Ở một bên khác, Hứa Cẩu Tử được vợ chồng hai người nhắc đến đang ở nhà nghe Tần Mai nói “Hôm qua em gặp được mấy người hàng xóm của khu nhà chung [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lúc nói chuyện phiếm với bọn họ, họ nói gần đây có người thường đến đó, hỏi về chuyện của anh.”
Tay Hứa Cẩu Tử đang lựa rau chững lại Sau đó ông ta coi như không có chuyện gì, thản nhiên nói: “Không sao đâu, họ cũng không tìm ra được gì.”
Tần Mai vẫn không yên tâm, nói thẳng: “Em thấy hay là anh về quê ở một thời gian đi Gần đây em cứ cảm thấy lo lắng.”
Quê hương mà Tần Mai nói là chỉ quê hương của bà ấy Bà ấy là người ở tỉnh Hà, cách Bắc Thành không xa Mười mấy năm trước, bọn họ đã từng về quê sống một khoảng thời gian vì một số chuyện Đợi đến khi tình hình lắng xuống mới quay lại Bắc Thành Ban đầu Hứa Cẩu Tử còn muốn từ chối, gần đây ông ta gặp lại người quen cũ, muốn nhìn nhiều thêm một chút nhưng ông ta rất nghe lời của Tần Mai, lập tức gật đầu: “Được rồi, ngày mai anh sẽ ra ga mua vé.”
Tần Mai nghe thấy chồng đồng ý, vui vẻ đứng dậy Bà ấy đi đến bếp chuẩn bị nấu cơm, kết quả vừa ngẩng đầu lên thì thấy dưới tầng có người khiến bà ấy không muốn gặp Điều này làm cho tâm trạng bà ấy phức tạp hơn, thầm cảm thấy may mắn vì Hứa Cẩu Tử đã đồng ý về quê Đến khi nấu cơm xong, Tần Mai gọi con gái trong phòng ra ăn cơm Trong bữa ăn, Tần Mai cũng nói với con gái rằng ba cô ta sắp về quê, hỏi con gái có muốn về cùng không Hứa Xuân Kiều không thích về nông thôn, cảm thấy nơi đó bẩn thỉu và nghèo nàn, nghe thấy lời mẹ nói, cô ta vội vàng lắc đầu: “Không được, không được Con còn phải đi tìm anh Lâu nữa!”
Thấy con gái như vậy, Tần Mai cũng chỉ biết lắc đầu ——
Ngày hôm sau lại là một ngày cuối tuần Sáng sớm Hà Ngọc Yến đã bị tiếng ồn ào trong sân đánh thức, lắng nghe kỹ, cô nghe thấy bác gái Trịnh đang hùng hổ chửi rủa Trong khoảng thời gian một tuần qua, bác gái Trịnh như ăn phải thuốc nổ vậy, bắt được ai cũng chửi rủa một trận Sau đó người bị chửi đương nhiên không cam lòng, đối phương cũng chửi lại Cứ qua lại như vậy làm cho khu nhà chung vô cùng ồn ào Hà Ngọc Yến nghe những tiếng cãi nhau, dậy thay quần áo, thuận tiện gọi chồng dậy, cô còn có tâm trạng đoán xem lần này bác gái Trịnh sẽ cãi nhau bao lâu Nhưng hôm nay thật kỳ lạ, bác gái Trịnh chỉ cãi có mười phút liền im miệng Sau đó qua vài phút thì nghe có người nói bác gái Trịnh đã ra ngoài.
Hà Ngọc Yến cũng không để cái này lắm, cô cùng chồng bàn chuyện hôm nay phải đi đâu làm gì, còn phải sắp xếp chuyện đưa con về nhà mẹ thế nào Sau khi ăn sáng xong đưa con đi, vợ chồng hai người lái xe đến gần siêu thị thì dừng lại, sau đó xuống xe bắt đầu đi bộ “Ngôi nhà này nằm ngay phía sau con phố chính này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngày hôm qua Giải Phóng dẫn anh đi xem qua rồi Anh cảm thấy cũng được.”
