Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 355: Chửi heo trách chó





Anh cũng không dài dòng, sau khi nhìn thấy người nhà họ Lâu bị ngăn lại, lập tức hô: "Những người ở đây, nếu các người muốn mất việc thì tiến lên một bước
Không muốn khiến người nhà mình mất việc thì lui về phía sau một bước
"Tao khinh, mày là tên oắt con nào hả
Cố Lập Đông nhìn về phía người nói chuyện, là bác gái Phương, mẹ ruột của Lâu Giải Phóng
Bên cạnh bác gái Phương là con dâu lớn và con dâu thứ hai của bà ta
Bên cạnh là những người họ hàng của bọn họ, cộng lại có khoảng mười bảy, mười tám người
Trong mười bảy, mười tám người, không có một người đàn ông nào, Cố Lập Đông thấy vậy cũng cảm thấy châm chọc
Những người phụ nữ đi đến siêu thị trong gió lạnh, còn chồng họ lại trốn tránh không ra mặt
"Bây giờ tôi nói cho các người biết đây là nơi kinh doanh, không chào đón các người tiến vào phá hư đồ đạc
Nếu ai phá hỏng một viên gạch nào, tôi sẽ lập tức tìm cảnh sát bắt các người
Cố Lập Đông không để ý đến bác gái Phương, điều này làm cho những người này tức giận
Nhưng bọn họ đều biết xưa nay Cố Lập Đông rất cứng rắn
Người không muốn bị cảnh sát bắt lập tức không nói lời nào
Vẫn là con dâu lớn của bác gái Phương ồn ào: "Chúng tôi không đi vào siêu thị rách nát này của các người, chúng tôi muốn tìm Lâu Giải Phóng
"Lâu Giải Phóng đã đi công tác ở phương Nam, các người có thể đi đến đó tìm cậu ấy
Tôi lặp lại lần nữa, bất cứ ai phá hỏng bất kỳ thứ gì của siêu thị thì đi gặp cảnh sát cùng với tôi
Nói xong chuyện này, Cố Lập Đông để cho mười người đàn ông kia bắt đầu thay phiên nhau canh gác ở cửa chính, cần phải không cho những người này đi vào quấy rối
Đồng thời, mười phụ nữ được sắp xếp bắt đầu ra sân, lôi kéo những người này bắt đầu nói đạo lý
Dây dưa khoảng nửa giờ, những người này đều tan đi, để lại ba mẹ chồng con dâu nhà họ Lâu nhìn nhau, không biết nên làm cái gì bây giờ
Cố Lập Đông nhìn đến đây, hài lòng gật đầu, chỉ cần ba người này không gây chuyện trước cửa, anh cũng không để ý bọn họ đứng ở đó bao lâu
Cách đó không xa, mấy chủ cửa hàng nhìn thấy Cố Lập Đông xử lý chuyện này, trong lòng mỗi người đều có nhận thức mới đối với Cố Lập Đông
Từ khi siêu thị khai trương đến bây giờ, người bọn họ tiếp xúc nhiều nhất là Lâu Giải Phóng
Con người Lâu Giải Phóng bình thường cười tủm tỉm, là loại người giúp đỡ mọi người
Mà vị đồng chí Cố Lập Đông này thì làm việc quyết đoán hơn
Tần Mai ở trong cửa hàng quần áo nhìn bóng dáng Cố Lập Đông xoay người đi vào siêu thị, thở dài
"Đại Ngưu, Cố Lập Đông nhìn có năng lực hơn con trai lớn của anh nhiều
Đổng Đại Ngưu đang sửa chữa mấy cái giá áo bị hỏng, nghe vậy gật đầu: "Nó được ông Cố dạy dỗ, năm đó ông Cố chính là một vị anh hùng
Hứa Xuân Kiều ngồi đó nghe cha mẹ nói chuyện phiếm, trong lòng lại đang tiếc nuối người lợi hại như Cố Lập Đông đã kết hôn rồi
Nhưng cô ta chọn Lâu Giải Phóng cũng không tệ, nhưng người mẹ ruột của hắn lại chẳng phải thứ gì tốt
——
Cả ngày tiếp theo, người nhà họ Lâu thường xuyên xuất hiện ở gần siêu thị
Một lúc sau người nhà họ Hạ cũng gia nhập vào
