Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 351: Gia đình rắc rối





Khi tâm trạng đang vui vẻ thì cô nhìn thấy ngoài cửa lớn có mấy người cãi cọ ồn ào mà chen chúc tiến vào trong
Hà Ngọc Yến không quen biết mấy người này nhưng Cố Lập Đông thì biết
Cố Lập Đông không nói gì, lôi kéo vợ lui sang một cái quầy khác
Mấy người kia như tổ ong chen chúc ở quầy bán trang sức, trong đó, có một bác gái mập mạp lớn tiếng ồn ào: “Người bán hàng, người bán hàng
Tôi muốn mua vòng tay lớn bằng vàng.”
“Đúng vậy, càng lớn càng tốt.” Một bác gái gầy ốm khác nhanh chóng gật đầu
Trên mặt là vẻ tham lam không kiềm chế được
Người bán hàng trước quầy có vẻ mặt không được tốt nhưng vẫn lấy vòng tay lớn bằng vàng mà đối phương nói ra, bắt đầu kể về lai lịch của vòng tay vàng này, lại lấy cái cân nhỏ cân vòng tay cho những người này xem
Hà Ngọc Yến quan sát thấy cái vòng tay vàng kia có kiểu dáng rất cũ, chắc là đồ cũ rất lâu trước đây
Việc đến đây mua vòng tay vàng chứng minh rằng mấy người này cũng không có tiền như vậy
Dù sao thì ở Bắc Thành ngoại trừ cửa hàng châu báu của nhà họ Hứa và nhà họ Tôn thì cũng có không ít cửa hàng châu báu địa phương
Rất nhiều cửa hàng trong đó là cửa hàng bạc cũ, sau khi thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thì đổi thành cửa hàng châu báu quốc doanh
Đương nhiên ở trong thời kỳ vận động thì không ai mua đồ ở cửa hàng châu báu
Sau khi kết thúc vận động, các cửa hàng này lần lượt có doanh thu
Sau khi thị trường mở cửa, trong tay mọi người có tiền nên có nhiều người chạy tới mấy cửa hàng này để xài tiền
Mấy người trước mắt này không đi đến cửa hàng châu báu mua cái mới mà đến cửa hàng ủy thác mua cái cũ, đương nhiên là không có đủ tiền
Chỉ thấy mới đầu bác gái gầy ốm kia còn cười tủm tỉm, nhưng khi dùng cái cân nhỏ kia cân cái vòng tay vàng kia chưa tới 10 gram thì sắc mặt rất khó coi
“Haizz, con người chị không tốt rồi
Không phải chị nói phải mua vòng tay vàng cho tôi sao
Chỉ có một chút như vậy, tôi hơi dùng sức một cái đã gãy rồi.”
Lời người phụ nữ gầy ốm không hề khách sáo khiến người phụ nữ mập mạp cảm thấy xấu hổ
Lúc này mấy người đi cùng cũng hòa giải
“Ay da, chị Phương
Chị Tô chỉ nói như vậy mà thôi, sao chị có thể coi là thật vậy, chị ấy không chỉ nói mua vòng tay vàng cho chị mà còn nói tìm một người bạn gái tri kỷ cho con trai thứ ba nhà chị đấy
Không phải chị luôn oán giận con trai thứ ba nhà chị biết kiếm tiền nhưng trong lòng nghĩ quá nhiều, không chịu đưa một đồng nào cho chị sao?”
