Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 319: Ai làm nền cho ai?





Ai biết được người chết không còn tro cốt, vậy mà lại không chết, lại còn cắm rễ sống ở Hồng Kông phồn hoa như vậy
Cô ta biết Hồng Kông chứ
Cậu của Cố Lập Đông, con trai của ông Tiền ở khu nhà số 2 đều sống ở Hồng Kông.  Người cậu kia của Cố Lập Đông còn mang một cái TV lớn từ Hồng Kông về
Tuy rằng cô ta ly hôn nhưng cũng từ trong miệng của Đổng Kiến Thiết biết được một ít về chuyện này. 
Không ngờ rằng ba ruột và hai anh trai của cô ta cũng là người Hồng Kông
Dù sao sau khi Tôn Tiêu Nhu biết được chuyện này
Từ lúc đầu cảm thấy kinh ngạc đến mừng như điên, khoảng thời gian trong đó chưa vượt qua được một phút
Lại sau đó, bác Tôn nói ba cô ta sẽ phái người chờ cô ta ở thành phố Quảng, đón cô ta đến Hồng Kông gặp nhau
Vì vậy Tôn Tiêu Nhu bước lên xe lửa đi về phía Nam
Sau khi vất vả đi đến thành phố Quảng, rốt cuộc cũng gặp được người của ba cô ta
Dọc theo đường đi, tâm trạng của cô ta kích động và lo lắng, mà tâm trạng này lên đến đỉnh núi sau khi gặp được ba ruột
Ba cô ta không khác gì so với trong trí nhớ, vẫn có dáng vẻ nho nhã kia
Sau khi gặp mặt thì ông hỏi tình huống trong nhà, sau khi biết được mẹ đã sớm qua đời còn lau nước mắt
Sau đó ông hỏi tình huống của cô ta và em gái, cuối cùng cho cô ta 5000 nhân dân tệ làm quà gặp mặt, đồng thời nhận cô ta là con gái nuôi
Còn về việc tại sao không thể trực tiếp nhận người thân, ba cô ta không nói
Nhưng Tôn Tiêu Nhu nhiều ít cũng có thể đoán được một ít, dù sao cô ta cũng trải qua những chuyện đó ở Bắc Thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên những chuyện này đều không phải nguyên nhân chủ yếu hôm nay cô ta muốn nổi tiếng
Chủ yếu bởi vì cô ta tới từ nơi khác, muốn để lại một chút ấn tượng cho người khác, dùng mánh lới đổ thạch cắt ra phỉ thúy như vậy khá tốt
Vì vậy cô ta muốn tìm một người để làm nền cho cô ta, bằng không làm sao có thể thể hiện ra sự may mắn của bản thân chứ
“Cô cũng cắt nguyên thạch trong tay của cô ra đi
Chắc mọi người đều muốn nhìn xem trong cục đá này rốt cuộc có phẩm chất gì
Nếu cắt ra được phỉ thúy thì đám nguyên thạch kia có lẽ sẽ cháy hàng đấy.”
Tôn Tiêu Nhu vừa dứt lời, mọi người vây xem đã bắt đầu sôi nổi ồn ào
Bọn họ cũng muốn tiếp tục xem náo nhiệt, con người đều có máu đỏ đen
Nếu nguyên thạch trong tay Hà Ngọc Yến cũng cắt ra được phỉ thúy, hơn nữa cộng với phỉ thúy trong tay Tôn Tiêu Nhu thì xác suất cắt ra phỉ thúy rất cao
Chuyện này có nghĩa là những nguyên thạch này là hàng tốt
Mọi người chắc chắn sẽ mở túi tiền đang che chặt lại, vung tiền mua hết những nguyên thạch này
Hà Ngọc Yến không ngờ rằng Tôn Tiêu Nhu còn ép sát từng bước
Cô quay đầu nhìn về phía chồng mình, muốn xem ý kiến đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà Hứa Linh ở bên cạnh đã bị sự kiêu ngạo của Tôn Tiêu Nhu làm cho tức giận đến mức muốn mở miệng mắng người
Cố Lập Đông nhìn qua biểu cảm của mọi người trong phòng triển lãm, anh gật đầu với vợ
Nguyên thạch gì đó đối với bọn họ mà nói chỉ là trò tiêu khiển
“Vậy được rồi.”
