Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 296: Nhà họ Tôn





Đến chạng vạng tối, Cố Học Vinh và Cố Học Phương đều dẫn nửa kia của mình và con cái đến ăn bữa cơm đoàn viên
Chờ lúc bọn trẻ ăn no lên lầu chơi, cuộc nói chuyện thực sự của người lớn mới bắt đầu
“Lúc đầu năm, tôi nhờ người ở Hồng Kông điều tra chuyện nhà họ Tôn sau đó mới về nước M
Lần này trở về, còn cố ý dừng lại ở Hồng Kông vài ngày, lấy được một số tin tức về nhà họ Tôn.”
Hà Ngọc Yến ngồi bên cạnh chồng, hai tay nắm chặt chờ đợi tin tức tiếp theo
“Năm đó những người của băng đảng trên chuyến tàu kia quả thật có liên quan đến Tôn Đại Phát
Lúc ấy khi tôi bị thương không để ý đến Tôn Đại Phát
Nhưng mà có người cùng trên thuyền thấy được Tôn Đại Phát dẫn theo hai con trai, thuận lợi đi xuống thuyền, cũng không có ai lục soát hành lý của bọn họ.”
Kết quả này mọi người đều đã đoán được nhưng nghe đến vế sau vẫn khiến người khác cảm thấy khiếp sợ
“Không phải ông ta là người Bắc Thành chính gốc sao
Gia đình nhiều đời ở tại Bắc Thành, tại sao lại quen biết người bên Hồng Kông?”
Cố Minh Hà biết Tôn Đại Phát, dù hai nhà quan hệ không thân thiết nhưng từ đời cha mẹ đã quen biết nhau
Bà hiểu rõ về lai lịch nhà họ Tôn
“Có lẽ là trong những năm nhà hắn mở tiệm cầm đồ kia, quen biết nhiều người tốt xấu lẫn lộn
Tôi nhờ vài người trung gian bên băng đảng bên kia đã xác nhận rằng hắn có cấu kết với những người đó
Nhưng đã nhiều năm trôi qua như vậy, băng đảng đã sớm thay đổi rất nhiều người lãnh đạo
Bây giờ chỉ có thể xác nhận được những chuyện cũ này
Trước mắt nhà họ Tôn ở chỗ nào, tạm thời không ai có thể chắc chắn được câu trả lời.”
Hà Ngọc Yến nghe những thứ này, cảm thấy mình như đang xem phim Hồng Kông
Tôn Đại Phát này đúng là có bản lĩnh lớn, còn có thể quen biết được với băng đảng thời đó
Mà những người khác khi nghe tin không tìm được nhà họ Tôn, ai cũng đều cảm thấy rất thất vọng
Cố Minh Lý thấy vậy, nói nốt chuyện cuối cùng đã điều tra được ra: “Lúc ấy khi Tôn Đại Phát dẫn theo hai con trai xuống thuyền, hành lý không bị lục soát, cộng thêm vụ án mất trộm vàng ở cửa hàng xảy ra trước đó, hoàn toàn có thể chắc chắn trên người Tôn Đại Phát cũng mang theo không ít vàng.”
Vụ án này đến giờ vẫn chưa tìm lại được số vàng bị mất trộm
Đội trưởng Hoắc bên kia đã truy tìm nhiều năm, trước mắt vẫn chưa từ bỏ
“Trong những người giàu có ở Hồng Kông có một nhà họ Tôn
Hoàn cảnh tương đối phù hợp với tình huống của Tôn Đại Phát
Người này mở rất nhiều tiệm trang sức ở Hồng Kông, chủ yếu làm về chế tác khai phá ngọc thạch, các loại vàng bạc và những đồ trang sức đắt tiền
Nhà họ Tôn này phát đạt từ hơn mười năm trước
Trong nhà có hai con trai đã trưởng thành, sau đó cưới một người vợ trẻ tuổi, người vợ này sinh thêm cho hắn hai cô con gái.”
Nghe đến đây, Hà Ngọc Yến tin rằng Cố Minh Lý đã gặp chủ tiệm trang sức họ Tôn
Quả nhiên, câu sau ông liền nói: “Gia đình này sống rất kín tiếng ở Hồng Kông, danh tiếng có vẻ rất sạch sẽ
Tôi nhờ người trung gian gặp được đối phương tại một buổi tiệc, trông rất giống Tôn Đại Phát nhưng cũng có chỗ không giống.”
Hà Ngọc Yến nghĩ về nhiều tình tiết từ các bộ phim thời sau, không nhịn được nói: “Có khi nào làm phẫu thuật thẩm mỹ không?”
Nghe thấy cụm từ này, Cố Minh Lý vỗ tay, cười phá lên: “Yến Tử, con cũng nghe nói đến phẫu thuật thẩm mỹ rồi à!”
