Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 320: Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma





Sau khi ăn cơm trưa xong, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông đều ở lại khách sạn không đi ra ngoài
Bọn họ tốn hai tiếng đồng hồ mới bàn bạc xong chi tiết quy tắc mua bán với người nhà họ Hứa và ký hợp đồng
Cụ thể về tiền bạc giao hàng thì sẽ lập tức tiến hành sau khi trở lại thành phố Quảng
Vì lý do an toàn, phỉ thúy cũng đưa đến trong tay người nhà họ Hứa trước
Đối với người nhà họ Hứa, hai vợ chồng rất tin tưởng
Thời gian còn lại hai vợ chồng cũng không đi ra ngoài, bắt đầu nói về tình huống buổi triển lãm sáng nay
“Anh thấy người nhà của Tôn Tiêu Nhu rồi.”
Khi bọn họ được người nhà họ Hứa dẫn lên lầu hai, Cố Lập Đông đã thấy Tôn Tiêu Nhu cũng đi theo vài người đi lên lầu hai
Tuy rằng vẻ ngoài rất khác biệt với ảnh chụp người nhà họ Tôn để lại ở Bắc Thành nhưng Cố Lập Đông liếc mắt một cái đã nhìn ra đối phương
Một người làm mưa làm gió ở Bắc Thành như vậy, cuối cùng lại liên lụy người trên cả một con thuyền rời xa quê hương sinh sống ở Hồng Kông
Cố Minh Lý, cậu của anh, bởi vì ông ta mà xa cách với người nhà nhiều năm như vậy
Lúc ấy thật ra Cố Lập Đông có loại xúc động muốn tiến lên đánh ông ta mấy đấm
Tuy nhiên lý trí lập tức nói cho anh biết tạm thời không thể đụng tới người này được
Loại lão cáo già xảo quyệt như Tôn Đại Phát, thân phận đã tẩy trắng, bây giờ liên lạc với Tôn Tiêu Nhu, còn sắp xếp đưa cô ta đến Hồng Kông thì chắc chắn ông ta đã có sắp xếp gì đó
Cố Lập Đông định chờ ngày mai sau khi trở lại thành phố Quảng sẽ lập tức gọi điện thoại cho anh tư nhà họ Hà và đội trưởng Hoắc bên kia, nói cho bọn họ biết chuyện này
Cùng lúc đó, hai người anh tư nhà họ Hà và đội trưởng Hoắc đã sớm mang người tiến hành kiểm soát các khu vực liên quan
Lúc này bọn họ dò xét được sắp có một con thuyền buôn lậu đến một bến tàu hoang ở thành phố Quảng vào 12 giờ đêm nay
Bến tàu hoang, thật ra không phải bến tàu đứng đắn
Đó là nơi dừng lại tạm thời của các ngư dân
Loại địa điểm này thường có tình huống dưới nước phức tạp, đá ngầm khắp nơi và vị trí hẻo lánh
Thuyền buôn lậu thường cập bờ ở đây
Nhân lúc bóng đêm để dỡ hàng xuống, sau đó ba ngày sẽ chạy đến vùng biển quốc tế
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, rất nhanh đã đến hơn 11 giờ đêm
Mà lúc này người đi theo con thuyền buôn lậu đã phát tín hiệu
Khi đồng hồ chỉ 12 giờ, con thuyền tới nơi đúng hạn
Sau khi con thuyền cập bờ, Cố Học Thiên và Ngụy Lão Tam cũng không xuất hiện ngay lập tức
Hai người kia đều là tay già đời
Nếu không phải bởi vì loại giao dịch này cần kiểm tra hàng hóa, có lẽ bọn chúng sẽ không tự mình ra mặt
Cũng vì cái này, lúc này hành động bắt giữ mới thuận lợi như vậy
