh bao và đậu phộng này có thể kiếm tiền được Chồng tôi còn nói rằng bán hàng rẻ như vậy không thể kiếm được nhiều tiền.”
Cố Lập Đông đã tham gia vào việc giúp họ ước tính số tiền mà từng ngành nghề có thể kiếm được Ví dụ như bán bánh bao, bánh mì, đậu phộng vào các bữa sáng Lại ví dụ như bán quần áo, giày dép thì có thể kiếm được nhiều hơn Thậm chí bán những vật dụng nhỏ như tất, khăn cũng có thể kiếm được một khoản không nhỏ Cố Lập Đông đã từng tự mình làm những việc này nên anh có thể dễ dàng nói ra được đầy đủ các số liệu về chi phí và giá bán lẻ của sản phẩm “Không phải là tôi muốn mọi người đều đi làm kinh doanh Nhưng nếu ai muốn làm có thể suy nghĩ đến những điểm mạnh của bản thân Như anh Kim làm nước tương và tương đậu nành cũng không tệ Nếu không, mọi người có thể làm bánh mì và bánh bao Hoặc có thể lấy hàng từ chỗ tôi để đi bán.”
Nói đến đây, anh không cần nói thêm gì nữa Những người muốn kiếm tiền đều cúi đầu suy nghĩ về những gì họ muốn làm Những người không có ý định đó thì quay về nhà Đến tối, sau khi ăn cơm xong, có nhiều người hàng xóm thay nhau đến nhà Cố Lập Đông để hỏi về việc lấy hàng để bán Hà Ngọc Yến nhìn những ông những bà tuy tuổi đã cao nhưng vẫn dũng cảm bước những bước đầu tiên mà lòng cảm khái Không chừng khu nhà chung của họ sắp tới rất nhanh sẽ xuất hiện một số hộ dân có tài sản lên đến hơn mười nghìn nhân dân tệ cũng nên Và chính nhà họ Lâm là những người đã khiến họ thay đổi cách suy nghĩ, cũng coi như gián tiếp làm được một việc tốt Mà nhà họ Lâm làm “việc tốt” bị động kia, lúc này lại đang rất náo loạn Chủ yếu do bác gái Trịnh gây chuyện hôm đó Đúng vậy, trước đó tại cửa hàng, sau khi nhà họ Lâm xuất hiện, rất nhanh họ đã biết rõ ràng chuyện bác gái Khổng gây rối Chuyện này suy cho cùng là do bác gái Trịnh khơi mào trước Bác gái Khổng chỉ đến để chiếm lợi, muốn nhận hai quả trứng gà mà thôi “Nếu tôi mà biết chuyện này, chắc chắn sẽ nhét hai mươi quả trứng vào tay người phụ nữ họ Khổng đó, để bà ta cút sớm.” Lâm Đông tức giận nói Hôm nay là ngày khai trương cửa hàng, lúc đầu mọi chuyện rất suôn sẻ, ai ngờ vì người họ Khổng kia mà cuối cùng lại náo loạn như vậy Sau đó, một số người khác cũng nhảy ra và phàn nàn rằng hàng cũ mà họ bán chỉ được vài đồng Trong khi đó, cửa hàng của họ lại bán được một hai trăm đồng, đúng là cướp bóc mà Họ nói cửa hàng của nhà họ Lâm là cửa hàng “đen” Những người này đâu biết rằng việc thu mua đồ cũ cũng mất chi phí Không phải cái bình sứ nào cũng là đồ cổ Những thứ không phải đồ cổ, họ mua về chẳng lẽ không tốn tiền sao Đúng là những người đầu toàn cỏ, chỉ nhớ được sản phẩm mua bao nhiêu tiền thì phải bán với giá bấy nhiêu "Thật là.. Một loạt những lời tục tĩu từ miệng Lâm Đông phun ra Đúng lúc đó, mẹ Lâm lại than phiền: “Hà Hương, sao lại có thể cho trứng gà miễn phí chứ Giờ con xem con gây ra trò cười gì này?”
