Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 31: Đám cưới của Đổng Kiến Thiết





Hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần, đồng thời cũng là ngày Đổng Kiến Thiết kết hôn
Sáng sớm toàn bộ khu nhà đã cãi cọ ồn ào giống như đang chúc mừng đại hội quan trọng gì đó
Bởi vì hôm nay nhà kia sẽ mời toàn bộ mọi người trong khu nhà ăn tiệc miễn phí một bữa, sự nhiệt tình của mọi người tăng vọt
Nhưng trong những người này không bao gồm vợ chồng Cố Lập Đông
Tuy rằng hôm qua Đổng Kiến Thiết giả mù sa mưa tới nhà mời vợ chồng bọn họ hôm nay đi đến tiệm cơm quốc doanh ăn tiệc cưới
Nhưng hai người đều từ chối, cũng quyết định hôm nay về thăm nhà mẹ đẻ của Hà Ngọc Yến một chút
Hai vợ chồng mang theo một gói bánh và một trái dưa hấu đi ra ngoài
Bác gái Khổng nhìn thấy dáng vẻ thoái mái, vui vẻ của bọn họ thì bĩu môi
Bà ta xoay người chạy đến nhà họ Khổng
Một lúc sau, nhà họ Đổng vang lên tiếng chửi của bác gái Trịnh
Hà Ngọc Yến không biết những chuyện này
Cô có tâm trạng rất tốt cùng với Cố Lập Đông lên xe buýt về nhà mẹ đẻ
Nếu không phải bây giờ thời cuộc bị hạn chế thì cô thật sự muốn tay trong tay đi trên đường với đối phương
Phải mất nửa tiếng mới đến khu nhà của nhà máy thực phẩm
Hàng xóm trong khu nhà giống như lần trước, nhìn thấy bọn họ thì chào hỏi
Tuy nhiên sau khi chào hỏi xong đều dùng vẻ mặt “Mau tới hỏi tôi đi” mà nhìn về phía Hà Ngọc Yến
Điều này khiến cho cô bắt đầu tò mò
Chờ về đến nhà cô mới biết được đã xảy ra chuyện gì
“Chị nói là Lý Lệ Lệ ở nhà mẹ đẻ hơn một tuần rồi sao?”
Hơn một tuần trước khi cô về lại mặt thì nhà họ Bao và nhà họ Lý vì vấn đề trả tiền lễ hỏi mà cãi nhau rất lớn
Sau đó, Lý Lệ Lệ vậy mà lại thật sự bị Bao Lực ném ở nhà họ Lý cho đến bây giờ
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt
“Em còn nghĩ rằng cô ấy sẽ tự trở về đó, bác gái Cận phản ứng thế nào?”
Không phải Hà Ngọc Yến nhiều chuyện, thật sự là bác gái Cận là loại người không để bản thân chịu thiệt nên làm sao có thể nuốt được thiệt thòi lớn như vậy chứ
Trong khoảng thời gian này, Từ Đại Ni xem náo nhiệt quá nhiều, chỉ là chuyện này người trong khu ai cũng biết nên cô ta không có người để chia sẻ, nhiều chuyện
Bây giờ Hà Ngọc Yến đã trở lại
Cô ta không rảnh lo việc bản thân không thích đối phương, Từ Đại Ni nói trước cả mẹ Hà, cười ha ha nói: “Bà ta sao để mình chịu thiệt được
Tuy nhiên mỗi ngày đi đến nhà họ Bao đều bị người đuổi ra ngoài.”
Nhìn dáng vẻ mặt mày hớn hở của Từ Đại Ni thì biết bác gái Cận đã chịu ấm ức rất lớn
Lúc trước hai người này thường xuyên cùng nhau tám chuyện
Lần trước bởi vì vấn đề giới thiệu đối tượng cho chủ nhiệm Ngô nên cãi nhau
Không ngờ bây giờ lại như kẻ thù vậy
Mấy người phụ nữ tụm lại nói chuyện với nhau, Cố Lập Đông lại bị anh ba Hà Dũng Đào kéo qua một bên
“Lập Đông, em thường xuyên lái xe ra ngoài có phải gặp được không ít thứ tốt đúng không?”
