Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 343: Lạnh lòng người làm mẹ





Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông núp ở góc tường, thấy có người muốn ra khỏi hẻm
Cô nhanh chóng kéo chồng chạy ra đường lớn phía sau hẻm, quay lưng về phía phía Đổng Kiến Thiết
Vì vậy đối phương không phát hiện bọn họ từng nghe trộm ở đầu hẻm
Nhưng mà nội dung họ nghe trộm được lại rất sốc
“Chuyện này phải làm sao đây?”
Hà Ngọc Yến thuận theo thông tin nghe được trước mắt, suy đoán Hứa Cẩu Tử này chính xác là ba ruột của Đổng Kiến Thiết
Nhưng như vậy, người chết cháy trong đám cháy năm đó là ai
Lúc Hà Ngọc Yến vào trong khu nhà chung số hai không bao lâu đã nghe nói về chuyện này
Nhiều người còn nhớ chi tiết chuyện năm đó. 
Nghe đồn lúc đó tiếng thét thảm thiết từ đám cháy phát ra rất rùng rợn
Điều này có thể chứng minh lúc đó thật sự có một người sống bị thiêu chết
Khi đó mọi người đều nói người bị chết cháy là Đổng Đại Ngưu
Bây giờ Đổng Đại Ngưu không chết, vậy chủ nhân của cái xác kia tám chín phần là Hứa Cẩu Tử
Còn về việc tại sao nói Đổng Đại Ngưu giết Hứa Cẩu Tử
Đó là vì Đổng Đại Ngưu rõ ràng không chết mà lại giả danh Hứa Cẩu Tử
Ông ta làm vậy chắc chắn là vì ông ta đã giết đối phương, còn về động cơ giết người, nhìn mối quan hệ giữa Đổng Đại Ngưu và Tần Mai thì có thể suy đoán là liên quan đến tình yêu
Hà Ngọc Yến nói ra suy đoán của mình, có được sự đồng tình của chồng. 
“Anh cũng thấy vụ cháy năm đó có vấn đề
Thực ra, kho hàng bị cháy năm đó là kho hàng dự trữ của nhà máy cơ khí
Kho hàng này chỉ vào mùa cao điểm mới dùng để chứa nguyên liệu
Bình thường phần lớn thời gian không có người nào đi qua
Khi đó ông nội anh vẫn còn sống cũng nói không hiểu tại sao Đổng Đại Ngưu lại ở trong kho hàng đó.”
Đương nhiên, khi đó Đổng Đại Ngưu đã chết rồi, lãnh đạo nhà máy cũng vì người đã chết mà không truy cứu vấn đề này
Nhưng bây giờ Đổng Đại Ngưu vẫn sống, như vậy vụ cháy kho hàng năm đó chắc chắn có vấn đề
Chỉ là cách bao nhiêu năm, tính ra đã gần 14 năm rồi
Nhiều năm như vậy, chứng cứ gì cũng đã bị lịch sử xóa mờ hết rồi, muốn tìm được chứng cứ có lẽ không có hy vọng lớn
Còn Đổng Đại Ngưu là nghi phạm, chỉ cần ông ta nhất quyết không nhận mình là Đổng Đại Ngưu thì dù có đến công an cũng không làm gì được ông ta
Vết sẹo trên mặt, nhiều năm xa cách mọi người đã trở thành lá chắn tốt nhất cho Đổng Đại Ngưu
Nói là vậy nhưng cuối cùng hai vợ chồng vẫn quyết định bỏ qua việc xem nhà mà lái xe đến đồn công an
Hôm nay anh tư Hà trực ban, hai người liền chạy thẳng đến chỗ đối phương
“Ồ, sao hôm nay hai đứa lại đến đấy
Mang đồ ăn ngon đến cho anh à?” Anh tư Hà đang bận rộn trong phòng làm việc, nghe thấy bảo vệ thông báo, thấy em gái và em rể đến thì vui vẻ trêu chọc
Nhưng rất nhanh hắn không đùa được nữa
Trong phòng họp của đồn công an, Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông kể lại từng chữ những việc xảy ra gần đây
Từ sự bất thường của bác gái Trịnh đến thay đổi của Đổng Kiến Thiết, Hứa Cẩu Tử, bao gồm cả những thông tin bọn họ biết được, nói ra toàn bộ không giấu diếm gì
Nói xong, Hà Ngọc Yến thầm thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy có công an, mọi tội ác đều sẽ bị tiêu diệt. 