Bác gái gầy ốm họ Phương nghe thấy mấy lời này, cuối cùng biểu cảm cũng không quá khó coi nữa
Mà bác gái mập mạp họ Tô nghe thấy có người hỗ trợ hòa giải, nhanh chóng vỗ ngực bảo đảm: “Chị Phương, tôi nói cho chị nghe nè
Tôi quen một cô gái, người ta rất hiếu thảo
Ở nhà nghe lời cha mẹ, sau khi kết hôn thì nghe lời cha mẹ chồng
Con dâu tốt như vậy còn tốt hơn vòng tay vàng đó
Chờ con trai chị cưới cô gái kia, chị lại kêu con bé nói nhỏ bên tai chồng, sau đó chị muốn núi vàng, núi bạc gì mà không có……”
Hà Ngọc Yến nghe đến đó, có lẽ hiểu được quan hệ của những người trước mắt này
Nhưng cô thấy sắc mặt của chồng trở nên rất khó coi, cảm thấy tựa như có chỗ nào đó kỳ quái
Chờ sau khi cô rời khỏi cửa hàng ủy thác cùng với chồng, lúc này Hà Ngọc Yến mới nghe thấy chồng nói: “Bác gái gầy ốm họ Phương kia là mẹ của Lâu Giải Phóng.”
Lại nói tiếp, Hà Ngọc Yến xuyên qua đến nơi đây không bao lâu thì quen biết Lâu Giải Phóng
Anh ấy lại là bạn tốt của Cố Lập Đông nhưng mấy năm nay cô chưa từng gặp mẹ của Lâu Giải Phóng, phải nói là cô không hề quen biết người nào trong nhà Lâu Giải Phóng hết
Không ngờ hôm nay lại gặp được ở chỗ này
Sau đó, Hà Ngọc Yến lập tức lại phản ứng lại, con trai thứ ba trong miệng của đối phương còn không phải là Lâu Giải Phóng sao
Nhà của Lâu Giải Phóng có năm đứa con trai, rất phù hợp với tư tưởng nhiều con nhiều phúc ở thời đại này
Nhưng Hà Ngọc Yến không cảm thấy Lâu Giải Phóng được sống yên lành ngày nào
Khi còn nhỏ ăn không đủ no, nếu không phải thường xuyên chạy tới nhà Cố Lập Đông ăn cơm chỉ sợ đã phải chết đói rồi
Khi đi học cũng chỉ học đến cấp hai, còn là nhờ có ông Cố giúp đỡ mới có thể học xong chứ đừng nói đến công việc, nhà họ Lâu căn bản không có trợ giúp gì
Công việc nhân viên tạm thời ở nhà máy sắt thép cũng là do ông Cố giúp đỡ mới tìm được
Dù sao, Hà Ngọc Yến chưa từng nghe nói người nhà này là người tốt lành gì, chỉ nghe nói mẹ của Lâu Giải Phóng buộc anh ấy ở rể nhà quả phụ, bằng không thì giới thiệu anh ấy làm lạp bang sáo
Lạp bang sáo chính là kiểu người phụ nữ không ly hôn nhưng chồng bị bệnh hoặc tàn tật nên không thể tiếp tục nuôi sống gia đình, cần tìm một người đàn ông khỏe mạnh về nhà, phụ trách chăm nuôi cả gia đình từ lớn đến nhỏ bao gồm cả người chồng kia
Dù sao lúc trước Hà Ngọc Yến nghe Lâu Giải Phóng nói về chuyện này, cô cảm thấy vô cùng không thể hiểu được
Lâu Giải Phóng là một người thanh niên khỏe mạnh, tại sao mẹ anh ấy luôn giới thiệu những người như vậy cho anh ấy chứ
Đương nhiên cũng không phải nói mẹ của Lâu Giải Phóng đối xử không tốt với anh ấy
Bác gái này tựa như chỉ yêu thương hai đứa con trai đầu, cuộc sống của ba đứa con trai út đều tạm được
Lâu Giải Phóng kiên trì không kết hôn nhưng hai người em trai của anh ấy đều đã đi ở rể
Nghe nói là để tiết kiệm tiền lễ hỏi, thậm chí còn có thể lấy được một số tiền lễ hỏi lớn từ nhà gái
Đương nhiên, Lâu Giải Phóng có rất nhiều cách kiểm soát gia đình kỳ lạ như vậy cho nên mấy năm nay cô chưa nhìn thấy người của gia đình này đứng ra nhảy nhót
