Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 345: Giết người





“Hứa Cẩu Tử, tại sao bác lại ở dưới đó?” Câu hỏi của Cố Lập Đông khiến cho người đã chịu đựng đau khổ trong nhiều ngày là Hứa Cẩu Tử ngẩng đầu lên nhìn. 
Ngay lập tức, đối phương nhận ra Cố Lập Đông. 
Dĩ nhiên, điều này không phải vì Hứa Cẩu Tử nhận ra Cố Lập Đông khi còn nhỏ, mà là vì thành công của siêu thị khiến Hứa Cẩu Tử nhận ra Cố Lập Đông. 
Nói ra thì buồn cười, trên con phố đó, người mà ông ta quen biết không ít
Những người này thường xuyên qua lại trên con phố đó khiến ông ta hoàn toàn không dám ra ngoài, sợ bị bạn bè và người thân trước đây nhận ra. 
Hứa Cẩu Tử cũng không vui khi chuyện này xảy ra
Cho dù ông ta đã bị hủy dung giả chết thì vẫn có khả năng một ngày nào đó sẽ bị nhận ra
Ông ta vô cùng sợ khi bị người khác nhận ra nên mới chạy đến vùng quê này. 
Tuy nhiên, Hứa Cẩu Tử không ngờ rằng lần về quê này suýt nữa đã đòi mạng của ông ta. 
Nhà mẹ của Tần Mai ở một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Hà
Nói là thị trấn nhỏ nhưng nơi đây bốn phía đều là núi, cũng không khác gì làng quê
Nếu không vì thị trấn nhỏ sản xuất lê tuyết nổi tiếng, thị trấn này có thể nói là không ai biết đến
Một nơi như thế này rất thích hợp để ông ta ẩn náu
Năm đó lúc mọi chuyện vừa xảy ra, gia đình bọn họ đã trốn ở đây ẩn náu một thời gian dài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đợi đến khi bên ngoài yên ắng, họ mới trở lại Bắc Thành mưu sinh. 
Một nơi quen thuộc với ông ta như thế này, hôm đó lại khiến ông ta bị ngã ngựa. 
Nhớ lại tình huống ngày hôm đó, Hứa Cẩu Tử nghiến răng ken két. 
Hôm đó, sau khi ông ta xuống tàu hỏa thì đi thẳng về nhà như thường lệ
Trên đường, ông ta đi trên một con đường mòn trên lưng chừng núi
Những con đường mòn như vậy khắp thị trấn nhỏ này đều có. 
Đi được một lúc, Hứa Cẩu Tử cảm thấy có người đi sau lưng
Ông ta bước nhanh hơn, người sau lưng cũng tăng tốc
Kinh nghiệm ẩn núp nhiều năm khiến Hứa Cẩu Tử biết rằng mình thật sự bị theo dõi. 
Không chờ ông ta hô cứu mạng đã bị người phía sau đè ngã xuống đất. 
Một khắc đó, Hứa Cẩu Tử lập tức nhận ra người tập kích mình rốt cuộc là ai
Chính người này đã khiến số phận của ông ta lệch hướng, trở thành bộ dạng như bây giờ. 
“Lâm Đông, mày là ác quỷ.”
Hứa Cẩu Tử nhớ lại ánh mắt khinh thường Lâm Đông dùng lúc ấy, đáp lại mình một câu: “Đổng Đại Ngưu, mày vẫn còn sống hả!”
Sau đó, Hứa Cẩu Tử không nhớ Lâm Đông có nói gì nữa
Dù sao thì lúc đó ông ta rất tức giận, giận đến mức toàn thân đầy sức lực
Rồi ông ta và Lâm Đông đánh nhau
Cả hai đều xấp xỉ tuổi nhau, đánh nhau tuy không cân sức nhưng cũng không đến mức bị lép vế
Cuối cùng ông ta vừa đánh vừa chạy trốn, hoảng loạn không chọn đường mà chạy vào núi. 
Hứa Cẩu Tử nghĩ đến tình hình lúc đó cảm thấy mình thật xui xẻo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bình thường trên đường mòn đều có người đi nhưng có lẽ lúc đó mọi người đều lên núi hái lê nên trên đường ông ta không gặp được một ai. 
Người chạy vào núi rồi mà tên Lâm Đông cũng nghĩ chạy vào núi theo
Kết quả ông ta chạy sai hướng, là khu vực không trồng lê
Cứ thế, xui xẻo là ông ta đang trong cuộc đánh nhau với Lâm Đông, cuối cùng bị ngã xuống dốc này. 