Từ khi hai người Cố Học Thiên, Ngụy Lão Tam bắt đầu xuất hiện đến khi bị bắt ngay tại trận quy án
Toàn bộ quá trình có lẽ đã khoảng hơn một tiếng
Trong đó xảy ra chuyện nổ súng bắn nhau, chạy trốn, cũng có người bị thương, thậm chí có đạo tặc nhảy cầu trốn chạy, nhưng kết quả cuối cùng đều bắt được tất cả những người liên quan trước khi trời sáng
Ngay sau đó họ tiến hành công việc thẩm vấn bí mật
Nhóm của Hà Ngọc Yến ở Hồng Kông xa xôi tạm thời không biết rõ chuyện này
Vào ngày khi nguyên liệu phỉ thúy xuất hiện, hai vợ chồng chưa từng rời khỏi khách sạn
Chủ yếu họ nghe nói bên ngoài có không ít người của Châu Bảo Hành đang tìm bọn họ
Bây giờ ở Hồng Kông vẫn tồn tại nhiều loại thế lực màu xám, thậm chí là màu đen
Vì lý do an toàn, hai vợ chồng ở luôn trong khách sạn không đi ra ngoài
Chờ đến sáng sớm hôm sau, trưởng bối nhà họ Hứa cũng không đến triển lãm châu báu nữa
Dù sao ngày hôm qua họ cũng đã ký hợp đồng xong
Sau này bọn họ sẽ không cần đi vòng đến nhà cung cấp ở Vân Nam lấy hàng nữa mà sẽ nhập hàng trực tiếp từ Hồng Kông
Mục đích chính đã đạt được, lại bất ngờ có được đế vương lục cực phẩm
Bọn họ cũng thả bom khói nói rằng hôm nay sẽ đi đến triển lãm châu báu, kết quả sáng sớm đã kéo một đống người đi qua hải quan quay trở về thành phố Quảng
Sau khi bước chân lên thành phố Quảng, cuối cùng mọi người mới thở phào nhẹ nhõm một hơi
Nơi này là quê hương bọn họ sinh sống, trong lòng cũng trở nên kiên định hơn nhiều
“Hai vợ chồng chúng tôi về nhà nghỉ nghỉ ngơi trước đi, còn về hành lý thì buổi tối sẽ đến nhà cậu ăn cơm rồi lấy về sau.”
Trải qua hành trình đi đến Hồng Kông, Cố Lập Đông và Hứa Phát cũng không nói chuyện khách sáo với nhau nữa
Tuổi tác của hai người gần bằng nhau, đều là trụ cột trong nhà, có rất nhiều tiếng nói chung
“Cậu yên tâm, cậu về nhà nghỉ ngơi cho tốt đi
Chiều tối tôi sẽ đến đón hai người.”
Mọi người trò chuyện mấy câu rồi ai đi đường nấy
Chờ đến khi nằm trên giường đệm trong phòng khách, ngửi thấy giường nệm mang theo một chút mùi hương xà phòng
Hà Ngọc Yến vậy mà lại cảm thấy rất thân thiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi ở Hồng Kông, bọn họ ở trong khách sạn, là khách sạn lớn năm sao
Giường nệm trong khách sạn mềm mại lại thơm ngào ngạt nhưng Hà Ngọc Yến cảm thấy những cái đó đều kém hơn giường nệm cứng nhắc lại mang theo mùi xà phòng của nhà khách
Có lẽ nơi này cho cô cảm giác giống gia đình hơn
“Em nhớ Viên Viên, Đan Đan.”
Đi ra ngoài còn chưa được một tuần, Hà Ngọc Yến phát hiện cô thật sự rất nhớ con
“Cũng không biết hai đứa nhỏ có ngoan không?”
Cố Lập Đông cười nói dịu dàng: “Chờ sau khi nghỉ ngơi xong, chúng ta gọi điện thoại về nhà
Hơn nữa cũng gọi điện thoại cho anh tư, đội trưởng Hoắc ở bên kia, nói với họ về chuyện của nhà họ Tôn một tiếng.”