Thậm chí còn có người muốn đi tìm Hạ Tự Cường nhưng bọn họ không tìm thấy người
Hà Ngọc Yến tan học đi thẳng đến siêu thị, cô thấy chồng đã đón con tới
Sau khi trò chuyện vài câu với chồng, cô biết hôm nay người nhà họ Lâu tới đây gây chuyện, cô chỉ cảm thấy người nhà này thật đúng là kỳ quái
Kỳ quái như vậy phải có người trị mới tốt
Toàn bộ vụ án cũng không phức tạp, không đợi người nhà họ Lâu gây chuyện thêm hai ngày đã có kết quả xử lý mấy tên trộm kia
Không nói đến việc đền tiền cho nhà máy, công việc mất rồi thì thôi, nghiêm trọng hơn là họ còn phải ngồi tù
Tuy rằng thời gian không dài, mấy tháng đến một, hai năm đều có nhưng cái này cũng đủ khiến người nhà họ sứt đầu mẻ trán
Những người này biết Lâu Giải Phóng đi công tác chưa trở về, tìm không thấy người, đòi không được tiền
Chưa đến hai ngày thì không đến nữa
Hà Ngọc Yến cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng chồng cô cũng không cần chạy đi chạy lại mệt mỏi như vậy
Nhưng người nhà họ Lâu tạm thời an phận, đường cái trước siêu thị cũng chưa hoàn toàn khôi phục yên tĩnh
Bởi vì bác gái Trịnh không phải người dễ dàng từ bỏ
Bà ta vẫn bám riết không tha, cách vài bữa lại tới cửa hàng quần áo mắng chửi người
Nhóm hàng xóm cũng rất có năng lực, có thể đạt đến cảnh giới hoàn toàn coi nhẹ tiếng mắng của bác gái Trịnh, nên làm gì thì làm nấy
Ngược lại là Đổng Kiến Thiết chê bác gái Trịnh mất mặt, mấy lần muốn đưa bà ta về nhà
Điều này làm cho bác gái Trịnh vô cùng tức giận
Người càng tức giận thì chuyện làm ra càng điên cuồng hơn
----
"Tần Mai, con tiện nhân này
Mày không chỉ lừa chồng tao, bây giờ ngay cả con trai tao cũng nói chuyện giúp mày
Có phải mày rất đắc ý không
Sáng sớm hôm nay, bác gái Trịnh lại xuất hiện lần nữa ở cửa hàng quần áo, không nói lời nào đã mắng ngay
Hôm nay là ngày làm việc, Hà Ngọc Yến phải đi học
Chồng cô lái xe đưa cô đi học như thường ngày
Tuy nhiên trên đường đi anh muốn đi đến siêu thị trước, giao một phần văn kiện cho Hạ Tự Cường
Lâu Giải Phóng đi công tác ở thành phố Quảng đã được một tuần
Dựa theo kế hoạch lúc trước chắc hắn sẽ trở về vào cuối tuần
Tất cả hoạt động của siêu thị tạm thời do Cố Lập Đông phụ trách, Hạ Tự Cường phụ trách việc điều phối hàng hóa trong kho hàng
"Mày đừng nghĩ rằng bản thân có thể tiếp tục đắc ý
Tao nói cho mày biết, mày chọc giận tao thì cùng lắm tao treo cổ trước cửa hàng quần áo của mày
Để mọi người nhìn xem đức hạnh của mày
Hà Ngọc Yến ở trong xe chờ chồng trở về, nghe thấy những lời này của bác gái Trịnh thì cảm thấy quá điên cuồng
Sau khi xảy ra chuyện của Đổng Đại Ngưu, rõ ràng có rất nhiều hàng xóm đã khuyên bác gái Trịnh đừng đi làm ầm ĩ mà tìm Đổng Đại Ngưu đòi tiền nuôi con sẽ thực tế hơn
Nhưng bác gái Trịnh chỉ một mực làm ầm ĩ, nói là trong ngực nghẹn một cục tức, không trút ra ngoài thì cảm thấy không thể sống tiếp được nữa
Mọi người đều chưa từng trải qua loại buồn khổ này của bác gái Trịnh, quả thật không thể chỉ trích cách làm của bà ấy không đúng
Vì vậy nhóm hàng xóm cũng chỉ có thể nhìn bác gái Trịnh thỉnh thoảng đến cửa hàng quần áo làm ầm ĩ
