Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 337: Quen thuộc





“Ái chà, con gái cưng của mẹ, lại sao nữa?”
Tần Mai thấy con gái tức giận đi vào, suýt nữa làm đổ quần áo treo trên tường, lập tức bước đến giữ quần áo, miệng không quên ân cần hỏi han con gái đã xảy ra chuyện gì
“Mẹ, cái tên họ Lâu kia, con nhìn trúng anh ta là phúc của anh ta
Nhưng mà người này cứ tránh con
Vừa rồi còn đóng cửa không cho con vào
Còn nữa, mấy đứa bạn kia của anh ta nữa, người nào gặp con vẻ mặt cũng rất kỳ quái.”
Tần Mai là bà chủ tiệm quần áo, nhìn bộ dạng này của con gái, trong lòng không ngừng lắc đầu
Năm nay con gái mới vừa 18 tuổi, từ nhỏ đã xinh đẹp, ba nó cưng chiều nó hết mực
Hơn nữa gia đình cũng có chút của cải nên đứa nhỏ này trở nên hơi ương bướng
Tần Mai hiểu rõ con gái mình, không thiên vị đối phương
Ông chủ siêu thị họ Lâu kia, tuổi còn trẻ mà có thể làm như vậy, nghe nói còn có gian hàng ở ga tàu nữa
Dù là hợp tác với người khác nhưng người này có thể làm được sự nghiệp lớn như vậy cũng không dễ, không nhìn trúng con gái bà cũng là bình thường
Hơn nữa, người như vậy quá tinh khôn, Tần Mai cũng không muốn con gái mình lấy người như vậy
“Người ta không nhìn trúng con, con cũng không cần gượng ép
Ba mẹ thương con như vậy, nhà mình cũng không thiếu tiền, không cần phải chịu khổ.”
Từ nhỏ Hứa Xuân Kiều muốn gì được nấy, không chịu nghe những lời mẹ nói như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa, cô ta cảm thấy mình xinh đẹp, Lâu Giải Phóng vừa đẹp trai lại có tài ăn nói, trong túi có tiền
Người đàn ông như vậy rất xứng với cô ta
Cô ta không muốn giống mẹ, xinh đẹp như vậy, kết quả lại gả cho người đàn ông xấu xí như ba cô ta
Cô ta vừa nghĩ như vậy thì thấy ba cô ta mặc áo ba lỗ, quần đùi, đi một đôi dép vải cũ bước vào
Hứa Xuân Kiều lập tức thất vọng: “Ba, mẹ đã mua cho ba bao nhiêu quần áo
Ba cũng phải chưng diện chút đi chứ!”
Người đàn ông trung niên cười tươi nói: “Ôi, con gái của ba đúng là biết nghĩ
Một ông già như ba ăn diện làm gì chứ
Mới từ xa mà đã nghe con nổi nóng rồi
Lại sao nữa
Hết tiền tiêu vặt rồi à?”
Tần Mai thấy chồng đến, cười híp mắt tiến tới ôm lấy cánh tay chồng, ghé vào tai người đàn ông nhỏ giọng kể lại mọi chuyện
Nhìn cảnh tượng như này, ở trong mắt người ngoài chắc chắn là đôi vợ chồng hạnh phúc nhưng trên khuôn mặt của người đàn ông trung niên có một vết sẹo lớn, phá hủy hơn nửa gương mặt của người đàn ông
So với gương mặt trẻ trung xinh đẹp, dáng người thon thả của Tần Mai thì trông rất dọa người
Hứa Xuân Kiều biết ba cô ta thương mình nhưng nhìn dáng vẻ của ông ta, lần nào cô ta cũng phải khâm phục mẹ ruột quá giỏi giang
——
Hà Ngọc Yến vừa từ bên kia đường đi qua, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này qua cửa tiệm quần áo mở rộng
Chồng cô cũng có vết sẹo trên mặt nên thấy cảnh ở tiệm quần áo, cô cũng không cảm thấy gì
Một người đàn ông như Cố Lập Đông càng sẽ không cảm thấy gì, chỉ nhìn qua một cái, anh luôn cảm thấy thân hình người đàn ông kia có chút quen thuộc
Chờ khi cả nhà bọn họ trở về nơi này, đôi vợ chồng ở tiệm quần áo vừa vặn nhìn sang
Nhìn một cái, Hà Ngọc Yến nhạy bén nhận ra được, người đàn ông trung niên kia vô thức hơi nghiêng đầu
Những người có vết sẹo lớn trên mặt như này bình thường rất để ý ánh mắt của người khác
Hà Ngọc Yến thấy người ta cố tình tránh, cô cũng rời ánh mắt đi
Ngược lại là chồng cô, bình thường anh không thích xen vào việc của người khác như vậy, thế nhưng bây giờ lại nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên kia mấy lần
Khi cả nhà về tới phòng làm việc trong siêu thị, bấy giờ Hà Ngọc Yến mới hỏi: “Anh quen người đàn ông vừa rồi sao?”