Ngoại trừ Cố Quang Thịnh ra, những người khác đều chưa nghe qua phẫu thuật thẩm mỹ là gì
Mọi người tò mò nhìn chằm chằm Hà Ngọc Yến
Lúc này, Cố Quang Thịnh lên tiếng: “Bên quân khu cũng có loại phẫu thuật này, chủ yếu là để phục hồi các vết thương trên khuôn mặt.”
Nói cách khác, loại phẫu thuật này không phải kiểu ai có ngũ quan bình thường đều có thể đi làm phẫu thuật như sau này
“Bên nước M đã có rất nhiều bang thực hiện phẫu thuật thẩm mỹ
Tôi cũng từng nghi ngờ điều này nhưng mà không có bằng chứng, mà nơi đó lại là Hồng Kông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng ta không có cách nào chứng minh điều đó.”
Đổi tên, phẫu thuật thẩm mỹ, lại sống ở Hồng Kông
Với các điều kiện thực tế hiện tại, quả thật không có cách nào làm gì với bọn họ
Ngay cả đội trưởng Hoắc, trước đây hắn cũng chỉ sắp xếp trả lại căn nhà cho nhà họ Tôn để thử xem thái độ của nhà họ Tôn
Nếu như đối phương thấy Bắc Thành không còn nguy hiểm, có thể sẽ quay lại vào một ngày nào đó
Vì điều này, trong hai năm qua, đội trưởng Hoắc và mọi người đã hoàn toàn im ắng
Không có động tĩnh nào liên quan đến nhà họ Tôn
“Tạm thời chúng ta cũng không thể làm gì nhà họ Tôn.” Cuối cùng đưa ra kết luận như vậy, Cố Minh Lý chỉ biết thở dài
“Tuy nhiên, lần này ở Hồng Kông bọn tôi đã liên lạc được với nhiều người từng ở trên cùng chiếc thuyền đó
Có lẽ họ ở gần đây, họ sẽ trở về thăm quê hương.”
Đây được xem là một tin tốt
Mặc dù sự kiện trên thuyền đã xảy ra nhiều năm trước, những người này trở về quê hương coi như là đã thay đổi nhưng ít nhất cũng cho người thân bạn bè trong nhà một câu trả lời
Chứng minh rằng mình không chết, mà vẫn sống rất tốt
Cuối cùng, Cố Minh Lý nhắc đến Tiền Gia Hưng
“Còn nhớ Tiền Gia Hưng ở trong khu nhà chung các con không
Lần này cậu đi đến Hồng Kông, cố ý gặp anh ta
Anh ta đồng ý sẽ liên kết với một số người sống sót, trước hết để ý đến cửa hàng châu báu nhà họ Tôn
Có tin tức mới sẽ thông báo ngay cho chúng ta.”
Tiền Gia Hưng là con trai của ông Tiền ở trước khu nhà
Khoảng thời gian trước đối phương đã trở về Hồng Kông
Có đối phương nhắc nhở, bọn họ cũng có thể nhận được nhiều thông tin hơn
——
Buổi tối, ngủ trong căn phòng lạ, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đều có chút không quen
Ngược lại là Viên Viên và Đan Đan, đến nơi mới lại rất hào hứng
Cả tối chơi đùa với anh họ, bây giờ mệt mỏi lăn ra ngủ ngay trên giường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chúng ta ở vài ngày rồi về
Mẹ cứ nhiệt tình mời chúng ta ở lại thêm vài ngày
Đôi khi em cũng ngại không tiện từ chối.”
Lúc còn chưa nhận thân, Cố Minh Hà là một trưởng bối rất dễ giao tiếp
Sau khi nhận thân, đối phương cũng không tỏ ra xa cách, vẫn đối xử với bọn họ như trước, điều này khiến vợ chồng Hà Ngọc Yến đều cảm thấy rất thoải mái
Đây là lần đầu tiên bọn họ ở lại qua đêm tại nhà họ Cố, ít nhiều cũng có chút không quen
“Không sao, mẹ có thể thông cảm mà
Ở đây đi làm, đi học đều không tiện
Sau này xem xét một chút, cuối tuần chúng ta có thể về ở một ngày.”
Hà Ngọc Yến cũng thấy thỉnh thoảng cuối tuần về đây ở với người lớn cũng rất tốt
“Còn cậu thì sao, để cậu ở tứ hợp viện một mình có được không?”
Ngôi nhà tứ hợp viện ở trung tâm thành phố trước đây là nhà của Cố Minh Lý
Sau này Hà Ngọc Yến mua lại từ sở quản lý nhà
Lần này, đối phương trở về sẽ ở lại nhà Cố Quảng Thịnh vài ngày, sau đó sẽ về ở tứ hợp viện
Tứ hợp viện bên kia tuy chỉ có một sân vào nhưng mà có mười phòng, chỉ có mình Cố Minh Lý ở, nhìn vô cùng lạnh lẽo
Cố Lập Đông suy nghĩ một lát rồi nói: “Nếu không được thì chờ cuối năm chúng ta cũng chuyển về tứ hợp viện ở.”