Nghe thấy Hà Ngọc Yến đồng ý cắt đá, Tôn Tiêu Nhu không thể kiềm chế độ cung trên khóe miệng
Chờ cục đá trong tay Hà Ngọc Yến cắt ra không có phỉ thúy thì sẽ có vẻ vận may của cô ta còn tốt hơn nữa
Đến lúc đó, ba cô ta sẽ coi trọng cô ta hơn
Hà Ngọc Yến không biết suy nghĩ phong phú trong lòng Tôn Tiêu Nhu
Bên tai cô nghe âm thanh sàn sạt của đá mài mài giũa cục đá
Hà Ngọc Yến còn có tâm trạng suy nghĩ ngày mai có muốn đi ra ngoài mua đồ không
Thật ra những người xung quanh đều căng thẳng, đều chờ xem kết quả của cục đá này
Nếu có phỉ thúy thì bọn họ lập tức mua nguyên thạch mà mình để ý
“Chờ lát nữa gặp được anh Phát, chúng ta……”
Hà Ngọc Yến còn chưa nói xong, đột nhiên bên tai vang lên từng đợt hít khí
Ngay sau đó cô nhìn qua, phát hiện đá mài đang làm việc ngừng lại
Nhân viên cắt đá đang dùng nước rửa lớp đá vừa mới mài ra
Mà theo dòng nước rửa sạch, một màu xanh biếc lộ ra trước mặt mọi người
“Cắt ra phỉ thúy rồi……”
“Đây là phẩm chất gì vậy?”
Chỉ mở một lớp nhỏ, mọi người đã nhìn ra phẩm chất của cục đá này khá tốt
Lập tức có người dùng tiếng Quảng Đông muốn mua cục đá này với Hà Ngọc Yến
Giá đưa ra là 1200 nhân dân tệ, giá tốt hơn so với phỉ thúy màu xanh lục của Tôn Tiêu Nhu
Nghe thấy cái giá này, khóe miệng cong lên không áp xuống được vừa rồi của Tôn Tiêu Nhu lập tức rũ xuống
“Tại sao giá cao vậy chứ
Cục đá kia chỉ ra một chút màu xanh lục, mọi người không sợ là nó chỉ có một tí màu xanh lục vậy thôi hả?”
Tôn Tiêu Nhu không bình tĩnh mà hô lớn, mọi người vây xem bật cười
“Nè, người đẹp
Trò đổ thạch này chính là đánh cuộc
Ra được mặt xanh biếc này đã rất tốt rồi đấy
Nói không chừng là đế vương lục đó
Cho dù không phải đế vương lục thì cũng tốt hơn phỉ thúy xanh lá cây của cô rất nhiều đấy!”
“Đúng vậy
Đúng vậy
Nhìn vỏ cục đá này xem, coi như chỉ có một chút màu xanh lục này thì cũng đáng để đánh cuộc.”
