Sáng hôm sau, Cố Lập Đông xử lý xong xuôi chuyện trong xưởng liền lái xe kéo hai người anh em về nhà Đến trước cửa nhà họ Lâu Khi đi vào khu nhà chung là họ có thể thấy mẹ của Lâu Giải Phóng là bác gái Phương đang nói chuyện “Tôi nói cho mấy người nghe, tôi đi siêu thị đó mua đồ mà chỉ toàn xà phòng, que diêm, cuối cùng cũng không cần gì Cửa hàng kia đen lắm Đồ của bọn họ đắt nữa chứ Bách hóa vẫn tốt hơn, có lịch sử vài chục năm, đáng để tin cậy.”
Bác gái Phương vừa mới nói chuyện đã có người cất tiếng nói: “Ồ, bác gái Phương Bà còn hiểu về lịch sử các kiểu nữa à Xem ra hôm qua lấy TV về đã phát tài chăng Con trai cả nhà bà đã đi tù, bà còn dám tiêu tiền lung tung…”
Người này còn chưa dứt lời đã bị bác gái Phương mắng, lời mắng toàn những từ ngữ thô tục khiến lỗ tai Cố Lập Đông thấy ô uế hết cả lên Lúc này, Lâu Giải Phóng mở miệng: “Có tiền như thế xem ra sau này tôi không cần đưa tiền dưỡng lão nữa nhỉ Cũng đúng, bà luôn miệng nói siêu thị nhà tôi không tốt thì sao mà kiếm ra tiền được, có lẽ tiền của tôi cũng không ổn lắm Sau này tiền dưỡng lão tôi sẽ đưa giống như anh hai và anh ba.”
Bác gái Phương đang khoe khoang bất thình lình nghe thấy âm thanh như quỷ đòi nợ của đứa con trai thứ ba Chưa kịp phản ứng lại đã nghe thấy tiền dưỡng lão của mình bị rút đi thì tức đến mức mắng to: “Không được, bà đây nuôi mày lớn, sao mày dám nói vậy?”
Lâu Giải Phóng bình tĩnh gật đầu: “Tôi cho mấy đứa con trai khác của bà có cơ hội tẫn hiếu đấy thôi Không phải bà chê những đồng tiền của tôi là lòng dạ hiểm độc à [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bà có thể không lấy mà.”
Lúc trước đưa tiền dưỡng lão là Lâu Giải Phóng có tiền của mình Mỗi tháng đưa cho nhà hai mươi đồng Hắn không ở nhưng hai mươi đồng này là tiền dưỡng lão Bốn anh em khác của hắn hả… Ha ha Lâu Giải Phóng biết một năm cho được hai mươi đồng đã là giỏi lắm rồi “Không được…”
Bác gái Phương nghe nói tiền mất đi thì tức không dám lên miệng nữa Ba Lâu không có công việc, công việc của ông ta đã sớm đưa cho con trai cả, giờ thất nghiệp lang thang Toàn bộ đều dựa vào số tiền dưỡng lão mà Lâu Giải Phóng chu cấp cho Cố Lập Đông nhìn hai người kia chỉ cảm thấy nếu bàn về tư cách làm ba mẹ thì hai người trước mặt không đủ tư cách “Nếu bà nói cho tôi biết ai dạy bà nói lời này thì tôi sẽ suy xét đến việc tăng thêm tiền dưỡng lão.”
Bác gái Phương đang định làm ầm ĩ bỗng nghe thấy lời này thì ngẩn người Sau đó bà ta lắc đầu nhưng đã bị cô con dâu thứ hai ngăn lại “Phải nói cho bao nhiêu tiền dưỡng lão trước đã!”