Sau khi hai vợ chồng bàn bạc xong thì nhắm mắt lại nghỉ ngơi
Vừa ngủ đã ngủ tới hơn bốn giờ chiều
Khi Hà Ngọc Yến mở to mắt, cô còn hơi hoảng hốt
Cô cho rằng bản thân còn đang ở Hồng Kông chưa trở về
Lúc này hành trình đến Hồng Kông như nằm mơ vậy
Đi gấp gáp mà về cũng sốt ruột
Đương nhiên, những chuyện trải qua rất đặc biệt
Có lẽ cả đời này cô cũng sẽ không trải qua loại chuyện đổ thạch này lần nữa
Cố Lập Đông cũng tỉnh lại rất nhanh
Hai vợ chồng nói mấy câu, rửa mặt và thay quần áo rồi chuẩn bị đứng dậy đi gọi điện thoại cho người nhà
Tuy nhiên chờ khi bọn họ thay đồ xong mở cửa phòng ra, định đi xuống dưới lầu gọi điện thoại thì thấy có một người đứng ngoài cửa
Tay đối phương đang nâng lên làm động tác gõ cửa
Nhìn thấy cánh cửa của bọn họ đột nhiên mở ra, đối phương còn ngẩn người
“Anh tư, tại sao anh lại ở đây vậy?”
Hà Ngọc Yến nhìn anh tư đột nhiên xuất hiện trước mắt
Không nói đến việc gương mặt của hắn râu ria xồm xoàm, hai mắt đều có tơ máu màu đỏ mà trên người còn có mùi mồ hôi và mùi thuốc lá
Quả thật còn nghèo túng hơn cả kẻ lưu lạc ngoài đường
Con trai thứ ba của nhà họ Hà nhìn thấy em gái, mỉm cười lộ ra hàm răng trắng tinh: “Anh đến đây điều tra một vụ án, biết các em đã về nên có một số việc muốn tìm hai đứa hỏi thăm một chút.”
------
“Ngày hôm qua…… Nửa đêm…… Thuyền buôn lậu…… Bắt người……”
Anh tư nhà họ Hà dùng dăm ba câu kể khái quát lại chuyện mạo hiểm tối hôm qua một lần
Tuy hắn kể rất nhẹ nhàng nhưng Hà Ngọc Yến nghe thấy lại cảm thấy phập phồng lên xuống
Hà Ngọc Yến không ngờ rằng bản thân tới Hồng Kông một chuyến, ở thành phố Quảng đã xảy ra chuyện lớn như vậy
Trở về mấy tiếng đồng hồ cô cũng không nghe thấy chuyện gì, có thể thấy được tin tức được bảo mật rất tốt
Cũng từ đây mà thấy có lẽ chuyện này rất nghiêm trọng
“Bọn họ buôn lậu ô tô đúng không anh?”
Lúc trước họ nghe Hứa Phát nói, nhóm của Cố Học Thiên chủ yếu làm việc buôn lậu xe ở thành phố Quảng
Anh tư nhà họ Hà nghe thấy lời này lại lắc đầu
“Tối hôm qua anh bắt tại trận thuyền buôn lậu, bên trong thật sự đều là ô tô
Tuy nhiên người như vậy không có khả năng chỉ buôn lậu cái này mà thôi, đương nhiên là cái gì có thể kiếm tiền thì làm cái đó.”
Tuy rằng anh tư nói mơ hồ nhưng Hà Ngọc Yến đã hiểu rõ ngay
Nói xong chuyện này, lúc này anh tư nhà họ Hà mới hỏi, “Lần này hai người Cố Học Thiên và Ngụy Lão Tam bị bắt ngay tại trận, chắc chắn không chạy thoát được đâu
Bây giờ chờ bọn anh kiểm tra số lượng tội phạm và người liên quan đến vụ án, lại chuyển lên Viện Kiểm Sát
Nhưng có một chuyện này, mấy ngày nay vẫn luôn có người đi theo bọn họ
Còn có một người tên Lâm Đông, một người tên Đổng Kiến Thiết
Anh tin là các em đều quen biết hai người kia.”
Nghe đến đó, Hà Ngọc Yến quay đầu nhìn về phía chồng với vẻ mặt kinh ngạc
Hiển nhiên, vợ chồng bọn họ cảm thấy vui vẻ vì chuyện Cố Học Thiên bị bắt mà thiếu chút nữa đều quên mất còn có hai người như vậy
“Chắc hai đứa đều gặp qua bọn họ rồi, hai đứa có biết mục đích bọn họ tới thành phố Quảng là gì không?”
