Mà Tôn Tiêu Nhu xếp hàng ở đằng trước đã đi theo mấy người đàn ông cao lớn vượt qua kiểm tra hải quan Lúc này thủ tục kiểm tra hải quan không tiện như đời sau Nhóm Hà Ngọc Yến điền đơn xong lại xếp hàng gần một tiếng, cuối cùng mới cùng nhau vượt qua kiểm tra hải quan Cũng may, chờ bọn họ đi ra mấy trạm kiểm soát, bước vào lãnh thổ của Hồng Kông thì nhìn thấy bên ngoài đã có hai chiếc xe buýt đang chờ bọn họ “Chúng ta đến khách sạn ăn cơm trước Buổi chiều tôi dẫn mọi người ra ngoài đi dạo một chút, buổi tối cùng nhau tham gia tiệc tối.”
Trên xe buýt, Hứa Phát là người phụ trách nhóm người trẻ tuổi đâu vào đấy, nói về hành trình hôm nay Mà lực chú ý của Hà Ngọc Yến đã đặt ở thế giới bên ngoài Đời trước khi cô tới Hồng Kông, có lẽ lúc ấy là vào năm 2000 Lúc ấy khắp nơi trong Hồng Kông đều là tòa nhà cao tầng Hồng Kông năm 1979 không có tòa nhà cao tầng đó Mọi người đi trên đường cũng không vội vàng như vậy, các cửa hàng ven đường là nơi mà Hà Ngọc Yến chú ý nhất Khi tới khách sạn, mọi người đều đang cảm thán sự xa hoa ở khách sạn này Sau khi chia phòng và cất hành lý xong, mọi người tập hợp lần nữa, đi ăn cơm luôn Nhà họ Hứa có họ hàng ở nơi này, có mấy người đến đây dẫn bọn họ đi đến nhà hàng ăn một bữa Họ không gặp phải nhóm người đánh nhau gì đó ở trong tưởng tượng của Hà Ngọc Yến, trông rất an toàn Khi cô suy nghĩ như vậy, trên đường trở về bọn họ lại nhìn thấy có lưu manh đang đánh nhau Tuy nhiên nhóm bọn họ có rất nhiều người, lần này có 28 người ở đây, bên trong có một nửa là con cháu nhà họ Hứa, còn dư lại là nhân viên điêu khắc, nhân viên tiêu thụ… của cửa hàng châu báu nhà họ Hứa ở thành phố Quảng Bởi vì gặp phải chuyện này, hành trình kế tiếp bọn họ chỉ ngồi trên xe buýt đi tham quan phong cảnh Hồng Kông một chút, sau đó đã bị kéo đến trung tâm thương mại lớn bắt đầu đi dạo phố mua đồ đạc Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông không có thứ gì muốn mua, chỉ đi dạo khắp nơi Nhà họ Hứa bên kia có vài phụ nữ lớn tuổi đang xem quần áo và túi xách [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô gái Hứa Linh này đang đi chung với bọn họ Mà Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đặt ánh mắt ở siêu thị bên ngoài trung tâm thương mại Đúng vậy, lúc này siêu thị đã xuất hiện Chú ý tới việc chồng nhìn chằm chằm cảnh tượng người đến người đi trong siêu thị, Hà Ngọc Yến biết lúc này tới Hồng Kông thật sự tới đúng rồi Mấy người đàn ông hợp tác mở cửa hàng nhỏ, dựa theo xu hướng phát triển bây giờ thì sau này sẽ đi lên con đường kinh doanh siêu thị trong tương lai Sự khác biệt là kinh doanh siêu thị này họ sẽ quyết định làm thành cửa hàng tiện lợi hay chuỗi siêu thị lớn “Những người mua đồ ở bên này hoàn toàn khác với chúng ta ở bên kia.”
Sau khi nói trước một tiếng với người nhà họ Hứa, hai vợ chồng đi thẳng vào siêu thị Đi qua từng cái kệ để hàng, trên đó bán nhiều loại hàng hóa khác nhau nhưng được trưng bày vô cùng cẩn thận Người ngoài nghề bình thường không chú ý đến những chi tiết này nhưng Hà Ngọc Yến đã chú ý tới việc chồng cô lấy một quyển notebook nho nhỏ từ trong túi ra rồi bắt đầu viết viết vẽ vẽ Nhìn đến đây, Hà Ngọc Yến hiểu ý dừng bước chân lại, sau đó cô cũng chọn lựa một ít đồ ăn Tuy rằng nhìn thấy giá cô sẽ vô thức đổi theo tỷ giá hối đoái, sau đó liên tục hô đắt quá trong lòng nhưng Hà Ngọc Yến vẫn mua rất sảng khoái Vì vậy, chờ khi Cố Lập Đông ghi chép không ít chi tiết mình quan sát được thì Hà Ngọc Yến đã mua một rổ đồ Hai vợ chồng đi ra tính tiền, nhìn chằm chằm túi giấy ôm trong tay, bên trong đều là một vài đồ ăn vặt và đồ chơi, hai người rốt cuộc nhịn không được mà nở nụ cười Sau khi cười xong, hai người rất ăn ý mà dựa vào nhau, đi về phía nhà họ Hứa ở bên kia “Hai người đi đâu vậy Tớ nhìn thấy quần áo đẹp còn muốn tìm hai người đó!”
