Bên này Hà Ngọc Yến và mọi người rời đi ung dung còn Đổng Kiến Thiết bị bỏ lại, đối mặt với ánh mắt kỳ lạ của đám đông, hắn khó chịu đến mức chạy ngay đi Cả ngày đi ra không đón được người, hơn nữa lại còn bị ép xin lỗi, Đổng Kiến Thiết vô cùng tức giận nhưng mà hắn không còn cách nào khác Đặc biệt là từ sau khi hắn ra khỏi ga, ý nghĩ trước kia lại xuất hiện trong đầu hắn Đổng Kiến Thiết không nhịn được tự vỗ đầu mình một cái, tự lẩm bẩm: “Thật là đầu heo Trước đó không phải đã phát hiện ra có vấn đề sao Sao lại tốn thời gian dây dưa với Cố Lập Đông.”
Miệng vừa lẩm bẩm nói chuyện, Đổng Kiến Thiết vừa lên xe đi thẳng đến đơn vị của anh rể Lần này vận khí của hắn tốt, vừa vào đơn vị đã gặp được nhân viên công tác cùng anh rể về quê Nhưng mà câu trả lời của đối phương khiến Đổng Kiến Thiết như bị sét đánh “Cái gì Anh ta thực sự trở về trước thời hạn một ngày sao Anh ta có nói đi đâu không?”
Đổng Kiến Thiết không dám tin nhìn người đang nói chuyện Điều này làm người kia sợ hãi “Này, tôi nói cho cậu biết nhé người trẻ tuổi Lời tôi nói đều là sự thật, không tin thì cậu đi hỏi những người khác một chút thử xem, có phải anh Đỗ vừa đến nơi không lâu đã nói nhà có chuyện nên xin nghỉ không.”
Những người khác ở bên cạnh nghe vậy đều gật đầu “Này, cậu không phải là em rể của anh ấy sao Chuyện nhà anh ấy cậu không biết sao?”
Nghe vậy Đổng Kiến Thiết biết không hỏi thêm được gì từ nơi này nữa Hắn dứt khoát rời khỏi đơn vị, lên xe đi đến nhà chị hai Cũng bởi vì hành động của hắn quá nhanh, không nghe thấy những gì nhân viên kia nói tiếp theo “Đó là em vợ của anh Đỗ đúng không Trông người này không giống người hiểu lý lẽ Không trách anh Đỗ lại nói nhà vợ ép buộc anh ấy bán công việc để lấy tiền cho em vợ cưới vợ Haizz, anh Đỗ đúng là xui xẻo khi gặp gia đình vợ như vậy...”
——
Đổng Kiến Thiết hành động rất nhanh Đến khoảng năm giờ chiều, hắn đã đến trước khu nhà chung nơi chị hai ở Kết quả còn chưa kịp vào nhà đã nghe thấy tiếng chị hai hắn gào hét: “Cút, tất cả cút cho tôi Đây là nhà họ Đỗ của chúng tôi Nhà của tổ tiên truyền lại Các người lấy quyền gì mà đòi nhà này, lại còn muốn tôi phải dọn đi Tôi khinh Bây giờ là xã hội mới Những kẻ ác bá đến cướp nhà như các người sẽ không có kết cục tốt đâu.”
Đổng Kiến Thiết nghe đến đây, mí mắt không khỏi giật liên hồi Từ lúc không đón được người ở nhà ga, lòng hắn cứ trầm xuống mãi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bên trong, tiếng rống của chị hai Đổng Hồng Mai vẫn còn tiếp tục: “Anh Đỗ nhà tôi là người thế nào tôi còn không biết sao Cả đời hiền lành thật thà Việc gì cũng thương lượng với tôi Làm sao có chuyện giấu giếm tôi lặng lẽ bán nhà Đừng có bị người ta lừa rồi quay lại đổ bô phân lên đầu anh Đỗ...”
