Sau khi mọi người đã rời đi, Hà Ngọc Yến hỏi chồng: “Bên nhà họ Lâm còn tiếp tục nữa không?”
Cố Lập Đông lắc đầu: "Lần này không chỉ có chúng ta, nhiều người ở quầy hàng cũng không ưa gì nhà họ Lâm Trước đây họ muốn độc quyền, đẩy chúng ta ra ngoài Giờ các bác gái cùng ra tay, ai cũng biết có người muốn đối phó nhà họ Lâm Người đẩy tường đổ Giờ chúng ta chẳng cần làm gì, quầy hàng của nhà họ Lâm cũng không mở được Quả nhiên, vài ngày sau, các bác gái không còn xuất hiện nữa nhưng quầy hàng của nhà họ Lâm cũng không mở nổi Nguồn hàng giống nhau, sản phẩm không có sức cạnh tranh Thêm vào đó, nhà họ Lâm đã đắc tội không ít người, ngay cả khi họ giảm giá cũng ít người mua Không còn cách nào khác, cuối cùng hàng tồn kho của nhà họ Lâm được bán lỗ cho những người bán hàng gần đó Đến giữa tháng tư, quầy hàng của nhà họ Lâm tại ga tàu chính thức đóng cửa Thay thế họ là những người thân của công nhân ga tàu Từ đó, 30 quầy hàng tại ga tàu bước vào giai đoạn phát triển ổn định Nhà họ Lâm liên tiếp thất bại hai lần nhưng không vì thế mà từ bỏ Tuy nhiên, họ cũng không tiếp tục đầu tư vào các cửa hàng nữa.
Điều này khiến Hà Ngọc Yến có chút thất vọng Tất nhiên, thành quả lớn nhất của sự việc lần này là những lời đồn về Tôn Lệ Mẫn đã hoàn toàn biến mất Cuộc sống của mọi người cuối cùng cũng yên bình trở lại.
Vào lúc này, sau gần ba tháng về nước M, cuối cùng Cố Minh Lý cũng mang theo hành lý của mình trở về nước ***
“Chắc là tàu sẽ đến đúng giờ Con vừa hỏi qua bên điều hành rồi, khoảng nửa giờ nữa sẽ đến ga.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”
Hà Ngọc Yến nghe cuộc trò chuyện giữa Cố Lập Đông và Cố Minh Hà, thấy hai người bọn họ đã nói xong, cô bèn đề nghị: “Mẹ, chúng ta ra quán phía trước ngồi một chút đi Ở đây nhiều người quá, đứng ở đây cũng mệt.”
Cố Minh Hà cũng biết đứng đây đợi không có ích gì, gật đầu: “Được, đi thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lần này không biết cậu con về rồi có đi nữa không Đúng rồi, đồ của Viên Viên và Đan Đan đã mang theo chưa Chị hai con ở nhà chăm sóc tụi nhỏ Không biết giờ này thế nào rồi.”
Hà Ngọc Yến nghe Cố Minh Hà lải nhải, cũng không cắt lời đối phương Lúc này Cố Minh Hà chỉ là đang lo lắng mà thôi Đầu năm Cố Minh Lý rời khỏi Bắc Thành vào mùng bốn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bây giờ quay lại Bắc Thành lần nữa, bọn họ cũng không biết đối phương có ở lại Bắc Thành hay không Lần đầu tiên Cố Minh Lý trở về, bởi vì xảy ra chuyện lớn là con trai bị tráo đổi, Cố Minh Hà cũng không có suy nghĩ gì Bây giờ anh trai trở về lần nữa, lúc này Cố Minh Hà mới bắt đầu xúc động Giống như lần trước, Cố Minh Lý ngồi máy bay từ nước M bay đến Hồng Kông, rồi từ Hồng Kông xin nhập cảnh vào Bắc Thành Lúc đối phương gọi điện thoại về, nói sẽ mang một lô hành lý về Vì vậy, mấy người bọn họ thuận thế xin nghỉ phép đến trợ giúp Hà Ngọc Yến rất mong đối phương có thể định cư ở Bắc Thành Vị trưởng bối này học vấn uyên bác, lại hiểu biết rộng, nói chuyện phiếm với ông khiến người khác cảm thấy rất sảng khoái “Chị dâu, mấy người cứ ngồi đi Lập Đông đi lấy xe rồi, chắc sẽ tới nhanh thôi.”
Hôm nay anh mượn xe của nhà máy đến đón người Trước đó bên phía Cố Quảng Thịnh nói sẽ lái xe Jeep của nhà máy bọn họ qua nhưng sau khi biết được lần này Cố Minh Lý mang không ít đồ, Cố Lập Đông cảm thấy lái xe tải của đơn vị đến sẽ tiện hơn “Giải Phóng, cậu lo công việc của mình đi Hai người chúng tôi ngồi đây đợi là được.”