Tuy nhiên, khi Cố Lập Đông hỏi riêng Cố Minh Lý vào ngày hôm sau, ông đã từ chối, “Cậu nghỉ ngơi vài ngày ở nhà rồi sẽ đi làm
Đến lúc đó thời gian làm việc sẽ ở nhà trọ của đơn vị
Ngày nghỉ sẽ về tứ hợp viện hoặc nhà mẹ con.”
Nghe vậy, Cố Lập Đông ngạc nhiên hỏi: “Cậu, cậu đi làm ở đâu vậy?”
Cố Minh Lý mỉm cười bí ẩn: “Đợi vài ngày nữa con sẽ biết.”
***
“Tổng kết lại, môi trường địa lý đã tạo nên...”
Hà Ngọc Yến ngồi dưới khán đài, nhìn lên đài nơi Cố Minh Lý đang giảng giải về kiến thức địa chất, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại
Cố Minh Lý đã trở về một tuần trước
Sau khi trở về, đối phương đã ở nhà họ Cố mấy ngày
Gia đình bốn người bọn họ cũng ở đó vài ngày
Sau khi tan làm, cả nhà tụ họp lại một chỗ, có rất nhiều chủ đề để nói chuyện
Thời gian rảnh rỗi cô còn đi dạo quanh các cửa hàng của nhà máy cùng với Cố Minh Hà nhiều lần
Nghe Cố Minh Hà giới thiệu mình với những người hàng xóm thân quen, loại cảm giác náo nhiệt này thật sự rất tuyệt vời
Nhưng mà bởi vì đi làm và đi học thực sự rất không tiện, sau khi ở mấy ngày, gia đình họ đã chuyển lại về khu nhà chung vào ngày hôm qua
Chiều hôm qua khi xách đồ trở về khu nhà chung, hai đứa nhỏ nhà cô còn không muốn rời xa ông nội, bà nội, bác hai, cô hai, ông cậu..
Lúc đó Hà Ngọc Yến còn an ủi bọn nhỏ, chờ đến cuối tuần được nghỉ là có thể được gặp
Không ngờ rằng bọn nhỏ còn chưa kịp gặp được ông, mình đã gặp được Cố Minh Lý trước
“Nghe nói giáo sư Cố vừa mới trở về từ nước M.”
“Nghe giọng của ông ấy giống người Bắc Thành chúng ta
Tại sao lại có người nói ông ấy là người Hồng Kông!”
“Dù sao đi nữa, buổi thuyết giảng của giáo sư Cố thật sự rất tuyệt
May mà tôi đến nghe.”
“Còn không phải sao
Tôi còn tưởng chỉ có người chuyên ngành địa lý mới có hứng thú với những thứ này...”
Mọi người xung quanh đang bàn tán về thông tin cơ bản của Cố Minh Lý
Hứa Linh ngồi ở bên cạnh cô còn giơ tay vỗ Hà Ngọc Yến một cái: “Mấy cái ngọc thạch gì đó, ở quê chúng tớ có người chuyên làm điêu khắc ngọc đấy.”
Hà Ngọc Yến ngạc nhiên nhìn Hứa Linh một cái
Cô biết gia đình Hứa Linh ở thành phố Quảng
Bây giờ nghe ý cô ấy nói, có lẽ quê quán không phải là ở thành phố Quảng
Hứa Linh nhìn thấu được biểu cảm của Hà Ngọc Yến, thấp giọng làm ra bộ dạng thần bí: “Quê quán của tớ nằm ngay ở thành phố bên cạnh thành phố Quảng
Là một thị trấn làm điêu khắc ngọc từ mấy chục năm trước
Sau khi cửa hàng ngọc thuộc sở hữu của nhà nước, ông nội tớ và những người cùng tuổi, rất nhiều người đều vào nhà máy ngọc thạch quốc doanh, chuyên làm điêu khắc chế tác ngọc.”
Đây là lĩnh vực mà Hà Ngọc Yến chưa từng tiếp xúc qua
Cô chuẩn bị hỏi thêm vài câu nhưng mà trên khán đài, Cố Minh Lý đã tiếp tục giảng về chủ đề hôm nay
Cô đành tạm thời dừng cuộc trò chuyện này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa kết thúc buổi thuyết giảng, đã có không ít người chen đến hỏi thăm Cố Minh Lý về chuyện ở nước ngoài
Thời điểm này, chính sách mở cửa đối ngoại được thi hành chưa đến một năm
Mọi người còn mang rất nhiều suy nghĩ khác nhau về nước ngoài
Hà Ngọc Yến nhìn cậu thành thạo trả lời các câu hỏi thiện ý hay ác ý một cách thoải mái
Cô cũng không chen vào mà cùng bạn bè đi ăn cơm ở nhà ăn trước. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.