Mới đầu là mỗi ngày đều tới gây chuyện, sau đó có lẽ tâm trạng đã bình tĩnh hơn một chút nên số lần gây ầm ĩ biến thành cách vài ngày
Nhưng bây giờ nghe lời bác gái Trịnh, họ cảm giác như tiết tấu lại sắp mất khống chế
Lúc này Cố Lập Đông đã đi ra từ siêu thị, cũng nhìn thấy tình huống của bác gái Trịnh
Thấy người trong cửa hàng quần áo không có một chút phản ứng nào
Anh lắc đầu, ngay sau đó lên xe rời đi
Trên xe, Hà Ngọc Yến nhịn không được mà nhắc tới chuyện của bác gái Trịnh với chồng mình
"Em cảm thấy hình như bác ấy lại khôi phục dáng vẻ trước kia
Tuy rằng cô không thích con người của bác gái Trịnh nhưng nhìn từ góc độ người bình thường, bác gái Trịnh không nên sống trong cuộc sống điên cuồng như vậy
Cố Lập Đông cũng thở dài: "Bác ấy như vậy thì phải nhờ Đổng Kiến Thiết và Đổng Hồng Mai, hai đứa con trưởng thành cùng nhau bàn bạc ra một biện pháp
Nếu không chỉ cần làm ầm ĩ như vậy, anh đoán cuối cùng người chịu thiệt vẫn là bác gái Trịnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
——
Rất nhanh dự cảm của hai vợ chồng đã trở thành sự thật
Mấy ngày kế tiếp, bác gái Trịnh vẫn mỗi ngày chạy tới cửa hàng quần áo làm ầm ĩ
Hơn nữa không giống như trước đây chỉ mắng nửa tiếng hay một tiếng đồng hồ, sau khi mắng xong thì về nhà
Mấy ngày nay bác gái Trịnh như bị ma nhập, sáng sớm năm sáu giờ đã  ngồi xe đi đến cửa hàng quần áo
Chờ cửa hàng quần áo mở cửa, bà đã bắt đầu mắng chửi người, lời mắng chửi khó nghe lại thô tục, khiến cho rất nhiều người qua đường nghe xong đều cảm thấy không thoải mái
Sau khi mắng xong bà cũng không về nhà mà ngồi xuống nghỉ ngơi ở trước cửa hàng quần áo, nghỉ ngơi đủ rồi lại tiếp tục mắng
Rõ ràng là tháng 12, nhiệt độ không khí lạnh muốn chết, bà ta lại có năng lực ngồi lì ở cửa như vậy
Hơn nữa còn ngồi từ sáng sớm đến chiều tối, trong lúc đó chỉ ăn màn thầu cứng và nước sôi do mình mang theo
Không sai, bác gái này vì có thể kiên trì mà mang theo một cái bình men, mỗi ngày đều đến tiệm cơm xin nước uống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thậm chí bà còn mang theo một cái chăn bông, lúc lạnh còn khoác chăn bông ở cửa mắng chửi người
Nếu như không phải bởi vì cần ngủ, có lẽ bà ta còn không về nhà
Sự kiên trì này quả thật khiến cho người ta "Cảm động"
Hà Ngọc Yến cảm thấy, nếu như bác gái Trịnh có thể dùng sự kiên trì này đặt ở việc gây dựng sự nghiệp kiếm tiền thì nói không chừng có thể trở thành nhà giàu số một ở Bắc Thành
Nhóm hàng xóm của khu nhà chung cũng từ lo lắng đến cảm thấy phiền phức
Thấy bác gái Trịnh còn biết chăm sóc mình, khoác chăn bông, uống nước ấm, ăn màn thầu
Bọn họ cũng không để ý nhiều nữa
Rất nhanh đã tới cuối tuần
Hà Ngọc Yến ngủ nướng thức dậy, cũng không ra ngoài
Cô ở nhà làm việc nhà, chuẩn bị buổi trưa ở nhà nấu cơm
Gần đây bận rộn công việc, đã mấy ngày cô không nấu cơm ở nhà
Hôm nay hiếm khi thời tiết sáng sủa, trong sân có mấy bác gái phơi khăn trải giường
Hà Ngọc Yến nhìn vài lần, phát hiện không có bóng dáng của bác gái Trịnh, cô biết hôm nay đối phương lại đến cửa hàng quần áo mắng chửi. 