Lúc đó, Lâm Đông còn định tiếp tục ra tay với ông ta nhưng có lẽ gặp phải việc gì đó, cuối cùng lại rời đi. 
Nhưng lúc đó, Hứa Cẩu Tử ở dưới dốc đâu biết những điều này
Ông ta ngã xuống đã gãy chân, sau đó cũng không dám kêu cứu, sợ Lâm Đông xuống tiếp
Cứ thế mà chịu đựng cả đêm
Sáng hôm sau muốn kêu cứu cũng không kêu nổi
Hơn nữa, khu vực núi này hoang vu, mọi người đều bận rộn hái lê, không ai đến đây
Dù sao trời xui đất khiến, Hứa Cẩu Tử đã sống dưới dốc đứng này mấy ngày
Cố Lập Đông nghe xong câu chuyện của Hứa Cẩu Tử, tò mò hỏi: “Vậy mấy ngày qua bác sống sót thế nào?”
Hứa Cẩu Tử đột nhiên phát ra tiếng cười khùng khục, như cái ống bễ rách, rất đáng sợ
“Dưới dốc có rất nhiều rau dại
Cắn rau dại sống mà qua ngày.”
Hứa Cẩu Tử nói xong, bỗng nhiên xúc động: “Tôi làm con rùa rụt cổ bao nhiêu năm như vậy, chỉ mong Lâm Đông bỏ qua cho mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy ngày qua ở dưới dốc, tôi đã suy nghĩ thông suốt rồi
Nếu ông ta không tha cho tôi, tôi cũng không trốn nữa.” 
Cố Lập Đông gật đầu không nói thêm gì nhưng trong lòng anh suy nghĩ, rốt cuộc tại sao Lâm Đông lại có liên quan đến Hứa Cẩu Tử. 
Mười mấy năm trước, khi Hứa Cẩu Tử còn tên là Đổng Đại Ngưu, bọn họ một người là công nhân nhà máy, một người là quản lý kho hàng
Gần như không có bất kỳ sự liên quan nào.  Tuy nhiên, Hứa Cẩu Tử lại nói Lâm Đông tập kích ông ta
Rốt cuộc là Hứa Cẩu Tử nói dối hay là thật sự có chuyện gì đó phía sau. 
Cố Lập Đông muốn hỏi thêm nhiều thứ hơn từ chỗ Hứa Cẩu Tử nhưng hiện trường cứu hộ quá đông
Hơn nữa cái chân gãy của Hứa Cẩu Tử cũng cần được xử lý
Anh biết đây không phải lúc để hỏi thêm điều gì. 
Sau khi chỉ huy mọi người đưa người bị thương đến trạm y tế cứu chữa xong, Cố Lập Đông hỏi thăm dân làng xung quanh, trước tiên là xác nhận thân phận của Hứa Cẩu Tử. 
“Đó là chồng của Tần Mai, người thành phố đó
Khi còn trẻ trông rất đàng hoàng
Giờ bị bỏng mặt, trông hơi ghê.” 
Sau khi xác định điều này, Cố Lập Đông đi thẳng đến bưu điện trong thị trấn gọi điện thoại
Điện thoại gọi thẳng đến cục công an
Ban đầu anh định gọi cho anh tư nhưng bên kia nói anh tư đang nghỉ phép
Cuối cùng Cố Lập Đông tìm được đội trưởng Hoắc
Trước đó, chuyện liên quan đến Hứa Cẩu Tử, vợ chồng bọn họ đã nói với anh tư
Đội trưởng Hoắc cũng nghe được một số chuyện từ anh tư
Vì vậy, lúc này tìm đội trưởng Hoắc là thích hợp nhất. 
Bên kia, sau khi Đội trưởng Hoắc nghe xong lời kể của Cố Lập Đông đã lập tức nhận ra điều gì đó
Một bên hắn yêu cầu Cố Lập Đông ổn định lại tình hình với Hứa Cẩu Tử, mặt khác sắp xếp cho các cơ quan địa phương có liên quan hành động ngay lập tức
Đồng thời, hắn cũng phái người đi tìm anh tư Hà trở về
——
Anh tư Hà đang nói chuyện với em gái thì thấy cấp dưới bất ngờ xuất hiện trước mặt
Nghe xong những gì cấp dưới nói, gương mặt hắn lập tức trở nên nghiêm trọng
“Em gái, có lẽ anh tư của em phải đi trước một bước rồi.”
