Trong nhà cũng vô cùng náo nhiệt Khi Hà Ngọc Yến xuống xe trời cũng đã tối đen, vậy mà có không ít hàng xóm trong ngõ chen chúc ở bên trong khu nhà Cô nhìn sơ qua vài lần, phát hiện tất cả đều là người hôm nay đi đến cửa hàng quần áo "Yến Tử, con trở về đúng lúc lắm Lại đây, lại đây Lần này chị Trịnh xài rất nhiều tiền, quen biết mấy chục năm cũng không hào phóng như vậy Chị ấy phải tặng cho mỗi nhà hai quả trứng gà luộc Người hôm nay đi làm chỗ dựa cho bác gái Trịnh cộng lại ít nhất cũng có gần hai mươi người Nhiều người như vậy, một người hai quả trứng gà cũng phải tốn bốn mươi quả trứng Trong tay bác gái Trịnh không có nhiều tiền, tặng như vậy thật sự rất hào phóng Bác gái Phùng kêu ba mẹ con Hà Ngọc Yến lại đây, nói với bác gái Trịnh đang luộc trứng gà: "Chị Trịnh, người đến rồi Chỉ thấy trên bếp lò thường ngày dùng để nấu cơm đặt ở trước cửa nhà họ Đổng, lúc này đặt một cái nồi lớn, trong nồi là từng quả trứng gà luộc trắng mập đáng yêu, đang bốc hơi nóng "Chị ấy đó, nghe nói chuyện hôm nay, biết con lén giúp đỡ không ít, muốn cảm ơn con nhưng lại không được tự nhiên Hà Ngọc Yến không quen với việc bác gái Trịnh ngại ngùng, cô thật sự không thích cách làm người của bác gái Trịnh, cho dù bà ta rất thảm nhưng chuyện nào ra chuyện đó, không thích chính là không thích Cho nên lúc này cô cũng không có nhiều suy nghĩ muốn qua lại với đối phương Nếu trứng gà này là dùng để cảm ơn tất cả những người hỗ trợ, cô cũng nhận lấy, cô cũng không nói nhiều lời, hơi đứng lại, cầm hai quả trứng gà rồi dẫn con về nhà Bác gái Phùng thấy vậy, lắc đầu cũng không nói nhiều, bà hiểu Hà Ngọc Yến Giống như Cố Lập Đông, hai vợ chồng này đều có những quy tắc ứng xử riêng của mình Nếu người ta đã giúp đỡ, bác gái Trịnh đã cảm ơn, những thứ khác không cần nhiều lời mới là điều đúng "Tới đây tới đây, mọi người nhân lúc còn nóng ăn trứng gà đi Haizz, lại nói tiếp, đời này tôi cũng không xa xỉ như vậy, ăn một hơi hai hết quả trứng gà luộc.. Hà Ngọc Yến nghe thấy lời nói khoa trương của bác gái Phùng, nhịn không được mà nở nụ cười Cô lột vỏ trứng gà cho con, nghĩ thầm chắc thủ tục của cửa hàng kia làm rất thuận lợi Thậm chí chắc đã làm xong hiệp nghị nuôi dưỡng gì đó Bằng không, mọi người sẽ không có dáng vẻ đánh thắng trận như này ——
Cô dẫn con đi rửa mặt, mãi cho đến chín giờ tối mà chồng vẫn chưa về Hà Ngọc Yến biết đêm nay anh phải thức suốt đêm Trước khi trở về, hai người đã nói xong thời gian, Hà Ngọc Yến cũng không cảm thấy bất ngờ Cô chỉ thương chồng làm việc vất vả, nghĩ thầm chờ sau khi anh làm xong, cần phải để ý anh nghỉ ngơi một khoảng thời gian Bên phía nhà kho siêu thị, lúc này mọi người thật sự bận đến mức sắp bay lên Buổi chiều sau khi xe đến nơi, Cố Lập Đông dẫn người qua nhà ga nhận hàng Kho hàng tạm thời của ga tàu hỏa chất chồng đầy hàng hóa Cố Lập Đông tự mình chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của thị trường, biết lưu lượng hàng hóa lớn như vậy, chắc sẽ càng ngày càng