Cô cũng không để ý, xoay người bắt đầu làm việc
Hôm nay chồng cô vẫn phải đến siêu thị làm việc, sáng sớm đã đi ra ngoài
"Yến Tử, hôm nay có người gánh một gánh rau hẹ tươi tới đây bán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe nói là nhà mình trồng ra từ nhà ấm gì đó., cho con nếm thử một chút đi
Thím Giang đi ra từ ngôi nhà bên cạnh, trong tay cầm một bó rau màu xanh lục
Mùa đông có rau quả tươi ăn, đương nhiên Hà Ngọc Yến sẽ không từ chối
Sau khi cầm lấy nói lời cảm ơn, cô thuận tiện hỏi thử ngày mai người bán đồ ăn có tới hay không. 
"Thím không rõ lắm
Đừng nói nữa, bây giờ thím cảm thấy ai cũng đang nghĩ biện pháp kiếm tiền
Nói đến chuyện này, thím Giang cũng không khỏi cảm thán: "Cái trạm phế phẩm mà thím đang làm đã có người xin nghỉ không lương rồi, nói muốn đi phía Nam làm buôn bán
Bây giờ mới năm 1979, làn sóng xin nghỉ không lương ở đơn vị Nhà nước xảy ra vào cuối năm 1980
Lúc này người dám làm như vậy đều là người vô cùng quyết đoán
"Thím, nếu thím muốn kiếm tiền thì thật ra cũng có thể làm chút kinh doanh
Hà Ngọc Yến hy vọng cuộc sống của những hàng xóm này càng ngày càng rực rỡ
Thím Giang gật đầu: "Gần đây trạm phế phẩm thật sự không có việc gì làm
Haizz, những người trong khu nhà chúng ta đều làm buôn bán
Cho dù là bác gái Trịnh, trước đó không phải cũng yên ổn mở quán bán hàng mấy ngày sao
Nghe nói còn kiếm lời hơn mười đồng tiền
Nếu như chị ấy không từ bỏ, nói không chừng bây giờ đã kiếm lời mấy trăm nhân dân tệ
Lúc trước bác gái Phùng còn ra mặt vì bác gái Trịnh, cho bác gái Trịnh lấy sỉ hàng của nhà mình đi bán
Hà Ngọc Yến đương nhiên biết tình huống bán hàng của bác gái Trịnh
Tuy nhiên sau đó người này vì chuyện Đổng Đại Ngưu lại từ bỏ chuyện mở quán
Không ít người nhìn thấy đều cảm thấy rất đáng tiếc
Bây giờ nghe giọng điệu của thím Giang, Hà Ngọc Yến đã biết suy nghĩ của thím Giang
"Thím, nếu như thím thật sự muốn bày sạp kiếm tiền thì buổi chiều có thể đến sạp bán sỉ của nhà tụi con xem thử đi
Trong ngày mùa đông này, thím đi mua một ít bao tay và vớ, chắc đều rất dễ bán
Hai người nói chuyện một lúc lâu, sau đó đều tự về nhà làm việc
===
Tên: THẬP NIÊN 90 GẢ CHO ÔNG CHỦ BÁN THAN
Tác giả: Quả Trấp Thanh Tửu
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Niên đại văn
Giới thiệu
Năm 1978, cha mẹ Tùng Kỳ vượt mọi khó khăn sinh ra cô
Đáng tiếc, năng lực kế thừa di truyền của cô không tốt mấy, không thể di truyền đầu óc thông minh ưu tú của cha mẹ
Cũng may Tùng Kỳ có một vẻ ngoài xinh đẹp. 