Người đến cũng không nói gì nhiều, chỉ nói rằng đội trưởng Hoắc có việc cần mời anh tư về
Nhưng Hà Ngọc Yến cảm nhận được sự việc không đơn giản
“Không sao, ở đây em có thể lo được.”
Sau khi anh tư vội vàng rời đi, Hà Ngọc Yến cũng không suy nghĩ nhiều
Công việc của anh tư là bảo vệ gia đình và đất nước, thường xuyên bận rộn là điều bình thường
Vì vậy, Hà Ngọc Yến rất thương anh tư
Bình thường có thời gian rảnh thì cô sẽ mang đồ ăn, thức uống đến cho anh tư
Các thành viên khác trong gia đình cũng vậy
Để bọn nhỏ trong phòng làm việc cũng chán, Hà Ngọc Yến quyết định dẫn con đi ra khỏi phòng làm việc, chuẩn bị đi dạo xung quanh
Vừa ra khỏi cửa thì cô thấy Đổng Kiến Thiết đang lôi kéo một người trước cửa hàng trang sức nhà họ Tôn
Nghiêm túc nhìn kỹ lại, cô phát hiện đó là Lâm Hà Hương đã lâu không gặp
Bụng Lâm Hà Hương lúc này đã mang bầu lớn
Hà Ngọc Yến nhớ rằng người này từng nói mình mang thai nhưng cô không nhớ đã mang thai bao lâu
Kể từ lần trước sau khi phát sinh mâu thuẫn với bác gái Trịnh, Lâm Hà Hương không xuất hiện ở khu nhà chung nữa
Có một thời gian mọi người đều đoán rằng có thể đã rạn nứt
Không ngờ hôm nay Lâm Hà Hương lại xuất hiện
Khi hai người đang kéo lôi, một người nữa từ trong cửa hàng trang sức nhà họ Tôn bước ra
Lần này là Tôn Tiểu Nhu
Cách khá xa nên Hà Ngọc Yến không nghe rõ bọn họ nói cái gì nhưng cô có thể thấy khóe miệng Tôn Tiểu Nhu giật giật, sau đó sắc mặt Lâm Hà Hương trở nên rất khó coi
Ngay lập tức, Đổng Kiến Thiết đứng trước Tôn Tiểu Nhu, dáng vẻ như rất sợ Lâm Hà Hương lao đến đánh Tôn Tiểu Nhu
“Ôi trời ơi, thật là..
Hai người phụ nữ tranh giành một người đàn ông à?”
Hứa Linh ở cửa hàng trang sức bên cạnh đang trông cửa hàng, thấy Hà Ngọc Yến dắt con ra ngoài, hướng theo tầm mắt của cô, rất nhanh cô ấy đã phát hiện tình huống ở cửa hàng trang sức nhà họ Tôn
Vì vậy, cô ấy lập tức chạy ra để hóng chuyện
“Mối quan hệ của bọn họ tương đối phức tạp.” Hà Ngọc Yến nghĩ rằng chuyện của ba người đối diện không thể giải thích chỉ bằng vài câu
Trong lúc hai người bọn họ đang trò chuyện trời đất, Lâm Hà Hương ở bên kia đột nhiên hét lớn: “Tôi nói cho anh biết, đứa con sắp chào đời rồi
Nếu người làm ba như anh dám không nhận
Đến lúc đó tôi sẽ mang con đến trường tìm anh...”
Nếu nói trước đó ba người chưa đủ nổi bật thì tiếng hét của Lâm Hà Hương đã khiến cho ba người bọn họ trở thành tâm điểm của con phố này
Thấy người đến xem ngày càng đông, Đổng Kiến Thiết lập tức kéo Tôn Tiểu Nhu chạy về phía trạm xe buýt
Nhìn thấy vậy, chắc là định giả vờ không quen biết Lâm Hà Hương
Mà Lâm Hà Hương vì đang mang bầu lớn nên không thể chạy nhanh
Cô ta vừa ôm bụng vừa đuổi theo, bước chân lảo đảo
Điều này làm không ít người qua đường đã đến giúp đỡ cô ta, hỏi có thể giúp gì được không
Kết quả là Lâm Hà Hương bật khóc: “Tôi muốn về nhà họ Đổng...”
Hà Ngọc Yến tưởng rằng đây chỉ là một chuyện nhỏ nhưng khi cô đưa bọn nhỏ trở về ngõ hẻm Đinh Hương vào buổi chiều thì phát hiện lối vào hẻm hiếm khi vắng vẻ
Tiếng ồn lại lại phát ra từ khu nhà chung số hai
Bước vào khu nhà chung, lúc này cô mới phát hiện mấy bác gái đang vây hết trong sân
Giữa sân chính là Lâm Hà Hương đang cầm theo bọc hành lý
“Tôi mang bầu sắp sinh rồi, phải về đây sinh con.”