Cố Lập Đông lắc đầu: “Anh chỉ cảm thấy quen mắt thôi.”
“Ai quen mắt cơ?”
Lúc này, Lâu Giải Phóng từ bên ngoài đẩy cửa bước vào, biểu cảm trên mặt rất vui vẻ
“Không ai cả
Vừa rồi lúc tớ đi qua tiệm quần áo, thấy bà chủ Tần và một người đàn ông trung niên thân mật, trên mặt người đàn ông kia có vết sẹo lớn.”
Lâu Giải Phóng nghe xong thì hiểu ra: “Người đó sao
Hình như là chồng bà chủ Tần
Tớ ở bên này lâu vậy mà chỉ gặp một lần
Nghe nói vì vết sẹo nên bình thường ông ấy rất ít ra ngoài
Cả nhà sống nhờ vào cửa tiệm bà chủ Tần.”
Nghe vậy, Hà Ngọc Yến cũng không để tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi nhà đều có cách sống riêng
——
Lúc đi dạo phố, Hà Ngọc Yến phát hiện bên kia đường sao lại có một đoạn bị phong tỏa
Đối diện con đường này của bọn họ có trạm nông nghiệp, trạm lương thực của đơn vị nhà nước
Trong đó, trạm lương thực ngay đối diện siêu thị, chiếm diện tích tương đối lớn, cửa cũng lớn hơn các đơn vị khác
Thời buổi này, trạm lương thực là đơn vị nhiều quyền lợi nhất
Trạm lương thực này lớn nhất trong trung tâm thành phố, ngoại trừ kết cấu chính, hai bên còn có kho dự trữ
Hà Ngọc Yến chưa từng qua đó mua lương thực nhưng cũng biết trạm này vô cùng lớn
Nhưng mà hôm nay cô mới để ý, một kho hàng bên cạnh trạm lương thực bị các tấm ván dựng lên vây lại
Nhìn có vẻ hơi giống kiểu rào lại để sửa chữa vào thời sau, vì vậy cô thuận miệng hỏi Lâu Giải Phóng xem có tình huống cụ thể không
Lâu Giải Phóng lắc đầu: “Đó là đất của trạm lương thực
Cô biết trạm lương thực rồi đấy, từ khi siêu thị chúng ta cũng bán lương thực, người của trạm lương thực đều không vui.”
Nói chung, người của trạm lương thực không quan tâm đến doanh số lắm nhưng siêu thị bọn họ ở đối diện bán lương thực
Mặc dù không nhiều lắm những vẫn khiến bọn họ cảm thấy quyền lực bị đe dọa
Cho nên, khi trạm lương thực phong tỏa kho dự trữ, Lâu Giải Phóng cũng không đi hỏi thăm
Dù có hỏi người ta cũng không nói
Hơn nữa biết được cũng chẳng có ích gì
Hà Ngọc Yến nhớ lại lúc vừa rồi khi bọn họ đi dạo qua đó, nghe được vài câu Hồng Kông phát ra từ bên trong, cảm thấy không đúng chỗ nào đó
Cô cũng nghĩ đến một khả năng nhưng lại cảm thấy không chắc
Nhưng rất nhanh, Hà Ngọc Yến nhận ra trí tưởng tượng của mình chưa đủ xa
——
Một tuần nữa trôi qua, cuối tuần trước Hà Ngọc Yến qua cửa hàng trang sức của nhà họ Hứa bên cạnh xem
Mà cuối tuần này chính là ngày khai trương cửa hàng trang sức nhà Hứa
Sáng sớm, bốn người nhà Hà Ngọc Yến đã dậy rất sớm
Hai đứa trẻ biết hôm nay có múa lân, phấn khích còn dậy sớm hơn cả ba mẹ là bọn họ
“Ba, mẹ, nhanh lên một chút, chị Linh nói hôm nay có múa lân.”