Đổng Kiến Thiết bước vào sân, đúng lúc nghe thấy chị hai nói câu này Nhưng mà sự chú ý của hắn ta không ở trên chị hai Bởi vì hắn nhìn thấy vợ chồng Cố Lập Đông mấy tiếng trước còn làm nhục mình đang đứng trong sân Lúc này hai vợ chồng đang đứng bên cạnh Hạ Tự Cường, ba người cùng nhìn về phía chị hai đang sống ở gian nhà phụ Nhìn thấy vậy, Đổng Kiến Thiết chợt nhớ ra, Hạ Tự Cường là bạn của Cố Lập Đông Mà ba mẹ của người này lại sống chung trong một khu nhà chung với chị hai nhà mình Làm sao mà trùng hợp thế Đổng Kiến Thiết không khỏi tức giận trong lòng, càng nhìn những người chắn trước cửa chị hai càng không vừa mắt Nghĩ thế, hắn lập tức bước tới, chắn trước mặt chị hai rồi cãi nhau với những người đó ——
“Lập Đông, anh nói xem chuyện này...”
Hà Ngọc Yến không ngờ rằng vợ chồng bọn họ thuận đường đưa Hạ Tự Cường về nhà lại gặp phải loại chuyện như thế này Buổi chiều sau khi bọn họ đón anh tư xong liền trực tiếp về nhà mẹ đẻ Hai đứa nhỏ đang ở nhà mẹ đẻ với mẹ cô Anh tư vừa về, đương nhiên rất náo nhiệt Cả nhà định ăn tối xong mới về Vì vậy, Cố Lập Đông gọi vợ cùng đi mua vịt quay về ăn thêm vào buổi tối [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Kết quả vừa ra khỏi nhà họ đã thấy Hạ Tự Cường đang lo lắng đợi xe buýt ở trạm xe buýt Sau khi gọi người lên xe hỏi thăm một chút mới biết mẹ hắn lại đến nhà máy làm loạn trong khi hắn đi làm, nói rằng Hạ Tự Cường bất hiếu, muốn lãnh đạo nhà máy quản lý hắn Hạ Tự Cường lo lắng về nhà, định thương lượng với mấy người anh trai Mỗi lần mẹ hắn làm loạn cũng đều bởi vì mấy người anh gây ra chuyện Hà Ngọc Yến vốn nghĩ lần này đưa Hạ Tự Cường trở về sẽ có một trận chiến căng thẳng Kết quả là có trận chiến ác liệt thật, nhưng không phải của nhà Hạ Tự Cường mà là của nhà họ Đỗ trong khu nhà Mà anh Đỗ, chính là anh rể của Đổng Kiến Thiết, chồng của Đổng Hồng Mai Người này trước đây còn đến khu nhà mình mượn bác gái Trịnh năm trăm nhân dân tệ để cứu người Lúc đó Hà Ngọc Yến nghe xong đã nhờ bác gái Phùng đến khuyên bảo Đáng tiếc người nhà này không nghe lời khuyên, mất trắng năm trăm nhân dân tệ Hơn nữa, còn nhiều lần gây sự với bọn họ Hà Ngọc Yến nghĩ rằng bị lừa tiền đã đủ khổ rồi, không ngờ lại xảy ra chuyện này Cô cũng từng chứng kiến nhiều chuyện đời Chồng giấu vợ bán nhà tổ tiên, người lại biến mất không tìm được Loại chuyện này, kết quả xấu khỏi cần nghĩ cũng biết ——
Quả nhiên, sự xuất hiện của Đổng Kiến Thiết không giải quyết được vấn đề Họ chỉ thấy người đến lấy từ túi ra một tờ giấy, đưa cho bác gái quản lý khu nhà chung nhìn Sợ bác gái không biết chữ, người này còn vô cùng chu đáo đọc nội dung trên giấy “Chứng nhận đăng ký đất nhà nước.. Tại.. diện tích tổng cộng.. thuộc sở hữu của...”
