Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 330: Bốc thăm trúng thưởng





“Người đông quá, mẹ còn muốn vào mua ít đồ sau đó dẫn bọn trẻ tham gia rút thăm trúng thưởng đó!”
Mẹ Hà dẫn theo năm đứa trẻ bước tới
Có con của anh hai, anh ba và hai đứa con nhà cô
Năm đứa trẻ như được lên dây cót, nhảy nhót không ngừng, muốn xem tình hình bên trong siêu thị nhưng mà khách hàng bên trong quá đông, chúng không thể chen vào
“Bây giờ đông người, trẻ con vào không tiện
Chắc lát nữa sẽ ít người hơn thôi mẹ.”
“Cô út, chúng con cũng muốn rút thưởng cái TV đó.”
Hà Ngọc Yến vừa nói xong đã bị Bảo Thanh nhà anh hai, Bảo Châu, Bảo Linh nhà anh ba kéo tay nũng nịu
Viên Viên và Đan Đan còn ôm chân ba, la hét đòi tham gia rút thăm
Hà Ngọc Yến bị bọn trẻ làm cho bật cười, nhưng rút thăm này cũng phải theo quy định
Cô không thể vì nhà mình là chủ cửa hàng mà làm ra loại chuyện này
Đúng lúc này, Cố Quảng Thịnh cũng dẫn già trẻ nhà họ Cố từ phía khác chen vào
“Ôi trời, đông người thật
Vừa nãy chúng ta đứng bên kia, tính mở cửa là vào xem siêu thị ngay, kết quả bị người ta chen lấn đẩy ra xa.”
Cố Minh Hà vừa nói, sau khi nhìn thấy mẹ Hà thì vui vẻ chào hỏi sui gia
Viên Viên và Đan Đan thấy ông bà nội đến, ngoan ngoãn chào người lớn
Sau đó chúng lập tức kéo các anh chị họ bên nhà họ Hà đi về phía các anh chị họ bên nhà họ Cố
Ngay lập tức, lũ trẻ hai nhà tụ tập nói chuyện với nhau
Hà Ngọc Yến thấy những đứa nhỏ tuổi tác khác nhau mà lại nói chuyện được với nhau, cảm thấy rất thú vị
Cố Học Phương là chị hai, đã đến bên Hà Ngọc Yến nói: “Chị đã sớm nghe nói các em muốn mở siêu thị tự do
Hôm nay cuối cùng cũng khai trương rồi
Chỉ là đông người quá, chị và anh rể không muốn chen chúc với người ta, sợ làm phiền việc buôn bán của các em.”
“Chị hai, cái này có gì đâu
Đợi lát nữa ít người
Hai nhà chúng ta cùng vào tham gia náo nhiệt.”
Lúc này Cố Minh Lý nói: “Nhìn từ bên ngoài, các kệ hàng bên trong trông cũng ra dáng của siêu thị tự do rồi.”
Là người trở về từ nước ngoài, Cố Minh Lý hiểu khái niệm siêu thị tự do hơn bất kỳ ai ở đây, tất nhiên ông có thể nhìn ra được hình thức của siêu thị tự do này
“Chờ lát nữa cậu cũng sẽ ủng hộ cho các con, trải nghiệm siêu thị tự do này một chút...”
Mọi người đang nói chuyện thì thấy một bác gái ôm một túi lưới đi từ siêu thị ra
Trong tay đối phương cầm một tờ hóa đơn viết tay, đang vui vẻ tiến về phía bàn rút thăm
Lúc này đã phát minh ra máy thu ngân chuyên dụng cho siêu thị nhưng mà loại máy này không chỉ phải nhập khẩu từ nước ngoài vào mà giá còn đắt đỏ
Đây là một trong những điều mà Hà Ngọc Yến cảm thấy khó khăn nhất
Máy thu ngân ở siêu thị hiện đại tích hợp với hệ thống quản lý kho hàng, xuất nhập kho, tài chính… Toàn bộ đều có quy củ
Trong thời đại không có cách nào mua được máy thu ngân, hầu hết đều phải dựa vào sức người để bù đắp
Vì để tăng tốc độ thu ngân, Hà Ngọc Yến đã đề xuất in một loạt hóa đơn bán thành phẩm
Đơn giản là hóa đơn này giống như hóa đơn mua sắm siêu thị ở hiện đại
Trên đó in tên các mặt hàng khác nhau, chỉ để trống số lượng, đơn giá, vị trí tổng giá
Hóa đơn này được đưa đến quầy thu ngân
Mỗi một khách hàng đến thanh toán đều điền vào các ô trống trên hóa đơn dựa theo các món hàng mua thực tế
Nghe thế này có vẻ khá phức tạp, hơn nữa còn tốn công sức, nhưng về lâu dài thì có lợi
Còn nữa, đừng xem thường hiệu suất làm việc của người dân trong giai đoạn này
Bên quầy thu ngân đều đã sắp xếp hai bác gái tính toán vô cùng giỏi
Nghe nói các bác đều từng học ở trường học kiểu cũ
Dù sao, Hà Ngọc Yến đã thấy bọn họ gõ bàn tính nhanh như chớp, cảm thấy rất khâm phục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có sự sắp xếp như vậy, bên thu ngân đã ổn thỏa
Tất nhiên, hôm nay là ngày khai trương đầu tiên, lượng người đông nghịt
Anh hai nhà cô, thân là một trong những chủ siêu thị đã chạy đến quầy thu ngân để giúp đỡ
Còn anh La và Hạ Tự Cường thì đang giúp đỡ ở khu vực quay số trúng thưởng
Còn Lâu Giải Phóng đã sớm vào siêu thị để tuần tra
Thấy vậy, Hà Ngọc Yến đẩy chồng mình một cái: “Người thân bên này để em đón tiếp cho, anh vào trong giúp đỡ một chút đi.”
