Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 322: Khu nhà chung lại náo nhiệt





“Bà ngoại, hôm nay mẹ thật sự sẽ về sao?”
Mẹ Hà nhìn hai khuôn mặt nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu, gật đầu rất chắc chắn: “Đúng vậy, ba mẹ các con đã nói hôm nay sẽ về thì chắc chắn sẽ trở về.”
Tuy rằng mỗi ngày hai đứa đều phải hỏi một lần khi nào ba mẹ trở về, cũng biết hôm nay ba mẹ trở về nhưng sau khi Viên Viên và Đan Đan nghe thấy câu trả lời chắc chắn của bà ngoại vẫn nhảy dựng lên hoan hô
Còn chưa hoan hô xong, hai đứa nghe thấy giọng nói của mẹ truyền đến từ ngoài cửa
“Hai bảo bối nhỏ của mẹ, các con có nhớ mẹ không?”
“Mẹ……”
Hà Ngọc Yến ôm lấy hai đứa nhỏ nhào lại đây, ngồi xổm ôm lấy hai đứa nhỏ
Đương nhiên cũng tránh thoát cái hôn nhiệt tình của hai đứa nhỏ
“Mẹ vừa mới xuống xe lửa đó
Chưa đi tắm nên không thể hôn lên mặt được.”
“Mẹ, mẹ……”
Hai đứa nhỏ nghe thấy không thể hôn cũng không cảm thấy uể oải, miệng kêu mẹ liên tục không dừng lại
Mẹ Hà vui tươi hớn hở nhìn cảnh tượng trước mắt, đột nhiên nói: “Gầy, gầy rồi
Đi đến phương Nam một chuyến mà gầy mất mấy cân rồi.”
Hà Ngọc Yến buồn cười đi rửa tay rồi ngồi xuống: “Mẹ, ở thành phố Quảng có không ít đồ ăn ngon
Con cân rồi, mập lên ba ký lận đó.”
Nói xong, Hà Ngọc Yến mở cái túi xách đeo bên người ra
Cô đã nhét không ít đặc sản của thành phố Quảng ở bên trong, phần lớn hành lý còn ở chỗ của chồng
Đặc sản này là cô cố ý mang lại đây chia sẻ với người nhà
Cô còn muốn ở lại chỗ này chờ chồng đưa đồ điện đến
Đến lúc đó hai vợ chồng lại lái xe tải lớn chở hai đứa con gái về nhà
Bởi vì có đồ ăn ngon, hơn nữa lại có người nhà ở bên cạnh nên thời gian trôi qua rất nhanh
Chờ sau khi Hà Ngọc Yến kể mấy danh lam thắng cảnh cho mẹ và hai đứa con gái nghe, dưới lầu đã vang lên tiếng kèn xe lớn của xe tải
“Đi, ba tới rồi đó!”
Khi Hà Ngọc Yến hoan hô, dưới lầu cũng vang lên từng đợt tiếng kinh hô
Cô cúi đầu nhìn xuống thì nhìn thấy xe tải đã ngừng lại, có mấy thanh niên đang nâng đồ từ trong thùng xe xuống
Những thứ này đều là đồ điện và đặc sản mà bọn họ mua ở thành phố Quảng
Mới đầu chỉ nói mua một cái máy giặt cho ba mẹ nhưng sau đó không phải họ đổ thạch trúng sao
Có nhiều tiền như vậy nên họ mua luôn đồ điện như bếp điện từ, lò vi ba, điều hòa
Cô cũng muốn mua TV nhưng trước khi xuất phát, anh hai, anh ba, anh tư đã nói bọn họ sẽ cùng nhau mua một cái TV tặng cho ba mẹ
Tuy rằng là TV trắng đen nhưng lúc này vừa dỡ hàng xuống đã gây ra một làn sóng náo động
“Haizz, người ta thường nói nuôi con gái tốt hơn con trai nhiều
Nhìn Yến Tử nhà người ta kìa, còn chưa đến 30 tuổi mà đã giàu có rồi!”
