Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 332: Oan gia




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Hà Ngọc Yến thấy các bác gái hào hứng bàn luận về chuyện trúng thưởng, vội vàng lấy nước rồi vào trong nhà rửa mặt thay quần áo
Nhân lúc chồng còn chưa tỉnh lại, cô cầm tiền đi ra đầu hẻm mua bánh bao
“Bác gái Phùng, cho cháu hai mươi cái bánh bao thịt, hai mươi cái màn thầu.”
Bác gái Phùng nghe thấy liền giật mình: “Ôi trời, cần nhiều như thế sao!”
Hà Ngọc Yến gật đầu: “Vâng ạ, vợ chồng chúng cháu ăn, cũng thuận tay mua một ít đem tới siêu thị, cho mấy anh chàng độc thân kia ăn.”
Nghe vậy, bác gái Phùng không nhịn được bật cười
Tất nhiên, tay chân bà cũng rất nhanh nhẹn, bỏ hết bánh bao và màn thầu vào một cái túi vải sạch
Hà Ngọc Yến thấy thế, cười nói buổi tối sẽ mang túi vải về lại
Cô vừa mới chuẩn bị xách đồ về nhà lại nhìn thấy Đổng Hồng Mai xách giỏ từ hẻm đi ra
Chuyện Đổng Hồng Mai chuyển vào khu nhà chung ngày hôm qua, Hà Ngọc Yến có biết
Nhưng mà siêu thị đang khai trương, cô thật sự không có thời gian để tiếp xúc với người này
Đổng Hồng Mai thấy cô còn trừng mắt nhìn cô một cái, sau đó liền nhanh chân rời đi
“Đừng để ý đến nó, nó vẫn không cam tâm đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngày hôm qua chuyển vào đã la hét ầm ĩ đòi đi Hải Thành tìm người nhà chồng tính sổ.”
Có lòng như vậy cũng tốt, nhưng tiếc là người nhà họ Đỗ thật sự đã ra nước ngoài rồi
Con gái của ông Lâm trong khu nhà chung làm việc ở nhà máy in tại Hải Thành
Vì để xác nhận chuyện này, ông Lâm còn gọi điện cho con gái
Đối phương tự mình đi hỏi qua, còn đến tìm văn phòng khu phố xác nhận lại, chắc chắn cả nhà này đã ra nước ngoài
Thế nên, dáng vẻ này của Đổng Hồng Mai khiến cho một số người cảm thấy cô ta đáng thương
Nhưng bác gái Phùng lại cảm thấy trong chuyện này, người ngoài như bọn họ chắc chắn không biết rõ nhiều chuyện
Hà Ngọc Yến nghe ra ý của bác gái Phùng, gật đầu xách túi bánh bao và màn thầu về nhà
Chờ đến lúc vào nhà đặt đồ vào gian nhà chính xong, cô chạy vào trong phòng gọi chồng dậy
Đợi hai vợ chồng ăn sáng xong ra ngoài cũng mới hơn bảy giờ sáng
Nhưng mà vừa ra ngoài, bọn họ lại đụng phải Đổng Kiến Thiết cũng đang ra ngoài
Hà Ngọc Yến thầm nghĩ rốt cuộc hôm nay là ngày gì vậy, sao ra ngoài không phải gặp Đổng Hồng Mai thì là gặp Đổng Kiến Thiết
Nhưng ngay sau đó, cô lại thấy Đổng Kiến Thiết ngẩng cao đầu nhìn bọn họ
Với chiều cao của Hà Ngọc Yến nhìn sang, vừa vặn nhìn thấy hai lỗ mũi lớn đen sì của đối phương. 
Hà Ngọc Yến: “…”
Cho đến khi lên xe của mình, sau khi xe khởi động rời đi
Người Hà Ngọc Yến vẫn còn ngơ ngác
Không phải chứ, từ khi nào Đổng Kiến Thiết lại biến thành dáng vẻ kiêu ngạo hống hách như vậy
Trên xe, Cố Lập Đông nhìn ra sự khác thường của vợ, buồn cười nói: “Người này càng ngày càng không hiểu chuyện
Cái bộ dạng hôm nay của cậu ta, không biết lại có mưu đồ gì.”