Quầy hàng ở ga tàu gần đây làm ăn rất tốt Lâu Giải Phóng cũng được coi như là chủ quán, có rất nhiều chuyện phải làm “Không sao, việc quan trọng tớ đã sắp xếp xong xuôi rồi Đúng rồi, vài ngày nữa sẽ có một xe đồ chơi từ miền Nam về Chị dâu, đến lúc đó nhớ dẫn Viên Viên và Đan Đan đến xem một chút nhé.”
Nghe vậy, Hà Ngọc Yến bật cười Lâu Giải Phóng này tuy hơn hai mươi tuổi nhưng lại rất thân với trẻ con Hai đứa nhỏ trong nhà thích chú Lâu Giải Phóng nhất Ngay cả anh La thường xuyên mang thịt đến cho bọn nhỏ cũng không bằng Lâu Giải Phóng tặng đồ chơi Cố Minh Hà nghe thấy lời này, cảm thấy hứng thú hỏi bọn họ có nhập thêm đồ văn phòng phẩm không “Có, văn phòng phẩm cũng nhập không ít...”
Hà Ngọc Yến nghe hai người nói chuyện, nảy ra một ý tưởng Cô nghĩ đến sau này có rất nhiều cửa hàng văn phòng phẩm, cửa hàng quà tặng mở ra xung quanh trường học, buôn bán rất đắt hàng Chờ qua một khoảng thời gian nữa cô sẽ hỏi Cố Minh Hà xem trường tiểu học ở nhà máy bên kia có chỗ nào tốt không Đợi chính sách đăng ký kinh doanh cá nhân ra mắt vào năm sau, bọn họ cũng có thể mở đại lý bán đồ văn phòng phẩm và quà tặng Ba người trò chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh Khi xe tải của Cố Lập Đông đến không bao lâu, một đoàn tàu từ tỉnh Quảng đến Bắc Thành chậm rãi vào nhà ga ——
“Anh, anh.”
Hà Ngọc Yến đứng cùng một chỗ với Cố Lập Đông, mỉm cười híp mắt nhìn hai anh em Cố Minh Hà và Cố Minh Lý nói chuyện “Nhà cửa bên kia anh sắp xếp ổn chưa?”
“Cửa sổ đóng hết rồi Lửa bếp cũng tắt Con ngỗng thì anh đưa sang nhà hàng xóm Thằng nhóc Hướng Dũng trông giúp vài ngày Thằng nhóc thối này vui vẻ lắm.”
Hà Ngọc Yến nghe vậy cũng cười theo Khâu Hướng Dũng là em trai Khâu Hướng Hoa, đã thích con ngỗng lớn nhà cô lâu rồi Lần này Cố Minh Lý trở về, mọi người đồng ý ở lại nhà họ Cố vài ngày Coi như là kết nối tình cảm Chủ yếu là sau khi vạch trần thân phận, mặc dù Cố Lập Đông và mọi người thỉnh thoảng có đến thăm nhưng bởi vì bận rộn học tập và công việc, số lần đến cũng không nhiều Hàng xóm cũng có lời ra tiếng vào Dù trưởng bối không để ý nhưng ở vài ngày cũng không phải chuyện gì khó Chỉ là thời gian đi làm, đi học sẽ lâu hơn một chút Nhưng vấn đề này, bên phía Cố Quảng Thịnh đã giúp giải quyết Những ngày tiếp theo, cả gia đình bốn người bọn họ sẽ ở khu gia đình của nhà máy số một Đi lại sẽ dùng chiếc xe Jeep mượn từ chỗ Cố Quảng Thịnh Vợ chồng hai người đang nói chuyện, Cố Minh Lý và Cố Minh Hà đã đi tới “Cậu, hành lý của cậu đâu Để con giúp cậu đi lấy hành lý.”
Cố Minh Lý giơ tay vỗ vai Cố Lập Đông một cái: “Hành lý ở buồng cuối cùng của đoàn xe [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lần này cậu mang hết đồ đạc từ nước M về Bên kia chỉ còn dư lại một căn nhà chưa bán.”
Hà Ngọc Yến biết Cố Minh Lý sống rất tốt ở nước M nên khi nghe ông có nhà ở bên đó cũng không thấy kỳ quái Nhưng mà khi cô nhìn thấy xe hành lý Cố Minh Lý mang về, đột nhiên cảm thấy rất bội phục đối phương Buồng xe trước mắt này là buồng xe cuối của đoàn tàu Trên đó đã xếp gọn gàng rất nhiều hành lý đã được đóng gói Bởi vì đoàn xe đã dừng, lúc dỡ hàng tương đối dễ dàng Đồ đạc được đóng kỹ trong các khung gỗ, thùng giấy, nhựa, nhưng Hà Ngọc Yến có thể đoán được đại khái bên trong có gì Trời ạ, ngoại trừ nhiều sách ra thì còn có các loại đồ sứ, tượng gỗ Nhưng điều khiến cho người ta ngạc nhiên nhất là hàng loạt thiết bị điện tử Có vài cái bọn họ thậm chí còn không nhận ra “Đây là tủ lạnh, tivi, điều hòa, bếp từ, lò vi sóng, máy giặt Cậu thấy hai người các con đều không có những thứ này Lần này dừng ở Hồng Kông, cậu liền nhờ người mua hết những thứ này rồi gửi về.”