Nhưng vừa rồi ở cửa hàng ủy thác nghe thấy từ “Hỗ trợ”, “Giới thiệu bạn gái” gì đó, Hà Ngọc Yến cảm thấy hình như cô có thể đoán được một ít
“Chắc bọn họ muốn nhét người vào trong siêu thị của chúng ta.” Hà Ngọc Yến vừa nghe đã hiểu
Làm kinh doanh, làm ông chủ, cho dù bây giờ hay đời sau đều không thể tránh khỏi việc bạn bè, họ hàng muốn vào làm việc, nói hoa mỹ là giúp đỡ
Kiểu giúp đỡ như vậy rất nhiều lúc chỉ gây trở ngại chứ không giúp được gì
Hơn nữa lại nể mặt mũi của bạn bè thân thích nên người làm ông chủ cũng không hé răng
Đương nhiên, cũng có trường hợp ông chủ cố gắng áp bức mà công nhân ngại mặt mũi bạn bè và thân thích không dám hé răng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao kiểu người gì cũng có hết
Vì để tránh xảy ra loại tình huống này, trước khi mấy người này hợp tác kinh doanh đã bàn bạc với nhau
Sau này tất cả những vụ kinh doanh hợp tác với nhau đều không thể để bạn bè, họ hàng tham gia vào bên trong
Cho dù có tuyển dụng, cũng phải trải qua phỏng vấn thi viết đàng hoàng, còn phải có thời gian thử việc, thời gian thử việc không đủ tiêu chuẩn thì lập tức sa thải, không chào đón những người không nói trước đã nhét người vào trong việc kinh doanh
May mắn họ đã có bàn bạc về chuyện này trước
Bởi vì sau khi siêu thị khai trương, rất nhiều họ hàng của đối tác tìm đến bọn họ, lời trong lời ngoài muốn sắp xếp người vào làm việc trong siêu thị
Cho dù là chỗ của Hà Ngọc Yến cũng có người chạy đến muốn nhờ vả cô
Đương nhiên, bình thường Hà Ngọc Yến đều từ chối những người này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những người đối tác khác cũng như vậy
“Ngày mai anh sẽ nói với Giải Phóng về chuyện này.” Tuy rằng cảm thấy Lâu Giải Phóng có thể giải quyết nhưng Cố Lập Đông vẫn cảm thấy nhắc nhở trước thì tốt hơn
Mọi chuyện đến đây thì không có chuyện gì nữa
Hai vợ chồng đi đến cửa hàng vịt quay mua một con vịt quay rồi đi về tứ hợp viện nhỏ ở trung tâm thành phố
Trong khoảng thời gian này, Cố Minh Lý vẫn luôn sống một mình ở trong tứ hợp viện nhỏ
Nhìn thấy vợ chồng bọn họ lại đây, Cố Minh Lý vui vẻ hỏi: “Hai đứa có chuyện tốt gì sao?”
“Cậu, cũng không phải là chuyện tốt
Tụi cháu mua vịt quay tới.”
Hà Ngọc Yến vui tươi hớn hở mở vịt quay ra rồi kêu Cố Lập Đông lại đây ăn chung
Ba người vừa nói chuyện phiếm vừa ăn vịt quay, thời gian trôi qua thật nhanh
Chờ sau khi đồ nội thất được vận chuyển tới, Cố Minh Lý nhìn thấy cũng khen ánh mắt của bọn họ không tệ
Hà Ngọc Yến nhân cơ hội nói: “Cậu, cậu có rảnh thì giúp con sắp xếp lại mấy món trong tầng hầm kia với
Tụi con không biết cách xử lý và bảo quản mấy món đồ tốt kia.”
Cố Lập Đông nói: “Đúng vậy
Cậu, hai đứa tụi con không hiểu nhiều như cậu
Những món bảo bối kia đặt ở đó thì lãng phí quá.”
Cố Minh Lý biết ý tốt của hai đứa cháu, cười nói: “Khi nào rảnh cậu sẽ sắp xếp lại giúp hai đứa, mấy thứ này là cậu cho hai đứa
Hai đứa không cần lo lắng cho cậu, suốt bao nhiêu năm qua cậu ở nước M nên đã để dành được rất nhiều thứ tốt rồi.”