Cố Lập Đông nghe thấy tiếng bàn tán của các bác gái, vui tươi hớn hở mà nói: “Tụi con đều kiếm những đồng tiền vất vả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa sinh con trai hay con gái đều giống nhau, đều là con của mình cả
Mọi người nhìn cái TV này đi, mấy anh vợ của con cũng cùng mua cái này tặng cho ba mẹ đấy……”
Lời này khiến rất nhiều người reo hò, thật sự là sinh con trai, con gái đều giống nhau, sinh ra đều là con của mình
Sau này đứa con như thế nào đều có liên quan đến cách giáo dục của ba mẹ
Dưới lầu náo nhiệt như vậy, đương nhiên không thể thiếu được hai đứa con gái
Hà Ngọc Yến không cho chúng chạy xuống lầu chen chúc với người ta, dù sao thì chồng cô cũng sắp đi lên lầu rồi nhưng chúng có trí thông minh của riêng mình
Hai đứa đã ôm song sắt rào chắn trên hành lang, hô to ba ơi, ba ơi về phía dưới lầu, cũng mặc kệ ba mình có nghe thấy không, hai chị em vừa kêu vừa cười ha ha
Dáng vẻ hơi rửng mỡ một chút
Cố Lập Đông lên lầu thì nghe thấy tiếng cười của hai đứa con gái, nhịn không được mà cũng cười theo
Anh nhìn hai đứa con gái một cái, lại gật đầu với vợ ở phía đối diện
Sau đó anh bắt đầu trò chuyện với mẹ vợ
Chỗ cầu thang rất náo nhiệt, mấy thanh niên khiêng đồ lên đây nhanh như chớp
Hai vợ chồng cũng không rảnh nói chuyện phiếm, bắt đầu mở đồ điện ra mở điện thử
Chờ sau khi tín hiệu TV được kết nối, mọi người náo nhiệt rất lâu rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, chuẩn bị xem TV
Hà Ngọc Yến nhìn thời gian, cô nói mấy câu với mẹ rồi để lại máy giặt của anh ba, sau đó dẫn chồng và hai con gái ngồi trên xe vận tải lớn đi về nhà
Thùng xe vận tải lớn còn đặt một ít đồ điện, đặc sản và hành lý nhà mình
Những thứ này có thể chở thẳng về khu nhà chung
Trong khu nhà chung số 2, bác gái Trịnh đang trò chuyện với bác gái Khúc, “Kiến Thiết nhà tôi nói rằng lần này đi đến thành phố Quảng trở về nhất định sẽ mua một cái máy giặt về cho tôi.”
Mọi người trong khu đều biết hai vợ chồng Hà Ngọc Yến đi thành phố Quảng nhập hàng, trước khi đi bọn họ đều nhờ đối phương hỗ trợ mua đồ dùm
Đương nhiên, trong những người này không bao gồm bác gái Trịnh
Mấy năm nay, tuy rằng hai nhà không có xảy ra xung đột nào nhưng quan hệ cũng không trở nên tốt hơn
Ngược lại, trong khoảng thời gian này bởi vì Lâm Hà Hương vào ở nên mối quan hệ giữa hai bên lại trở nên căng thẳng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này nhà bác gái Khúc nhờ Hà Ngọc Yến mua giúp tủ lạnh, máy giặt
Mấy năm nay trong nhà kinh doanh xì dầu, nước tương cũng kiếm lời không ít tiền
Lúc này nhờ người mua đồ điện cũng tốn rất nhiều tiền, mua tủ lạnh là vì muốn bảo quản nguyên liệu làm nước tương tốt hơn vào mùa hè., mà máy giặt là vì cải thiện cuộc sống trong nhà
Dù sao bác gái Khúc cũng hiểu rất rõ, khi kiếm được tiền thì phải đối xử tốt với gia đình một chút
Những người khác trong khu nhà nghe thấy cuộc trò chuyện này cũng bắt đầu nói nhỏ với người ở bên cạnh
Cả nhà Hà Ngọc Yến lái xe đến cổng lớn trong bầu không khí náo nhiệt như vậy
Lúc này đã hơn ba giờ, gần đến bốn giờ chiều, ánh nắng mặt trời không còn quá chói chang
Hà Ngọc Yến lau mồ hôi trên trán, hô to với các bác gái nghe thấy tiếng động chạy ra ngoài: “Đồ đã mua về rồi đây
Mọi người lại đây giúp chúng con dọn đồ xuống với.”