Cố Lập Đông có ấn tượng không nhiều với người anh ba này, vợ anh từng dặn dò không thể tùy tiện đồng ý lời nhờ vả gì của anh ba
Vì vậy anh pha trò nói: “Lái xe thì chỗ nào em cũng đi qua, thứ tốt thì rất khó nói
Trong đoàn xe nhiều người như vậy, đụng phải thứ tốt cũng không chia được bao nhiêu.”
Hà Dũng Đào là nhân viên thu mua tạm thời của trạm thu mua sản phẩm nông sản phụ, bình thường hắn hay chạy xuống nông thôn
Hắn có tính toán riêng với nghề nghiệp tài xế này
“Vậy có tiện chở đồ không?”
Đoàn xe có rất nhiều người lái xe tiện tay mang đồ lên lại thành phố
Nhưng còn phải xem là mang cái gì
Có một số đồ mang lên mà bị người phát hiện sẽ gây ra chuyện lớn
Cố Lập Đông nói với sắc mặt thản nhiên: “Còn phải xem cái đó là thứ gì nữa!”
Nhìn ra Cố Lập Đông không vui, Hà Dũng Đào cũng không dám nói tiếp
Ba ruột ngồi bên cạnh đang nhìn chằm chằm hắn
Mà em gái đã trừng mắt nhìn hắn vài lần
“Ha ha, không nói cái này nữa
Hai ngày trước anh còn nhìn thấy cái tên Bao Lực, tên đó dẫn người đi dạo xung quanh đó!”
Nghe thấy anh ba gượng ép nói sang chuyện khác, lúc này Hà Ngọc Yến mới thu ánh mắt lại
Cố Lập Đông là em rể của anh ba, tiện tay mang đồ cho hắn cũng được nhưng nhất định phải là đồ hợp pháp hợp quy định
Trong đoạn giới thiệu cốt truyện nguyên tác không viết rõ ràng nhưng Hà Ngọc Yến biết sở dĩ cuối cùng Cố Lập Đông trở thành đá kê chân trên con đường thành công của Đổng Kiến Thiết là bởi vì mang đồ giúp hắn
Cả nhà nói nói cười cười một lúc lâu thì bắt đầu chuẩn bị cơm trưa
Hà Ngọc Yến đứng dậy đi đến nhà vệ sinh cuối hành lang chuẩn bị đi vệ sinh
Trong khu nhà chung chỗ nào cũng tốt nhưng đi vệ sinh thì lại không tiện
Không có nhà vệ sinh riêng, mỗi lần Hà Ngọc Yến đều phải đi đến nhà vệ sinh công cộng ở đầu hẻm
Nhà vệ sinh công cộng vẫn là hố xí truyền thống
Đào cái hố dưới nền đất, trong hố có một cái vạc sứ lớn dùng để chứa các loại **
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi ngày đều có người đào phân lại đây đào phân
Mùi của loại hố xí này siêu siêu hôi
Tuy rằng nhà vệ sinh mỗi tầng lầu của nhà ngang cũng là nhà vệ sinh công cộng nhưng là loại nhà vệ sinh đào cái mương thoát nước, dùng tường xi măng ngăn cách mỗi gian
Mỗi gian đều có một cái cửa gỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhà vệ sinh còn có thể dùng nước xả nước
Loại nhà vệ sinh đơn sơ này còn tốt hơn một trăm lần so với nhà vệ sinh ở khu nhà chung
Nếu không phải đường phố bên kia không thể gắn ống thoát nước, Hà Ngọc Yến thật sự muốn làm một cái nhà vệ sinh trong nhà
Đi ra khỏi nhà vệ sinh, khi đi đến bồn nước rửa tay Hà Ngọc Yến gặp Lý Lệ Lệ cũng đi ra từ nhà vệ sinh
Cảnh tượng giống nhau, người giống nhau, một tuần trước Lý Lệ Lệ khoe khoang bây giờ lại biến thành khuôn mặt vàng đen, hai mắt trống rỗng
Nhìn hơi đáng sợ một chút
“Bây giờ cậu rất vui vẻ nhỉ!”
