Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 335: Buổi tuyển dụng khoa trương





“Cô không có công việc à?”
Nhìn Thẩm Tiểu Muội rụt rè trước mặt, Hà Ngọc Yến hỏi thẳng
Từ khi vào đại học, Hà Ngọc Yến ít qua lại với Thẩm Tiểu Muội hơn nhưng khi nghỉ ở khu nhà chung, hai người cũng sẽ cùng qua lại nói chuyện phiếm, làm việc nhà
Vì vậy, tình cảm cũng không quá xa cách
Những năm này cuộc sống của Thẩm Tiểu Muội không có nhiều thay đổi
Nếu có điều gì tiếc nuối thì có lẽ là mấy năm nay cô ấy vẫn chưa có con
Dù đã đi khám rất nhiều bác sĩ
Cả Đông y và Tây y đều đã thử, bác sĩ đều nói không có vấn đề gì nhưng vẫn chưa thể có con
Hà Ngọc Yến đã gợi ý kín đáo, có thể bảo chồng đi kiểm tra nhưng thấy Thẩm Tiểu Muội không quan tâm lắm nên sau đó Hà Ngọc Yến không nhắc nữa
“Công việc của tôi chỉ là rửa rau thôi, thường xuyên tiếp xúc với nước lạnh, không tốt cho cơ thể
Không biết có phải vì vậy mà vẫn chưa có con không
Nghe nói cửa hàng trang sức đó đang tuyển nhân viên, công việc này có thể diện, lại không cần tiếp xúc với nước lạnh
Tôi muốn đi thử một chút.”
Nếu trúng tuyển, Thẩm Tiểu Muội định để người khác thay mình làm nhân viên rửa rau ở căng tin, còn cô ấy sẽ làm công việc bán hàng này
“Nghe nói công việc này cần ăn mặc chỉnh tề
Tôi tìm một lượt rồi nhưng phát hiện không có bộ nào ra hồn nên muốn mượn cô một bộ.”
Hà Ngọc Yến nhìn dáng vẻ bồn chồn không yên của Thẩm Tiểu Muội, thật ra cô rất muốn từ chối
Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, cuối cùng cô vẫn mang ra một bộ quần áo
Bộ này mua ở thành phố Quảng cách đây không lâu
Lúc đó cô mua khá nhiều bộ
Bộ này sau khi mang về mới phát hiện không vừa, hơi chật một chút
Cô còn nghĩ khi nào mình gầy đi thì có thể mặc vừa không, giờ cô tặng cho Thẩm Tiểu Muội cũng không tệ
“Cô đến đúng lúc lắm, bộ này tôi mặc hơi chật, cô mặc chắc sẽ vừa.”
Nghe Hà Ngọc Yến nói vậy, Thẩm Tiểu Muội liền liên tục xua tay từ chối nhưng cuối cùng vẫn không từ chối được, đành ôm bộ quần áo mới đi về
“Đổng Kiến Thiết làm vậy có phải hơi quá rồi không?”
Cố Lập Đông thấy vợ tiễn khách xong, không kìm được thốt lên một câu
Cả nhà bọn họ đã trở về nhưng mà vẫn có thể nghe thấy ồn ào bên ngoài
Không phải chỉ là một cửa hàng trang sức thôi sao, có cần làm lớn chuyện như vậy không
Hà Ngọc Yến cũng không hiểu
Hơn nữa, cửa hàng đó đã bán cho nhà họ Hứa rồi
Đợi đến khi việc này lộ ra, cửa hàng trang sức của nhà họ Tôn muốn mở cũng phải trì hoãn
Hai vợ chồng cảm thấy Đổng Kiến Thiết làm quá lớn chuyện
Đợi đến ngày mai đi siêu thị họ mới phát hiện sự việc còn lớn hơn họ tưởng
Tại cửa hàng trống bên trái siêu thị, trước cửa treo một tấm băng rôn nền đỏ chữ vàng, trên đó viết dòng chữ lớn “Cửa hàng trang sức nhà họ Tôn ở Hồng Kông tuyển nhân viên”
Dưới băng rôn bày một bộ bàn ghế, Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiểu Nhu ngồi ở đó
Trước bàn, dòng người xếp hàng dài
Có nam có nữ, có già có trẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hầu như ai cũng ăn mặc chỉnh tề, nhìn từ xa đã khá ra dáng
Tất nhiên, càng ấn tượng hơn là Hà Ngọc Yến nhìn thấy ông Phó ở đầu bên kia
Ông ấy đang cầm máy ảnh chụp hình, có lẽ là được mấy người Tôn Tiểu Nhu mời tới
“Đây không phải là làm giống hệt như hôm khai trương của chúng ta sao!”