nhiều Trong lòng anh lại suy nghĩ đến chuyện mua xe vận tải Lần trước về nhà họ Cố, ba anh đã nhắc đến việc xe tải cũ bị loại bỏ, kêu anh đi xem thử Tuy nhiên lúc ấy Cố Lập Đông nhìn thấy phát hiện những chiếc xe cũ kỹ đó chạy cũng rất khó khăn, suy nghĩ này tạm thời dừng lại Nhưng hôm nay nhìn thấy lượng hàng hóa ở nhà ga, anh biết nhà mình có xe vận tải riêng thì sẽ thuận tiện hơn Anh trò chuyện vài câu với Lâu Giải Phóng, sau đó chỉ huy người dẫn tới bắt đầu vận chuyển hàng hóa Cũng vào ngay lúc này lại có một chiếc tàu khác đến nhà ga Lúc này tàu không đón khách, là một đoàn tàu chuyên chở hàng hóa Sau khi đoàn tàu đến trạm, nhân viên công tác của trạm xe lửa bắt đầu chỉ huy công nhân bắt đầu dỡ hàng Hàng hóa dỡ xuống sẽ được vận chuyển đến nhà kho tạm thời Bởi vì Cố Lập Đông bên này đang vận chuyển hàng hóa rời đi nên hàng hóa dỡ xuống bên kia tạm thời chất đống trên mặt đất Mới đầu Cố Lập Đông không chú ý đến những hàng hóa kia Dù sao thì trời cũng tối, đèn trong ga tàu hỏa cũng không sáng lắm Nếu không phải bởi vì những đồ điện này quan trọng, bọn họ cũng sẽ không sắp xếp người đi nhận hàng xuyên đêm Đợi đến khi bọn họ chuyển hàng được khoảng ba phần tư thì đã đến 12 giờ tối Mà nhân viên công tác chờ nhập kho bên kia đã đợi một tiếng đồng hồ Người này bắt đầu không kiên nhẫn, nhiều lần tới thúc giục Cố Lập Đông nhanh một chút Chỗ bọn họ có hàng muốn đưa vào kho Cố Lập Đông cũng biết hàng hóa nhà mình vận chuyển khá chậm, dù sao thì đồ điện cũng là đồ mắc tiền, họ cũng không dám có hành động quá mạnh bạo, sợ làm hỏng đồ điện "Người anh em, anh chờ một chút Có lẽ nửa tiếng nữa là được rồi Người nọ bị Cố Lập Đông nhét cho hai điếu thuốc, sắc mặt cũng tốt hơn chút ít nhưng vẫn thúc giục anh làm nhanh hơn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nói xong, hắn ta còn không nhịn được đá một cái lên hàng hóa dưới đất Cố Lập Đông nhìn, híp mắt lại Cũng là người này xui xẻo, giá gỗ nhìn bên ngoài trông rất rắn chắc vậy mà đá một cái đã tan thành từng mảnh, lộ ra hàng hóa bên trong Anh vừa nhìn, trong nháy mắt cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng nhưng người nọ đã vội vàng dùng cơ thể chặn lỗ hổng kia lại Ngay sau đó hắn kêu đồng nghiệp tới đây, dùng đinh đóng giá gỗ kia lại Một tình huống nhỏ như vậy cũng chỉ có Cố Lập Đông chú ý tới Chủ yếu là người bên chỗ họ đang vội vàng chất đồ điện lên xe, cũng không ai chú ý tới cái góc này Cũng may, bọn họ đã chất tất cả hàng hóa vào xe trước 1 giờ sáng sau đó chở hàng hóa đến kho hàng nhà mình ——
Buổi sáng khi Hà Ngọc Yến tỉnh lại, đệm chăn bên người không có thay đổi Hiển nhiên chồng cô thật sự làm việc cả đêm ở bên ngoài Cô đứng dậy rửa mặt, chuẩn bị đi đến quán bán đồ ăn sáng ở đầu hẻm mua bữa sáng Lúc này, chồng cô vừa trở về