Làm sao Lâm Hà Hương biết được chuyện sẽ thành thế này Rõ ràng trong giấc mơ, việc nhận trứng gà cũng đã lừa được không ít người tham lợi cơ mà Sự việc lần này hoàn toàn chưa từng xuất hiện trong giấc mơ của cô ta “Được rồi, tạm thời đóng cửa cửa hàng đã Hàng để đó không bán nữa, một thời gian sau xem tình hình thế nào rồi lại tính tiếp Bây giờ nên tập trung vào phía nhà ga đi.”
Đến tối khi đi ngủ, Hà Ngọc Yến mới bất ngờ nhớ lại lí do hôm nay cô ghé qua cửa hàng của nhà họ Lâm Việc nhận trứng gà chỉ là thuận tiện, cái chính là cô muốn kiểm tra chiếc rương quan bì của người đàn ông trung niên đã được đưa ra bán chưa Nghĩ về chuyện này, hôm sau Hà Ngọc Yến bảo chồng tranh thủ ghé qua xem Đến tối về thì nghe tin cửa hàng đã đóng cửa không mở nữa Đúng là đầu voi đuôi chuột, thật là làm người ta mở mang tầm mắt “Đồ của họ sẽ không bị tồn đọng mãi đâu Đợi một thời gian rồi quay lại xem, chắc sẽ mua được thôi.”
Cố Lập Đông biết vợ đang sưu tập những chiếc rương quan bì này, ít nhiều gì cũng lo đồ vuột mất “Không sao, nếu ra đường lại gặp người thu mua đồ cũ đó, em sẽ hỏi xem có thể lén mua trực tiếp từ ông ta được không.”
Hà Ngọc Yến không nghĩ người đàn ông trung niên đó sẽ bỏ qua cơ hội kiếm tiền tốt như vậy Đồng thời, tối nay không ít gia đình trong khu nhà chung đều đang bàn chuyện liên quan đến việc buôn bán Bác gái Phùng kéo ông Tào thì thầm về việc có muốn buôn bán cái gì đó không, như bán bánh bao chẳng hạn, bà ấy có thể làm được Đúng lúc nhà có thêm cháu gái, mỗi tháng phải tiêu khá nhiều tiền mua sữa Lương của thằng hai cũng không đủ nuôi cả hai vợ chồng Tiền mà con trai út đã tích góp được trong những năm qua, bác gái Phùng cũng cầm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tuy nhiên, bà không dám lấy một đồng nào của con trai út để giúp đỡ con trai lớn cả Về phần cặp vợ chồng già, số tiền tiết kiệm của họ đã cạn kiệt do phải chi cho cô con gái út tách ra ở riêng cách đây hai năm Toàn bộ số tiền kiếm được trong hai năm qua trừ chi phí sinh hoạt, đều được dùng để trả số tiền hàng xóm cho họ vay Sau khi tích luỹ được một ít tiền, họ lại dùng để hỗ trợ đứa cháu gái mới sinh Vì vậy, có thể nói là cặp vợ chồng già bọn họ không có nhiều tiền để dành Ông Tào không phải là người bảo thủ, cũng thấy ý tưởng này khá khả thi, chỉ là ông lo người bạn già của mình sẽ phải chịu khổ “Ầy, có tiền kiếm ai lại cảm thấy khổ nhọc chứ Chỉ là con dâu lớn của ông dường như không thích làm buôn bán như này.”
Hôm nay hàng xóm trong khu nhà đều đang thảo luận về việc kinh doanh mặt hàng nào đó Lúc đó đúng vào lúc con dâu lớn đang ôm cháu gái đứng trên hành lang, khuôn mặt mang chút khinh thường Điều này khiến trong lòng bác gái Phùng cảm thấy không thoải mái Ông Tào nghe xong liền thở dài: “Thôi được, đợi đến ngày mai chúng ta bàn lại xem sao Nếu con dâu cả không muốn làm việc này thì số tiền kiếm được cũng không hỗ trợ cho nhà nó nữa Nếu cứ mãi hỗ trợ tài chính cho nhà thằng hai mãi thì thật không công bằng với thằng ba”.