Ngày khai trương bọn họ cũng mời ông Phó đến chụp ảnh, không ngờ vừa quay đi, Tôn Tiểu Nhu đã học theo
Một buổi tuyển dụng thôi mà làm lớn vậy
Chẳng lẽ định làm tin lớn gì sao
Hà Ngọc Yến thầm nghĩ đến cách thức truyền thông của Hồng Kông hoàn toàn khác với Bắc Thành
Không biết phỏng đoán của mình có đúng không
Lúc này, Đổng Kiến Thiết đã cầm loa lớn kêu: “Phỏng vấn mời xếp hàng, phỏng vấn mời xếp hàng
Người trên 25 tuổi không nhận, cao dưới 1m60 không nhận, nam không nhận, xấu, mập, đen cũng không nhận...”
Hàng loạt từ “không nhận” vừa thốt ra, lập tức hàng ngũ đang ngay ngắn liền rối loạn
Đặc biệt là những người xin nghỉ phép chạy đến phỏng vấn nhưng không đủ điều kiện, mặt mũi lập tức biến sắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hà Ngọc Yến nghe mấy câu “không nhận” này cũng kinh ngạc
Lúc này tuyển dụng không có chuyện đòi hỏi này nọ như sau này
Không ngờ Đổng Kiến Thiết lại đưa ra tiêu chuẩn thế này
Trong số những người xếp hàng có không ít các bác gái, nghe vậy họ lập tức chống nạnh chửi: “Tôi khinh
Đây là tuyển nhân viên hay tuyển vợ thế
Đưa ra yêu cầu thế này, tôi khinh...”
“Chỉ bằng cái miệng thô tục như bà, cửa hàng chúng tôi không tuyển...”
Tôn Tiểu Nhu lập tức đáp trả, sau đó bác gái không chịu, vừa chửi vừa chạy đến, bộ dạng như muốn động tay động chân
——
“Anh nói xem, bọn họ đang làm cái gì vậy?”
Hà Ngọc Yến đứng cùng chồng trước cửa siêu thị, nhìn bên cạnh làm trò như vậy, cô thật không biết nên nói gì cho phải
Cố Lập Đông lắc đầu: “Cũng may mà người như thế sẽ không mở cửa hàng bên cạnh chúng ta.”