Những lời này tất cả mọi người đều nghe rõ ràng, đặc biệt là khi đọc đến chủ nhà không phải họ Đỗ, mọi người lập tức tin lời của người này Ngay lập tức, bác gái quản lý khu nhà hỏi: “Thằng Đỗ bán nhà cho ông khi nào?”
Người đó nói từng chữ: “Một tháng trước đã bán rồi Anh ta nói với tôi vợ ép anh ta phải bán nhà cho em vợ kết hôn Anh ta bất lực, chỉ có thể bán nhà tổ tiên truyền lại Tôi thấy anh ta tội nghiệp, còn cho thêm hai mươi tệ Nhà đã sang tên xong, tôi còn tốt bụng cho anh ta ở thêm một tháng Lúc đó anh ta còn cầu xin tôi cho bọn họ ở thêm một thời gian ngắn để bọn họ tìm chỗ chuyển đi...”
Nói đến đây, người đó còn rất ấm ức: “Tôi đã cho bọn họ ở thêm một tháng miễn phí vì nhìn thấy anh ta tội nghiệp Vì vậy, bây giờ bất kể các người nói gì, người nhà này nhất định phải dọn ra khỏi nhà cho tôi...”
Mọi người xung quanh nghe thấy “ồ” một tiếng nhìn về phía chị em Đổng Hồng Mai Đổng Hồng Mai là người luôn lo cho nhà mẹ đẻ, đến con chó giữ cửa ở sân bên cạnh cũng biết Người này sau khi gả cho anh Đỗ, mỗi ngày đều muốn mang ít đồ về nhà mẹ đẻ Ngày lễ ngày tết, cá thịt càng không thể thiếu chứ không cần phải nói, còn thường xuyên đón mẹ và anh em về nhà ăn uống Cảnh tượng đó khiến các bác gái có con trai âm thầm thề trong lòng nhất định không thể đồng ý cho con trai lấy một người vợ như thế về nhà Cũng khiến nhiều bác gái có con gái nảy ra ý định trong lòng, không ngừng dạy dỗ con gái nhà mình học theo cách làm của Đổng Hồng Mai Vì bộ dạng này của Đổng Hồng Mai, ba mẹ anh Đỗ không chịu nổi, mang cháu trai về nhà người thân ở Hải Thành Vì vậy, bình thường nhà này chỉ có hai vợ chồng anh Đỗ ở “Ôi, cuộc sống thằng Đỗ khổ quá, nhưng mà cũng không đến nỗi bán nhà tổ tiên đi chứ Nhà bán rồi, sau này ở đâu đây!”
“Không phải chứ Bán nhà tổ tiên á Chỉ có kẻ phá gia mới làm thế.”
“Sao các người không mắng hai chị em đối diện kia kìa Bọn họ mới không ra gì ấy...”