Nhìn râu ria trên cằm, còn có tơ máu đỏ tươi trong mắt của anh, Hà Ngọc Yến nhịn không được mà nói: "Anh mệt mỏi thì ngủ ở nhà kho bên kia cũng được mà Cố Lập Đông cười ha ha đưa bữa sáng trong tay cho vợ: "Tối hôm qua anh ngủ hai tiếng rồi Nếu không phải những hàng hóa này đều phải cẩn thận, anh cũng không tốn nhiều thời gian như vậy Hà Ngọc Yến thấy vậy, tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông một cái sau đó đẩy anh vào trong phòng tắm "Anh nhanh đi tắm rửa một cái đi, sau đó đi ngủ ngay Buổi sáng sau khi tỉnh lại, Hà Ngọc Yến đã nấu một nồi nước nóng trước Tuy rằng chồng chưa nói nhưng Hà Ngọc Yến cảm thấy anh sẽ trở về Quả nhiên, cô còn chưa đi ra ngoài thì chồng đã về nhà rồi Sau khi cầm quần áo và pha nước giúp anh, Hà Ngọc Yến mới đi qua gọi hai đứa nhỏ rời giường Bọn nhỏ cả đêm không gặp ba, chờ rửa mặt và mặc quần áo xong ở phòng trong Vừa ra khỏi nhà chính, nhìn thấy ba đang ngồi ăn bánh bao thì chúng mừng rỡ xông lên gọi ba ơi, ba ơi "Được rồi, được rồi, đi Đánh răng đi Ba còn phải ăn sáng rồi sau đó nghỉ ngơi Cố Lập Đông cười tủm tỉm gật đầu, nghĩ thầm trở về nhìn thấy vợ và con, anh lại không cảm thấy mệt mỏi nữa Tuy nhiên anh vẫn bị Hà Ngọc Yến đẩy đi ngủ Khi Hà Ngọc Yến ra ngoài, cô nhờ Tào Đức Tài xin nghỉ giúp cho chồng Một ngày tiếp theo rất yên bình Cô đưa con đi nhà trẻ, sau đó đi học và tan học, rồi lại về nhà thì nghe thấy chồng đang hi hi ha ha trò chuyện gì đó với bọn trẻ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô đẩy cửa đi vào, phát hiện trong nhà có thêm hai chiếc xe đạp cho trẻ con chạy Không sai, loại xe đạp này có kích cỡ nhi đồng "Thứ này từ đâu ra vậy anh "Chú Lâu tặng cho tụi con đó Viên Viên và Đan Đan nghe thấy lời mẹ, vui vẻ chạy tới ôm mẹ bắt đầu khoe khoang Hà Ngọc Yến nhìn chiếc xe đạp màu vàng nhạt này giống như là phiên bản thu nhỏ của xe đạp nữ Mặc dù không đáng yêu như xe đạp nhi đồng ở đời sau nhưng vào lúc này cũng rất hiếm Lúc này Cố Lập Đông nói: "Giải Phóng nói nhìn thấy có người bán ở thành phố Quảng, cảm thấy thú vị nên mua về cho bọn nhỏ Anh thấy chắc là hàng mang về từ nước ngoài, kiểu dáng này thật sự rất thích hợp với bọn nhỏ Hà Ngọc Yến nghe lời này cũng nhịn không được mà gật đầu "Buổi chiều sau khi anh đi đón hai đứa con trở về thì cho chạy thử ở trong sân một chút, lúc ấy những đứa trẻ khác ở trong sân rất náo nhiệt Hà Ngọc Yến nghe ra ý cười trong lời chồng, duỗi tay đấm nhẹ vào anh một cái: "Anh âm thầm vui vẻ là được rồi Những hàng xóm khác sợ là đang mắng anh khoe khoang đó Hai vợ chồng mỉm cười trò chuyện vài câu, Hà Ngọc Yến kể lại chuyện hôm qua sau khi trở về, bác gái Trịnh mời mọi người ăn trứng gà "Hôm nay bác ấy còn tới gõ cửa, hỏi em là có thể tiếp tục lấy hàng ở chỗ quầy hàng bán sỉ của chúng ta không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhắc tới bác gái Trịnh, Cố Lập Đông nói đến chuyện xảy ra buổi trưa "Anh thấy lần này chắc là bác ấy đã hạ quyết tâm muốn gây dựng sự nghiệp, nghe nói hôm qua Đổng Kiến Dân đã không còn sốt nữa nhưng Đổng Hồng Mai suốt cả ngày hôm qua không ở nhà, mặc kệ em trai sốt cao Hình như bác gái Trịnh cũng không có hành động gì."