Hà Ngọc Yến cũng biết thu nhập lúc này của nước M có chênh lệch rất lớn so với trong nước
Cho nên cô cũng không dông dài, nghĩ sau này hiếu thảo với cậu là được
Lại nhìn thời gian, cô định đứng dậy về nhà mẹ đẻ đón con
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nhiên lúc này ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa
Cố Lập Đông đi qua mở cửa, phát hiện là người đưa thư đưa một gói hàng đến đây
Sau khi cầm lấy gói hàng và nói lời cảm ơn, Cố Lập Đông cầm đồ đi vào nhà
“Là gói hàng được gửi tới từ thành phố Quảng sao?” Cố Minh Lý hỏi
Thấy Cố Lập Đông gật đầu, Cố Minh Lý kêu bọn họ mở gói hàng ra
Hà Ngọc Yến thấy vậy lại ngồi xuống
Sau khi gói hàng mở ra, ở bên trong là báo chí được cột rất chắc chắn
Hà Ngọc Yến nhìn sơ vài lần, phát hiện đều là báo của thành phố Quảng và Hồng Kông
“Hai đứa xem đi, báo này cậu nhờ cậu Tiền mua giúp đấy.”
Hà Ngọc Yến không chú ý đến cậu Tiền này là ai, chỉ lấy mấy tờ báo chí lật xem
Báo chí của thành phố Quảng còn đỡ, không khoa trương lắm
Nhưng báo chí của Hồng Kông thì khác
Bỏ qua những tin tức tình yêu, Hà Ngọc Yến thấy tên tuổi của cửa hàng châu báu nhà họ Tôn trên vài tờ báo
Cái gì mà hôm nay đổ thạch đánh cuộc được phỉ thúy đỏ, ngày mai vượt biển đi đánh bài rồi thắng lợi trở về, ngày mốt lại mở cửa hàng ở đại lục
Không phải lúc trước nhà này rất khiêm tốn sao
Tại sao gần đây lại phô trương như vậy chứ
Tựa như nhìn ra sự khó hiểu của Hà Ngọc Yến, Cố Minh Lý nói: “Có lẽ biết thân phận bị tiết lộ nên chúng cũng không giả vờ nữa
Thân phận của nhà bọn họ đã được tẩy trắng, thật ra có giả vờ hay không thì cũng không có tác dụng là mấy.”
Thân phận tẩy trắng có nghĩa là nếu không có chứng cứ chứng minh người nhà họ Tôn ở Hồng Kông chính là người nhà họ Tôn ở Bắc Thành thì căn bản là vô dụng
Hơn nữa cho dù chứng minh được thân phận của bọn họ, nếu người của nhà này không tới đại lục thì vẫn không có cách nào làm gì bọn họ được
Hà Ngọc Yến nghĩ tới đây, bỗng nhiên cô nhớ đến Tôn Tiêu Nhu
Tôn Tiêu Nhu và em gái Tôn Tiêu Mỹ là người thân của người nhà họ Tôn ở Bắc Thành
Muốn chứng minh người nhà họ Tôn ở Hồng Kông là người nhà họ Tôn ở Bắc Thành thì có thể đợi kỹ thuật DNA được tiến cử
Chỉ cần chị em nhà họ Tôn phối hợp thì có thể chứng minh điểm này rất dễ dàng
Nhưng trong ấn tượng của Hà Ngọc Yến, kỹ thuật này phải đến năm 1987 mới được tiến cử vào trong nước
Phải đợi đến năm 1989 mới chân chính vận dụng vào điều tra trinh sát hình sự và phá án
Bây giờ mới năm 1979, thời gian còn rất dài
Còn không bằng chờ cho bọn họ phạm tội khác, như vậy bắt bọn họ sẽ có chứng cứ hơn
Loại người này sẽ không thành thật làm công dân lương thiện đâu
Hà Ngọc Yến có loại trực giác, cô cảm thấy bọn họ sẽ không làm công dân tốt. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.