Cố Lập Đông nhìn khung cảnh vui vẻ của mọi người, nhẹ gật đầu
Bên đó, mẹ Hà đã cùng với Cố Minh Hà dẫn theo bọn trẻ, hướng về khu vực quay số trúng thưởng
Những người khác cũng đi theo xem náo nhiệt
Chỉ còn lại anh tư nhà họ Hà và ba Hà, Cố Quảng Thịnh và anh hai nhà họ Cố
Hà Ngọc Yến cũng trò chuyện với bọn họ vài câu, cộng thêm anh tư là người rất biết cách xử lý tình huống
Trong một thời gian ngắn, dù chỉ đứng ở cửa siêu thị, bọn họ cũng có thể nói về rất nhiều chuyện
Đúng lúc này, loa phát thanh vang lên một bản nhạc vui vẻ
Ngay sau đó, Hà Ngọc Yến nghe thấy anh La cầm loa hô lớn: “Trúng thưởng rồi
Trúng thưởng rồi
Giải năm, một cục xà phòng.”
Giải thưởng này vừa được công bố, rất nhiều người còn đang do dự cuối cùng không nhịn được tiến về cửa siêu thị
Những người này đa số là những người bình thường thích so sánh giá cả khi mua sắm, bọn họ đang đợi
Siêu thị tự do mới mở này trông rất mới lạ, bọn họ lo lắng giá cả bên trong sẽ quá đắt
Bọn họ đều đứng đây xem thử
Tuy nhiên, khi một bác gái vừa ra ngoài, bà đã lập tức bị kéo lại để hỏi giá đồ bên trong
Khi những người này biết được giá bên trong chỉ đắt hơn một chút so với giá bán buôn
Hơn nữa, mua đủ năm tệ sẽ được một lần quay số trúng thưởng
Quay số này không phải là giả
Trong chớp mắt, bọn họ không còn do dự nữa, đám người lao vào cửa siêu thị như ong vỡ tổ
Ngay sau đó, Hà Ngọc Yến nghe thấy tiếng chồng mình ở cửa đang giúp duy trì trật tự
Những khách hàng vào trước đó đã lần lượt ra ngoài để quay số trúng thưởng
Bản nhạc từ loa phát thanh không ngừng vang lên
Ngay cả khi chỉ trúng một hộp diêm cũng có thể thấy người quay số cười thấy răng không thấy mắt
Hà Ngọc Yến cũng bị ảnh hưởng bởi bầu không khí vui vẻ nơi này, cũng cười theo không ngừng
Tuy nhiên, sau một giờ trôi qua, nhiều giải thưởng nhỏ đã có người trúng, chỉ là những giải thưởng lớn vẫn chưa ai trúng
Lúc này, những người đã mua đồ và quay lại xem náo nhiệt không thể không đặt câu hỏi: “Sao chẳng có giải thưởng lớn nào được trao?”
Hà Ngọc Yến đứng ở phía trước khi lễ khai mạc diễn ra
Những người này biết cô là một trong những chủ nhân của siêu thị nên bọn họ cùng gọi cô
Anh La ở gần đó giúp đổi thưởng, nghe thấy vậy không nhịn được muốn giải thích
Tuy nhiên, Hà Ngọc Yến tiến lên cầm lấy loa nói: “Trúng hay không trúng là vấn đề xác suất
Không thể đảm bảo mọi người đều có thể có giải
Nhưng mà siêu thị tự do Gia Huệ của chúng tôi có thể đảm bảo rằng tất cả các giải thưởng trên bàn lớn này sẽ được trao trong ba ngày khai trương, để cho mọi người quay số lấy thưởng.”