Hôm nay bọn họ đến đây mục đích chính là để xem nhà Tốc độ siêu thị phát triển khá nhanh, hàng hóa xoay vòng đôi khi chậm hơn tốc độ bán hàng của siêu thị Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì kho hàng tạm thời của siêu thị khá nhỏ, chỉ có hơn mười mét vuông, hơn nữa lại được cải tạo từ sân sau Vì vậy gần đây bọn họ đã có ý định tìm thêm một kho mới Kho hang mới tốt nhất là ở gần đó, giá nhà lại không cao, đường xá thông thoáng, cư dân xung quanh cũng thân thiện Yêu cầu khá nhiều, Hà Ngọc Yến nghĩ rằng sẽ rất khó tìm, nhưng vận khí bọn họ tốt, yêu cầu này vừa đưa ra thì đã gặp người muốn bán nhà ở con đường phố phía sau Từ con phố buôn bán đến con phố sau phải đi vòng qua hai bên đường Bởi vì dãy nhà trên con phố chính này đều có tường liền tường Hai con phố không thông nhau Vợ chồng bọn họ định đi dạo qua xem thử, tiện thể đo đếm thời gian đi bộ mất bao lâu Không ngờ, trên đường đi, ngay tại khúc quanh phía trước nằm cuối con phố, bọn họ lại nhìn thấy Đổng Kiến Thiết và Hứa Cẩu Tử Hai người này đang đối diện nhau, thỉnh thoảng nói ra vài câu nhưng mà do bọn họ đứng trong ngõ hẻm, mặc dù đã cố ý hạ giọng nhưng thỉnh thoảng vẫn có cơn gió thổi qua mang đến vài từ Sau đó, Hà Ngọc Yến hoàn toàn đã xác định được suy đoán trong lòng mình Cố Lập Đông cũng vậy, sau khi nghe được những từ rời rạc đó, đồng tử anh rung động Ai có thể nói cho anh biết, mấy từ đó anh không nghe nhầm chứ Thêm phần kịch tính hơn là bác gái Trịnh không biết từ đâu xông ra, hét lớn về phía Hứa Cẩu Tử: “Đổng Đại Ngưu, đồ khốn kiếp...”
Đổng Đại Ngưu, ba ruột của Đổng Kiến Thiết, chồng của bác gái Trịnh Khi Đổng Kiến Dân còn chưa ra đời, bởi vì kho hàng của nhà máy số tám cháy mà bị thiêu chết Lúc đó, Đổng Đại Ngưu chính là quản lý kho hàng Sau khi người này mất đi, nhà máy phát trợ cấp cho nhà họ Đổng, giữ lại vị trí công việc, cho phép khi Đổng Kiến Thiết lớn lên có thể thay thế vị trí này Đồng thời, mỗi tháng phát cho nhà họ Đổng một khoản tiền lương cơ bản, coi như là tiền trợ cấp nuôi dưỡng con cái của bác gái Trịnh Khoản lương này sẽ được phát cho đến khi tất cả con cái nhà họ Đổng trưởng thành mới dừng lại Chế độ phúc lợi nhân văn này chỉ có thời đại này mới có Và tất cả mọi người nhà họ Đổng đều được nhận sự chăm sóc đặc biệt như vậy Khi đó mọi người đều nói Đổng Đại Ngưu vì đơn vị nhà nước mà hy sinh Là nhân vật anh hùng đáng để mọi người học hỏi Mà bây giờ, “anh hùng” Đổng Đại Ngưu đã hy sinh từ lâu lại sống sờ sờ đứng trước mắt mọi người “Đổng Đại Ngưu, ông chính là Đổng Đại Ngưu đúng không Ông là đồ khốn kiếp, bấy nhiêu năm ông bỏ lại chúng tôi mẹ góa con côi không quan tâm Trước khi đi ông còn để lại một mầm trong bụng tôi Một người phụ nữ như tôi khổ sở nuôi lớn ba đứa con Ông có xứng với tôi không hả...”