Mọi người xung quanh bàn tán sôi nổi, Hà Ngọc Yến nghe mà trợn mắt há mồm Trời mới biết, lúc trước cô còn cảm thấy người họ Đỗ này có vấn đề nhưng mà nghe những lời này, cô lại cảm thấy có một số chuyện không nói rõ được Bây giờ xem ra, lúc trước người này lừa năm trăm nhân dân tệ, bây giờ lại lén bán nhà, không chừng còn bán luôn cả công việc rồi Nhìn cách làm này của hắn, không giống người định tiếp tục sống cùng với Đổng Hồng Mai Nếu đúng thật là như vậy thì chuyện lớn rồi Lúc này Hà Ngọc Yến còn chưa biết chuyện mình liên tưởng lại là thật Anh Đỗ thực sự bỏ trốn nhưng bây giờ, cô vẫn chưa biết chuyện này Chẳng qua bây giờ cô chỉ đang nhìn Đổng Kiến Thiết và chị cãi nhau với hàng xóm trong khu nhà chung Ngược lại là người đến đòi nhà đã bị đẩy sang một bên Diễn biến này khiến người đó cảm thấy không hiểu nổi Khu nhà ồn ào như vậy, cuối cùng là người ở khu nhà chung bên cạnh mời người phụ trách khu phố đến, lúc này mới làm dịu cuộc tranh chấp xuống Hà Ngọc Yến nhìn đến đây, lại nhìn đồng hồ, cô liền hỏi Hạ Tự Cường có muốn tiếp tục ở lại chỗ này không Hạ Tự Cường lắc đầu, hắn cảm thấy hôm nay mẹ hắn không có thời gian nói chuyện với mình Chuyện nhà họ Đỗ rõ ràng đã hấp dẫn sự chú ý của bà hơn Vì vậy, hai vợ chồng lái xe đưa Hạ Tự Cường trở lại trung tâm thành phố Thuận đường cũng mua vịt quay về nhà mẹ đẻ Đương nhiên, đến nhà mẹ đẻ, Hà Ngọc Yến liền kể chuyện này với gia đình Mọi người đều nhất trí rằng chắc chắn người họ Đỗ kia đã bỏ trốn Quả nhiên, phỏng đoán của bọn họ được xác thực vào ngày hôm sau ——
Sáng sớm hôm sau, khu nhà chung vô cùng náo nhiệt Chuyện của Đổng Hồng Mai ngày hôm qua, trải qua một đêm đã lên men, sáng sớm hôm nay đã truyền đến khu nhà chung này Giọng nói hưng phấn của bác gái Chu vang lên trong sân: “Nghe nói chồng Đổng Hồng Mai đi công tác mấy ngày vẫn không trở lại Hôm qua có người đến đòi nhà, chuyện này mới vỡ lở ra.”
“Không thể nào Con rể bác gái Trịnh trông đàng hoàng thế mà Có phải có hiểu lầm gì không Đợi người đi công tác về, giải thích là rõ ngay.”
Bác gái Phùng không tin chuyện này nhưng bà ấy cũng không có thời gian tán gẫu với mọi người, chỉ để lại một câu như vậy rồi gánh rổ bánh bao, bánh màn thầu đi bán Theo sau là anh em nhà họ Tào khiêng cái TV màu lớn đi theo Hà Ngọc Yến mở cửa ra đúng lúc thấy cảnh này Mặc dù mỗi sáng đều thấy nhưng mỗi lần nhìn, cô lại cảm thán một lần, gian hàng hiện tại thật sự rất thú vị Thím Giang đứng dưới hành lang nhìn thấy Hà Ngọc Yến bước ra, lập tức tiến tới một cách bí ẩn: “Yến Tử Con nghe chưa Chồng Đổng Hồng Mai lén lút bán căn nhà mà không cho con bé biết Nhà này chắc gặp chuyện khẩn cấp gì rồi!”
Những lời này vừa mới nói xong, trong sân đã có người hỏi lại cùng một câu hỏi Ngay sau đó, bác gái Chu hừ lạnh: “Làm gì có chuyện gì khẩn cấp đâu Nghe người ta nói con rể của bà ta bán nhà để lo tiền cưới hỏi cho em vợ đấy Nghe thử xem, kinh khủng chưa Không cần đoán nữa, chắc chắn là bác gái Trịnh ép con rể đòi tiền Người ta không chịu nổi nên dứt khoát bán luôn căn nhà đi cho xong chuyện.”
Vừa nghe vậy, mấy bác gái cùng kêu lên “ồ” một tiếng Ngay sau đó có người còn không tin: “Không đúng Bán nhà rồi, sau này nó không cần chỗ ở à!”
Bác gái Chu giơ tay: “Ép người ta bán căn nhà tổ tiên để lại Các người cảm thấy người ta còn ngu như thế sao?”
Có người không hiểu ý của bác gái Chu, hỏi thẳng: “Vậy nó định làm gì?”
Bác gái Chu cười lạnh: “Chạy chứ làm gì nữa!”