Đêm nay phải tham gia tiệc tối, nghe nói là bữa tiệc kinh doanh lớn, là loại tiệc ăn buffet Nhóm Hà Ngọc Yến tự mang theo quần áo, tuy rằng không phải quần áo quá đắt tiền nhưng cũng được mua ở thành phố Quảng, kiểu dáng phù hợp với trào lưu bây giờ, cũng thích hợp để mặc tham gia tiệc tối kinh doanh Cho nên tới đây cô không định mua quần áo, cô định tiết kiệm tiền, chờ đến triển lãm thì xem có thứ gì tốt có thể mua nổi không Đúng vậy, mua nổi Ngày hôm qua sau khi nghe Hứa Phát giới thiệu, Hà Ngọc Yến mới cảm thấy sau khi nhà mình mua xe thì cô thấy số tiền trong tay của nhà mình không đủ mua sắm nhiều thứ ở Hồng Kông Dù sao thì giá hàng của hai thành phố chênh lệch rất lớn, mua mấy thứ này không có lời “Đi mua một chút thức ăn thôi Cậu muốn ăn thử không?”
Hà Ngọc Yến nói sang chuyện khác, cầm một hộp chocolate nước Bỉ ra, kêu Hứa Linh chia cho anh trai, em trai của mình Mọi người đều là người trẻ tuổi, nhìn thấy có thức ăn đều vui tươi hớn hở mà ăn Khi bọn họ đang ăn vui vẻ, người con trai thứ ba của nhà họ Hà vốn đang ở Bắc Thành lại mới bước ra khỏi ga tàu hỏa của thành phố Quảng Lúc này hắn đến đây mang theo mấy người cấp dưới, mà người đến đón hắn lại là đội trưởng Hoắc, người mà Hà Ngọc Yến đột nhiên nhắc tới lúc trước “Chắc chắn ngày mai có thuyền đến đúng không?”
Đội trưởng Hoắc gật đầu, hắn đã ở thành phố Quảng một năm, đã sớm thăm dò con đường của bọn họ rõ ràng Hắn đã điều người từ căn cứ bên kia đến đây, chuẩn bị bao vây bất kỳ lúc nào Nhân lúc ngày mai có thuyền đen đưa hàng hóa đến đây, họ định một lưới bắt hết “Đúng rồi, anh có biết em gái và em rể của anh cũng tới thành phố Quảng không?”
Sau khi bàn bạc công việc xong, đội trưởng Hoắc hiếm khi trò chuyện mấy câu về việc nhà với Hà Dũng Hải Hà Dũng Hải gật đầu: “Tôi biết, em gái tôi còn nói lần này muốn mua máy giặt cho ba mẹ đó Em gái tôi thật sự rất giỏi, còn chưa tốt nghiệp đại học đã kiếm được tiền mua đồ điện tử cho nhà rồi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Người anh trai là tôi đây thật sự vô dụng……”
Miệng thì nói bản thân vô dụng nhưng đội trưởng Hoắc nhìn thấy khóe miệng của Hà Dũng Hải cong lên thì biết tên này đang khoe khoang em gái mình Trong lòng hắn cảm thấy buồn cười nhưng không lộ ra trên mặt, nhìn mặt biển bình yên ở phía xa, hắn thầm nghĩ có lẽ buổi tối ngày mai sẽ có một cuộc chiến ác liệt ***
Buổi tiệc tối nằm ngoài dự đoán của Hà Ngọc Yến, cô không gặp Tôn Tiêu Nhu Cô còn nghĩ rằng đối phương tới Hồng Kông là để đoàn tụ với người nhà họ Tôn, chắc chắn sẽ xuất hiện trong tiệc tối đêm nay Đúng vậy, Hà Ngọc Yến đã lấy được sổ tay giới thiệu triển lãm ngày mai, trong đó có giới thiệu các thương gia tham dự triển lãm, trong đó có một cửa hàng trang sức nhà họ Tôn Tuy rằng không có chứng cứ nhưng trực giác nói cho Hà Ngọc Yến biết đây chắc chắn là tài sản của người nhà họ Tôn trong truyền thuyết Tuy nhiên hôm nay người nhà họ Tôn không xuất hiện trong buổi tiệc tối, người tới là công nhân viên chức làm việc tại cửa hàng nhà họ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tiệc tối là tiệc đứng, đồ ăn gần giống với thành phố Quảng, chủ yếu là hải sản Nhóm Hà Ngọc Yến đến đây mở rộng tầm mắt, sau khi xem tiệc tối xong, thời gian còn lại họ đều thưởng thức món ngon Chờ sau khi tiệc tối kết thúc, rất nhanh bọn họ đã được sắp xếp đưa về khách sạn Thật ra thời gian còn rất sớm, mới hơn 8 giờ tối nhưng hai vợ chồng đã rửa mặt rồi không đi ra ngoài nữa, bắt đầu trò chuyện những chuyện mình thấy hôm nay ở siêu thị “Anh cảm thấy sau này cửa hàng của chúng ta có thể làm thành cái siêu thị này.”
