Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 370: Lên báo





Lúc này tiếng chuông vào học vang lên, mọi người lập tức dừng nói chuyện phiếm, bắt đầu nghiêm túc học hành
Vốn ai cũng cho rằng đây chỉ là một ngày đi học bình thường mà thôi, không ngờ đến khi tan học, chủ nhiệm lớp đi vào tuyên bố một tin tức khiến mọi người vui vẻ
“Sau khi khai giảng học kỳ sau, chúng ta sẽ chào đón vài giáo sư của đại học H nước M đến đây giao lưu học thuật
Đến lúc đó sẽ chọn ra một số bạn học làm nhân viên tiếp đãi quá trình giao lưu lần này
Các bạn học, nếu ai có hứng thú thì hai ngày tới có thể đến chỗ của cô đăng ký
Đến lúc đó cô sẽ căn cứ vào số lượng đăng ký mà chọn ra người ưu tú nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên, việc này sẽ tiến hành sau kỳ thi cuối kỳ.”
Tin tức như vậy lập tức khiến mọi người sôi trào
Lúc này tan học họ cũng không vội vàng rời đi, ai nấy đều xông lên vây quanh chủ nhiệm lớp hỏi thăm tin tức cụ thể
Hứa Linh thò qua hỏi: “Các cậu có ai muốn đăng ký không
Có cả tớ nữa.”
Hà Ngọc Yến lắc đầu trước: “Tớ không rảnh, còn mấy ngày nữa là đến kỳ thi cuối kỳ
Sau khi ăn xong lại phải chuẩn bị chuyện ăn tết
Năm sau đã là năm ba rồi, tớ cũng nên suy nghĩ đến nơi làm việc tương lai rồi.”
Lư Đại Nữu cũng lắc đầu theo, cô ấy không đủ tự tin để giao lưu với người nước ngoài
Còn về Hoàng Mỹ Liên, người vốn tràn đầy tự tin lại nói: “Vậy tớ thì cũng muốn đăng ký nhưng nghe ý cô chủ nhiệm thì người được chọn sẽ được chọn ra vào kỳ nghỉ đông
Nếu vậy thì tớ cũng không có thời gian về nhà mẹ đẻ ăn tết rồi.”
Lưu Bình Bình nghe cuộc trò chuyện của mấy người này, bĩu môi, nghĩ thầm nếu đồ nhà quê như bọn họ thật sự đại diện trường học giao lưu với người nước ngoài thì đó mới gọi là mất mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó cô ta lại ngẩng đầu nhìn những người vây quanh cô chủ nhiệm, càng coi thường hơn
Cô ta muốn đăng ký, sau khi đăng ký cũng sẽ không vây quanh chủ nhiệm lớp như bọn họ, còn không bằng kêu ba cô ta mời Chủ nhiệm khoa đi ăn cơm giới thiệu làm quen
Suy nghĩ thì hay lắm
Nhưng sự thật là vào ngày hôm đó khi Lưu Bình Bình về nhà lại phát hiện ba cô ta chưa về nhà
“Mẹ, ba đâu rồi ạ
Chắc sẽ không đi ăn cơm với những người trong nhà máy nữa chứ?”
Ba cô ta là chủ nhiệm khoa thu mua của công ty Cung Tiêu, mỗi ngày đều có người muốn nịnh bợ lấy lòng ông ta
Đây thật đúng là chuyện buồn phiền rất lớn
Mẹ Lưu lắc đầu, bà ta không biết rõ vấn đề cụ thể nhưng mấy ngày nay cửa hàng bách hoá xảy ra ầm ĩ lớn như vậy, chồng đã không ngủ yên mấy đêm nay
Ngày hôm qua sau khi trở về trông ông ấy càng sa sút hơn, lòng mẹ Lưu luôn có dự cảm xấu
Mấy ngày kế tiếp không có bất kỳ tin tức gì của ba Lưu nhưng Lưu Bình Bình đã đăng ký tham gia cuộc tuyển chọn vào kỳ nghỉ đông
Sau đó, kỳ thi cuối học kỳ năm 1979 - 1980 ở đại học Bắc Thành cũng bắt đầu
Kỳ thi diễn ra trong hai ngày, rất nhanh mọi người thi xong cũng ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người ấy, ngoại trừ một số người muốn ở lại trường học tham gia cuộc tuyển chọn, rất nhanh, cả trường học trở nên trống rỗng
Hà Ngọc Yến cũng chào tạm biệt với bạn học, vui vẻ về nhà đón năm mới
Nhưng Tết Âm Lịch năm nay đã định sẵn là không yên bình
Nguyên nhân chủ yếu là siêu thị chào đón lượng khách cao nhất trong lịch sử
Không lâu trước đây vì sự kiện đồ điện của cửa hàng bách hoá xảy ra vấn đề chất lượng, cuối cùng mang đến hiệu ứng cánh bướm là trong cảm nhận của quần chúng thì cửa hàng bách hoá đã trở thành nơi bán sản phẩm chất lượng thấp
Ngược lại là siêu thị tự chọn Gia Huệ của nhà bọn họ, bởi vì quản lý nghiêm khắc với đồ điện bán ra nên đã trở nên nổi tiếng bất ngờ
Vừa lúc lại sắp ăn tết, ai nấy đều muốn chuẩn bị hàng tết, người trong toàn bộ Bắc Thành đều chạy đến siêu thị của bọn họ mua đồ
Thậm chí người ở các thành phố xung quanh cũng có người cố ý chạy tới siêu thị mua đồ
Cảnh tượng kia thật sự khiến người khác khó có thể tin
Hơn nữa không biết có phải bởi vì chuyện ồn ào lần này của cửa hàng bách hoá quá khó coi hay không, vậy mà còn có phóng viên cố ý lại đây phỏng vấn siêu thị của bọn họ
Ngày phỏng vấn, Hà Ngọc Yến phải đi thi nên không đi xem náo nhiệt, nhưng buổi sáng hôm nay bài báo đã được phát hành
Khi Cố Lập Đông lại đây đón vợ, anh tiện tay mang bài báo lại đây cho vợ xem
“Em xem thử đi, có phải siêu thị của chúng ta rất ăn ảnh không?”
