Ban đầu việc hôm nay có tới 30 quầy hàng bày bán đồ ở đây đã thu hút không ít người Âm thanh la hét của hai bà lớn đến kinh ngạc Xem náo nhiệt là bản tính của con người Chẳng mấy chốc, quầy hàng của nhà họ Lâm đã đông như kiến, thu hút không ít người từ khắp mọi nơi đến xem náo nhiệt Họ như đang được nghe kể lại một câu chuyện vậy, nghe những người phụ nữ lớn tuổi kể lại một cách phóng đại về việc họ bị lừa bán những báu vật của mình Nếu là lúc trước, khi thấy cảnh náo nhiệt như thế này, người nhà họ Lâm chắc chắn sẽ vui mừng khôn xiết Thế nhưng bây giờ, họ lại lo lắng đến phát điên rồi Cả gia đình ba người nhà họ Lâm và những người giúp đỡ họ lần lượt cố gắng giải thích Tuy nhiên, mọi người chỉ tin vào những gì họ muốn tin mà thôi Cuối cùng, không còn cách nào khác, cả ba người nhà họ Lâm đành phải chật vật rời khỏi quầy hàng nhà mình "Mấy mụ già này, đúng là điên như chó dại Dù nhiều người tham gia gây rối có thể sẽ quên chuyện này ngay nhưng Lâm Đông biết rằng công việc kinh doanh tại quầy hàng của họ trong vài ngày tới chắc chắn sẽ khó mà thuận lợi Lâm Hà Hương biết bác gái Chu và bác gái Khổng, càng nghĩ càng tức giận Những người trong khu nhà chung đó chẳng có ai ra hồn Gia đình ba người vừa đi vừa chửi rủa, mãi mới đến được cổng ga tàu hỏa Ngay lúc đó, họ bị một nhóm người ăn mặc rách rưới chặn lại "Đồng chí, đồng chí, cho tôi hỏi đường đến khu nhà chung số 2 ngõ Đinh Hương đi như thế nào nhỉ Ban đầu Lâm Hà Hương định mắng những người nhà quê này tránh đường nhưng nghe câu hỏi đó, cô ta ngẩng đầu quan sát họ kỹ hơn Trông họ cũng chẳng giống người tử tế Hơn nữa, nơi họ muốn đến lại là khu nhà chung số 2 Chính những người từ khu nhà này vừa gây rối cho gia đình cô ta Bây giờ chính là cơ hội để cô ta trả thù Nghĩ vậy, Lâm Hà Hương nở một nụ cười cứng đờ rồi hỏi thẳng lai lịch của những người này .... “Đúng rồi, nhà ga làm vậy náo nhiệt hơn nhiều.”
"Chứ còn gì nữa Chỗ đó bán rất nhiều thứ mà giá cũng không đắt hơn Cung Tiêu Xã là bao Chỉ là hơi xa, không tiện lắm, vẫn là những quán ven đường tiện hơn "Thì đó, gian hàng bên đó chủ yếu bán cho những lái buôn Nghe nói mua nhiều còn được giảm giá .... Hà Ngọc Yến dẫn con đi vào khu nhà chung liền nghe thấy bên trong đang sôi nổi thảo luận về những gì diễn ra sáng nay ở ga tàu "Yến Tử, về rồi à Ăn gì chưa Thím Giang nhìn thấy cô một mình dẫn con về, còn liếc nhìn sau lưng cô vài lần "Lập Đông đâu Hà Ngọc Yến cười: "Anh ấy đang bận ở ga tàu ạ Chắc sẽ về muộn, chúng cháu cũng đã ăn cùng anh ấy rồi mới về Hai người đang trò chuyện thì nghe thấy ông Tôn ở căn phòng phía đông đột nhiên cười khẩy: "Nhìn xem các người còn đang đắn đo cái này suy nghĩ cái kia Tôi đây hai ngày trước đã lấy ít xà phòng và khăn từ chỗ Lập Đông, đến chỗ những người bạn cũ của tôi dạo quanh một vòng, sau một hồi thì đã bán hết rồi.”
Về việc đi chuyến này kiếm lời được ba đồng rưỡi, ông Tôn sẽ không thèm nói cho họ biết đâu Ba đồng rưỡi nghe có vẻ không nhiều nhưng nếu ngày nào cũng làm được như vậy thì một tháng cũng kiếm được trăm đồng Hiện tại lương của công nhân kỹ thuật cũng chưa đến trăm đồng một tháng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nghĩ đến điều này, ông cảm thấy những ngày tháng như vậy thật đầy hứa hẹn Nhìn ông Tôn bình thường khiêm tốn mà giờ lại tỏ vẻ như thể các người chịu thiệt thòi lớn khiến Hà Ngọc Yến không nhịn được mà cũng phải bật cười.