“Anh tư, tối hôm qua bọn họ cũng ở hiện trường sao?”
Anh tư nhà họ Hà thở dài: “Bọn họ không ở hiện trường nên mới khó.”
Hà Ngọc Yến: “Em cảm thấy bọn họ từ Bắc Thành xa xôi chạy đến thành phố Quảng chắc là tới tìm Cố Học Thiên để hợp tác.”
Cố Lập Đông cũng có suy nghĩ này
Tuy rằng người như Đổng Kiến Thiết lại có liên quan đến chuyện này khiến anh cảm thấy hơi kinh ngạc nhưng đây là lời giải thích hợp lý nhất
“Rạng sáng hôm nay hai người đó đã bị mời qua hỏi chuyện nhưng hai người kia đều không thừa nhận
Căn cứ theo tin tức mà tụi anh nắm giữ, chắc chắn bọn họ có liên quan nhưng không rõ đã liên quan đến trình độ nào rồi
Hơn nữa cái tên Lâm Đông kia, có lẽ hai đứa không biết nhưng người này còn có vấn đề khác.”
Hà Ngọc Yến rất ít khi nghe anh tư nói những chuyện này, cô chờ mong anh tư tiếp tục nói tiếp nhưng đối phương đã lập tức quay trở lại đề tài ban đầu
“Hai đứa nói cho anh biết những điều mà hai đứa biết về hai người này trước đi
Sau đó lại nhớ lại biểu hiện khi hai người kia đi đến thành phố Quảng
Anh xem có thể tìm ra sơ hở gì không.”
Thấy vậy, Hà Ngọc Yến lên tinh thần, bắt đầu kể lại những chuyện mình biết, bất kỳ tin tức gì về hai người kia
Khi đang nói, Hà Ngọc Yến còn có tâm tư nghĩ về chuyện buôn lậu, dựa theo ý của anh tư thì ba Lâm Hà Hương chắc cũng từng làm nghề buôn lậu, cụ thể làm cái gì thì không thể biết được
Đột nhiên Hà Ngọc Yến ngẩng đầu nhìn về phía sườn mặt của chồng mình
Hai ngày ở Hồng Kông, Hà Ngọc Yến biết chồng mình ngủ không tốt lắm
Dù sao cũng ở một nơi xa lạ, hai người lại không có hiểu biết gì, cơ bản đều dựa vào người nhà họ Hứa
Nhưng chồng cô là người cẩn thận, cho dù có ngủ thì cũng ngủ rất nông
Cho nên lúc này nhìn sườn mặt của chồng, cô có thể nhìn thấy quầng thâm mắt và sắc mặt mệt mỏi của anh
Người đàn ông này dùng sức mạnh của mình để bảo vệ cô
Mà Lâm Đông trong miệng của anh tư có khả năng liên quan đến những hành vi trái pháp luật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông ta rất có thể có liên quan đến “nguyên nhân chết” của chồng cô
Không sai
Tuy rằng đã tới năm 1979, nhưng Hà Ngọc Yến vẫn luôn không quên
Trong tóm tắt của sách gốc, “ngày chết” của chồng cô là vào mấy năm sau khi mở cửa thị trường
Cụ thể thì không có viết nhưng có liên quan đến Đổng Kiến Thiết
Mà Đổng Kiến Thiết và Lâm Đông trong quyển sách gốc không phải quan hệ cha vợ và con rể, nhưng hai người này lại làm việc trong cùng một nhà máy nên quen biết nhau cũng không phải không có khả năng
Nếu trong truyện gốc, bởi vì nguyên nhân nào đó mà hai người này có quen biết nhau
Sau đó khi xảy ra chuyện thì lấy Cố Lập Đông làm tấm đệm, như vậy có thể giải thích rõ ràng mọi chuyện. 