Bác gái Trịnh vừa giận dữ hét lên vừa xông về phía người đàn ông đã bị phá tướng kia, khuôn mặt giận dữ như muốn giết người Đổng Kiến Thiết bị sự xuất hiện của mẹ mình làm cho choáng váng Sau khi phản ứng lại, hắn lập tức xông lên ngăn cản hành động của mẹ, đồng thời giơ tay bịt miệng bà ta lại “Đừng to tiếng như vậy, mẹ đừng to tiếng như vậy.”
Bác gái Trịnh không hiểu tại sao con trai lại ngăn cản mình Nếu như là chuyện khác, bà ta sẽ bình tĩnh nghe lời con trai nhưng người trước mắt chính là Đổng Đại Ngưu chết tiệt đó Ông ta bỏ rơi mình suốt nửa đời người Bác gái Trịnh chỉ cần nghĩ đến những năm tháng khổ sở kia là lại bắt đầu liều mạng vùng vẫy, cố gắng để con trai thả mình ra Đổng Kiến Thiết bị mẹ vùng vẫy, trên người bị đánh vài cái, đau đớn làm hắn ta nhăn nhó Tuy nhiên, hắn ta không dám buông tay ra khỏi mẹ Đằng kia, Hứa Cẩu Tử trước sau bị Đổng Kiến Thiết, bác gái Trịnh chặn lại Nhìn hai người trước mặt, trong lòng ông ta suy nghĩ ngổn ngang nhưng trên mặt vẫn chịu đựng: “Tôi tên là Hứa Cẩu Tử, không phải là Đổng Đại Ngưu gì đó.”
Nói xong, Hứa Cẩu Tử lại nhìn về phía Đổng Kiến Thiết: “Chàng trai, tôi vừa giải thích với cậu nhiều lần rồi Tôi chỉ tên là Hứa Cẩu Tử, nếu các người không có việc gì thì đừng cản đường tôi.”
Nói xong, Hứa Cẩu Tử nhân lúc Đổng Kiến Thiết đang ngăn cản bác gái Trịnh không có cách nào để ý đến mình, trực tiếp chạy ra từ đầu kia của ngõ Nhìn thấy người chạy mất, Đổng Kiến Thiết đành buông mẹ mình ra Bác gái Trịnh được thả ra, thấy Hứa Cẩu Tử chạy đi liền muốn đuổi theo nhưng ngay lập tức bị Đổng Kiến Thiết cản lại “Mẹ, đừng đuổi nữa Mẹ nghe con nói đã được không?”
Bác gái Trịnh quay đầu nhìn về phía đứa con trai mà mình luôn coi trọng nhất, “Tại sao không cho mẹ đuổi theo Mấy năm nay Đổng Đại Ngưu không thèm quan tâm đến mẹ con chúng ta Mẹ đã chịu bao nhiêu khổ sở con cũng biết mà.”
Đổng Kiến Thiết bất đắc dĩ nói: “Nếu ông ấy thật sự là ba con Mẹ có nghĩ đến tại sao hiện trường hỏa hoạn năm đó lại tìm thấy một xác chết cháy không Hiện trường cháy năm đó có bao nhiêu người nghe thấy tiếng la hét thảm thiết Những điều này có thể chứng minh rằng có người đã chết vào lúc đó Nếu như người chết không phải là ba con Tại sao ông ấy lại chạy trốn Người đó có phải là ông ấy giết không Có phải chúng ta đã trở thành người nhà của kẻ sát nhân hay không?”