Lúc này bọn họ tới thành phố Quảng, mục đích là chuẩn bị cho việc khai trương cửa hàng Họ tới thành phố Quảng nhập một ít hàng hóa tương đối đặc biệt để dễ hấp dẫn người khác đến cửa hàng mua đồ “Ừm, vị trí cửa hàng của chúng ta muốn làm thành siêu thị thì có lẽ diện tích không đủ lớn Còn một điều nữa là mình phải bàn bạc với những người khác.”
Cửa hàng là bất động sản của nhà Hà Ngọc Yến nhưng bên trong cửa hàng là mấy người hợp tác kinh doanh Đến lúc đó bọn họ thu tiền thuê để bù đắp chi phí của mình Cố Lập Đông gật đầu: “Đúng vậy, đợi sau khi trở về anh sẽ bàn bạc với bọn họ một chút Anh cũng không muốn làm lớn, chỉ muốn làm thử xem tình hình trước thôi.”
Mới đầu cái cửa hàng kia anh định làm quầy bán đồ giống Cung Tiêu Xã Nhưng sau khi Cố Lập Đông thấy được sức hút của siêu thị tự chọn, anh cảm thấy so với việc bán đồ đặt trong tủ kính thì cách này tốt hơn rất nhiều Tuy nhiên phải sửa lại cách này, rất nhiều công tác chuẩn bị giai đoạn trước có lẽ phải làm lại từ đầu Hai vợ chồng bàn bạc chuyện này xong rồi đi ngủ, bọn họ đều rất mong chờ triển lãm châu báu ngày mai Ngày hôm sau, sáng sớm mọi người thức dậy ăn bữa sáng và ngồi xe buýt đi đến trung tâm triển lãm Từ khi bắt đầu ra ngoài, Hà Ngọc Yến đã cảm nhận được độ nổi tiếng của buổi triển lãm này Không nói tới việc người đến người đi rất nhiều, những người đến đây xem triển lãm đều đến từ các quốc gia khác nhau ở Châu Á, cũng có người Âu Mỹ Những người này nói ngôn ngữ quốc gia họ, sau khi Hà Ngọc Yến nghe thấy không khỏi cảm thán Đương nhiên, hơn hai mươi người bọn họ đi vào hội trường lớn như vậy thì đã định sẵn sẽ tách ra thành mấy nhóm đi vào trong Hai vợ chồng được chia đến nhóm của Hứa Linh, Hứa Nguyên và hai thanh niên khác của nhà họ Hứa Cố Lập Đông là người lớn tuổi nhất, anh dẫn theo mấy người cầm giấy mời xếp hàng đi vào trong Sau khi đi vào trong, ánh đèn khiến mọi người trợn tròn cả mắt Ánh đèn trong hội trường được lắp đặt lộng lẫy sáng ngời, mà ở dưới những ánh đèn này là châu báu được đặt bên trong tủ kính Châu báu vàng son lộng lẫy, ở dưới ánh đèn sáng ngời chiếu xuống quả thật lóa mắt đến mức đôi mắt của bọn họ cũng muốn mù luôn “Thật là đẹp!”
Hứa Linh là người đầu tiên không chịu ngồi yên, cô ấy kéo Hà Ngọc Yến thò lại gần nhìn châu báu Hà Ngọc Yến nhanh chóng giữ chặt người lại Phía trước quá nhiều người, các cô chỉ có thể bước đi chậm rãi và quan sát theo hướng di chuyển của mọi người Rất nhanh, Hà Ngọc Yến đã nhìn thấy rất nhiều trang sức phỉ thúy, trang sức kim cương, trang sức đá quý, trang sức trân châu ở chỗ này Có một vài món trang sức đã được làm thành thành phẩm ở phía cửa bên này, hơn nữa thiết kế cũng rất đẹp Hà Ngọc Yến là người chỉ thích mua những trang sức bằng vàng cũng bị những châu báu này hấp dẫn ánh mắt Trong lòng cô không khỏi cảm thán quả nhiên không thể chống cự sức hút của châu báu Cố Lập Đông thấy vậy, yên lặng ghi nhớ kiểu dáng và giá tiền của những trang sức này trong lòng Bây giờ tiền anh kiếm được còn chưa đủ nhiều, chỉ có thể mua một vài món trang sức bình thường tặng cho vợ Nhưng Cố Lập Đông tin cho anh một ít thời gian nữa thì anh có thể kiếm được nhiều tiền hơn Sau đó anh sẽ mua cho vợ, mua những món đồ mà người nhà thích Hà Ngọc Yến không biết rõ suy nghĩ của người đàn ông phía sau, cô chỉ ôm thái độ thưởng thức, nhìn hết những trang sức đã làm thành thành phẩm này một lần Đồng thời, cô cũng chú ý tới những người ở lại khu vực này cũng không có những trưởng bối nhà họ Hứa.