Lớn lên xinh đẹp, có công việc chính thức, cha mẹ cởi mở từ ái, Tùng Kỳ cảm thấy cuộc sống của mình tươi đẹp muốn chết
Chỉ là gần đây có một việc làm cô vô cùng buồn rầu —— sau khi bạn thân rơi xuống nước bỗng nhiên ham thích tìm đủ thể loại bạn trai cho cô. 
Vào lần xem mắt thứ N, bạn thân lại đem anh em tốt của bạn trai cô ấy giới thiệu cho cô. 
Một kẻ háo sắc như cô đương nhiên là vô cùng cảm động, sau đó… từ chối. 
Nhưng phải từ chối như thế nào mới có thể không thương tổn tình cảm tốt đẹp giữa hai người đây? 
Công trường đang nháo nhào lộ chuyện cắt xén phúc lợi công nhân, Ký Hòa Bắc giả thành công nhân dọn gạch đến công trường nhà mình ngầm xem
Trên đường đi anh bị một cô gái xinh đẹp khá quen mắt chặn lại
Anh lạnh mặt vừa muốn mắng chửi người liền nghe mắt hồ ly lúng túng hỏi: “Cái đó…… anh bạn này, có muốn đi làm thêm không
Giả làm bạn trai tôi hai giờ 30 tệ, có làm hay không?”
Ký Hòa Bắc híp mắt đánh giá
—— cô gái này hình như có chút quen mắt
“Ai nha đừng lưỡng lự nữa, chỉ diễn một chút thôi, có thể khó khăn hơn việc anh lên công trường làm việc sao?” 
“Có phải anh chê ít hay không, vậy, vậy thêm mười tệ nữa đi, anh không được được một tấc lại muốn tiến một thước đâu nhé.”
Làn da cô gái trắng đến phản quang, quần áo rộng thùng thình cũng không che được đường cong lả lướt. 
Đôi mắt hồ ly sáng lấp lánh, nói chuyện ỏn ẻn, nếu không phải ánh mắt trong trẻo, Ký Hòa Bắc thiếu chút nữa cho rằng có người cố ý gài bẫy mỹ nhân kế cho mình
Không đợi anh phản ứng lại đây, 40 tệ đã được nhét vào tay
“…… Ép mua ép bán à?”
“Ây, đừng nói như vậy, cái gì mà mua với bán chứ, chúng ta đang làm việc đàng hoàng mà.”
Tùng Kỳ nhìn người đàn ông một thân bụi đất, nghèo túng chật vật mà vẫn anh tuấn bên cạnh mình, vừa lòng gật gật đầu
——lần này Miêu Miêu sẽ từ bỏ việc giới thiệu bạn trai cho cô nhỉ
【 Vở kịch nhỏ 】
Sau khi thành hôn, Tùng Kỳ đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô hỏi người nào đó đã thành chồng mình
“Bọn họ đều nói em ngốc, ham hư vinh, nông cạn, người đầy tật xấu, sao anh lại coi trọng em?”
Chẳng lẽ anh có thể nhìn thấu hồng trần, thấy được bản chất tốt đẹp của cô chăng? 
Ký Hòa Bắc trầm tư nửa ngày
Vào lúc mỹ nữ Tùng Kỳ mỹ vui vẻ chờ được khen liền nghe anh nghiêm trang nói:
“Ngực lớn.”
Tùng Kỳ: “……!!!”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.