Anh nhìn ra được Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiểu Nhu đều không phải người làm ăn đàng hoàng
Thấy nhiều người không đạt yêu cầu muốn tiếp tục ồn ào
Đột nhiên thấy một người đàn ông trung niên dẫn theo mấy người trẻ đi đến chỗ Đổng Kiến Thiết
Hà Ngọc Yến nhận ra người đàn ông trung niên đó, trước đây chính là ông ta dẫn Đổng Kiến Thiết đi xem cửa hàng trống bên cạnh
Chìa khóa cũng là do người đàn ông trung niên này đưa cho Đổng Kiến Thiết
Chẳng lẽ đây là vị phó giám đốc công ty cung ứng trong truyền thuyết
Hà Ngọc Yến đoán đúng rồi
Hôm qua vị phó giám đốc này có việc đi công tác ở thành phố Tân
Kết quả sáng sớm hôm nay đến công ty làm thì nghe nói cửa hàng này đã bị lãnh đạo cấp trên bán cho người ở thành phố Quảng
Loại chuyện bị vượt mặt thế này ông ta thấy nhiều rồi, mặc dù có bực bội nhưng đây là quyết định của lãnh đạo, ông ta cũng chỉ đành cắn răng chấp nhận, còn phải nhanh chóng thu hồi lại chìa khóa của cửa hàng này rồi nộp lại lên trên trước khi lãnh đạo phát hiện
Không ngờ vừa đến đây thì thấy Đổng Kiến Thiết
Cũng may vận khí của ông ta không tệ, gặp được Đổng Kiến Thiết ở đây
Chỉ là, Đổng Kiến Thiết đang làm gì vậy
Sao lại treo băng rôn rồi một đống người xếp hàng thế này
——
Đổng Kiến Thiết thấy phó giám đốc tới, không nghĩ nhiều mà tiến lại gần làm thân
Hắn tưởng rằng việc mua bán cửa hàng đã được duyệt, thấy người đến liền móc thuốc lá trong túi ra chia
Nhưng phó giám đốc mọi khi vẫn nhận thuốc lần này lại đẩy ra
“Không cần, không cần
Lần này tôi đến để lấy lại chìa khóa.”
Lời Đổng Kiến Thiết vừa định nói ra khỏi miệng lập tức nuốt lại, hắn chỉ cảm thấy hình như mình nghe nhầm, không nhịn được mà hỏi lại lần nữa: “Gì cơ?”
Phó giám đốc cũng cảm thấy chuyện này không được đàng hoàng, liền giải thích lại một chút. 
Chờ đến khi nghe nói cửa hàng đã bị lãnh đạo bán cho người khác, trong nháy mắt Đổng Kiến Thiết tức muốn ói máu
Còn Tôn Tiểu Nhu ở một bên nghe xong sắc mặt lập tức tái nhợt
“Ông nói cái gì
Các người lấy nhiều tiền của chúng tôi vậy mà chút việc này cũng làm không xong!”
Tôn Tiểu Nhu nói xong mới nhận ra mình lỡ lời
Nhưng mà lời nói ra rồi không thể thu lại được
Hà Ngọc Yến nghe thấy thế trợn tròn mắt
Những người xếp hàng phỏng vấn thì mắt sáng rực
Đặc biệt là mấy bác gái vừa cãi nhau với Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiểu Nhu, tựa như nghe được bí mật gì ghê gớm, lập tức la hét
Lần này thì lại càng thêm ồn ào
“Tôi lấy tiền của các người khi nào
Đừng ngậm máu phun người ở chỗ này
Nếu các người còn nói nữa thì cùng nhau đến gặp công an.”
Người xung quanh nghe thấy vậy lập tức nhìn Đổng Kiến Thiết, xem hắn ta nói gì
Đổng Kiến Thiết nói gì được nữa đây
Hắn ta thật sự tức muốn ói máu nhưng đành phải nhẫn nhịn mở miệng nói: “Tất nhiên không có chuyện đó
Đồng chí Tôn có ý là cô ấy chuẩn bị giao tiền cho bên công ty cung ứng
Cửa hàng này đột nhiên vuột mất, cô ấy nhất thời kích động nói lỡ lời.”
Tôn Tiểu Nhu cũng nhận ra sự nghiêm trọng, nghe Đổng Kiến Thiết giải thích xong liền liên tục gật đầu nói do mình sai
Một lúc sau có vẻ sóng gió đã được che giấu qua, phó giám đốc thuận lợi lấy lại chìa khóa
Trước khi rời đi ông ta còn không quên dặn Đổng Kiến Thiết tháo băng rôn xuống
Đổng Kiến Thiết nghiến răng nhìn bóng lưng đối phương rời đi, biết rằng mấy trăm nhân dân tệ quan hệ lần này đã mất trắng rồi.”