Tiếp theo lại là một trận náo nhiệt
Cố Lập Đông kêu mọi người xếp thành một hàng, sau đó anh nhìn đơn hàng nhờ mua hộ lúc trước, kêu từng nhà từng nhà đến đây nhận đồ
Khi nhận đồ, anh trả lại số tiền thanh toán tạm ứng
Bác gái Phùng đi qua hỗ trợ, cảm thán nói: “Ít nhiều gì cũng nhờ có vợ chồng các con
Bằng không khu nhà của chúng ta cũng không được dùng những món đồ tiện lợi này nhanh như vậy.”
Hà Ngọc Yến nhìn hai đứa nhỏ đi theo các bác gái đi vào đi ra, trong lòng rất vui vẻ nhưng ngoài miệng lại nói: “Mọi người không cần khách sáo như vậy, chúng con đi một chuyến này vốn dĩ cũng muốn đi nhập hàng
Chỉ là tiện tay mua đồ hộ mọi người mà thôi, tính thêm phí vận chuyển thì vẫn có lời!”
Đúng vậy, bọn họ không kiếm được tiền lời khi mua đồ dùm nhưng bọn họ không cần trả phí vận chuyển
Chỗ thành phố Quảng mua đồ điện không cần phiếu, tính ra còn lời hơn so với khi mua ở Bắc Thành
“Đúng rồi, khi nào có thể xây xong nhà lợp tôn vậy ạ?”
Gần đây, bởi vì thời tiết ngày càng nóng hơn, bác gái Phùng cũng không thể buôn bán ở trên đất trống ở đầu hẻm được
Trước khi bọn họ rời đi đã bàn bạc xong với chủ nhiệm Hồ ở Văn phòng đường phố
Ông ấy đồng ý cho bọn họ xây dựng ngôi nhà lợp tôn ở đầu hẻm, xem như cho mượn chỗ
Sau này bên Văn phòng đường phố muốn làm gì với mảnh đất trống này, bọn họ sẽ dọn đi vô điều kiện
“Còn chưa xây xong nữa
Tôn kia hơi khó mua
Bác nghĩ dứt khoát dựng cái lều rồi làm một cái quầy trước.” Hai ngày này bà không ra bày quán, cái TV lớn đặt ở trong nhà
Mọi người đều thèm thuồng chạy tới muốn xem TV, tuy nhiên đều bị bác gái Phùng từ chối
Mùa hè có thể sử dụng lều nhưng con người không thể chịu đựng được vào mùa đông tuyết rơi lớn
Đương nhiên đến lúc đó có lẽ sẽ không bày quán bán được
“Để con xem có thể mua được bao nhiêu tôn trước đã!”