Hà Ngọc Yến buồn cười gật đầu với hai đứa nhỏ: “Các con đó
Nhìn thử xem bây giờ mới mấy giờ
Múa lân phải hơn tám giờ mới bắt đầu.”
Hai đứa nhỏ học được không ít thứ ở mẫu giáo, lập tức quay đầu nhìn đồng hồ treo tường, dùng ngón tay đếm đếm, phát hiện mới hơn bảy giờ thì thở phào nhẹ nhõm
“Vậy đi đến chỗ bà Phùng mua bánh bao ạ.”
“Được, mẹ thay quần áo khác rồi đi mua bánh bao, ăn no rồi lái xe đi xem múa lân.”
Hà Ngọc Yến vừa cười vừa nói chuyện với hai đứa nhỏ, trong lòng cũng mong chờ xem múa lân. 
Đã nhiều năm từ khi xuyên không, lần cuối cô xem múa lân là khi tham gia triển lãm trang sức ở Hồng Kông
Không ngờ cửa trang sức nhà họ Hứa lại cố ý mời đội múa lân từ thành phố Quảng tới
Nghe Hứa Linh nói, hôm nay ngoài múa lân còn có vài hoạt động nhỏ
Cửa hàng trang sức của bọn họ có thể không đông khách như siêu thị nhưng hoạt động hoạt náo thì vẫn có
Cả nhà mặc đẹp ra ngoài, thấy anh em nhà họ Khâu bên cạnh đã chuẩn bị xong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ăn rồi chứ?”
Khâu Hướng Dũng gật đầu: “Ăn rồi, ăn rồi ạ.”
Hôm nay cửa hàng trang sức nhà họ Hứa khai trương, người trong khu nhà chung ai cũng biết, nhiều người muốn qua xem náo nhiệt
Vì quan hệ với nhà họ Khâu bên cạnh tương đối tốt nên Hà Ngọc Yến hẹn bọn họ sẽ thuận đường đưa anh em nhà họ Khâu qua đó cùng
Còn những người khác sẽ tự đi xe đến xem
Cả nhà ra đầu ngõ mua bánh bao lại được rất nhiều người chào hỏi
Mọi người đều thảo luận về chuyện đi xem náo nhiệt hôm nay
Chờ khi ăn sáng xong, anh em nhà họ Khâu lên xe, mọi người xuất phát lên đường
Trên xe, Khâu Hướng Dũng phấn khích quay lung tung
Hà Ngọc Yến ngồi ghế phụ nhìn thấy cảnh này, khóe miệng lộ ra nụ cười
Bây giờ rất ít người có cơ hội ngồi ô tô, cô không thấy hành động này của Khâu Hướng Dũng quá đáng mà ngược lại còn thấy cậu thiếu niên này rất thẳng thắn
Viên Viên và Đan Đan cũng rất hiếu khách, đã bắt đầu giới thiệu xe
Nhìn thấy vậy, Hà Ngọc Yến không nhịn được mà bật cười. 