Dù sao thì trong mắt người ngoài, chồng cô và Đổng Kiến Thiết là hàng xóm cùng nhau lớn lên từ nhỏ
Nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó sẽ rất dễ bị đối phương hãm hại
Sau khi xác định logic này, Hà Ngọc Yến cảm thấy mình đã hơi nắm chắc
Bên tai là giọng nói trầm ổn của chồng, Hà Ngọc Yến nghe cảm thấy tràn ngập cảm giác an toàn
===
TÊN TRUYỆN: APP KHÁCH SẠN MÈO
TÁC GIẢ: Thỏ Nhĩ Tề
EDITOR: [TYT] - Đảo Cá Mập
THỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Dị năng, Ngọt sủng, Hệ thống, Giới giải trí, Vườn trường, Thanh mai trúc mã, Thể thao, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu dài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử, 1v1, Mary Sue, Thị giác nữ chủ, Manh bảo, Manh sủng, app, Đoàn sủng, Chữa khỏi
GIỚI THIỆU:
Hạ An An là một cô bé mắc chứng tự kỷ, năm bốn tuổi rưỡi dọn đến nhà mới cùng với mẹ, đột nhiên thế giới của cô bé có thêm một chiếc app có tên là ‘Khách sạn mèo’
Hôm nay, một con mèo trắng đi ngang qua cửa nhà của Hạ An An
[Khách sạn của bạn vừa xuất hiện một vị khách tiềm năng, vui lòng sắp xếp chỗ và đợi khách hàng vào ở.]
Hạ An An chuyển mấy thùng giấy ra sau sân, một con mèo quất chạy vào trong rồi lăn lộn
[Chúc mừng bạn, khách sạn mèo hoang của bạn đã có vị khách đầu tiên, vào ở 5 phút: khen thưởng 5 đồng.]
Hạ An An dần dần phát hiện ra cô bé thật sự sở hữu một khách sạn cho mèo

Mùa đông hằng năm, ở chung cư Hạnh Phúc đều có những chú mèo vì rét lạnh và đói khát mà mất đi, năm nay, từ khi mẹ con Hạ An An vào ở, chúng nó đã có chỗ ăn chỗ ở, đến mùa xuân năm sau, không những đàn mèo còn sống mà còn có thêm mấy chú nữa
Đàn mèo quyết định liệt kê Hạ An An vào danh sách đối tượng cần được bảo vệ nhất, cố gắng làm bạn trong khoảng thời gian trưởng thành của cô bé
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hạ An An đến nhà trẻ, đàn mèo sẽ chia nhau ra, đứa đưa cô bé đi học, đứa ngồi xổm ngoài cửa sổ để bảo vệ, gió mặc gió, mưa mặc mưa
Nguyên Bảo hào hứng nói: “Hôm nay đến lượt tớ đưa bạn nhỏ đi nhà trẻ
Trước khi cậu ấy vào còn sờ đầu sờ một cái
Cậu ấy sờ đầu tớ đấy!”
Con mèo sư tử Rhine cao ngạo ồ lên một tiếng, sau đó nói: “Hôm qua cậu ấy còn ôm tớ trượt cầu trượt nữa, cảm giác cũng tuyệt lắm!”
Mèo quất Đa Tể trợn mắt lên: “Thế có gì hay đâu
Cậu ấy còn vẽ anh trong vở nữa kìa
À, có một tấm cậu ấy vẽ cậu ấy đang ôm anh.”
Đám mèo: “...”
Mẹ An An phát hiện, từ khi con gái làm bạn với đám mèo, chứng tự kỷ dần dần tốt hơn, còn học được cách chủ động nói chuyện với người ta, kết thêm khá nhiều bạn bè

Kim chỉ nam khi đọc:
- Truyện ấm áp chữa lành, ấm áp cho động vật hằng ngày
- Tác giả đã tự kiểm nghiệm rằng đây là bộ truyện trị chứng mất ngủ tuyệt vời, đọc lần nào là buồn ngủ lần đó, đề nghị đọc trước khi ngủ…
Tag: Không gian ảo tưởng + Hệ thống đô thị + Dị văn manh sủng
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hạ An An | Hạ Thi Kết | Vai phụ | Cái khác
Một câu tóm tắt: Chú ý trong truyện sẽ có rất nhiều mèo~
Lập ý: Xã hội hài hòa.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.