Mãi cho đến khi Cố Lập Đông hỏi được kết quả rồi rời đi thì những người khác trong khu nhà chung mới nhìn về phía bác gái Phương Đương nhiên họ đều có cùng một vẻ mặt, đó là bác gái Phương cùng chồng là ông Lâu đều có sọ não úng đá Nếu không sao vừa kiếm tiền lại còn lấy tiền của con trai nữa chứ, vì sao lại không thương đứa bé đó mà chỉ thương mấy đứa con trai ích kỷ vô dụng kia Vừa nãy Lâu Giải Phóng còn đồng ý tăng thêm mười đồng mỗi tháng cho họ Số tiền này người nhà họ Lâu không thấy nhiều, hàng xóm lại thấy nhiều Sau khi ra khỏi nhà họ Lâu, Cố Lập Đông không an ủi gì cả, chủ yếu là ba người cùng nhau lớn lên, nhà họ Lâu thế nào bọn họ đã sớm biết Chẳng qua mỗi lần Cố Lập Đông đều không nhịn được nói thầm có phải Lâu Giải Phóng là con ruột của nhà họ Lâu hay không Tới nhà Hạ Tự Cường, kịch bản lại diễn ra y hệt Quả nhiên, từ nhà họ Hạ họ lại biết được một cái tên Đương nhiên khi Cố Lập Đông rời đi cũng phải cảm thán rằng có chắc Hạ Tự Cường là con trai ruột của nhà họ Hạ hay không Hôm nay đến chạng vạng Hà Ngọc Yến mới về Đầu tiên là cô hỏi chồng xem tình huống của nhà họ Lâu và nhà họ Hạ “Ha, vẫn là thứ quỷ quái đó Hai nhà đều nhận một TV sau đó mới đi truyền bá lời đồn Còn vì sao lại tìm họ làm chuyện này thì do bọn họ là người nhà của Tự Cường và Giải Phóng.”
Thử hỏi nếu bạn biết một cửa hàng bán đồ, ngay cả người nhà của ông chủ cũng không mua ở đó mà còn dùng sức bôi đen với người ngoài thì một người khách đi ngang qua có vào đó mua không Tất nhiên là không rồi Chuyện này đặt dưới tình huống cạnh tranh ở hiện đại chắc chắn sẽ có nguy cơ đóng cửa Nhưng giờ là năm 1980, nơi nơi đều là thị trường của người bán, chỉ cần có thể sử dụng vật tư thì không có chuyện lỗ vốn Đương nhiên, cho dù không lỗ tiền thì cũng rất kén người mua Nhưng bọn họ cũng không để ý đến mấy cái đó, chỉ để ý cửa hàng bách hóa Chắc chắn sau lưng có người phá rối Người nhà hai người này đều là loại óc heo, bên kia chỉ cần gọi điện thoại bảo họ đi truyền lời đồn, còn việc khen thưởng TV hả Bên kia bảo họ đến cửa hàng bách hóa để nhận, xem như là đã trả tiền rồi Manh mối đến đây bị đứt đoạn nhưng cuối cùng người nhà hai người đến trước mặt toàn bộ hàng xóm nhận sai, cũng nói ra chân tướng Tuy tốc độ truyền bá khá chậm nhưng dù gì cũng cứu vãn được ít danh tiếng Thời gian qua lâu thì lời đồn sẽ tan đi Người có khả năng gặp được chuyện tốt trong khoảng thời gian khó khăn thì những chuyện tốt khác cũng sẽ đến dần thôi Cũng may việc điều tra lời đồn chưa đến một ngày Những người trước đó Cố Lập Đông sắp xếp đã đưa đáp án đến “Chắc chắn là hàng từ kho hàng của ga tàu hỏa à?”
“Chắc chắn đấy anh Cố Bọn em đi theo người của cửa hàng bách hóa, phát hiện họ đi vào kho hàng trong ga tàu hỏa.”
Xuyên Tử phụ trách làm chân chạy vặt ở ga tàu hỏa, chạng vạng đã đến nhà họ Cố, thấy Cố Lập Đông thì lập tức nói tin này ra “Anh Lâu đã dẫn người đến tiếp xúc với kho hàng bên kia rồi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Anh ấy bảo em nhanh chóng chạy qua đây báo cho anh biết.”
Sau khi Xuyên Tử nghe chuyện của siêu thị tự chọn thì cực kỳ tức giận Tuy bọn họ làm việc ở ga tàu hỏa không liên quan đến siêu thị tự chọn nhưng bọn họ có bà nội, bà ngoại, mẹ và bảy cô tám dì đều đang làm việc ở đó hoặc là đang giúp siêu thị làm việc gì đó Dù sao thì siêu thị cũng rất quan trọng đối với bọn họ Nếu thật sự có người hãm hại, cuối cùng khiến siêu thị đóng cửa thì chắc chắn nhiều công nhân sẽ phẫn nộ lên cho coi Hà Ngọc Yến nhìn thời gian, đã đến 7 giờ tối nhưng cô thấy có vẻ chồng mình muốn biết rõ nguồn cung cấp hàng của cửa hàng bách hóa trong hôm nay Lúc trước ạn có hỏi thăm người quen làm ở xưởng bên thành phố Quảng mà không nghe được tin tức có ích nào Cho nên lúc này tìm được chỗ gửi hàng hóa là điều có ý nghĩa cực kỳ “Anh đi ra ngoài một chuyến Chắc tối sẽ về trễ.”