Hà Ngọc Yến nghĩ lại những trò khôn lỏi của Đổng Kiến Thiết từ sau khi cô xuyên không đến, gật đầu không nói nên lời
——
Về phía siêu thị, mọi việc lại rất suôn sẻ
Lâu Giải Phóng ở gần đó, sáng sớm đã cùng Hạ Tự Cường đến mở cửa, nhân viên cũng lần lượt đến chỗ làm theo yêu cầu
Để chuẩn bị cho ba ngày khai trương, mấy người đối tác đang làm việc trong nhà máy cũng đều xin nghỉ đến giúp, trừ anh La, chủ yếu là vì anh ấy là người giết mổ, lò mổ lại bận rộn, mấy việc yêu cầu kỹ thuật như vậy trong chốc lát không thể thiếu người được
Thế nên Anh La chỉ có thể đến giúp ngày hôm qua thôi
Tuy nhiên, chị Hoàng vợ anh La hôm nay lại đến giúp
Hà Ngọc Yến qua chào hỏi vài câu với đối phương thì thấy anh ba dẫn chị dâu đến
“Chị dâu, chị đến thì Bảo Châu, Bảo Linh ai chăm sóc đây?”
Hôm nay ba nghỉ giúp đỡ ở đây, nói là buổi chiều nếu ở đây ít người thì sẽ dẫn bọn trẻ tới chơi
Hôm qua là ngày nghỉ cuối tuần, hôm nay là ngày làm việc, nhưng mà cũng không ngăn cản được mọi người muốn tham gia rút thăm
Thế nên, chỉ trong buổi sáng, nhạc mừng trúng thưởng không lúc nào ngừng vang lên
Hôm nay Hà Ngọc Yến giúp ở khu vực rút thăm, bận đến mức cô không có thời gian uống nước
Buồn cười nhất là rất nhiều người đến rút thăm hôm nay cô đã gặp hôm qua rồi
Mọi người cứ bận rộn như vậy đến hơn một giờ chiều mới nghỉ
Lúc này mọi người mới có thời gian ăn cơm
Cố Lập Đông ăn xong lập tức lái xe đến nhà máy xử lý công việc
Còn Hà Ngọc Yến cũng đi ăn ở quán ăn
Sau khi ăn xong, thấy tạm thời vẫn ít người thì cô bước tới tiệm chụp ảnh Quốc Doanh phía trước
Hôm qua khai trương là một ngày rất đáng nhớ, ảnh khai trương Hà Ngọc Yến đã bỏ ra số tiền lớn, mời một thợ chụp ảnh đến chụp nhiều ảnh
“Ông Phó, hai ngày này nếu TV được ai rút trúng, làm phiền ông đến chụp cho cháu vài tấm ảnh.”
Ông Phó chụp ảnh vừa nghe xong thì vui vẻ gật đầu
Con phố này đã nhiều năm không náo nhiệt như vậy
Khi ông Phó còn học việc, con phố này đã nhộn nhịp nhiều năm
Sau đó chiến tranh xảy ra, dù con phố này mở ra mấy đơn vị quốc doanh nhưng cũng không có chuyện gì náo nhiệt như bây giờ
Hà Ngọc Yến rất thích nghe những câu chuyện này, thấy siêu thị không nhiều người, cô liền ngồi xuống nghe ông kể chuyện
Nhưng nghe chưa được bao lâu, cô lại thấy Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiểu Nhu đi qua cửa
Dường như hai người này đang thảo luận kịch liệt cái gì đó, Hà Ngọc Yến nghe được những từ như “tiền thuê nhà”, “mua lại”
“Đôi bạn trẻ đó à
Ha ha.”
Ông Phó nhìn biểu cảm của Hà Ngọc Yến, chậm rãi nói: “Hai người trẻ vừa mới đi qua ấy
Dạo gần đây họ luôn quanh quẩn trên con phố này, vào không ít cửa hàng hỏi han đủ thứ.”
