“Ay da, đây là không bán được đúng không?” Âm thanh lo lắng truyền vào tai Hà Ngọc Yến, đồng thời cô cũng nghe thấy tiếng gọi của con gái “Thím Giang, mọi người đến rồi Cảm ơn thím đã chăm hai đứa nhỏ giúp cháu!”
“Cháu không cần khách sao Chỗ đồ điện không bán được sao?”
Hà Ngọc Yến lắc đầu: “Mọi người vẫn đang lưỡng lự.”
Tuy giá của bọn họ cao hơn cửa hàng bách hóa nhưng lại không cần dùng phiếu, mấy người đó đang thăm dò, chờ đến khi họ phát hiện ra số lượng không có nhiều thì sẽ tranh nhau mua thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Quả nhiên, chưa đến giờ ăn cơm trưa, không biết từ đâu có mấy người chạy đến mua tủ lạnh và máy giặt Họ chốt đơn bốn cái tủ lạnh và ba máy giặt luôn, hỏi địa chỉ để giao hàng thì mới biết là ở cùng khu nhà chung Hành động vung tay thoải mái như này thu hút được rất nhiều người Có mấy người làm gương, chưa đến ba giờ chiều, toàn bộ ấm đun nước và radio đã bán sạch sành sanh Điều này dấy lên hy vọng cho mọi người Còn có rất nhiều người đi tới hỏi Lâu Giải Phóng khi nào có thêm đồ điện tiếp nhưng Lâu Giải Phóng bảo mình không biết, vì thế bọn họ đành rời khỏi siêu thị trong tiếc nuối Dù sao thì bây giờ số đồ điện có được khá ít, hơn nữa cũng thiếu phương tiện vận chuyển Nghe Lâu Giải Phóng giải thích xong, các khách hàng vốn đang chờ đến ngày cuối cùng mới mua không dám đợi nữa mà nhanh tay phất tiền mặt mua các loại đồ điện gia dụng Cảnh tượng đó khiến Hà Ngọc Yến vô cùng ngạc nhiên Không chỉ Hà Ngọc Yến mà những người qua đường cũng phải dừng lại xem rồi bị trận địa làm choáng váng luôn Sau đó trong lòng họ dấy lên cơn mừng như điên Hóa ra siêu thị mới mở này kiếm tiền bằng cách ấy Đợt tranh mua đồ điện chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, đến lúc đóng cửa mới kết thúc Sau khi đóng cửa, tiến hành kiểm kê hàng hóa lần nữa họ mới phát hiện đã bán được ⅔ số hàng điện gia dụng Còn các vật dụng hằng ngày khác cũng đã bán được nửa Ví dụ như quầy hàng chín đồng chín của Hà Ngọc Yến “Ngày mai chắc khách sẽ vơi đi một ít.”
***
Hôm sau mọi người vẫn đến siêu thị để hỗ trợ, cả Hà Ngọc Yến cũng xin nghỉ một ngày để qua đây Kết quả số lượng khách đúng là đã giảm đi, hơn nữa điều quan trọng là số người mua đồ điện hôm qua hôm nay đến trước mặt Lâu Giải Phóng yêu cầu trả hàng “Trả hàng Vì sao?”
Trước cửa xảy ra chuyện, Hà Ngọc Yến liền chạy tới văn phòng tìm chồng Hà Ngọc Yến cũng cảm thấy rất kỳ lạ Mấy người trả hàng đó nhìn không giống như đang cố ý “Đi, chúng ta ra ngoài xem sao.”
Cố Lập Đông thả điện thoại xuống, kéo vợ ra cửa Anh mới vừa gọi điện cho người phân phối hỏi xem có thể giao ít đồ điện đến đây không Giờ xem ra mọi chuyện không đơn giản “Vị đồng chí này, anh muốn trả hàng thì cũng phải nói nguyên nhân chứ Không thể mới mua hôm qua mà hôm nay cứ trả hàng không có lý do thế được Đây không phải là đùa người ta sao Làm gì có cái lý ấy?”
Người đàn ông đi đầu nghe thấy lập tức lắc biên lai trong tay: “Đừng nhiều lời nữa Hôm nay cửa hàng bách hóa nhà người ta quảng cáo TV đen trắng bán rẻ hơn nhà mấy người tận 50 đồng đấy.”