Nhưng rất nhanh nụ cười của cô liền dập tắt
Cô lại thấy Tôn Tiểu Nhu và Đổng Kiến Thiết
Hai người này đang chờ ở trạm xe buýt
Trong chốc lát xe buýt đến, hai người liền đi lên
Hà Ngọc Yến để ý thấy chiếc xe kia đi đến trung tâm chợ
Nhắc đến mới nhớ, hai người này đã gần một tháng không xuất hiện
Đổng Kiến Thiết đã một tháng không về khu nhà chung, cũng thật lạ
Một tháng qua, chủ đề nói chuyện trong khu nhà chung đều là về sự xui xẻo của Đổng Hồng Mai
Mặc dù vậy, Đổng Kiến Thiết cũng không nghĩ đến việc về thăm nhà
Dù sao trước kia Đổng Kiến Thiết phô trương bao nhiêu, sau khi thất bại, nhà hắn ta bị người ta chỉ trích nhiều bấy nhiêu
Cố Lập Đông chăm chú lái xe không để ý đến tình hình trên mặt đường
Khi đến nơi, lúc đỗ xe xong, Hà Ngọc Yến mới nhanh chóng kể lại chuyện này
Cố Lập Đông nghe xong thì nhíu mày không nói gì
——
“Bên ngoài thật là nhiều người quá!” Vừa xuống xe, hai đứa nhỏ đã phát ra tiếng trầm trồ
Hà Ngọc Yến ngẩng đầu nhìn lên thì thấy cánh cửa trước cửa hàng của nhà họ Hứa đã thay đổi hoàn toàn
Thảm đỏ trải dài, hai bên đầy hoa tươi
Bảng hiệu của cửa hàng được che bằng vải đỏ
Cửa kính ở hai bên đã được mở ra, để lộ hai tấm kính lớn thu hút sự chú ý của mọi người
Kính có kích thước 80x80 cm, nhìn không lớn nhưng đó là kính đặt làm riêng
Qua hai tấm kính này mọi người có thể thấy rõ các loại trang sức rực rỡ bên trong cửa hàng, từ phỉ thúy ngọc thạch đến đồ trang sức, kim cương, đá quý, cần cái gì đều có cả
Cảnh tượng như vậy đã khiến những người vừa trải qua thời kỳ khó khăn không thể rời mắt
Tất nhiên, nhiều người định chỉ vào xem náo nhiệt nhưng khi thấy cảnh tượng như vậy, bọn họ đều không dám bước vào
Bởi vì những thứ bên trong nhìn rất đắt tiền, đắt đến mức bọn họ không dám vào, sợ làm hỏng cái gì thì không đền nổi
Tình huống này, Hà Ngọc Yến đã dự liệu trước
Đồ trang sức không phải là thứ mà mọi người bây giờ thường mua sắm hàng ngày
Không như mọi người sau này có thói quen đeo trang sức
Hiện tại, phần lớn người dân đều chỉ đang tiến gần đến giai đoạn ăn no và mặc ấm
Nhưng Hà Ngọc Yến cũng biết, cửa hàng này của nhà họ Hứa không phải mở ra để kiếm nhiều tiền
Nghe ý bọn họ, phần lớn là làm lấy danh tiếng thôi
“Vợ chồng hai người đến rồi à.” Hứa Linh mặc một bộ váy dài màu trắng thanh thoát, cười tươi bước tới chỗ bọn họ
Trên người cô ấy cũng đeo trang sức, nhưng là những món trang sức ngọc trai vô cùng khiêm tốn, kết hợp với chiếc váy của cô ấy rất đẹp mắt
Hai đứa nhỏ đều thích Hứa Linh, thấy cô ấy đến, bọn nhỏ đồng loạt khen chị Linh xinh đẹp
Cố Lập Đông dẫn theo chị em nhà họ Khâu, trước tiên đưa bọn họ đến ngồi ở ghế trước cửa siêu thị bên cạnh
Lâu Giải Phóng, Hạ Tự Cường và vài người hợp tác khác đang ngồi đó trò chuyện
Siêu thị đã mở cửa buôn bán nhưng mà nhiều người thấy cảnh tượng ở cửa hàng trang sức nên không kìm được mà kéo tới xem náo nhiệt
Cũng không để mọi người đợi lâu
Ngay sau đó, tiếng trống chiêng từ xa truyền đến
Ngay lập tức, tiếng pháo nổ vang lên, rồi một đoàn múa lân xuất hiện từ xa
Người Bắc Thành đã lâu không thấy cảnh náo nhiệt như vậy, vừa rồi bị các món trang sức choáng ngợp, giờ đây bọn họ lại sôi động trở lại
“Đội múa lân này mời khéo thật.” Hà Ngọc Yến nhìn không khí ngày càng náo nhiệt, không kìm được cười nói
Hứa Linh cười gật đầu: “Múa lân cho vui, mọi người vui, chúng ta cũng vui.”
Hai đứa nhỏ đã vỗ tay khen ngợi
Hà Ngọc Yến nhìn đám đông xung quanh, định tìm người nhà mẹ đẻ trong đám người nhưng người quá đông, ngay cả hàng xóm khu nhà chung cô cũng chỉ thấy mỗi bác gái Trịnh
Trong lòng cô đang cảm thấy điều này có chút lạ lùng
Đột nhiên cô lại nghe thấy âm thanh khác ngoài tiếng trống chiêng, ngay sau đó lại là một loạt tiếng pháo nổ vang lên. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.