Chỉ cần liên tưởng đến những điều này, Đổng Kiến Thiết chỉ hận không thể để mẹ mình không phát hiện ra bất cứ điều gì Gần đây sự khác thường của mẹ làm Đổng Kiến Thiết cảm thấy kỳ lạ Vài ngày trước cuối cùng hắn ta cũng hỏi được đáp án từ mẹ mình Nhưng đáp án này khiến Đổng Kiến Thiết phát điên Ba hắn ta lại không chết Lúc đó Đổng Kiến Thiết lập tức liên tưởng đến những điều này, biết rằng nếu người gọi là Hứa Cẩu Tử thật sự là ba hắn thì cuộc sống sau này của gia đình hắn sẽ không còn nữa Thân phận sinh viên đại học của hắn cũng sẽ không còn Nhà ai có người ba phạm tội giết người còn có thể yên ổn học hết đại học Cân nhắc đến những tình huống sau này, cuối cùng Đổng Kiến Thiết quyết định tự mình đi theo dõi Hứa Cẩu Tử Quan sát một thời gian, hắn phát hiện Hứa Cẩu Tử thật sự rất giống ba mình Khi ba hắn chết, hắn đã lên cấp hai, đương nhiên sẽ có ấn tượng sâu sắc Trước đó hắn ta cũng chỉ gặp được người tên Hứa Cẩu Tử này một lần, hơn nữa lại nhìn thấy từ xa, vì vậy khi đó hắn cũng không cảm thấy gì Nhưng sau khi quan sát kỹ lưỡng nhiều lần, hắn ta cảm thấy Hứa Cẩu Tử thật sự rất giống ba mình Vì vậy, hôm nay hắn mới chặn người ở đây, muốn hỏi rõ ràng mọi chuyện Kết quả sự việc phát triển theo hướng tồi tệ nhất Bác gái Trịnh không quan tâm đến những điều này Trong đầu bà ta chỉ toàn là sự lừa dối và bỏ rơi của Đổng Đại Ngưu đối với mình, khiến cho một người phụ nữ như bà ta khổ sở nuôi lớn ba đứa con Cho dù có sự giúp đỡ của nhà máy, những năm đó bà ta chịu khổ bao nhiêu chỉ có bản thân bà ta biết Bây giờ con trai lại đang phân tích cho bà ta những điều bà ta không hiểu, làm bác gái Trịnh vô cùng phiền não, đồng thời nhiều hơn nữa là sự đau lòng “Bao nhiêu năm nay mẹ cực khổ nuôi nấng ba chị em các con khôn lớn, lo liệu cho các con cưới vợ gả chồng Mẹ đã làm gì không tốt mà con lại thiên vị cái người ba vô tâm đó của con.”
Đổng Kiến Thiết nghĩ mẹ mình thật hồ đồ: “Mẹ, không phải vì ông ấy, là vì gia đình mình Nhà mình có một kẻ giết người thì con và em trai đều không có tiền đồ Ai mà biết được năm đó ông ta đã làm gì mới phải giả danh người khác mà sống nhiều năm như vậy.”
Những lời này đã làm cho bác gái Trịnh tỉnh ngộ Bà ta nhớ đến bà chủ cửa hàng quần áo và Hứa Xuân Kiều kiêu ngạo đó Hai người này, một người là tình nhân của Đổng Đại Ngưu, người còn lại không biết có phải là con hoang của Đổng Đại Ngưu hay không Tất cả đều là kẻ thù của bác gái Trịnh Nghĩ đến đây, bác gái Trịnh lập tức muốn đến cửa hàng quần áo Bà ta muốn đi tìm những người đó để tính sổ Nhịn suốt nhiều ngày như vậy, con trai điều tra ra việc gì cũng không chịu nói với mình, bác gái Trịnh quyết định tự mình đi đòi lại công bằng cho bản thân “Mẹ, mẹ có thể bình tĩnh một chút được không.” Đổng Kiến Thiết ngăn mẹ mình lại một lần nữa “Mẹ, mẹ đi gây chuyện, đến lúc đó nhà mình thực sự sẽ trở thành con của kẻ giết người Không chừng công an còn tưởng rằng mẹ là đồng bọn.”
Những lời này Đổng Kiến Thiết cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng bác gái Trịnh mới dừng hành động lại “Mẹ, chúng ta cứ về nhà từ từ bàn bạc Con đảm bảo sẽ không để mẹ chịu thiệt.”
Đổng Kiến Thiết thấy lần này mẹ mình thực sự bình tĩnh lại thì thở phào nhẹ nhõm Đồng thời, hắn dùng sức kéo mẹ về phía trạm xe buýt, hắn phải trông chừng bà, không để bà tự tiện chạy đi báo thù Có một số việc hắn ta còn chưa điều tra rõ ===
TN team & Đảo Cá Mập: Bấm tag “TN Team” và “Đảo Cá Mập” trên khung thể loại của truyện để ghé thăm tủ truyện hai team nhé! ( •̀ ω •́ )✧