Đúng lúc đó, Hồ Xuân Mai nhà họ Hồ nắm tay Kim Tư Tư nhà họ Tôn, hai đứa trẻ cười ha ha chạy đến “Thím ơi, chúng cháu muốn chơi với Viên Viên và Đan Đan.”
Bốn đứa bé gái thường xuyên chơi với nhau, Hà Ngọc Yến cũng không để ý lắm, gật đầu: "Chỉ được chơi trong sân, không được ra ngoài nhé "Dạ.. Âm thanh của bốn đứa trẻ con đồng thanh vang lên Sau đó, chúng tay trong tay đi đến hành lang, cùng nhau nhảy nhót vui đùa Hà Ngọc Yến thấy vậy, quay đầu liếc nhìn ra khoảng sân một lần nữa Cô phát hiện ra sau khi nghe được những lời ông Tôn nói thì những người khác đều sững sờ Có người còn lén lút đền chỗ ông Tôn hỏi về chuyện bán hàng Thấy vậy, Hà Ngọc Yến cũng mỉm cười Cô bước vào nhà, đem những món đồ mình mang về đặt lên tủ trong phòng khách “Viên Viên, Đan Đan, mẹ của các em xinh thật đấy!”
Hồ Xuân Mai vẫn luôn nhìn theo Hà Ngọc Yến cho đến khi cô bước vào trong nhà, nói với vẻ ngưỡng mộ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô bé biết mình cũng có mẹ, nhưng mẹ của cô bé đã bỏ đi từ lâu rồi Nghe chị Xuân Mai khen mẹ mình, hai chị em Viên Viên và Đan Đan tự hào vỗ ngực Lúc đó, Kim Tư Tư cũng chen vào: "Mẹ tớ cũng rất đẹp Mẹ tớ là đẹp nhất "Không đúng, mẹ tớ mới là đẹp nhất "Không phải, mẹ tớ mới đúng.. Mới vừa rồi còn là những người bạn thân thiết mà bây giờ đã bắt đầu ồn ào cãi nhau rồi Từ trong phòng khách Hà Ngọc Yến cũng có thể nghe rõ tiếng của bọn trẻ Đương nhiên cô biết rõ lý do vì sao chúng cãi nhau, nhưng cô không can thiệp vì biết trẻ con thường cãi nhau rồi lại làm hòa rất nhanh Tiếng cãi vã của bọn trẻ và tiếng trò chuyện sôi nổi của những người hàng xóm trong sân hòa quyện vào nhau nhưng không hề gây cảm giác phiền toái Trái lại, Hà Ngọc Yến còn cảm nhận được niềm vui từ những âm thanh ấy.
Nhưng chẳng bao lâu sau lại có một âm thanh không hòa hợp xen lẫn vào Hà Ngọc Yến rất nhạy cảm với âm thanh Cô lập tức ngẩng đầu nhìn ra phía cửa Ngay sau đó cô phát hiện từ lúc nào đã có vài người ăn mặc rách rưới, bẩn thỉu xuất hiện trong sân Mọi người đang mải bàn tán chuyện kiếm tiền nên không ai chú ý đến những người này Những người lạ mặt ấy nhìn quanh rồi lao thẳng vào nhà Hà Ngọc Yến Hà Ngọc Yến chưa kịp phản ứng, họ đã lật tung cái bàn vuông trong phòng khách [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trên bàn vuông có một bộ ấm chén làm bằng gốm Hành động của họ khiến bộ ấm trà bị đổ xuống đất vỡ tan Chưa dừng lại ở đó, có người còn muốn đập phá đồ trên tủ Một số khác đã mở rèm và chuẩn bị xông vào phòng trong Lúc này, Hà Ngọc Yến mới kịp phản ứng Khi những người lạ xông vào, cô ngồi gần rèm cửa Thấy một người đang động vào rèm, cô liền cầm ghế đẩu ném thẳng vào người đó Khi những người khác định lao vào, cô hét lớn ra phía cửa: "Người đâu Có cướp Có cướp Tiếng hét của Hà Ngọc Yến vang lên làm cả khoảng sân lập tức chìm trong yên lặng Ngay lập tức, có vài thanh niên không ra ngoài đã trực tiếp lao tới Các bác gái có kinh nghiệp dày dặn, vội quay về nhà lấy đủ loại vũ khí rồi mới xông vào nhà Hà Ngọc Yến Các ông cũng không kém phần, dao phay, dao rựa đều được mang ra Hà Ngọc Yến không lo lắng cho an toàn của mình Vì ở đây là khu nhà chung với bao nhiêu là hàng xóm, chắc chắn họ sẽ không để sự việc này tiếp diễn Nhưng cô lại đang lo cho lũ trẻ đang chơi ngoài hành lang Cô lo chúng bị dọa sợ Khi cô nhìn ra ngoài, thấy bọn trẻ đã được Khâu Hướng Hoa dẫn đi, cô liền thở phào nhẹ nhõm Rồi cô chuyển sự chú ý sang những tên côn đồ đã bị khống chế kia.