Sắc mặt Tôn Tiểu Như tái nhợt, thầm nghĩ chuyện đơn giản như vậy mà lại bị làm hỏng
Hôm qua bọn họ đã tới đo kích thước, các tủ kính trong cửa hàng đã bắt đầu làm
Giờ cửa hàng bị bán mất rồi, bọn họ đành phải tìm cửa hàng khác
Cứ như vậy, những tủ kính kia cũng không dùng được nữa
Cô ta lập tức tính toán tổn thất, cũng như làm thế nào để giải thích với bên Hồng Kông
Những người đang xếp hàng tỏ ra không hài lòng, lớn tiếng hỏi: “Cửa hàng này sập rồi à
Còn tuyển người không đấy!”
Bị những tiếng ồn ào làm phiền, Tôn Tiểu Nhu quay lại hét lớn: “Tuyển chứ
Sao lại không tuyển
Nhưng hôm nay có chút việc xảy ra, hôm nay không phỏng vấn được.”
Nói xong, cô ta quay người bỏ đi, để lại một đống lộn xộn cho Đổng Kiến Thiết
Đổng Kiến Thiết đối mặt với đám người đến phỏng vấn, chỉ thuận miệng nói lời xin lỗi rồi sau đó cũng chạy theo Tôn Tiểu Nhu
“Em cảm giác chuyện này cứ như là trò trẻ con vậy!”
Hai người đó cứ như vậy mà bỏ đi, thật khiến người ta há hốc mồm
Dù sao họ cũng nên ở lại để an ủi những người đến phỏng vấn chứ
Nói không chừng sau này những người này sẽ trở thành khách hàng của cửa hàng trang sức mà
Những người bị bỏ lại, sau khi phản ứng lại lập tức phá tan bàn ghế mà Đổng Kiến Thiết và Tôn Tiểu Nhu để lại
Ngay cả băng rôn cũng bị mấy người bọn họ dẫm nát
Rất nhanh chuyện nơi này đã truyền đến khu nhà chung
Đương nhiên là lại gây ra một trận xôn xao lớn
“Trời ạ
Hóa ra lại làm trò hề.”
“Uổng công hôm qua tôi còn nói khu nhà chung số hai xuất hiện hai người giỏi giang
Bây giờ xem ra chỉ có Cố Lập Đông mới thực sự giỏi thôi!”
“Nghe nói nhiều người còn xin nghỉ để đến phỏng vấn
Bọn họ tức giận bỏ người ta lại như vậy, thật không có trách nhiệm.”
“Không phải chứ, các người không nghe nói bọn họ còn tặng quà cho người của công ty cung ứng sao
Nghe nói đến vài trăm đồng đấy!”
Các tin đồn bắt đầu lan truyền trong khu nhà chung, truyền đến các con hẻm
Đến trưa khi Hà Ngọc Yến về nhà, tin đồn đã biến thành nhà họ Đổng không có gốc gác tốt
Đổng Hồng Mai là người xui xẻo
Nếu không, tại sao cô ta vừa về nhà mẹ đẻ lại liên lụy đến anh em nhà mẹ đẻ chứ
Hà Ngọc Yến nghe những tin đồn này, khóe miệng giật giật
Chuyện Đổng Kiến Thiết không làm việc thành công là vấn đề năng lực của hắn ta, liên quan gì đến Đổng Hồng Mai
Nhưng cô không tin thì vẫn có người tin
Thế là, có người ngồi đó bàn về những chuyện xui xẻo của Đổng Hồng Mai trong những năm qua
Nói đến nói đi, thậm chí cả cái chết của ba Đổng năm đó cũng bị liên lụy bởi Đổng Hồng Mai
Phải biết rằng ba Đổng chết trong kho hàng của nhà máy
Cùng lúc đó Đổng Hồng Mai chỉ mới có mấy tuổi thì liên quan gì
Tuy nhiên, những lời đồn này người nhà họ Đổng không ra mặt phủ nhận