Nhưng anh tư Hà nghe xong lại thở dài, “Chuyện này khó giải quyết!”
Khi vụ cháy năm đó xảy ra, anh tư Hà chỉ là một thiếu niên choai choai
Nghe nói nhà máy bị cháy, hắn còn cùng bạn bè chạy đến nhà máy hóng chuyện
Khi đó vụ cháy có rất nhiều người đến giúp dập lửa, trẻ con đều bị đuổi ra xa mà nhìn
Cho nên lời người lớn nói về tiếng thét thảm thiết trong đám cháy, thực ra hắn cách xa cũng không nghe rõ
Ký ức mờ nhạt này chỉ để lại ấn tượng duy nhất rằng lửa rất nguy hiểm trong lòng thiếu niên
Cuộc sống và công việc hàng ngày phải chú ý phòng cháy
Anh tư Hà hoàn toàn không ngờ rằng một ngày nào đó, việc này lại liên quan đến vụ án mạng
Hơn nữa còn là vụ án mạng gần như không thể tìm thấy chứng cứ
“Trừ khi cái người Hứa Cẩu Tử mà các em nói tự đứng ra
Nếu không, vụ án này đến cả lập hồ sơ cũng khó.”
Nói là vậy nhưng anh tư Hà vẫn quyết định nhân lúc hôm nay rảnh rỗi, lát nữa sẽ đi tìm anh Hoắc, hai người cùng đến gần nhà Hứa Cẩu Tử xem thử tình hình ra sao trước
——
Ra khỏi đồn công an, Hà Ngọc Yến và chồng nhìn nhau, đều thấy sự bất lực trong mắt đối phương
Bất lực vì có lẽ chân tướng cả đời này cũng không thể được công chúng biết đến, cũng bất lực vì việc này xảy ra, đặc biệt là chuyện này xảy ra ở khu nhà chung số hai của bọn họ, khiến cho Hà Ngọc Yến nhớ lại lời của chủ nhiệm Hồ ở văn phòng khu phố năm đó: Tại sao ở đâu cũng có chuyện của khu nhà chung các người vậy
Hai vợ chồng chỉnh đốn lại tinh thần, trở về trung tâm thành phố xem nhà rồi phát hiện căn nhà này rất phù hợp
Ngay hôm đó họ liền thương lượng giá cả với chủ nhà, cuối cùng cũng gặp được chuyện vui
Đó là tâm trạng của Hà Ngọc Yến và chồng khi ký hợp đồng mua nhà với đối phương
Lần này căn nhà vẫn do hai vợ chồng Hà Ngọc Yến tự bỏ tiền mua, sau khi sửa sang sẽ cho siêu thị thuê
Còn vì sao không mua nhà dưới danh nghĩa siêu thị
Là vì tiền trong ngân sách siêu thị phải để nhập hàng
Hai vợ chồng bên này thuận lợi, còn bên nhà họ Đổng lại nổi lên “cơn gió mạnh”
Chuyện phải bắt đầu từ khi Đổng Kiến Thiết kéo mẹ về
Không chặn được Hứa Cẩu Tử, bất kể là bác gái Trịnh hay Đổng Kiến Thiết đều có tâm trạng rất phức tạp
Khi về đến nhà, thấy sân không có ai, hai mẹ con lại đóng cửa tranh cãi
Bác gái Trịnh cảm thấy mình cực khổ nuôi dạy con trai lớn khôn, đối phương nên đứng ở góc độ của mình, đi tìm Đổng Đại Ngưu tính sổ
Mà Đổng Kiến Thiết lại cảm thấy mẹ mình không biết suy nghĩ
Nếu thật sự công khai mọi chuyện thì bọn họ sẽ được gì chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện tại, đơn vị vẫn trợ cấp một khoản tiền để nuôi Kiến Dân hàng tháng
Khoản tiền này sẽ được cấp đến khi Kiến Dân đủ 18 tuổi
Đổng Kiến Thiết không muốn mất đi khoản tiền này
Nếu không việc nuôi dưỡng em trai sẽ phải dựa vào người làm anh là hắn ta
Thêm vào đó việc chị hai đã ly hôn và quay về nhà, không có thu nhập và công việc
Mẹ hắn cũng đã mấy chục năm không đi làm
Nuôi sống những người này sẽ khiến Đổng Kiến Thiết gặp rất nhiều khó khăn
Hơn nữa nếu như ba hắn thực sự đã giết người, danh tiếng của hắn sau này cũng sẽ không còn, mang tiếng là con của kẻ giết người, còn tương lai gì để mà nói nữa đây
Hắn ta là sinh viên đại học đó
Thấy con trai vẫn tiếp tục đòi hỏi lợi ích, bác gái Trịnh đột nhiên cảm thấy lòng mình lạnh lẽo
Trong những chuyện khác, bác gái Trịnh chắc chắn sẽ đòi hỏi lợi ích, không đòi hỏi lợi ích thì là kẻ ngu ngốc
Nhưng lần này người làm mẹ như bà ta bị oan ức, đứa con trai này lại nhất quyết không đứng ra bảo vệ bà ta
Nghĩ đến những năm tháng gian khổ, bác gái Trịnh chỉ cảm thấy mình là người phụ nữ khổ nhất trên thế giới
Lúc này, Đổng Hồng Mai đang xem TV ở đầu hẻm quay về, thấy em trai cãi nhau với mẹ, cô ta nhịn không được mà lên tiếng khuyên: “Em, mẹ đã lớn tuổi rồi, nếu mẹ có làm sai gì, em cũng đừng trách mẹ chứ!”