Hà Ngọc Yến gật đầu: “Anh cẩn thận một chút Tối lái xe không ổn, nếu muộn quá thì anh đến bên kia nghỉ ngơi một đêm, đến sáng lại lái xe về.”
Hiện tại con đường bên ngoài không có nhiều đèn đường như đời sau Hơn nữa lúc này thị trường mở cửa, kinh tế phát triển, có vài tên đầu trâu mặt ngựa muốn đi ra phá của kiếm chút tiền cũng là chuyện thường Cố Lập Đông đi trên đường một mình, nếu gặp phải cả hội nhóm lưu manh thì đúng là dùng mạng để kiếm tiền rồi Biết vợ đang lo lắng điều gì, anh gật đầu tỏ vẻ bản thân nhất định sẽ cố gắng cẩn thận Rất nhanh xe đã đến ga tàu hỏa Đèn ở ga tàu hỏa khá sáng, hơn nửa tháng họ mới đến đây mà nơi này vẫn bận rộn như vậy Lâu Giải Phóng thấy Cố Lập Đông đến lập tức dẫn người đi đón, “Tìm được rồi, kho hàng được đặt ở chỗ dỡ hàng trước kia của chúng ta.”
Cố Lập Đông vừa nghe, cảm thấy đúng là thật trùng hợp Trời tối, không ai chú ý đến hành động của họ Xung quanh đều là người phụ trách dọn hàng hóa Ở cửa kho hàng người đến người đi, Cố Lập Đông thấy có nhiều thùng được đóng giá gỗ Từ hình dạng của các thùng đóng khung gỗ, không khó để đoán ra trong này là thứ gì Đúng lúc này, Cố Lập Đông thấy một bóng dáng quen thuộc đi vào kho hàng Bóng dáng người này mập mạp, trong tay cầm sợi dây đi theo sau hai người Ba người dùng dây buộc vào các thùng khung gỗ rồi khuân lên xe vận tải lớn Người này anh đã gặp ở ga tàu, hắn ta cứ luôn giục Cố Lập Đông lấy hàng mau lên để hắn ta nhập kho “Tớ từng gặp người này rồi, để tớ đi hỏi anh ta tin tức.”
Lâu Giải Phóng ngầm hiểu, tự mình mang người đến gần dò hỏi địa vị của tên mập mạp kia ***
Một giờ sau hai người chạm mặt ở trước một quán nhỏ trong ga tàu Buổi tối quán không mở, rất thích hợp để nói chuyện
“Nghe nói hàng hóa đến từ thành phố Quảng, cụ thể là đơn vị nào thì tên mập kia không rõ, anh ta chỉ là người chuyển hàng mà thôi.”
Hỏi được tin tức này đồng thời Cố Lập Đông còn nhìn số hàng của họ Bởi vì tên mập đúng lúc vào lấy hàng rồi hủy luôn bao bì bên trên Cố Lập Đông nhân cơ hội xem, xác định đúng nhãn hiệu mà cửa hàng bách hóa bán Sau khi biết tin, Cố Lập Đông liền tìm người quen bên thành phố Quảng, sau đó nhờ bọn họ đi hỏi thăm tin tức cụ thể của nhãn hiệu đồ điện này Làm xong xuôi, Cố Lập Đông thấy vẻ mặt của người anh em hơi kỳ lạ, liền nói thẳng: “Tớ đã bàn bạc với vợ rồi Chuyện này có chút kỳ lạ, cứ hỏi rõ ràng trước rồi tính sau.”
Những ngày kế tiếp đều sóng yên biển lặng Lời đồn đãi về siêu thị tự chọn dần bình ổn lại [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Việc kinh doanh của siêu thị chậm rãi khôi phục nhưng đồ điện gia dụng vẫn chưa bán ra được Bên cửa hàng bách hóa vẫn chưa hoàn thành hoạt động giảm giá Nghe nói sẽ bán hết số hàng này mới kết thúc Có điều, chuyện này không liên quan đến mọi người, cho dù là mấy ông chủ của siêu thị hay công nhân thì đều trong trạng thái bình tĩnh, chuẩn bị chờ cửa hàng bách hóa bán xong là tung đồ điện gia dụng bán luôn Lúc này, đã là tháng hai năm 1980, cách tết âm Lịch còn hơn nửa tháng Thời tiết bên ngoài dần có tuyết rơi Điều này làm ba mẹ con rất thích cảm giác được ở trong nhà Rất nhiều hàng tết trong siêu thị đã được chuẩn bị xong xuôi nhưng số thịt mới thì cần chuẩn bị Dù sao bây giờ nhà cũng không hạn chế ăn thịt, chỉ là mỗi ngày mua được nửa cân thì không đủ ăn Cho nên Hà Ngọc Yến chờ chồng tan làm về thì hỏi về việc mua thịt như thế nào, là chỗ lò mổ của anh La giữ lại thịt giúp hay nhà mình tự đi mua Cố Lập Đông thấy là đề tài chuẩn bị đồ tết thì cực kỳ vui vẻ: “Hôm nay anh ba đến siêu thị nói đã tìm được một căn nhà ở ngoại ô bán năm con heo, bảo cuối tuần anh rảnh thì lái xe đi kéo về.”