Lại là cuộc nói chuyện này, Hà Ngọc Yến nghe thấy thật sự rất muốn trợn mắt
Tại sao cô cứ gặp phải đoạn cốt truyện pháo hôi cũ kỹ này vậy
“Tôi nói rồi, chuyện của cậu không liên quan gì với tôi
Cậu sống có tốt hay không lại càng không liên quan gì đến tôi
Tôi cũng chẳng phải biến thái, làm sao có thể mong chờ người ta sống không tốt chứ
Tôi có rảnh thì cũng sẽ nghĩ đến người nhà và bạn bè tôi thôi.”
Nói xong lời này, Hà Ngọc Yến đã muốn đi nhưng kết quả lại bị Lý Lệ Lệ kéo lại
“Cậu lại muốn gì nữa vậy?”
Hà Ngọc Yến còn chưa nói xong đã nghe thấy tiếng khóc của Lý Lệ Lệ truyền đến từ phía sau: “Tôi chỉ muốn sống giàu sang, tôi làm gì sai sao
Là cậu không cần nên tôi mới nhặt Bao Lực về
Tôi vốn không làm sai gì
Tại sao hàng xóm trong khu nhà lại chê cười tôi nhặt rác rưởi coi thành bảo bối……”
Chậc chậc, nghe kìa, lại nghĩ kỹ lại
Ý mặt ngoài của lời này là Lý Lệ Lệ đang nói cô ta vô tội trắng như tuyết, như hoa sen trắng vậy
Hà Ngọc Yến không kiên nhẫn nói mấy chuyện này với cô ta, cô càng không có nghĩa vụ khuyên can Lý Lệ Lệ
Cô không phải thánh mẫu, loại người như Lý Lệ Lệ không đáng để cô đào tim đào phổi
Tuy nhiên nể tình đối phương là một người phụ nữ, cô vẫn cho một lời khuyên: “Nếu cậu sống không vui, người nhà họ Bao cũng không phải người tốt
Tốt nhất thì cậu nên nghĩ xem có muốn ly hôn hay không đi.”
Nói xong câu đó, Hà Ngọc Yến không để ý đến Lý Lệ Lệ nữa
Gieo nhân nào gặt quả ấy
Rất nhiều chuyện là do bản thân lựa chọn, người khác nói nhiều thêm cũng chỉ uổng công
Thậm chí nếu hôm nay Lý Lệ Lệ thật sự chọn ly hôn
Ngày nào đó cô ta hối hận cũng sẽ oán hận cô
Tuy nhiên Hà Ngọc Yến không hề để ý đến những chuyện này đó
Chẳng qua cô chỉ nói một câu để lương tâm mình không còn vướng bận mà thôi
Sau khi ăn cơm trưa ở nhà mẹ đẻ, Hà Ngọc Yến không ở lại lâu đã rời đi với Cố Lập Đông
Hai người cũng không trực tiếp về nhà
Lúc này trong khu nhà chắc chắn sẽ rất náo nhiệt
Hai người đều không muốn tham gia, sau khi suy nghĩ thì hai người trực tiếp đi đến trạm phế phẩm
Lần trước Hà Ngọc Yến một mình đi đến trạm phế phẩm rồi mua quả bóng gỗ kia
Ngày hôm sau nó đã bị Cố Lập Đông mở ra, được một cục vàng đầu chó lớn bằng nắm tay
Phát hiện này đương nhiên khiến hai người vui vẻ
Tự dưng có được vàng, không ai lại không hưng phấn
Cuối cùng cục vàng này được chôn ở dưới gạch đá xanh dưới tủ ngăn kéo
Trước cửa trạm phế phẩm vẫn là ông già kia ngồi
Nhìn thấy hai người lại đây, đầu tiên là ông ấy sửng sốt, tiếp theo vui tươi hớn hở mà nói với Cố Lập Đông: “Thì ra vợ mà cháu tìm là cô gái này à!”