“Hồng Mai, mẹ nói với con…”
Bác gái Trịnh nghe thấy lời này của con gái, biết con gái đứng về phía mình, bà ta vừa định kể chuyện với cô ta, tốt xấu gì đó cũng là ba cô ta, cô ta có quyền biết
Nhưng mà Đổng Kiến Thiết đã ngăn cản lại
“Mẹ, mẹ đừng nói nữa
Chuyện này sau này không được nhắc đến nữa
Nếu mẹ nhắc đến, sau này mẹ cứ xem như không có đứa con trai này.” Nói xong, Đổng Kiến Thiết không quay đầu lại mà rời khỏi nhà họ Đổng. 
Biến cố này là điều bác gái Trịnh không ngờ tới
Bà ta ngây ngốc nhìn bóng lưng con trai rời đi
Chẳng bao lâu bà ta ngồi sụp xuống ghế, lòng bà ta vốn đã lạnh nay càng lạnh thêm
“Mẹ, mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Đổng Hồng Mai lo lắng nhìn mẹ, sợ thật sự xảy ra chuyện gì
Bác gái Trịnh muốn mở miệng nhưng bà chỉ mấy máy môi, cuối cùng vẫn không nói gì
Bà ta đã lớn tuổi, sau này còn phải dựa vào con trai nuôi dưỡng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như thực sự làm con trai nổi giận, sau này già rồi làm thế nào đây
Tình trạng cứ đè nén này kéo dài mãi đến chạng vạng tối
Chạng vạng tối, bác gái Phùng quay về khu nhà chung chuẩn bị nấu cơm
Đứa con trai lớn thì giúp bà ấy coi quầy hàng ở đầu hẻm
Bình thường thì con dâu lớn nấu ăn nhưng gần đây con dâu lớn nói rằng em trai ở nhà mẹ đẻ có chuyện nên đã về nhà mẹ đẻ, đến bây giờ vẫn chưa quay lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong ngực bác gái Phùng ôm một cuốn sổ, bà vừa tính toán, vừa bước vào cửa thì thấy bác gái Trịnh như người mất hồn ngồi trên bậc cửa
Bác gái Trịnh luôn có thành kiến với bác gái Phùng nên bác gái Phùng thường không chủ động nói chuyện với đối phương
Nhưng mà hôm nay thấy bác gái Trịnh trông có vẻ đáng thương, bà nghĩ đến những ngày gần đây bác gái Trịnh có điều gì đó kỳ lạ, cuối cùng bác gái Phùng dừng bước, quay đầu bước tới trước mặt bác gái Trịnh
Mặt trởi ngả về phía tây, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên lưng bác gái Phùng
Bác gái Trịnh ngẩng đầu nhìn lên, vừa vặn thấy ánh sáng từ lưng bác gái Phùng phát ra, đứng trước mặt mình
“Bà làm sao thế?”
Chỉ một câu nói đơn giản, đột nhiên nước mắt, nước mũi bác gái Trịnh trào ra
Điều này khiến bác gái Phùng hoảng sợ
Bác gái Trịnh chỉ khóc dữ dội như thế khi chồng qua đời
Giờ đột nhiên bà ấy khóc như vậy, bác gái Phùng bị bà dọa đến hết hồn
Cũng may, lúc này bác gái Trịnh mở miệng: “Bà Phùng à
Tôi không sao cả
Bà có thể dạy tôi cách làm thế nào để sống tiếp không?”