Lúc trước gây chuyện ồn ào, mọi người xung quanh đều biết bọn họ tới từ nơi khác nên có khả năng không nghe hiểu tiếng Quảng Đông
Cho nên khi nói chuyện cũng không kiêng nể gì hết
Có một số người còn đang cười nhạo Tôn Tiêu Nhu không có chút thường thức nào, như đang cười kẻ ếch ngồi đáy giếng
Hà Ngọc Yến nhìn sắc mặt khó coi của Tôn Tiêu Nhu, cảm thấy cô ta cũng rất may mắn
Nếu cô ta nghe hiểu những tiếng Quảng Đông này có lẽ sẽ tức giận đến mức dậm chân
Tuy là như vậy, cô ta cũng không chấp nhận cái giá này
Rõ ràng là cơ hội cô ta muốn nổi tiếng, lúc này bản thân lại như một vai hề nhảy nhót
Nhân viên cắt đá ở phía bên kia mặc kệ những lời sắc bén này, hỏi Hà Ngọc Yến có muốn cắt tiếp không
Hà Ngọc Yến gật đầu, dù sao cũng đã cắt ra rồi, tỉ lệ tốt thì vả mặt của Tôn Tiêu Nhu, tỉ lệ không tốt thì cô cũng không lỗ
Dựa theo màu xanh lục này, lấy lại số vốn 50 nhân dân tệ rất dễ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tâm lý Tôn Tiêu Nhu còn đang luân chuyển liên hồi, nhân viên cắt đá đã bắt đầu làm việc, cắt ra một cục đá hình cầu màu xanh lục có kích cỡ bằng trứng ngỗng
Hình cầu nặng trĩu được đặt trong lòng bàn tay của Hà Ngọc Yến, nhìn lớn hơn một chút so với viên đá màu xanh lá cây của Tôn Tiêu Nhu nhưng lại gây ra một trận ồn ào rất lớn, khiến những người trong phòng triển lãm phía trước ập đến đây
Bởi vì phỉ thúy này không phải là tỉ lệ bình thường mà là đế vương lục tốt nhất
Màu xanh lục xanh biếc óng ánh ánh nước, như một cơn sóng xanh đang mở ra nhộn nhạo trước mắt
Hà Ngọc Yến cũng chưa nhìn thấy màu xanh trong trẻo như vậy
Hơn nữa còn là dưới tình huống chưa được mài giũa và đánh bóng
Sau khi trải qua việc mài giũa đánh bóng, dùng khối phỉ thúy này điêu khắc, chế tác trang sức thì những trang sức đó sẽ đẹp bao nhiêu đây
Hà Ngọc Yến cầm khối phỉ thúy nhìn về phía chồng
Người đàn ông cũng rất khiếp sợ
Anh không ngờ vợ chỉ chơi đùa chút vậy mà lại có được bảo bối như vậy
Chuyện này quả thật là ông trời đuổi theo đút cơm cho bọn họ mà
Hà Ngọc Yến đương nhiên rất kinh ngạc
Trời mới biết, nửa tiếng trước cô còn nói trò đổ thạch này như trong tiểu thuyết vậy, cố ý tạo ra một vài kết quả đổ thạch tương phản
Ai biết Tôn Tiêu Nhu cắt ra phỉ thúy nhưng phỉ thuý đó đứng trước đá của cô tựa như bụi bặm vậy
Lúc này Hà Ngọc Yến còn có loại ảo giác bản thân là vai chính của thế giới này
Là đương sự, hai vợ chồng Hà Ngọc Yến cũng chỉ có sự kinh ngạc
Mà lúc này trong lòng mọi người vây xem chỉ có hai chữ “Ôi vãi” để hình dung tâm trạng của bọn họ
Chờ sau khi bọn họ bình tĩnh lại, một nhóm người hô to muốn mua nguyên thạch với nhân viên công tác
Người còn dư lại thì vây quanh hai vợ chồng Hà Ngọc Yến, liều mạng dò hỏi bọn họ có muốn bán đá phỉ thúy không, có thể thương lượng giá cả
Còn về Tôn Tiêu Nhu, người đắc thắng nửa tiếng trước, lúc này đã bị những người điên cuồng này đẩy sang một bên, cả người rất chật vật như trái cà tím héo
“Anh hai, anh hai…… Ở đây này
Anh mau chóng cứu bọn họ ra ngoài đi……”
Hứa Linh dẫn Hứa Phát, còn có mấy người lớn của nhà họ Hứa đẩy đám người ra cứu vợ chồng Hà Ngọc Yến ra ngoài
Người nhà họ Hứa đến đây là nghe nói nơi này cắt ra một viên đá phỉ thúy đế vương lục
Không ngờ rằng vừa đến đây thì đã nghe thấy tiếng kêu gọi của người nhà
Chờ sau khi kéo bọn họ ra khỏi nhóm người thì cũng nghe nói toàn bộ quá trình
Lúc này bọn họ đã được đưa tới một căn phòng nghỉ trống không trên lầu hai
Bên tai Hứa Phát vang lên tiếng ầm ĩ ở dưới lầu, nhìn hai vợ chồng bình tĩnh bắt đầu uống trà
Đột nhiên hắn cảm thấy định lực của hai người này cũng khá tốt
“Cảm ơn các bác, các chú, các anh, các em.”