Những chuyện này đương nhiên không phải Cố Lập Đông đi hóng chuyện Mà là anh ấy hiếm khi không đi làm ở nhà một mình, có bác gái tới lôi kéo làm quen với anh Không có gì để nói, bác ấy cũng chỉ có thể tám chuyện Hà Ngọc Yến nghe xong gật đầu, hi vọng lần này bác gái Trịnh thật sự có thể thay đổi Mà rất nhanh, bọn họ đã thấy được sự thay đổi này Gần qua một ngày, khi Hà Ngọc Yến đi siêu thị thì nhìn thấy cửa hàng quần áo đã thay đổi.
Cửa hàng quần áo trước đó còn tính là rộng rãi, không biết từ lúc nào đã bị người ta xây một bức tường ở giữa, chia cửa hàng ra làm hai Cửa lớn cũng được thợ làm cửa đổi từ cửa sắt mở hai cánh thành cửa một cánh Cứ như vậy, một cửa hàng rộng rãi biến thành cửa hàng nhỏ hẹp Cửa hàng quần áo trước đó giờ nằm phía bên tay trái, còn bên phải gần quán cơm thì biến thành địa bàn của bác gái Trịnh Mà lúc này bác gái Trịnh đã trang trí cửa hàng kia, tinh thần cũng khác Người đang chỉ điểm bên cạnh bà ấy là bác gái Phùng Nhìn thấy Hà Ngọc Yến đi ngang qua, bác gái Phùng vui tươi hớn hở chào hỏi "Bác, hôm nay bác không mở quán sao Bác gái Phùng cười nói: "Hôm nay bác nhờ bác gái Khúc trông quán giúp Không phải chỗ chị Trịnh cần người hỗ trợ sao Chị ấy không biết nhiều gì, tốt xấu gì bác cũng quen với việc mở quán Hà Ngọc Yến đứng ở nửa bên cửa hàng của bác gái Trịnh, nhìn vào trong Cô phát hiện đồ mà bà ấy bán lại là giày, vớ, găng tay, khăn quàng cổ, vừa nhìn thì biết mấy thứ này được lấy từ quầy hàng ở nhà ga Lúc này rất nhiều người đều tự tay đan khăn quàng cổ nhưng thành phố Quảng có máy móc dệt bao tay và khăn quàng cổ rất rẻ Về phần giày, tuy rằng rất nhiều người ở đây đều mang giày vải thủ công do nhà mình làm nhưng phía Nam có nhiều giày, giá lại rẻ, cho nên bán những thứ này đều rất có thị trường Cô còn tưởng bác gái Trịnh sẽ mở quán nhỏ như lúc trước, bán chút đồ nhỏ vụn vặt Không ngờ rằng bà ấy lại bán giày, vớ Lúc này, cửa hàng quần áo bên cạnh truyền đến tiếng mắng hung dữ của Hứa Xuân Kiều "Ba, đều tại ba Ba xem ba làm hại cửa hàng của mẹ mất đi một nửa, bà già ở bên cạnh còn bán giày vớ Loại người như bà ta, có thể biết trào lưu là gì chứ Thật sự buồn cười muốn chết.. Ngay sau đó, giọng nói không nóng không lạnh của Tần Mai vang lên: "Thôi, Xuân Kiều, đồ của mẹ còn không phải là của ba con sao Người nhà chúng ta không nên so đo như vậy"
Đổng Đại Ngưu: "Mai, em đối xử với anh thật tốt Em yên tâm, bây giờ anh không sợ bị người khác nhìn thấy Hai ngày nay anh đã lên lạc với người quen cũ, anh sẽ đến thành phố Quảng kiếm một ít đồ tốt về cho em "Ba, ba thật tốt.. "Đại Ngưu, anh thật tốt.. Hà Ngọc Yến ở cửa: Tàu điện ngầm, ông già, điện thoại di động JPG Cô ngẩng đầu nhìn về phía bác gái Trịnh đứng cách một bức tường, phát hiện bà ấy lại rất bình tĩnh, không hề có bất cứ cảm xúc mâu thuẫn nào với cuộc trò chuyện vừa rồi Hiển nhiên, bà ấy đã hoàn toàn buông bỏ chuyện này Cô gật gật đầu rồi đi vào siêu thị Lúc này siêu thị rất náo nhiệt Không phải là loại náo nhiệt có nhiều khách hàng mà là mấy nhân viên cửa hàng đang liều mạng viết giá cả, nhãn hiệu, dán giá và nhãn hiệu Siêu thị bây giờ còn chưa có loại máy móc tự động in nhãn giá sau này, tất cả chỉ có thể viết tay Cho nên lượng công việc này vô cùng lớn, Hà Ngọc Yến nghĩ nếu không thì cô nhờ người đi tìm thứ này Hà Ngọc Yến vừa nghĩ vừa đi tới văn phòng siêu thị, bên trong, mấy người hợp tác đã ngồi vào chỗ, đang làm công tác chuẩn bị cuối cùng cho chương trình giảm giá cuối năm.