Hà Ngọc Yến nghe thấy, cảm thấy hứng thú hỏi: “Ông, bọn họ cũng tới hỏi chỗ này của ông sao?”
Ông Phó gật đầu: “Sao lại không hỏi, chỗ này của ông nhỏ dù gọi là tiệm ảnh Quốc Doanh nhưng bên trong chỉ có ông và hai học trò đi theo học việc
Trước đây cũng đã có lãnh đạo nói muốn đóng cửa tiệm ảnh nhỏ này của bọn ông.”
Hà Ngọc Yến đã từng xem qua ảnh ông Phó chụp nên mới mời ông ấy giúp chụp ảnh cho lễ khai trương
Đừng thấy tiệm ảnh Quốc Doanh này cũ kỹ, ông Phó có vẻ lớn tuổi nhưng mà góc chụp của ông ấy vô cùng độc đáo
Những bức ảnh đen trắng được ông ấy chụp mang lại cho người ta cảm giác trở về lịch sử
Dù sao, Hà Ngọc Yến rất thích cách đối phương chụp ảnh
“Nếu như lãnh đạo phía trên thực sự muốn đóng cửa, không bằng ông dứt khoát mua lại tiệm ảnh này đi
Bình thường ông mang máy ảnh đi chụp hình cho du khách ở các cung điện, vườn thượng uyển.”
Hà Ngọc Yến vốn định nói thêm vài câu nhưng khi nhìn thấy Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiểu Nhu đi qua cửa tiệm ảnh rồi quay lại hướng về phía siêu thị, cô lập tức chào ông Phó rồi bước ra ngoài
Quả nhiên, lần này Tôn Tiểu Nhu và Đổng Kiến Thiết dường như có mắt nhìn, trực tiếp đi thẳng vào cửa hàng trống bên phải tiệm ảnh
Mà cửa hàng trống này bên phải là siêu thị của họ, sau đó lần lượt là quán ăn và cửa hàng quần áo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dãy cửa hàng này, ngoại trừ siêu thị, quán ăn và cửa hàng quần áo thuộc quyền sở hữu tư nhân thì những cửa hàng khác đều thuộc công ty cung ứng
Công ty cung ứng là một công ty Quốc Doanh vô cùng lớn, hầu như tất cả các đơn vị liên quan đến cung cầu đều trực thuộc công ty Quốc Doanh lớn này
Chẳng hạn như trạm phế phẩm Hà Ngọc Yến nhận thầu, cửa hàng bách hóa, hợp tác xã cung ứng, các cửa hàng thức ăn, cửa hàng thu mua, cửa hàng thịt, cửa hàng thực phẩm phụ,…
Cửa hàng trống bên cạnh siêu thị này trước đây lúc bọn họ muốn mở siêu thị đã từng liên hệ với công ty cung ứng nhưng công ty cung ứng rất lớn mạnh, không bán tài sản đơn vị
Hà Ngọc Yến còn cảm thấy cửa hàng này có lẽ phải chờ đến những năm chín mươi mới có thể bán ra
Không ngờ hôm nay Tôn Tiểu Nhu lại đưa Đổng Kiến Thiết đi thẳng vào
Cô bước nhanh về phía trước thì thấy cửa gỗ mộc mạc của cửa hàng đó đã mở ra
Có một người đàn ông trung niên lạ mặt đang dẫn Tôn Tiểu Nhu và Đổng Kiến Thiết đi tham quan khắp nơi
Cửa hàng này so với siêu thị của bọn họ có diện tích nhỏ hơn nhiều
Có lẽ còn chưa đầy tám mươi mét vuông
Nếu Tôn Tiểu Nhu mua về để mở cửa hàng trang sức, diện tích như này cũng đủ
Nhưng mà Hà Ngọc Yến thực sự không muốn có những người như vậy làm hàng xóm
Với tốc độ phát triển kinh tế hiện tại, có lẽ siêu thị sẽ mở ở đây một khoảng thời gian dài
Cho dù họ muốn mở chi nhánh cũng không thể mở trong trung tâm thành phố được
Mà người nhà họ Tôn không phải người tử tế, nếu thật sự làm hàng xóm với bọn họ thật quá khó chịu
Nhưng mà Hà Ngọc Yến cũng không đến nói gì, cô quay lại siêu thị, vào phòng làm việc nhỏ ở bên trong, trực tiếp tìm Lâu Giải Phóng
Hiện tại Lâu Giải Phóng phụ trách tất cả các hoạt động kinh doanh bên ngoài
Các gian hàng nhỏ bên ga tàu đã hoàn toàn ổn định
Công việc quan trọng trước mắt là siêu thị
“Giải Phóng, trước đây không phải anh đã liên hệ với công ty cung ứng, bọn họ nói sẽ không bán cửa hàng trống bên trái siêu thị ra sao?”