Ngoài nhà họ Tào ra, nhà họ Hồ cũng đang thảo luận về vấn đề này Mấy năm trước vì chuyện của Thái Chiêu Đệ mà nhà họ Hồ sa sút đi nhiều Giờ đây, khi mọi thứ đã dần ổn định và cuộc sống cũng trở nên dễ dàng hơn, ông Hồ nghe nói việc buôn bán có mang lại chút lợi nhuận nên cũng cảm thấy hứng thú Đặc biệt là sau khi con trai ông tách ra ở riêng, dù không thay đổi gì nhiều nhưng một mình nó nuôi hai đứa con cũng không dễ dàng Ông Hồ có công việc nhưng năm nay sẽ nghỉ hưu Vợ ông lại không có việc làm, cũng không phải chăm cháu Không bằng bây giờ họ bắt đầu buôn bán cũng tốt, kiếm ít tiền dưỡng lão, giảm bớt gánh nặng cho con trai Nhà họ Tôn đã sớm kiếm được hàng trăm đồng nhờ việc con rể bán tương Nếu có cơ hội làm ăn tốt thì họ chắc chắn sẽ không bỏ lỡ Ngay cả bác gái Trịnh, người xưa nay ít qua lại với nhà họ Cố lúc này nằm trên chiếc giường gỗ cũ kỹ trong phòng khách, nhìn cậu con trai út đang học cấp hai, trong lòng bà cũng cảm thấy lo lắng ít nhiều Việc hôn nhân của con trai lớn còn chưa có chút tiến triển nào Cháu nội thì càng không thấy đâu Bây giờ con trai lớn đang học đại học, dù không đòi hỏi tiền từ gia đình nhưng cũng vì vậy mà không đóng góp cho nhà được bao nhiêu Con trai út vẫn còn tật nói lắp, có lẽ sau này cũng không khá lên được Con út nói lắp nên khó mà cưới được vợ Bác gái Trịnh nghĩ rằng mình cần bắt đầu tiết kiệm tiền, nếu không, chỉ dựa vào tiền an ủi hàng thàng và tiền trợ cấp của người chồng đã mất thì thật sự không đủ sống Ngoài gia đình này, những gia đình khác trong khu cũng đã bắt đầu có những tính toán riêng Dù sao thì đến sáng hôm ngày thứ hai, khi mọi người đều phải đi làm, có không ít người đã cùng đến nhà máy với Cố Lập Đông Những người đó vừa đi vừa hỏi về việc lấy hàng Hà Ngọc Yến chỉ nhìn vài lần rồi đi học luôn Dạo gần đây ở trường không có gì đặc biệt, chỉ có việc học tập là căng thẳng Ngoài ra, đôi khi có thể nghe được Hoàng Mỹ Liên đang nói về con trai cô ấy "Con trai tôi.. Hoàng Mỹ Liên nói vài câu, sau đó nói thêm: “Đúng rồi, Yến Tử, hôm qua tôi nhận được lá thư từ bạn ở Hải Thành gửi đến Nhà cô ấy cách nhà họ Bàng không xa Nghe nói sau khi Bàng Chí Cường ly hôn với tôi xong thì anh ta vẫn chưa kết hôn với Cố Kiều, ngược lại còn thường xuyên cãi nhau với mẹ của anh ta nữa.”
Hà Ngọc Yến nghe thấy, cũng không có mấy quan tâm Dù sao đối với những người như Cố Kiều, chỉ cần cô ta đừng quấy rầy gia đình cô là được, về cơ bản Hà Ngọc Yến coi họ như không tồn tại Nhưng mà lúc trước còn thề non hẹn biển, bây giờ chuyện lại thành như vậy, thật sự là có chút buồn cười.