Giờ một chiếc TV đen trắng bình thường có giá là 500 đồng Chỗ bọn họ không cần phiếu lại giảm giá ưu đãi nên bỏ thêm 20 đồng nữa là 520 đồng là đã có cho mình một chiếc TV, so với bên ngoài đã rẻ lắm rồi Nhưng nghe người đàn ông này nói, cửa hàng bách hóa có bán một chiếc TV đen trắng có 470 đồng ư “Thế bọn họ không cần phiếu à?”
Người đàn ông gật đầu: “Ừ, không cần Nếu không thì sao tôi lại đi trả hàng cơ chứ?”
Người đàn ông vừa nói thì mấy người sau liền phụ họa theo Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông nhìn thấy vậy, hai vợ chồng đều biết chắc chắn đã xảy ra vấn đề Chỗ bọn họ có TV, kể cả các mặt hàng đồ điện khác cũng không có cái nào lấy quá đắt, chỉ căn cứ vào phí tổn thất cộng thêm giá thị trường để xác định Giờ cửa hàng bác hóa bỗng làm như vậy, xem ra bọn họ vốn không muốn kiếm tiền Lâu Giải Phóng định nói gì đó nhưng Cố Lập Đông đã đi lên vỗ vai hắn, “Bọn họ muốn trả thì cứ trả Cứ dựa theo quy định trả hàng mà làm.”
Lúc này có nhiều cửa hàng không chịu nhận hàng trả lại, sau khi bán đi sẽ không phụ trách nữa Cố Lập Đông vì muốn đề cao mức độ nổi tiếng, để mọi người biết siêu thị Gia Huệ cực tốt nên mới cung cấp điều khoản trả hàng Trong đó có các điều kiện rõ ràng, không có lý do trả hàng mà kiểm tra thấy không có vấn đề gì thì sẽ trừ 3% tiền bán ra để làm phí Loại phí này ở đời sau nghe thì không thích nhưng ngay lúc này đã là một điều khoản cực kỳ tốt Đương nhiên, thời này ai cũng thiếu đồ đạc nên sẽ không có người trả hàng, gặp phải hàng có tỳ vết thì cùng lắm là bớt giá một chút cho xong chuyện Lâu Giải Phóng thấy Cố Lập Đông lên tiếng rồi nên cũng đi hoàn thành thủ tục Sau khi xác nhận không có vấn đề thì trả lại tiền cho khách “Cứ hủy bao bì đi sau đó đem về sửa lại rồi dùng.”
Cố Lập Đông nhỏ giọng nói với Lâu Giải Phóng, lúc này Hà Ngọc Yến cũng đi tới: “Em cảm thấy hôm nay sẽ có nhiều người đến trả hàng lắm.”
Quả nhiên, chưa đến nửa giờ đã có người liên tục đến hoàn hàng Lúc này lại là máy giặt Máy giặt đã dùng thì không thể trả, cho nên hai bên tranh cãi một hồi, sau đó đối phương mới hiểu, đồng ý không hoàn hàng Người này cũng nói cửa hàng bách hóa rẻ hơn chỗ của bọn họ tận 50 đồng, cũng không cần phiếu Việc này kéo dài đến tận trưa, lục tục có người đến hoàn hàng, chủ yếu là hoàn TV, tủ lạnh, máy giặt Giá chênh lệch của những đồ này khác nhau khá lớn Cuối cùng chỉ có TV màu là không ai đi trả Từ kết cấu sản phẩm thì TV màu là hàng nhập khẩu, có lẽ cửa hàng bách hóa không có, còn các đồ điện khác thì là sản phẩm trong nước, cửa hàng bách hóa là đơn vị lớn chắc chắn sẽ có tồn kho “Chờ lát nữa ăn cơm xong chúng ta qua cửa hàng bách hóa xem sao.”
Cơm trưa họ ăn ở tiệm cơm, ông chủ Tiêu và vợ thò qua hỏi: “Sao lại có người đi trả đồ điện nhà cháu thế?”
Hà Ngọc Yến nói đúng sự thật: “Những người đó cảm thấy giá ở cửa hàng bách hóa rẻ hơn chỗ cháu 50 đồng nên chạy tới bên kia mua.”
Kết quả như vậy khiến chị dâu Đường nghe xong cũng thấy thật kỳ lạ, “Trước kia cửa hàng bách hóa đều thiếu hàng, sao lại có chuyện giảm giá đồ điện thế?”
Ông chủ Tiêu nghe cuộc đối thoại của họ, chờ khi Hà Ngọc Yến ăn cơm xong rồi rời đi mới kéo tay vợ nói: “Siêu thị bên cạnh bán đồ đắt như thế, hay chúng ta cũng đi sang cửa hàng bách hóa mua tủ lạnh đi?”