Hơn nữa người đàn ông Đổng Kiến Thiết này cũng không về nhà
Thế là mọi người cứ để mặc cho người ta nói
Hà Ngọc Yến không thích tham gia vào những chuyện này
May mắn thay, rất nhanh trường học đã khai giảng, cô lại quay về nếp sống cũ
Khai giảng xong, Hà Ngọc Yến tiếp tục chăm chỉ học văn hóa
Đến kỳ nghỉ thì đi đến trạm phế phẩm, để ý siêu thị, làm chút việc
Dù sao cuộc sống trôi qua cũng rất phong phú
Trong thời gian này, cửa hàng bên cạnh siêu thị cũng chính thức bước vào giai đoạn trang trí
Cuối tháng chín, sau hơn nửa tháng khai giảng, cửa hàng này đã hoàn toàn mới mẻ, chỉ cần bày hàng lên là có thể bắt đầu kinh doanh
Ngày cuối tuần này, Hà Ngọc Yến đã cùng Hứa Linh, Lư Đại Nữu đến xem cửa hàng mới này
====
Tên truyện: DỤ SỦNG QUÂN HÔN: THANH NIÊN TRÍ THỨC YÊU KIỀU THU PHỤC QUÂN NHÂN LẠNH LÙNG
Tác giả: A Thái Ngận Ái Cật
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Tùy thân không gian , Niên đại văn
Tóm tắt: 【 quân hôn + ngọt sủng +niên đại hư cấu+ thanh niên trí thức + không gian + song khiết + hậu kỳ manh bảo 】
Giới thiệu
[Nữ chính kiều diễm, yếu đuối × nam chính lạnh lùng, chung tình 】
Vừa mở mắt, Sở Tang Ninh đã trở thành thanh niên trí thức xuống nông thôn trong truyện thập niên, vốn định qua loa đợi ngày quay về lại được bác gái nông thôn giới thiệu bạn đời
Nhìn đối phương mặc quân trang còn có thể thấy dáng vẻ vai rộng eo hẹp, lời từ chối đã đến miệng của Sở Tang Ninh lại bị ép xuống
Trọng sinh quay lại, Triệu Giai Vân cũng là thanh niên trí thức, đời trước cô ta gả cho một tên ma men, rơi vào hoàn cảnh cửa nát nhà tan, kiếp trước Sở Tang Ninh gả cho người trong sạch, đi theo chồng nhà giàu số một đến thành phố hưởng ngày lành
Sống lại một đời, cô ta muốn đoạt người chồng nhà giàu số một của Sở Tang Ninh, để cô cũng nếm thử cuộc sống khổ sở kiếp trước của mình
Ai ngờ, đời này Sở Tang Ninh gả cho Giang Hành Yến chân cẳng không tiện, Triệu Giai Vân vui vẻ cưới sắp rách miệng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
…………
Nhiều năm về sau, Triệu Giai Vân chân trước vừa cùng mẹ chồng cãi vã một trận, sau lưng lại thấy tên chồng mình đoạt được đang uống say khướt về nhà
Cô ta tìm vui trong đau khổ, nghĩ đến Sở Tang Ninh đang hầu hạ một phế nhân ngồi xe lăn, lại thấy thật ra mình cũng không khổ lắm. 
Kết quả một ngày nào đó, có một chiếc xe quân tới cửa thôn, Sở Tang Ninh mặc váy nhung tơ đỏ nắm tay chồng áo gấm về làng, Giang Hành Yến dịu dàng nhìn cô, giọng điệu mềm mại như đang dỗ dành em bé
“Vợ à, em đi chậm một chút.”
Sở Tang Ninh bất mãn vỗ Giang Hành Yến một cái, thấp giọng làm nũng: “Đều tại anh, đêm qua một hai phải nháo loạn, hại em ngủ không ngon.”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.