Đứng đối diện với Lâm Hà Hương là bác gái Trịnh, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nói: “Muốn sinh thì sinh đi, liên quan gì đến tôi.”
Những ngày này bác gái Trịnh bị con trai lớn làm tổn thương cho nên những loại chuyện không rõ ràng liên quan đến Lâm Hà Hương như thế này, bà ta cảm thấy phiền phức
Hà Ngọc Yến nhìn một màn trước mắt, cảm thấy có chút khó hiểu
Kết quả cô nghe được bác gái Phùng bên cạnh nói: “Nghe nói ba con bé dẫn mẹ đi chơi ở phía nam
Sau đó thì mất liên lạc.”
Nghe lời này xong còn tưởng rằng người này mất tích, kết quả bác gái Phùng nói tiếp: “Không phải mất tích, nghe nói họ đi chơi ở Hồng Kông, sau đó mới mất liên lạc.”
Hà Ngọc Yến không hiểu tại sao ba mẹ của Lâm Hà Hương lại mất liên lạc ở đúng tại Hồng Kông
Dù sao thì người đi sang bên kia, tạm thời không liên lạc được với bên này cũng là chuyện bình thường
Lâm Hà Hương không nói gì, chỉ nói rằng nếu không cho cô ta ở lại, cô ta sẽ ôm bụng đến trường đại học của Đổng Kiến Thiết để tố cáo hắn ta
Câu chuyện đầy kịch tính này, Hà Ngọc Yến xem một lúc rồi cũng không còn hứng thú nữa
Không ngờ tối hôm đó, cô lại nghe được một phiên bản kinh hoàng hơn từ chồng mình
“Ngày mai anh sẽ trở về, hai ngày nay em phải cẩn thận một chút
Có lẽ ngoài kia lời đồn sẽ bắt đầu lan ra.”
Hà Ngọc Yến nghe giọng chồng qua điện thoại mà ngẩn ngơ, vẫn chưa hoàn hồn lại
Nhưng vì tiền điện thoại đắt, cô cũng không hỏi nhiều nữa
Cô chỉ nghĩ chờ khi chồng về nhất định phải hỏi cho rõ ràng
Còn chồng cô vừa nói gì ấy nhỉ
Ồ, đúng rồi
Chồng cô nói rằng Lâm Đông chính là kẻ phóng hỏa trong vụ án cháy kho hàng của nhà máy số tám năm xưa
Thông tin này hoàn toàn vượt ngoài sự tưởng tượng của Hà Ngọc Yến
Cô suy nghĩ nát óc cũng không hiểu tại sao đối phương lại làm chuyện này
Lâm Đông này cô đã gặp rất nhiều lần, người này trông có vẻ văn nhã
Sau đó, khi Lâm Hà Hương kiên quyết muốn gả cho Đổng Kiến Thiết, Hà Ngọc Yến đã nhận ra người này có chút đáng sợ
Sau đó người này từ giám đốc sản xuất xuống phó giám đốc, rồi lại trở về trưởng phòng sản xuất, rồi thành tổ trưởng rồi bị sa thải
Trong quá trình đó, Lâm Đông đã làm nhiều việc
Những chuyện này hầu như Hà Ngọc Yến biết rõ ràng, rất nhiều chuyện đều không phải là chuyện gì tốt
Nhưng những việc này chẳng liên quan gì đến vụ cháy
Không thể hiểu nổi, Hà Ngọc Yến thật sự không thể hiểu nổi
Cô cúp điện thoại trở về khu nhà chung, thấy Lâm Hà Hương tỉnh táo ngồi trước cửa nhà họ Đổng như vậy, cô đột nhiên cảm thấy dường như mọi chuyện không đơn giản như vậy
===
Tên truyện: NHẶT NHẦM THOẠI BẢN LẬU, TA BẮT ĐƯỢC PHU QUÂN
Tác giả: Thịnh Vãn Phong
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Duyên trời tác hợp , 1v1 , Thị giác nữ chủ
Giới thiệu:
Trong lòng các tiểu thư khuê các nhà quyền quý trong kinh thành đều có cùng một ánh trăng sáng. 