“Ồ...”
Những người đàn ông lớn tuổi ra sân rửa mặt cũng không thể không dừng bước khi nghe thấy câu đó “Này, bác gái Chu Bà có chứng cứ không Sao lại nói người ta bỏ chạy Không cần công việc à Không cần gia đình nữa à?”
Ông Tào là người tốt bụng, nghe vậy không thể không phản bác một câu “Còn nữa, gia đình nhà Hồng Mai cũng ở trong khu này Bà nói chuyện cũng phải tích đức chứ...”
Ông Tào còn chưa nói xong đã thấy bác gái Trịnh mở toang cửa nhà ra, như một tia chớp lao thẳng tới phía bác gái Chu, giơ móng tay sắc nhọn định cào vào mặt bác gái Chu “Ôi, trước đây hai người này chỉ cãi nhau, sao giờ lại đánh nhau rồi...”
Thím Giang vừa nói vừa vội vàng chạy tới can ngăn Hà Ngọc Yến biết nguyên nhân trước đây bác gái Chu và bà Trịnh cãi nhau, là vì đồ đạc mà Thái Chiêu Đệ nhờ bọn họ mang về Cái túi đồ đó được Cố Lập Đông đưa đến tận tay cho Hồ Văn Lý Đồng thời, Cố Lập Đông còn nói với Hồ Văn Lý về tình hình hiện tại của Thái Chiêu Đệ và việc sau này sẽ gửi đồ về đúng hạn Hồ Văn Lý nghe xong thì im lặng một lúc lâu, sau đó hắn mỉm cười cảm ơn rồi nói sau này làm phiền Cố Lập Đông giúp đỡ Cố Lập Đông về nhà kể lại vẻ mặt của Hồ Văn Lý lúc đó, Hà Ngọc Yến cũng cảm thấy người đàn ông này rất khổ Tất nhiên, người khổ lúc này là gia đình nhà Đổng Hồng Mai Hai người đánh nhau cuối cùng cũng bị kéo ra Bác gái Trịnh vẫn cố gắng giằng co muốn cào bác gái Chu thêm một cái nữa Sau đó bác gái Chu trực tiếp hét lên: “Bà có bản lĩnh tìm tôi gây rắc rối thì không bằng nhanh chóng đến đơn vị chỗ con rể bà làm việc hỏi một chút đi Nói không chừng người ta đã sớm chạy rồi, công việc cũng bán rồi ấy chứ.”
Bác gái Chu vẫn nhớ con dâu bà ta, Thái Chiêu Đệ năm xưa đã lén lút bỏ trốn trong đêm Có một số người khi đã hạ quyết tâm thì sẽ không màng tới sự sống chết của người bên cạnh và con cái Cả khu này không ai tỉnh táo bằng bác gái Chu Bác gái Trịnh nghe xong mới nhớ đến những chuyện mà con trai lớn nhắc đến hôm qua Vì vậy bà ta quát lớn kêu người đang giữ bà ta thả ra Ngay sau đó bà ta xông vào nhà, vội vàng gọi con trai lớn dậy, cả nhà vội vàng thay quần áo chạy đến chỗ làm của Đỗ Lý Toàn bộ quá trình chưa đến mười phút Hà Ngọc Yến đứng đó ngơ ngác nhìn Lúc này, mọi người trong sân mới phản ứng lại “Ôi, đã tám giờ rồi Nhanh lên, trễ giờ rồi!”
Vì trận đánh vừa rồi, nhiều người phải đi làm quên mất giờ Có người hét lên trễ giờ, mọi người mới vội vàng chạy ra ngoài Hà Ngọc Yến nhìn thấy vậy, khóe miệng giật giật, cô nhìn về phía người đàn ông đang ăn mì bên cạnh: “Anh cũng trễ giờ rồi đó anh yêu.”
Cố Lập Đông nhún vai: “Không sao, thỉnh thoảng tới trễ một lần cũng không sao...”