Nhà bọn họ làm ăn uống, tất nhiên cần có tủ lạnh Lúc trước nghe nói siêu thị bên cạnh giảm giá ưu đãi, cộng thêm có bán đồ gia dụng và đồ điện nên hai vợ chồng quyết định sang bên siêu thị mua [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không ngờ mọi chuyện lại xoay chuyển như thế Bên khác, hai vợ chồng Hà Ngọc Yến ăn xong thì lái xe đến cửa hàng bách hóa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hôm nay số lượng khách vào cửa hàng bách hóa cực kỳ nhiều, tuy không nhiều bằng số khách hôm qua đi vào siêu thị của bọn họ nhưng cũng không kém Tìm chỗ đậu xe, hai vợ chồng đi bộ mất năm phút để vào cửa hàng bách hóa, dọc theo đường đi họ đều nghe thấy tin cửa hàng bách hóa giảm giá “Aida, cửa hàng bách hóa giảm giá đồ điện gia dụng Nếu bọn họ học theo siêu thị tự chọn kia giảm giá các mặt hàng khác thì tốt biết mấy.”
“Cô nói xem nếu tất cả đồ dùng hằng ngày ở cửa hàng bách hóa đều giảm giá thì chỗ xà phòng tôi mua ở siêu thị tự chọn đó có trả được không nhỉ?”
Hà Ngọc Yến nghe xong thì giật giật khóe miệng Hai vợ chồng đi lên tầng hai tới chỗ bán đồ điện, họ thấy khu đồ điện gia dụng có rất nhiều hàng Có nhãn hiệu từng nghe qua cũng có nhãn chưa nghe, nhưng nhìn bề ngoài thì không khác nhau lắm Xung quanh có nhiều người vây quanh chỗ bày TV Khu vực đó bị dây thừng ngăn cách, khách hàng chỉ có thể đứng từ xa nhìn chứ không thể vào quan sát được Nhưng điều này cũng không gây trở ngại đến tinh thần nhiệt tình mua sắm của mọi người “Rẻ hơn 50 đồng hả Có thật không đây?”
“Sao lại không Cửa hàng bách hóa là nhãn hiệu lâu đời của thành phố Bắc Chắc chắn giá lấy hàng sẽ thấp hơn những chỗ khác Không giống siêu thị tự chọn đó, đồ đắt mà không rẻ bằng đây, hơn nữa cũng không đáng tin.”
Một ông cụ cắt ngang lời Hà Ngọc Yến nói, những người sau đó tỏ vẻ tán đồng Đúng là danh tiếng của cửa hàng bách hóa cực lớn, người dân tin tưởng là chuyện bình thường Tiếp đó Hà Ngọc Yến không nói lời nào mà chỉ đặt sự chú ý lên đồ điện Cô đứng nhìn tầm 10 phút đã thấy mười mấy đồ điện gia dụng được bán đi, tốc độ đúng là khủng bố “Đi thôi Anh đi tìm người hỏi thăm rốt cuộc cửa hàng bách hóa đã xảy ra chuyện gì.”
Quay về trên xe, họ còn có thể nhìn thấy dòng người chạy đến cửa hàng bách hóa Hiển nhiên là muốn nhân hoạt động để mua đồ “Nguồn cung cấp của cửa hàng bách hóa không nhiều, đống đồ đó chắc đã ở trong kho một khoảng thời gian, giờ tung ra để thu hồi vốn cũng nên.”
Tài chính lưu động chậm đồng nghĩa với việc sức sống của siêu thị bị hạ thấp Đây là điều mà mọi người không muốn thấy nhất Nhưng tình huống trước mắt Cửa hàng bách hóa có tên tuổi hơn siêu thị của bọn họ, sự tin tưởng của người tiêu dùng cũng cao hơn “Đi về tìm mọi người bàn bạc chút, hoặc là mình chờ đồ điện bán hết đi.”
Bán thì họ vẫn sẽ bán được, giờ là lúc thị trường của người bán lớn, không có chuyện không bán được Nhưng bọn họ chỉ có thể chờ cửa hàng bách hóa bán hết đồ mới hấp dẫn được số lượng khách đến Đây đúng là…
Hai vợ chồng lên xe, không chú ý thấy ở trước cửa hàng bách hóa có bóng dáng đang nở nụ cười đắc ý đưa mắt nhìn họ chằm chằm