Bác gái Phùng nghe câu này, trong đầu nảy ra một dấu chấm hỏi to
Hơn bảy giờ tối, nhà Hà Ngọc Yến vừa rửa mặt xong, đang ngồi trong phòng khách bật quạt điện
Sắp đến tháng mười rồi nhưng mấy ngày gần đây thời tiết bất thường, rất nóng bức, bật điều hòa thì lạnh quá, quạt điện thì thích hợp
Hà Ngọc Yến bưng ra một đĩa dưa ngọt, gọi mọi người cùng ăn, “Dưa này là của nhà anh La trồng đấy, ngọt thật!”
Cố Lập Đông gật đầu: “Làng bọn họ năm nay trồng khá nhiều, gửi nhiều ra siêu thị bán, xem ra bán khá chạy
Anh La nói năm sau có thể sẽ trồng nhiều hơn.” 
Hai vợ chồng trò chuyện, bọn nhỏ vừa ăn dưa vừa bỏ một chút thịt vào bát cơm của ngỗng
“Viên Viên, bát của ngỗng đã có rồi
Con ăn của con đi, đừng làm phiền nó.”
Viên Viên nghe lời mẹ, lè lưỡi với em gái rồi hai chị em cười khúc khích không ngừng
Trong bầu không khí như vậy, bác gái Phùng gõ cửa bước vào
Hà Ngọc Yến ngạc nhiên khi thấy đối phương xuất hiện nhưng vẫn mời bà ấy ngồi xuống, đưa cho bà ấy một miếng dưa ngọt
Bác gái Phùng có chút ngại ngùng khi làm phiền nhưng vẫn nói rõ ý định của mình
Nghe xong, Hà Ngọc Yến vô cùng ngạc nhiên
“Bà ấy không nói với bác, chỉ nhờ bác dạy bà ấy cách kiếm tiền
Bác nghĩ bà ấy ra đầu hẻm bán hàng cũng được nhưng bác gái Trịnh không phải không ưa nhà các cháu sao
Bác suy nghĩ một chút thấy vẫn nên đi hỏi ý kiến các cháu trước.”
Hà Ngọc Yến không ngờ bác gái Phùng lại đến nói giúp bác gái Trịnh, hơn nữa còn muốn dạy đối phương cách buôn bán kiếm tiền
Cô nhìn về phía người đàn ông nhà mình, thấy anh khẽ gật đầu, biết chồng không muốn chấp nhặt với bác gái Trịnh, hơn nữa, qua những gì bọn họ thấy hôm nay, bác gái Trịnh thực sự là nạn nhân
Vì vậy cô nói: “Chúng cháu không để ý, bà ấy muốn bán hàng gì, chúng cháu không can thiệp
Cứ như những người khác là được.”
Nghe được sự đồng ý, bác gái Phùng rất vui mừng
Sau khi cảm ơn vài câu, bà ấy vội vàng chạy tới nhà họ Đổng để báo tin cho bác gái Trịnh
Hà Ngọc Yến nhìn theo, trong lòng rất khâm phục bác gái Phùng
Cô đã chứng kiến nhiều lần bác gái Trịnh chủ động khiêu khích bác gái Phùng nhưng bác gái Phùng vẫn có thể không để bụng mà giúp đỡ bà ta
Có vài người sẽ nói bác gái Phùng như thánh mẫu nhưng sống cạnh những người như vậy, thực sự khiến người ta an tâm
“Nghe bác gái Phùng nói, chắc là bác gái Trịnh đã thất vọng về Đổng Kiến Thiết
Nếu không, bác ấy sẽ không đột nhiên muốn buôn bán kiếm tiền.”
Người dân trong con hẻm này, ai muốn buôn bán kiếm tiền đều đã đi rồi
Đến giờ vẫn không muốn thì đều là người chê buôn bán mất thể diện
Bây giờ nhà họ Đổng gặp phải loại chuyện như vậy, bác gái Trịnh muốn cố gắng, tất nhiên bọn họ sẽ không nói gì
Chỉ là hành động của Đổng Kiến Thiết khiến người ta rất thất vọng
Mà Đổng Đại Ngưu đó cũng không phải người tốt. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.