Sau khi nói xong, Hà Ngọc Yến liền đọc khẩu hiệu quảng cáo: “Nào nào nào, đi qua không thể bỏ lỡ, mua càng nhiều quay càng nhiều, giải thưởng không trống, chỉ cần quay số là có giải...”
“Ha ha, Yến Tử, cậu đọc khẩu hiệu quảng cáo cũng thật là lưu loát.”
Hà Ngọc Yến nghe thấy giọng nói quen thuộc, quay đầu nhìn lại
Trời ạ, hóa ra là Hứa Linh và anh trai cô ấy, Hứa Phát
“Các cậu đến đây lúc nào thế?” Hà Ngọc Yến trả lại loa cho anh La, bước đến trước mặt anh em nhà Hứa và hỏi
“Không phải sắp khai giảng rồi sao
Hơn nữa đúng lúc anh trai tớ cũng có việc đến Bắc Thành
Tớ liền đi cùng anh ấy.”
Hứa Linh vừa nói vừa tỏ vẻ hứng thú nhìn về phía khu vực quay số trúng thưởng
Nhìn cô ấy như thể muốn tham gia quay số
Hứa Phát thấy bộ dạng này của em gái, cười lên tiếng chào hỏi Hà Ngọc Yến rồi sau đó đi về phía cửa siêu thị tìm Cố Lập Đông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hà Ngọc Yến không quan tâm đến đối phương, cô đứng bên cạnh Hứa Linh, cùng cô ấy xem người quay số
Người quay số không ai khác, chính là hàng xóm Trình Mạt Lỵ trong khu nhà chung
Hà Ngọc Yến và Trình Mạt Lỵ không có giao tình
Khi thấy đối phương lên quay số, ban đầu Hà Ngọc Yến không để ý lắm
Kết quả là đối phương trúng một chiếc radio
Mặc dù không phải là chiếc TV giải nhất nhưng mà một chiếc radio cũng đáng giá hàng chục tệ
Bỏ ra năm tệ để trúng một chiếc radio hàng chục tệ, mọi người rầm rộ
Nhiều người không định mua đồ hoặc đã mua rồi, thấy có người thật sự trúng được chiếc radio, ai nấy đều nóng lòng, sợ chậm một bước sẽ để mất giải thưởng lớn
Hứa Linh thấy vậy, không thể không cảm thán: “Ý tưởng quay số trúng thưởng thật không tồi.”
Hoàn toàn khơi dậy hứng thú mua sắm của mọi người
Nhìn dáng vẻ bọn họ như thể tiền trong túi không phải là tiền vậy
Khi càng nhiều người mua sắm, càng nhiều giải thưởng được trao
Ngoài radio, sau đó lại có người trúng một chiếc quạt điện
Hà Ngọc Yến thấy tình hình này, biết rằng doanh thu hôm nay sẽ không ít
Bỏ lại khu vực quay số náo nhiệt, Hà Ngọc Yến quay lại nhìn siêu thị
Thấy vẫn còn nhiều người, cô định đi tìm hai đứa con
Cô nhìn Hứa Linh, định hỏi cô ấy có muốn đi cùng không
Kết quả là nhìn thấy Tôn Tiểu Nhu đang di chuyển khó khăn trên phố
Hà Ngọc Yến nhìn động tác di chuyển của cô ta, có vẻ như đang đi về phía cuối phố
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điều này làm Hà Ngọc Yến nhớ đến những lời cô nghe được lần trước khi gặp đối phương
Chẳng lẽ, cô ta đã mua được cửa hàng trên con phố này ư
Lúc này, Hứa Linh cũng nhìn thấy Tôn Tiểu Nhu
Chuyện xảy ra ở Hồng Kông, Hứa Linh vẫn còn nhớ như in
Những hành động nhỏ của Tôn Tiểu Nhu lúc đó cuối cùng lại bị Hà Ngọc Yến phản đòn
Mỗi lần nghĩ đến Hứa Linh cô ấy đều thấy hả hê
Không ngờ đối phương lại xuất hiện ở đây
Cô ấy không thể không hỏi: “Yến Tử, Tôn Tiểu Nhu đã trở về từ Hồng Kông rồi à!”
Hứa Linh đã nghe Hà Ngọc Yến kể về thân thế của Tôn Tiểu Nhu
Lúc này thấy cô ta không ở lại Hồng Kông với người thân thì thấy nghi ngờ
Hà Ngọc Yến gật đầu: “Đã trở về từ lâu rồi
Tớ nghĩ cô ta định mua cửa hàng trên con phố này.”
Hứa Linh ngạc nhiên: “Là mua cho nhà họ Tôn sao?”