Lâu Giải Phóng gật đầu, từ lúc ăn trưa đến giờ anh ấy vẫn ở trong phòng làm việc, thực sự không biết ngoài kia có chuyện gì xảy ra
Hà Ngọc Yến kể chuyện Tôn Tiểu Nhu muốn mua cửa hàng cho anh ấy nghe
“Loại người như nhà cô ta, nếu thực sự mà làm hàng xóm với bọn họ thì e là cuộc sống sau này ngày nào cũng có chuyện phiền phức
Không phải anh quen biết người của công ty cung ứng sao
Thử tìm bọn họ xem có thể giúp đỡ không
Nếu thực sự muốn bán cửa hàng kia, chúng ta có thể mua, hoặc là xem liệu bên nhà họ Hứa có cần hay không...”
Nếu như chỗ Lâu Giải Phóng không tìm được mối quan hệ lớn, Hà Ngọc Yến đang định đến trạm phế phẩm nhờ ông Khang giúp đỡ
***
Bên cạnh, Tôn Tiểu Nhu xem cửa hàng xong thì rất hài lòng
Mặc dù có hơi nhỏ nhưng vị trí địa lý thuận lợi, tốt hơn nhiều so với cửa hàng cuối phố trước đó cô ta tìm
“Kiến Thiết, hôm nay may mà nhờ có anh đi cùng giúp đỡ em, nếu không thì khó mà mua được cửa hàng tốt như vậy.”
Lâu rồi Đổng Kiến Thiết không được Tôn Tiểu Nhu khen ngợi, nghe thấy thế, hắn ta cười đắc ý
Chạng vạng tối ngày hôm qua, Tôn Tiểu Nhu đến khu nhà chung tìm hắn ta, nhờ hắn giúp đỡ một việc, hơn nữa việc này cũng không khó
Đối phương muốn liên hệ với bộ phận hậu cần của công ty cung ứng
Việc này Đổng Kiến Thiết có kinh nghiệm
Bởi vì khi hắn làm con rể của Lâm Đông, hắn thường xuyên thay Lâm Đông liên hệ với phó giám đốc bộ phận hậu cần của công ty cung ứng
Lần này bọn họ tìm đến đối phương chính là để mua cửa hàng này
Công ty cung ứng không bán tài sản của mình, nhưng mà cũng không ngăn cản được có người làm ăn gian dối
Đổng Kiến Thiết quen biết người này, cộng với việc bán cửa hàng, bọn họ cũng có thể được hưởng lợi
Vì vậy, sáng sớm nay khi Đổng Kiến Thiết dẫn Tôn Tiểu Nhu đến gặp vị phó giám đốc xong, đối phương nhanh chóng đồng ý bán cửa hàng này
Tuy nhiên, đồng ý là một chuyện, các thủ tục cũng cần phải hoàn tất
“Vậy là chúng ta đã thỏa thuận xong
Chờ lãnh đạo đơn vị ký tên, lập tức giao tiền và làm thủ tục sang tên.”
===
TN team & Đảo Cá Mập: Bấm tag “TN Team” và “Đảo Cá Mập” trên khung thể loại của truyện để ghé thăm tủ truyện hai team nhé!
( •̀ ω •́ )✧ 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.