Cố Lập Đông nhìn thấy người nhà họ Hứa nhìn chằm chằm anh khoảng mười phút, rốt cuộc cũng mở miệng lặp lại những lời này
“Không cần khách sáo, không cần khách sáo
Hai đứa là bạn bè của Tiểu Linh, vậy cũng là bạn bè của nhà họ Hứa chúng ta
Ha ha ha……”
Người nói chuyện là ba của Hứa Nguyên, cũng là chú của Hứa Phát
Đối phương vui tươi hớn hở, tỏ vẻ không câu nệ, thuận tiện khen vận may của vợ chồng bọn họ rất nhiều lần
Viên phỉ thúy đế vương lục cực phẩm của Hà Ngọc Yến rất đáng giá nhưng cũng không ngờ lại dẫn tới chuyện ồn ào lớn như vậy vào năm 1979
Dù sao thì giá của phỉ thủy chỉ tăng vọt vào hai mươi, ba mươi năm sau thôi
Phía bên kia, ba Hứa Nguyên đã bắt đầu hỏi thăm bọn họ định làm gì với viên đá phỉ thúy này
“Chúng ta đều là người quen, chú cũng không nói dong dài với các con
Người bên ngoài vội vàng muốn mua viên phỉ thúy này cũng là vì qua nửa năm nữa sẽ có một hội chợ châu báu lớn thế giới
Hội chợ lần này có liên quan đến phỉ thúy, cho nên mọi người đều tìm đủ mọi cách mua được một ít phỉ thúy tốt.”
Nghe thấy lời này, lúc này Hà Ngọc Yến mới có loại cảm giác thì ra là vậy
“Viên đá phỉ thúy này là của vợ tôi, chúng tôi phải bàn bạc một chút mới có thể quyết định được.”
Trong phòng nghỉ ngơi, mọi người yên tĩnh nói chuyện nhưng khu vực bán nguyên thạch ở dưới lầu lại rất đắt khách
Khi cắt ra được đế vương lục, nơi bán nguyên thạch này đã bị tranh nhau mua không còn cái nào
Có một số người chọn lập tức cắt đá, có một số người mang về nhà máy rồi lại làm
Dù sao thì tiếng đá mài cũng mãi chưa từng dừng lại
Mà Tôn Tiêu Nhu, người tạo nên làn sóng mua nguyên thạch này lại bị Tôn Đại Phát, ba ruột của cô ta gọi vào một căn phòng nghỉ ngơi khác ở trên lầu hai
Ở chỗ này còn có anh hai và anh ba của Tôn Tiêu Nhu
“Nghe nói con quen biết người nhà quê kia đúng không?”
Tôn Đại Phát nghe nói con gái trả tiền mua nguyên thạch đưa cho đồng hương, nghe nói kết quả sau khi cắt ra được là đế vương lục thì vội vàng kêu con gái lại đây
Đương nhiên, khi đang hỏi câu hỏi này, Tôn Đại Phát cảm thấy đầu óc của đứa con gái này hơi có vấn đề
Tôn Tiêu Nhu còn chưa kịp lấy lại tinh thần từ trong chuyện vừa mới xảy ra, nghe thấy lời ba ruột, cô ta ngẩn người, sau đó mới gật đầu: “Đúng vậy ạ, trước kia họ ở trong cùng khu nhà chung với con.”
