Cuộc trò chuyện này mất khoảng nửa tiếng Sau đó rốt cuộc anh tư đã bắt đầu nói về chuyện nhà, hỏi vài câu về chuyện bọn họ đã trải qua ở Hồng Kông, dò hỏi kế hoạch về nhà của bọn họ “Chắc ngày mai bọn em sẽ lên xe lửa về nhà Hôm nay vừa về em đến nơi đã nhờ người nhà họ Hứa đặt vé giúp rồi.”
Nghe thấy em gái sắp xếp về nhà, anh tư nhà họ Hà thầm thở phào Lúc này vụ án chắc chắn sẽ liên lụy không ít người Một số lĩnh vực ở thành phố Quảng sẽ không yên ổn trong khoảng thời gian kế tiếp, em gái và em rể trở về Bắc Thành sớm một chút là điều không thể tốt hơn Tuy nhiên trên mặt hắn vui tươi hớn hở nói: “Vậy thật sự tốt quá Khi về em nói với mẹ đừng thúc giục anh tìm bạn gái nha Ha ha……”
Nghe thấy đề tài này, lại nhìn thấy gương mặt nhăn như khổ qua của anh tư, Hà Ngọc Yến cũng nhịn không được cười ha ha ha không ngừng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trong nhà chỉ còn một mình anh tư là độc thân, tuy rằng ba mẹ không thúc giục quá chặt nhưng luôn có người tốt bụng tới nhà giới thiệu bạn gái, sau đó lại dẫn đến mấy chuyện hài hước.
Chờ sau khi tiễn anh tư rời đi, hai vợ chồng cũng không thay đổi ý định Đầu tiên là đi đến quầy lễ tân mượn điện thoại gọi điện thoại về nhà mẹ đẻ Cô nói cho mẹ nghe về sắp xếp về nhà và cũng trò chuyện vài câu với hai đứa con gái Chờ sau khi cúp máy, Hà Ngọc Yến không khỏi nhớ tới từng tiếng nhớ mẹ, nhớ ba của con gái trong điện thoại Cuối cùng cô cũng đã hiểu cảm giác nóng lòng về nhà Cố Lập Đông ôm người vào trong lòng, nhỏ giọng nói: “Chờ lát nữa chúng ta đến nhà họ Hứa ăn cơm, cầm tiền và hành lý rồi đi ngủ sớm một chút Buổi sáng chúng ta lại đi dạo bên ngoài một vòng mua đặc sản, sau đó có thể lên xe lửa đi về nhà.”
Sau khi ăn cơm xong, Hứa Linh hỏi về sắp xếp của cô, Hà Ngọc Yến kể lại quyết định này một lần Nghe thấy ngày mai bọn họ rời đi, Hứa Linh còn hơi luyến tiếc “Còn nửa tháng nữa là khai giảng, đến lúc đó chúng ta có thể gặp nhau rồi.”
Mà Hứa Phát bên kia sớm đã biết hành trình của vợ chồng bọn họ, lúc này hắn đang thảo luận tình huống vận chuyển hàng hóa với Cố Lập Đông Bọn họ tới để nhập hàng, hơn nữa số lượng hàng hóa không nhỏ Nhờ quan hệ của nhà họ Hứa, họ đã thuê luôn hai toa xe, có thể chở hàng hóa của bọn họ về “Xe thì phải đưa lên tàu vận chuyển hàng hóa, có lẽ sẽ tới Bắc Thành trễ hơn một, hai ngày so với hai người.”
Chiếc xe hơi mà bọn họ mua là một nhãn hiệu tương đối nổi tiếng ở nước D Nhãn hiệu có tiếng là vừa rắn chắc vừa bền Lúc trước họ có nghĩ tới việc tự lái xe về nhà, nhưng nghĩ đến tình huống an toàn giao thông nên Cố Lập Đông đã từ chối phương án này Đoàn tàu dùng vận chuyển hàng hóa tương đối chậm nhưng hơn ở chỗ an toàn Sau khi ăn cơm xong, người nhà họ Hứa lấy ra một cái túi, đổ từ bên trong ra từng xấp tiền giấy, đây là số tiền bán viên phỉ thúy đế vương lục Nhóm Hà Ngọc Yến không khách sáo, đếm tiền luôn ở trước mặt bọn họ và bỏ tiền vào trong túi Ngày mai họ sẽ tìm ngân hàng nào đó để gửi tiền vào Sáng sớm hôm sau, sau khi hai vợ chồng thức dậy thì đi theo nhóm Hứa Linh cùng ăn sáng Sau khi ăn sáng xong, bọn họ đi dạo danh lam thắng cảnh ở thành phố Quảng một vòng Trong lúc đó đã mua không ít đặc sản của thành phố Quảng, ví dụ như lạp xưởng, bánh ngọt, kẹo đặc sắc ở địa phương, vân vân Khi mua mấy thứ này họ không cảm thấy gì, chờ khi ngồi trên xe đi đến ga tàu hỏa, Hà Ngọc Yến mới phát hiện hành lý mang theo bên người rất nhiều Biển người tấp nập trong ga tàu hỏa vẫn trước sau như một Người xung quanh nói đủ thứ tiếng khác nhau, mỗi người đều khiêng cái bao tải to chen chúc đi lên xe lửa Hà Ngọc Yến được Cố Lập Đông nâng lên bò vào từ cửa sổ xe, sau đó anh cũng nhảy vào Hành lý mang theo bên người được anh em nhà họ Hứa hỗ trợ nhét vào trong “Thuận buồm xuôi gió nhé, sau khi tới nơi rồi thì nhớ gọi điện thoại cho chúng tôi!”