“Chắc vậy.” Mặc dù không nói rõ nhưng Hà Ngọc Yến cảm thấy chắc là do nhà họ Tôn chỉ đạo
Nếu không chắc chắn Tôn Tiểu Nhu sẽ không có nhiều tiền như vậy
“Không ngờ bọn họ cũng muốn mở cửa hàng ở Bắc Thành.” Lúc Hứa Linh nói lời này, vẻ mặt rất nghiêm túc
Hà Ngọc Yến lập tức nhận ra có điều gì đó không đúng: “Có chuyện gì xảy ra sao?”
Hứa Linh lắc đầu: “Sau triển lãm trang sức, cửa hàng trang sức nhà họ Tôn đã cử người xem xét những cửa hàng ở thành phố Quảng.”
Hiện tại cửa hàng tư nhân rất ít, cho dù có thì trên danh nghĩa vẫn trực thuộc đơn vị nhà nước
Những cửa hàng này đa số được mở phân tán, không hình thành hiệu ứng tập trung như sau này
Giống như các cửa hàng đồ ăn nhanh như KFC, McDonald's, Pizza Hut trong tương lai, hoặc các cửa hàng trang sức XX trong tương lai, những cửa hàng cùng loại này thường mở gần nhau
Nghe theo ý của Hứa Linh, cửa hàng trang sức nhà họ Tôn này có lẽ cũng mở gần cửa hàng nhà bọn họ
Quả nhiên, Hứa Linh đã lên tiếng: “Nhà họ Hứa chúng tớ có chút danh tiếng trong ngành chạm khắc trang sức ở thành phố Quảng
Chúng tớ chủ yếu làm chạm khắc châu báu, trang sức quý giá và các sản phẩm trang sức thủ công
Cửa hàng chúng tớ mở sẽ nhận đơn đặt hàng chạm khắc và cũng bán thành phẩm
Nhưng bởi vì một số lý do, nhà tớ chỉ mở một cửa hàng ở thành phố Quảng
Mà người nhà họ Tôn lại tìm địa điểm mở cửa hàng gần cửa hàng của chúng tớ.”
Việc này nếu ở thời sau cũng khiến người ta khó chịu chứ đừng nói đến thời buổi này, khi mà chỗ mở cửa hàng còn rất nhiều
Hành động này không khác gì khiêu chiến cả
===
TÊN TRUYỆN:  LÀM CHA VAI ÁC KHI TUỔI CÒN TRẺ
TÁC GIẢ: Nguyên Nguyệt Nguyệt Bán
EDITOR: [TYT] - Đảo Cá Mập
THỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Xuyên sách, Làm ruộng, Nhẹ nhàng, Thị giác nam chủ, Sinh hoạt bình dân, Nuôi con, Niên đại văn
Văn án:
Tần Phong là một tay phú nhị đại ăn chơi, bỗng dưng chết vì uống rượu, sau đó xuyên đến thập niên sáu mươi nghèo khổ không có đồ ăn không có thức uống, chỉ có thể cố gắng đọc sách để thay đổi cuộc đời. 
Vất vả lắm mới thi đậu đại học, ngày tháng hạnh phúc chuẩn bị đạt đến tay thì anh phát hiện thật ra mình đã xuyên vào một cuốn sách có tên là 《Luật sư thủ tịch》. 
Điều đáng mừng là trong sách không có ai tên Tần Phong nhưng bất hạnh rằng bốn đứa con trai không cha không mẹ mà anh nhận nuôi là vai ác của cuốn sách này
 Vai ác thứ nhất là lão đại giới thương nghiệp, bị nam chính đưa vào ngục giam mọt gông trong đó
 Vai ác số hai là quân nhân, cuối cùng vì trụy nhai mà chết. 
Vai ác số ba là ảnh đế nổi tiếng bị nam chính đưa vào bệnh viện tâm thần. 
Vai ác số bốn vì báo thù cho các anh trai của mình nhưng bị người ta tính kế một cách quá thông minh sau đó mất đi tính mạng. 
Tần Phong không bình tĩnh được, muốn đưa bọn họ tới cô nhi viện
Nhưng đến khi nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của đứa bé khác đứng trước cổng đó Tần Phong cảm thấy không đành lòng
Cuối cùng quyết định nuôi hết
Đã nuôi bốn đứa rồi nuôi thêm một đứa nữa thì sao chứ? 
** 
Gần đây Tần Phong phát hiện ra lão ngũ không được bình thường, ai đối nghịch với cậu bé thì sẽ gặp xui xẻo
Bốn đứa vai ác đều giống với nam chính, hình như nhân vật nam chính đã biến mất…. 
PS: Không thích xin bỏ qua, có nữ chính đến cuối mới xuất hiện
Tag: Xuyên qua thời không, làm ruộng, niên đại văn 
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tần Phong | Vai phụ: Mấy đứa con trai | Cái khác: Nuôi con, chuyện nhà, thập niên 80 
Một câu tóm tắt: Mỗi người trong nhà tôi đều là lão đại 
Lập ý: Phụ tử từ hiếu
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.