Nghe thấy mua heo, Hà Ngọc Yến cũng rất vui mừng, “Đến lúc đó kéo heo vào giết luôn sao anh?”
Cố Lập Đông gật đầu: “Đến lúc đó anh La sẽ giết giúp, sau khi giết xong thì đến nhà anh La làm đồ ăn luôn.”
Nửa năm trước nhà anh La đã mua một căn nhà nhỏ ở gần lò mổ, diện tích không lớn, chỉ có bốn gian phòng ở nhưng bố cục tốt lại ngăn nắp Lò mổ có đầy đủ công cụ giết heo, đến lúc ấy anh La tìm thêm mấy ông bạn cùng giúp Xử lý hết năm con heo rồi kéo về nhà chia thịt Nghĩ lại có thể ăn giết heo, Hà Ngọc Yến cảm thấy rất sung sướng Viên Viên và Đan Đan đã sớm quên cái gì gọi là ăn giết heo, chỉ nghe thấy có món ngon là nhảy lên hoan hô ===
Tên truyện: MẠT THẾ: THIÊN TAI ẬP ĐẾN VƯỜN BÁCH THÚ
Tác giả: Cư Nhất Mộc
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Tình cảm , Mạt thế , Dị năng , Sảng văn , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Manh sủng
Giới thiệu:
Th·iên t·ai ập đến, thú cưng trong nhà phải làm sao bây giờ Trong giấc mơ của Bạch Duyệt Khê, cô cùng đám thú cưng ngỏm vào thời gian đầu khi Th·iên t·ai ập đến Vì tránh cho ác mộng trở thành sự thật, cô trữ vật tư, cải tạo tầng hầm ngầm, cải tạo xe, thậm chí xây dựng nhà thành thành lũy trong tận thế, nghĩ được gì thì làm đó Không nghĩ đến, một tuần sau khi thiên tai ập đến, động vật nhỏ nhà cô đều biến dị.
Mèo sư tử nhỏ xinh càng lúc càng lớn, biến thành bạch hổ có thể cưỡi.
Chuột bay nhỏ hay khóc lóc la lối, một giây sau liền có thể tàng hình Rắn ngô nhát gan trở thành vòng tay không gian có thể trữ đồ Ngay cả chú vẹt miệng hỗn cũng có kỹ năng nói hạn chế Ông rùa còn lớn tuổi hơn cả cô thậm chí còn có thể làm quản gia.
Mà cô có thể phục chế năng lực của đám động vật trong nhà Bạch Duyệt Khê: Xem ra… lần này không cần thiết phải chết nhỉ Nhiệt độ cực nóng, hồng thủy, thảm họa lạnh giá, côn trùng tấn công, thiên thạch, virus……
Tuyệt vọng tràn lan, Th·iên t·ai khiến thế giới lung lay sắp đổ Trong truyền thuyết, có một tòa nhà thần bí có thể xuất hiện bất ngờ khắp nơi, đó là thành lũy kiên cố nhất tận thế, cũng là hy vọng duy nhất để kết thúc thiên tai.
Nhưng tòa nhà này thuộc về vườn thú của động vật biến dị, tiêu chuẩn gia nhập còn cao hơn cả tiêu chuẩn gia nhập căn cứ sống còn, không có mấy người có thể trà trộn vào những cũng có không ít chủ động vật có thể thành công xin gia nhập.
Người nào đó đã sớm chiếm vị trí trung tâm: Không tin lời đồn, không truyền lời đồn, bán đứng sắc tướng cũng có thể Bạch Duyệt Khê cúi đầu, xoa nhẹ lỗ tai lông xù của hồ ly: “Này, rốt cuộc anh là cún hay là hồ ly?”
Người nào đó: Đều có thể
Năng lực của nam chính là biến thành động vật
Tag: Sảng văn, Nhẹ nhàng
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Bạch Duyệt Khê ┃ vai phụ: Nam chính
Một câu tóm tắt: Cả nhà đều là động vật biến dị
Lập ý: Giữ vững tình yêu và dũng khí trong nghịch cảnh.