Sau khi chào tạm biệt với bạn bè, bọn họ đi vào thùng xe giường nằm So với thùng xe bình thường, nơi này rộng rãi hơn không ít Hà Ngọc Yến tìm được chỗ nằm của mình, ngồi xuống thở phào nhẹ nhõm “Em phát hiện chuyện vất vả nhất trong chuyến đi này là lúc lên và xuống xe lửa.”
Cố Lập Đông nhìn dòng người còn cuồn cuộn không dứt chen chúc lên trên xe lửa, nhịn không được mà gật đầu Trên cơ bản người rời khỏi thành phố Quảng đều xách túi lớn túi nhỏ, những người này đều tới thành phố Quảng để vận chuyển hàng hóa về bán “Đúng rồi, đợi sau khi trở về anh tìm thời gian đưa tiền và đồ mà Thái Chiêu Đệ đưa cho Hồ Văn Lý đi, thuận tiện nói rõ ràng chuyện của Thái Chiêu Đệ cho anh ấy biết.”
Tối hôm qua từ nhà họ Hứa trở về nhà khách, Thái Chiêu Đệ đã chờ ở trước quầy lễ tân Đối phương nhờ bọn họ đưa tiền và đồ về cho con, đương nhiên còn nói một tin tức với bọn họ là tháng này cô ta chuẩn bị làm tiệc rượu kết hôn với anh Vinh, người bán giày Hà Ngọc Yến còn nhớ biểu cảm vừa nhẹ nhàng vừa chờ mong của Thái Chiêu Đệ, hiển nhiên Thái Chiêu Đệ rất hài lòng với cuộc sống tương lai Cô là một người ngoài nên không thể nói được điều gì, dù sao lúc trước họ cũng đã nói là sẽ mang một chút đồ của cô ta về nên cũng không có việc gì Cố Lập Đông đang đặt hành lý mang theo bên người ở bên cạnh, nghe thấy lời vợ, anh gật đầu: “Đợi sau khi trở về chia đồ đạc xong, anh sẽ tự tay đưa cho anh ấy.”
Khi hai vợ chồng đang nói chuyện, thùng xe bên này lần lượt có người mở cửa đi vào Hai vợ chồng dừng nói chuyện và nhìn người đi vào “Đúng thật là trùng hợp đó!”