Đích trưởng tử của Tạ gia, Tạ Uẩn, tuấn mỹ vô trù, vô cùng tự phụ
Nhưng Tang Yểu không thích hắn, nguyên nhân là có một lần nàng vô ý trẹo chân ở bên cạnh hắn, người này rõ ràng chỉ duỗi tay một cái là có thể đỡ lấy nàng vậy mà lại bất động thanh sắc né sang bên cạnh một chút, trơ mắt xem Tang Yểu té ngã, làm nàng mất mặt trước vô số người
Tang Yểu: ╰ ( ‵□′ ) ╯
Việc này Tang Yểu ghi nhớ đã lâu, mỗi khi Tạ Uẩn đi qua nàng, nàng đều phải giận dỗi hừ một tiếng, nhưng trước nay Tạ Uẩn cũng chẳng liếc nhìn nàng một cái nào. 
Tang Yểu: Càng tức giận hơn ( `Δ
)
Mãi cho đến khi Tang Yểu vô tình nhặt được sổ tay của Tạ Uẩn, mở ra đã thấy ——
Bên trong không chỉ được ghi chép kỹ càng tỉ mỉ tình yêu của Tạ Uẩn đối với nàng mà còn có không ít hương tình diễm sử do hai người bọn họ đóng vai chính, càng kỳ quái hơn chính là còn có thư tình Tạ Uẩn viết cho nàng, vô cùng khoa trương, vô cùng lớn mật! 
Tang Yểu thẹn quá hóa giận, nàng bang một tiếng, khép sổ tay lại, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng
Từ đây, ánh mắt khi nàng nhìn Tạ Uẩn trở nên khác lạ
Quả nhiên mỗi một người ưu tú đều có phiền não riêng, Tạ Uẩn nhìn như không gì làm không được, kỳ thật cũng chỉ là một người yêu mà không có được, thậm chí còn không dám nói cùng nàng một câu, mỗi ngày chỉ có thể đáng thương chìm trong mộng ảo mà thôi
Từ trước đến nay Tang Yểu vẫn luôn mềm lòng, ngẫu nhiên đại phát từ bi chủ động nói chuyện cùng Tạ Uẩn
Tạ Uẩn vẫn cứ lãnh đạm như thường
Tang Yểu: Thẹn thùng thôi
Sau này trong gia tộc có biến, Tang Yểu bất đắc dĩ phải cầu kiến Tạ Uẩn
Với Tạ Uẩn mà nói, đây cùng lắm cũng chỉ là lần gặp mặt cho có lệ mà thôi. 
Sắc mặt hắn lạnh lùng, nhàn nhạt mở miệng: “Cô nương mời đi về, kết cục việc này đã định.”
Nàng biết ngay tên cẩu nam nhân này sẽ không dễ dàng đáp ứng nàng mà
Tang Yểu không nói hai lời tiến lên hôn hắn một ngụm, “Đừng giả vờ nữa, thế này là được rồi chứ.”
……
Không gian tĩnh lặng, hai người bốn mắt nhìn nhau
Chuyện này không bao lâu thì thành danh, Tạ Uẩn từ trước đến nay thong dong bình tĩnh rốt cuộc bắt đầu nhìn thẳng vào vị thiếu nữ gan to bằng trời này
*
Gã sai vặt bên người Tạ Uẩn trộm viết thoại bản đẩy thuyền cp Tang Yểu cùng Tạ Uẩn, một ngày nào đó hắn phát hiện thoại bản cẩm kỵ do mình tỉ mỉ sáng tác đột nhiên biến mất! 
Sau này, tuy rằng thoại bản tử không thấy, nhưng cp hắn vẫn luôn mong ngóng kia lại thành thật rồi?!
Thật lâu sau nữa
Thoại bản biến mất đã lâu lại xuất hiện trong tay phu nhân nhà hắn, phu nhân chỉ vào thoại bản nói cho hắn biết,“Đừng nhìn tên nam nhân cũ kỹ kia mà xem thường, kỳ thật nội tâm chàng ấy cũng rất cuồng dã đấy.”
1v1 sc he
【 Lưu ý 】
1: Nữ chính là một mỹ nhân ngốc, có thể không thích nhưng xin đừng buông lời thương tổn
Không thích xin dừng đọc
2: Nam cường nữ nhược, nam nữ chính toàn tự mình công lược
3: Tuyến tình cảm chiếm 90%, truyện ngọt 
4: Nữ chính là một người mau nước mắt, một khi cãi nhau là kích động, kích động sẽ dễ rơi nước mắt
5
Phần lớn tình tiết trong truyện sẽ được giải thích, mong lưu tâm chú ý trước khi buông lời nghi ngờ. 
Tag: Duyên trời tác hợp, Ngọt văn  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.