Lần này nhập hàng về, cửa hàng của họ sẽ bắt đầu buôn bán
Cái quán nhỏ trên đất trống cũng phải xây dựng lại
Trong mấy tháng kế tiếp, có lẽ chồng cô sẽ bận rộn đến mức muốn bay lên mất
So sánh như vậy, Hà Ngọc Yến cảm thấy bản thân vẫn rất rảnh rỗi
Đương nhiên, chờ sau khi chuyển tất cả hành lý và đồ đạc mua cho nhà mình về nhà
Hà Ngọc Yến cảm thấy hơi đau đầu, bởi vì có quá nhiều đồ đạc
Khi mua đồ cô không cảm thấy gì nhưng khi thật sự đặt trong nhà lại có vẻ quá nhiều
Bọn nhỏ thì rất vui vẻ nhào qua muốn mở ra xem
“Ít nhiều gì cũng nhờ có mẹ dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ giúp.” Hà Ngọc Yến nhìn thấy chồng đi vào nhà, nhịn không được mà cảm thán một câu
Họ đi ra ngoài một chuyến, tính cả thời gian đi qua đi lại thì tổng cộng rời nhà mười ngày
Ngày hôm qua mẹ cô tới đây giúp bọn cô dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, bằng không lúc này vợ chồng bọn họ còn phải quét dọn vệ sinh tiếp
Cố Lập Đông cũng gật đầu, chuyến này đi ra ngoài đều nhờ có mẹ vợ hỗ trợ
Hai vợ chồng nói chuyện, định sắp xếp hành lý lại một chút rồi cùng nhau chuẩn bị cơm chiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vào ngay lúc này, cửa phòng bị gõ vang
Hà Ngọc Yến nhìn qua, phát hiện người đến là bác gái Phùng
Chỉ thấy bác gái Phùng đi qua với vẻ mặt ngượng ngùng, sau đó lại quay đầu nhìn phía sân
Động tác này khiến Hà Ngọc Yến cảm thấy khó hiểu
Ngay sau đó cô phát hiện bác gái Trịnh đang đi qua đi lại trong sân
“Bác muốn hỏi là các con ở thành phố Quảng nhiều ngày như vậy có từng gặp tên nhóc Kiến Thiết không?”
Hà Ngọc Yến kinh ngạc nhướng mày, không ngờ rằng vậy mà lại là vấn đề này
Về tình huống cụ thể của Đổng Kiến Thiết, hai vợ chồng bọn họ đều không biết rõ ràng lắm
Chỉ biết người này bị cảnh sát bắt, rốt cuộc có thể bị định tội đồng lõa với vụ án buôn lậu hay không thì còn phải xem kết quả điều tra
Tin tức này hiển nhiên còn chưa truyền qua đây, cho nên tốt nhất vợ chồng bọn họ không nên là người đầu tiên nói ra tin tức này
Bác gái Phùng hỏi thăm vấn đề này, đương nhiên là được người khác nhờ vả
Cố Lập Đông có cùng suy nghĩ với vợ, anh nói thẳng: “Thành phố Quảng quá lớn
Trong lúc đó tụi con chỉ gặp qua cậu ta một lần, sau đó thì không gặp nhau nữa.”
Bác gái Phùng cũng cảm thấy có lý
Đừng nói gặp được một lần, cho dù không gặp qua cũng rất bình thường
Sau khi hỏi rõ ràng, bác gái Phùng chạy ra nói rõ ràng với bác gái Trịnh đang sốt ruột
“Kiến Thiết đã lớn rồi, có lẽ bị chuyện gì đó làm chậm trễ
Không phải vừa rồi chị nói với chị Khúc là Kiến Thiết sẽ mua máy giặt cho nhà chị sao?”
Bác gái Trịnh bị lời này làm cho nghẹn lời, những lời vừa rồi là bà ta cố ý khoe khoang
Nhưng con trai bà ta cũng thật sự đi đến thành phố Quảng, cũng thường gọi điện thoại về nhà nhưng hai ngày nay lại không hề có tin tức gì hết
Bác gái Trịnh thất vọng về nhà thì nhìn thấy Lâm Hà Hương ưỡn bụng nằm trên giường không nhúc nhích
Nhìn dáng vẻ lười biếng kia, bà ta nhìn đến mức tức giận trong lòng
Nhưng nghĩ đến việc con trai lớn đi theo ba Lâm Hà Hương đi ra ngoài, bác gái Trịnh vẫn nhỏ nhẹ nói: “Mấy ngày nay bên phía ba con có tin tức gì không?”
Lâm Hà Hương không nói gì, hừ mũi một tiếng, có nghĩa là không có tin tức gì hết
Nhìn dáng vẻ ma quỷ này thật sự khiến bác gái Trịnh lại muốn mắng người, nhưng bà ta vẫn kiềm chế cơn tức giận, định gọi điện thoại cho mẹ Lâm, kêu mẹ Lâm gọi điện thoại đến thành phố Qảng bên kia hỏi thăm tình huống một chút
Nhưng mà rất nhanh bên phía mẹ Lâm nhận được tin tức xấu. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.