Hà Ngọc Yến nhỏ giọng nói thầm với chồng, đôi mắt không chuyển khỏi cửa thùng xe Mà người phụ nữ mở cửa thùng xe ra cũng nhìn về phía vợ chồng Hà Ngọc Yến, biểu cảm trông rất khó coi Khác với dáng vẻ vờ không quen biết ở Hồng Kông, Tôn Tiêu Nhu nhìn thấy bọn họ rồi không nói một câu nào Cô ta kéo vali hành lý tìm được chỗ nằm rồi ngồi xuống Hà Ngọc Yến cũng không nói chuyện với đối phương, cô quay đầu tiếp tục nói chuyện phiếm với chồng Đương nhiên, đề tài nói chuyện phiếm đã chuyển thành chuyện nhà Còn về những biểu hiện của Tôn Tiêu Nhu ở Hồng Kông, ngày hôm qua bọn họ đã nói cho anh tư biết Vì nhiệm vụ lần này, đội trưởng Hoắc cũng tới đây, anh tư sẽ nói tin tức này cho đối phương biết Tôn Tiêu Nhu thấy bản thân không nói lời nào, vợ chồng Hà Ngọc Yến lại thật sự coi cô ta là người trong suốt Cô ta tức giận đến mức muốn đứng dậy mắng hai câu, hôm trước cô ta đã tặng cho Hà Ngọc Yến hơn phân nửa viên phỉ thúy đế vương lục Nghĩ đến cảnh tượng hôm trước bị ba mắng, bị anh ba chèn ép Tôn Tiêu Nhu cảm thấy rất bực bội Sau đó cô ta lại đi tìm cặp vợ chồng nhà này, muốn mua lại viên phỉ thúy đế vương lục cực phẩm này Đáng tiếc hai vợ chồng này không chịu bán, vậy mà lại trốn trong khách sạn không đi ra ngoài Cuối cùng cô cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ mà ba giao, chỉ có thể bị anh ba chèn ép, anh hai nhìn bằng đôi mắt lạnh mà xám xịt trở về Còn nửa tháng nữa phải khai giảng, trường đại học của cô ta khá tốt nên người nhà tạm thời không thể chuyển cô ta về Hồng Kông Tôn Tiêu Nhu sẽ không từ bỏ việc học đại học này Trước khi rời đi ba cô ta đã cho cô ta 10.000 nhân dân tệ, kêu cô ta trở về chăm sóc em gái thật tốt, thuận tiện nhìn tình huống, phối hợp với bác Tôn tìm một ít vị trí cửa hàng tốt Nghĩ đến việc bản thân vẫn được coi trọng, cuối cùng Tôn Tiêu Nhu cũng không còn tức giận quá nữa Sau đó lần lượt có những hành khách khác đi vào thùng xe Thùng xe yên tĩnh đã trở nên náo nhiệt, Hà Ngọc Yến cũng không có chú ý đến Tôn Tiêu Nhu nữa Khi tới đây một đường thuận lợi không gặp được người hay chuyện gì kỳ quái Khi trở về, ngoại trừ việc không thoải mái khi ở chung một thùng xe với Tôn Tiêu Nhu thì những chuyện khác đều rất bình thường Dọc theo đường đi, Tôn Tiêu Nhu yên tĩnh ngoài dự đoán, không cố ý gây chuyện Đương nhiên dọc theo đường đi, cô ả cố ý tỏ vẻ giàu có, mỗi bữa cơm đều phải đến toa ăn bên kia ăn, rất đáng chú ý Nếu không phải giá cả và sự an toàn của thùng xe giường nằm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hơn nữa thùng xe còn có hai hành khách là đồng chí quân nhân, chỉ sợ túi tiền của Tôn Tiêu Nhu đã sớm bị trộm rồi Đương nhiên, sự an toàn này cũng chỉ dừng lại trên xe Vừa xuống xe lửa không bao lâu, nhóm Hà Ngọc Yến còn đang bận chuyện giao hàng hóa thì nghe thấy tiếng thét chói tai truyền tới từ cửa xe lửa Tiếng kêu rất quen tai, hai người rất nhanh đã thấy Tôn Tiêu Nhu mặc một chiếc váy dài xinh đẹp và mái tóc xõa tung Cô ta ôm túi da kêu bắt ăn trộm [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hà Ngọc Yến nhìn qua, phát hiện cái túi xách da xinh đẹp kia đã bị người dùng dao rạch một cái lỗ rất to Khi ở Hồng Kông, Hà Ngọc Yến đã thấy Tôn Tiêu Nhu đeo cái túi xách da kia, là nhãn hiệu quốc tế Đáng tiếc chiếc túi xách xinh đẹp như vậy đã bị người khác làm hư Chắc là khi ở trên xe, Tôn Tiêu Nhu đã bị người khác theo dõi Trên xe không tìm được cơ hội, ăn trộm nhân lúc xuống xe nhiều người mới ra tay Đương nhiên, Hà Ngọc Yến cảm thấy nếu tên ăn trộm kia biết cái túi xách bị rạch này có giá mấy trăm nhân dân tệ một cái thì có lẽ sẽ hối hận đến mức hộc máu “Đồng chí cảnh sát đã đi qua đó rồi Đi, chúng ta chở hàng về trước đi.”
Cố Lập Đông nói lời này với Lâu Giải Phóng tới đón bọn họ, anh quay đầu lại hỏi ý kiến của Hà Ngọc Yến, “Em muốn đi đến chỗ của con luôn hay cùng chờ dỡ hàng với anh rồi lại đi đến khu nhà nhà máy thực phẩm đón con?”
Hà Ngọc Yến nhìn ga tàu hỏa chen chúc, quyết đoán đi đến nhà máy thực phẩm trước rồi chờ chồng đến đó