“Vậy em nói cô ta, kêu cô ta bán phỉ thúy cho Châu Bảo Hành của chúng ta đi.” Anh ba nhà họ Tôn gấp không chờ nổi mà nói tiếp
Tôn Tiêu Nhu không hiểu được tình huống, ngơ ngác mà lắc đầu: “Em không có quan hệ tốt với cô ta……”
“Không có quan hệ tốt với cô ta mà em còn mua nguyên thạch cho cô ta sao, có phải đầu óc em bị úng nước không hả?”
Anh ba nhà họ Tôn rất không kiên nhẫn với người em gái đến từ nông thôn này, nghe thấy lời này hắn quả thật muốn mắng cô ta ngu ngốc
Tôn Đại Phát trừng mắt liếc con trai út một cái, lúc này mới nói: “Nguyên thạch này là do con tặng cho cô ta, nghiêm khắc mà nói thì thật ra nó là của con
Con đi qua nói muốn lấy nó, tùy tiện ra giá một, hai ngàn nhân dân tệ
Nếu đối phương không chịu thì con nói cho cô ta biết loại tình huống này ở Hồng Kông con có thể kiện cô ta lên tòa án đòi quyền sở hữu viên đá phỉ thúy này.”
Còn về việc như vậy à
Vậy đương nhiên không phải
Tôn Đại Phát nói như vậy chỉ muốn dọa sợ đồ quê mùa đến từ nông thôn mà thôi
Một người có thể ở chung khu nhà với con gái ông ta thì có thể là người thông minh gì chứ
Tùy tiện lấy một, hai ngàn nhân dân tệ về đại lục đã khiến ả mơ hồ rồi
Đồ quê mùa Hà Ngọc Yến không ngờ rằng bản thân thật sự sẽ bị coi thành đồ quê mùa không biết gì hết, dùng một hai câu nói giống thật mà là giả để lừa dối
Vào lúc hơn một giờ chiều, thừa dịp sau khi náo nhiệt ở dưới lầu tan đi thì cô mới đi ra khỏi phòng nghỉ chuẩn bị ngồi xe đi ăn cơm, thuận tiện quay về khách sạn
Xảy ra chuyện như vậy, buổi chiều hai vợ chồng cũng không tiện ở lại trong hội trường triển lãm
Kết quả lại bị Tôn Tiêu Nhu cản lại ở bãi đổ xe
Mà đối phương vừa mở miệng thì đã lấy toà án chèn ép người khác, quả thật khiến Hà Ngọc Yến bật cười
Tuy nhiên bụng kêu ục ục, Hà Ngọc Yến cố gắng nhịn cười lại, miễn cho bụng không cười ra tiếng ngỗng kêu
“Nếu cô thật sự chắc chắn thì bây giờ có thể kêu luật sư gửi thư luật sư cho tôi
Còn nữa, viên đá phỉ thúy này không còn ở trên tay chúng tôi nữa, cô không cần để ý đến nó nữa đâu.”
Sau khi nói xong câu đó, nhóm Hà Ngọc Yến lên xe rời đi
Bỏ lại Tôn Tiêu Nhu ngơ ngác đứng tại chỗ
Còn về viên đá phỉ thúy kia, khi ở trong phòng nghỉ hai vợ chồng Hà Ngọc Yến đã bàn bạc rồi quyết định bán phỉ thúy cho người nhà họ Hứa
Đương nhiên, hai bên thảo luận đến lúc đó sẽ làm ra hai mặt dây chuyền hình ngọc phật nhỏ cho hai đứa con ở trong nhà đeo, còn dư lại đều bán cho người nhà họ Hứa
Hợp đồng mua bán cụ thể, giá bán và quy tắc mua bán chi tiết sẽ được xác định rõ ràng trong chiều nay. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.