Tổng cộng có sáu người, hai nữ và bốn nam Quần áo của họ trông bẩn thỉu Họ bị mấy người đàn ông trong sân đè xuống đất, la hét ầm ĩ, nghe giọng nói đoán là người từ nơi khác đến Vì hành vi gây rối của sáu người này nên phòng khách nhà Hà Ngọc Yến đã trở nên vô cùng hỗn loạn Những tên côn đồ bị ép nằm lên những mảnh sứ vỡ, bọn chúng bắt đầu kêu la thảm thiết "Chị dâu, mấy người này xử lý thế nào Tào Đức Học là người đầu tiên lao vào, giờ đang đạp chân lên lưng một người tầm tuổi hắn Hà Ngọc Yến gật đầu, nhìn về phía ông Tào: "Ông ơi, phiền ông tìm người trói bọn họ lại Còn nữa, gọi công an đến đây Cô xử lý rất gọn gàng sạch sẽ Ông Tào gật đầu tán thưởng, chuẩn bị bảo con trai lớn đi mời các cán bộ công an đến giải quyết Sáu người đang la hét ầm ĩ khi nghe nói gọi công an thì mặt lập tức trở nên trắng bệch "Gọi công an Sao phải gọi công an Chúng tôi chỉ đang có chút mâu thuẫn với người nhà, đến đây làm ầm ĩ một chút thôi mà "Ai là người nhà với mấy người Bác gái Phùng cầm cây chày giặt đồ đập vào cánh tay người đó một cái, thấy hắn im lặng rồi mới nhìn sang Hà Ngọc Yến Rõ ràng bà ấy muốn hỏi xem Hà Ngọc Yến có thật sự có người nhà như thế không Hà Ngọc Yến cẩn thận quan sát sáu người này, không ai trông quen mặt cả "Con không quen, gọi công an đi Dù có là người thân thì đến nhà gây rối như vậy cũng phải để các đồng chí công an xử lý Lúc này Hà Ngọc Yến đang rất tức giận Nhà cửa đang yên ổn bỗng nhiên bị xông vào đập phá thành ra như vậy, ai mà tha thứ được "Không được, không thể gọi công an Chúng tôi thật sự là người nhà của họ.”
Một trong hai người phụ nữ đột nhiên la lên: "Nhà người thân của tôi ở đây Anh ta tên là Kim Trụ Tử, thuộc đại đội sản xuất Đại Hà Tử Nghe thấy tên Kim Trụ Tử, mọi người đều ngẩn ra Ngay sau đó, có người cẩn thận nhìn lại mấy người này, phát hiện hai người đàn ông trung niên trong nhóm thật sự có chút giống Kim Trụ Tử, chỉ là khuôn mặt họ bẩn thỉu, thoáng nhìn thì không nhận ra "Chuyện....Chuyện này.. Ông Tôn và bác gái Khúc, nhà vợ của Kim Trụ Tử cũng ngây người khi nghe điều này Từ khi theo con gái về nhà họ, Kim Trụ Tử chưa bao giờ về quê Thậm chí cũng không nghe về chuyện ở quê Hắn đã làm việc ở nhà máy nước tương, hộ khẩu cũng đã chuyển đến đây "Đúng đúng, chúng tôi đều là người nhà của Kim Trụ Tử Tôi là chị dâu cả của nó Đây là chồng tôi Đây là anh ba và chị dâu ba Còn đây là hai đứa cháu lớn và cháu thứ hai Chúng tôi đều là người nhà của Trụ Tử Hôm nay chỉ là hiểu lầm thôi, hiểu lầm Người phụ nữ tự xưng là chị dâu cả của Kim Trụ Tử thấy mọi người bắt đầu mềm lòng liền vội vã giải thích "Chúng tôi thật sự chỉ đùa thôi Nghe nói Trụ Tử ở nhà bố vợ sống không được tốt nên chúng tôi mới nghĩ đến việc ra oai trước mặt nhà vợ nó "Đúng đúng, chúng tôi còn đi hỏi thăm, nghe nói nhà ba vợ của Trụ Tử ở phòng phía tây của khu nhà này "Hừ, ai nói với các người vậy "Một người phụ nữ lạ mặt, chúng tôi hỏi đường, cô ta chỉ đường cho chúng tôi đến đây Nhà ông Tôn đối diện nhà cô Nghe thấy chuyện này cũng có thể đây là sự nhầm lẫn Nhưng Hà Ngọc Yến lại không tin rằng những người này lại không nhận ra.