Biết đồ được mua từ Hồng Kông, Hà Ngọc Yến không còn ngạc nhiên nữa Bởi nếu đồ mang từ nước M về, phí vận chuyển chắc chắn cao chết người “Thực ra bên nước M cậu còn có hai chiếc xe nữa nhưng chờ thủ tục mang về quá phức tạp nên dứt khoát giảm giá bán ở bên kia luôn…”
Hà Ngọc Yến: .. Đột nhiên cô nhận ra người cậu này thực sự rất giàu Những người phụ trách dỡ hàng xuống cũng không khỏi ngỡ ngàng trước những thiết bị điện tử này Khó khăn lắm mới chất hết đồ lên xe tải, bọn họ bắt đầu lên đường đến nhà máy số một Họ hoàn toàn không biết sau khi bọn họ rời đi, tại ga tàu bên này bắt đầu có người bàn tán về thân thế của ông chủ Cố Lập Đông, rốt cuộc là anh có bối cảnh gì ——
Nhà máy số một là một nhà máy lớn với hơn vạn công nhân, công nhân cộng với gia đình công nhân, tổng cộng hơn ba mươi ngàn người Quy mô lớn như vậy, đường xá vô cùng rộng rãi Ngay cả trong khu nhà, xe hàng lớn đi vào cũng rất dễ dàng Lần này khi dỡ hàng lại gây ra một loạt náo động Đồ đạc nhiều, các thiết bị điện tử dỡ xuống đều thuộc về nhà họ Cố Đồ của Cố Minh Lý tạm thời chuyển về căn nhà nhỏ của Hà Ngọc Yến ở trung tâm thành phố, cũng chính là nhà cũ của Cố Minh Lý Còn thiết bị điện tử của nhà Hà Ngọc Yến sẽ trực tiếp chuyển về khu nhà chung Dù sao cũng là mượn xe của nhà máy, tốt nhất là làm xong việc trong một lần Những việc này do Cố Lập Đông dẫn người đi làm, còn Hà Ngọc Yến thì đi theo trưởng bối vào nhà Trong nhà, Viên Viên và Đan Đan đang ngồi trên ghế nhỏ bên cạnh Cố Học Phương, cùng cô ấy tách đậu Nghe thấy tiếng mẹ về, hai đứa nhỏ phấn khởi ngồi đó gọi mẹ nhưng động tác trên tay vẫn không ngừng lại Nhìn thấy cảnh này, Hà Ngọc Yến rất vui mừng Hai đứa nhỏ đều hiểu chuyện không bỏ dở việc làm giữa chừng Mặc dù muốn chạy đến nhưng cũng biết phải tách hết vỏ đậu trong tay đã “Cậu, cậu trở về rồi, tốt quá.” Cố Học Phương cũng lên tiếng chào hỏi Viên Viên và Đan Đan dưới sự chỉ dạy của mẹ, cũng gọi ông Có trẻ con thì lúc nào cũng nhộn nhịp Hàng hóa vẫn đang được dỡ, Viên Viên và Đan Đan đã tách xong đậu trong tay Cả hai đi đến bên cạnh Cố Minh Lý, ngẩng đầu nhìn người ông rất quen mắt này Hà Ngọc Yến nhìn thấy dáng vẻ hai đứa nhỏ mở to đôi mắt, nghiêng đầu tò mò nhìn ông thì không nhịn được bật cười Cố Lập Đông và Cố Minh Lý trông rất giống nhau Hai đứa nhỏ thấy vậy đương nhiên cảm thấy có chút lúng túng Nhưng chỉ vài phút sau, hai đứa nhỏ đã vui vẻ trò chuyện với người ông quen mắt này “Mẹ, mẹ đi nói chuyện với cậu đi Con và chị chuẩn bị đồ ăn.”
Hà Ngọc Yến vừa dứt lời, Cố Minh Hà đã lắc đầu: “Không cần không cần Đậu chị con tách là để làm món đậu luộc ăn vặt thôi Chúng ta sẽ đến nhà ăn lấy bữa trưa là được Cậu con sẽ không để ý đâu.”
Hà Ngọc Yến nghe xong cũng không phản đối, dứt khoát ngồi xuống Cô nhìn Cố Minh Lý cùng bọn nhỏ bắt đầu mở các thùng hành lý.