Sau khi Hà Ngọc Yến nghe xong, kinh ngạc nói: “Ông ơi, hai người quen biết nhau sao ạ?”
Cố Lập Đông: “Ông Khang, đây là Hà Ngọc Yến, vợ của cháu
Không phải ông làm ở trạm phế phẩm thành tây sao
Tại sao ông ở nơi này vậy?”
Ông Khang xua xua tay: “Con trai ông được chuyển công việc tới đây nên ông cũng đổi công việc với người khác
Hơn nữa, ông Lâm trở về chưa
Ông còn nói sau khi chuyển đến đây có thể thường xuyên chơi cờ chung với ông ấy.”
“Ông Lâm còn chưa về ạ
Chờ ông ấy trở về, cháu chắc chắn sẽ nói chuyện của ông cho ông ấy nghe.”
Ông Khang vui vẻ nói: “Vậy ông chờ đó
Đúng rồi, vừa rồi bên kia lại gửi tới một đống phế liệu
Nếu các cháu thích thì đi đào đi.”
Hai người cũng không khách sáo, bọn họ đi vào sân thì thấy các loại vật phẩm rách nát đầy sân
Hà Ngọc Yến quan sát một chút, cô cầm lấy một cái đèn bàn phong cách phương Tây
Cái chụp đèn đã bị đánh nát nhưng trên đó còn dính lại mảnh vỡ đầy màu sắc, có thể nhìn ra được lúc trước cái đèn bàn này xinh đẹp cỡ nào
Chụp đèn nát, bóng đèn cũng không may mắn
Hà Ngọc Yến chuẩn bị giơ tay cầm lấy xem thì Cố Lập Đông cũng đã cầm lên
“Cái đèn này nhìn không hư
Em có muốn mua về thay bóng đèn khác thử xem không?”
Hà Ngọc Yến cũng nghĩ như vậy
Trước mắt trong nhà có bóng đèn kéo, phòng khách một cái, buồng trong một cái, nhĩ phòng một cái
Những bóng đèn này đều là đèn dây tóc, không sáng ngời như đèn huỳnh quang sau này
Bây giờ có thêm cái đèn bàn, buổi tối chiếu sáng buồng trong cũng đỡ
Sau khi chọn cái đèn bàn, hai người lại tìm một lúc
Cuối cùng Hà Ngọc Yến tìm được một cái ghế lắc bằng gỗ cũ nát trong góc
Tay vịn của ghế lắc đã gãy nhưng kết cấu chủ thể không có bất kỳ vấn đề gì
Cô nghĩ đến cái góc trống không trong nhà chính, Hà Ngọc Yến nói: “Lập Đông, chúng ta mua cái ghế lắc này về có được không
Đặt bên trong nhà chính
Không có việc gì thì ngồi ở đó phơi nắng cũng rất thoải mái.”
Cố Lập Đông đương nhiên sẽ không từ chối lời đề nghị này
Sau khi chọn đồ đạc xong, ông Khang tùy tiện liếc một cái: “Mấy thứ gỗ hỏng này dùng để đốt lửa
Cho năm hào là được rồi.”
Nói xong, ông trực tiếp viết hóa đơn
Hà Ngọc Yến thấy vậy cũng không từ chối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô trả tiền cho đối phương nói lời cảm ơn
Sau đó cô gọi người chở hàng bằng xe ba bánh chở đồ rồi đi về nhà với Cố Lập Đông
Trên xe đẩy tay trừ cái đèn bàn và cái ghế lắc cũ nát còn đặt mấy thứ gỗ dùng để sửa lại ghế lắc
Đồ đạc cũng tương tối nhiều. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.