Cô nhìn các loại số liệu dự đoán trên bàn làm việc, cảm thấy qua mấy ngày nữa có lẽ chương trình giảm giá diễn ra sẽ rất náo nhiệt Nhưng bọn họ đều không ngờ rằng náo nhiệt lần này cũng không đơn giản như lúc khai trương.
===
TÊN TRUYỆN: LÀM CHA VAI ÁC KHI TUỔI CÒN TRẺ
TÁC GIẢ: Nguyên Nguyệt Nguyệt Bán
EDITOR: [TYT] - Đảo Cá Mập
THỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Xuyên sách, Làm ruộng, Nhẹ nhàng, Thị giác nam chủ, Sinh hoạt bình dân, Nuôi con, Niên đại văn
Văn án:
Tần Phong là một tay phú nhị đại ăn chơi, bỗng dưng chết vì uống rượu, sau đó xuyên đến thập niên sáu mươi nghèo khổ không có đồ ăn không có thức uống, chỉ có thể cố gắng đọc sách để thay đổi cuộc đời.
Vất vả lắm mới thi đậu đại học, ngày tháng hạnh phúc chuẩn bị đạt đến tay thì anh phát hiện thật ra mình đã xuyên vào một cuốn sách có tên là 《Luật sư thủ tịch》.
Điều đáng mừng là trong sách không có ai tên Tần Phong nhưng bất hạnh rằng bốn đứa con trai không cha không mẹ mà anh nhận nuôi là vai ác của cuốn sách này Vai ác thứ nhất là lão đại giới thương nghiệp, bị nam chính đưa vào ngục giam mọt gông trong đó Vai ác số hai là quân nhân, cuối cùng vì trụy nhai mà chết.
Vai ác số ba là ảnh đế nổi tiếng bị nam chính đưa vào bệnh viện tâm thần.
Vai ác số bốn vì báo thù cho các anh trai của mình nhưng bị người ta tính kế một cách quá thông minh sau đó mất đi tính mạng.
Tần Phong không bình tĩnh được, muốn đưa bọn họ tới cô nhi viện Nhưng đến khi nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của đứa bé khác đứng trước cổng đó Tần Phong cảm thấy không đành lòng Cuối cùng quyết định nuôi hết Đã nuôi bốn đứa rồi nuôi thêm một đứa nữa thì sao chứ?
***
Gần đây Tần Phong phát hiện ra lão ngũ không được bình thường, ai đối nghịch với cậu bé thì sẽ gặp xui xẻo Bốn đứa vai ác đều giống với nam chính, hình như nhân vật nam chính đã biến mất….
PS: Không thích xin bỏ qua, có nữ chính đến cuối mới xuất hiện
Tag: Xuyên qua thời không, làm ruộng, niên đại văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tần Phong | Vai phụ: Mấy đứa con trai | Cái khác: Nuôi con, chuyện nhà, thập niên 80
Một câu tóm tắt: Mỗi người trong nhà tôi đều là lão đại
Lập ý: Phụ tử từ hiếu