Hà Ngọc Yến ngồi trên ghế phụ quen thuộc, cúi đầu nhìn “Nhật báo Bắc Thành”
“Nhật báo Bắc Thành” là tờ báo mà người Bắc Thành thường đọc, trên trang đầu của tờ báo xuất hiện ảnh chụp cửa chính của siêu thị tự chọn Gia Huệ
Dưới ảnh chụp có lẽ là nội dung phỏng vấn 3000 chữ
Cuộc phỏng vấn được diễn ra với người quản lý của siêu thị, cũng chính là Lâu Giải Phóng
Họ còn phỏng vấn không ít chủ cửa hàng xung quanh, khách hàng và người bán hàng trong siêu thị
Dù sao thì cũng khá chuyện nghiệp, quan trọng là xây dựng hình tượng của siêu thị khá tích cực
Có một tờ báo giấy đưa tin như vậy, Hà Ngọc Yến tin chỉ cần siêu thị tiếp tục kinh doanh đàng hoàng thì không đến hai năm đã có thể chèn ép tất cả cửa hàng bách hóa ở Bắc Thành đến mức không có chỗ đặt chân
Miếng bánh có nhân lớn như vậy, siêu thị của bọn họ chắc chắn có thể đón được
Nhưng Hà Ngọc Yến cũng muốn biết rốt cuộc là ai đã phá rối để rồi tạo ra chuyện tốt như này cho bọn họ nữa
“Em nói tiến độ điều tra à
Nghe nói có không ít người của khoa thu mua công ty Cung Tiêu đã bị mang đi điều tra, đặc biệt là tên chủ nhiệm họ Lưu kia, nghe nói cửa hàng bách hóa bị ông ta lừa.”
 
Hà Ngọc Yến nghe thấy tên của chủ nhiệm Lưu, không hề đáng thương một chút nào
Hôm nay trước khi về nhà, cô còn nhìn thấy Lưu Bình Bình ở trường học
Người này vẫn có dáng vẻ xem thường người khác như cũ, hơn nữa còn thích phân chia mọi người thành những loại người khác nhau, quả thật là vẫn còn sống trong xã hội cũ
Cố Lập Đông cũng biết chuyện của nhà họ Lưu này, anh có thể xác định chắc chắn người nhà họ Lưu này có vấn đề, chỉ là không biết kẻ hợp tác với ông ta là ai
Trực giác nói cho anh, bên trong cũng có không ít dây mơ rễ má
“Đúng rồi, có lẽ người giám đốc của cửa hàng bách hóa kia cũng không thể giữ nổi vị trí
Cũng nhờ xảy ra chuyện lần này mà mọi người mới nghe nói người này có quan hệ họ hàng với một gia đình ở khu nhà của chúng ta.”
Hà Ngọc Yến đang hớn hở đọc báo, nghe thấy lời này, cô lập tức ngồi ngay ngắn, “Là ai vậy?” Không phải hộ gia đình trong khu nhà bọn họ đều là người bình thường sao
Cô không nghe nói nhà ai có quan hệ với Giám đốc của cửa hàng bách hóa
Nếu thật sự có thì đã sớm được lan truyền ồn ào huyên náo rồi
Thời bây giờ trong họ hàng có người làm to thì cũng như mộ phần tổ tiên được rạng rỡ, vinh quang vậy
“Là Lữ Vĩ Văn ở tiền viện, chồng của Thẩm Tiểu Muội.”
Lữ Vĩ Văn là công nhân viên chức trong nhà máy, lúc trước lại là cháu trai của Phó Giám đốc Lữ trong nhà máy, Cố Lập Đông cũng thường nói chuyện với hắn
Đương nhiên, cũng vì vợ của người này có quan hệ khá tốt với vợ anh cho nên Cố Lập Đông mới để ý tình huống của người nhà này
Mười mấy năm trước khi vị phó giám đốc Lữ kia vẫn còn là nhân viên quản lý kho hàng đã tự tiện đưa chìa khóa cho Lâm Đông, cuối cùng dẫn tới việc kho hàng cháy gây chết người
Khoảng thời gian trước ông ta đã bị xử lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phó giám đốc Lữ bị nhà máy đuổi việc, sau đó ở mãi trong nhà không ra ngoài
Vụ án này có liên quan đến Lâm Đông và chuyện người chết sống lại, gây ra rất nhiều ồn ào
“Giám đốc Lữ ở cửa hàng bách hóa kia là chú họ của Lữ Vĩ Văn
Lúc trước vị phó Giám đốc Lữ trong nhà máy là chú ruột của Lữ Vĩ Văn
Nhà họ Lữ cũng xem như gia đình danh dự uy tín ở chỗ của chúng ta.”
Hà Ngọc Yến thật sự không biết rõ về nhà chồng của Thẩm Tiểu Muội, vậy mà lại còn có nhiều họ hàng giàu sang như vậy
“Xem ra nhà bọn họ thật sự xui xẻo.”
Có xui xẻo hay không thì Cố Lập Đông không biết
Nhưng việc giám đốc Lữ và phó Giám đốc Lữ xảy ra chuyện thì không liên quan gì đến bọn họ
Hai vợ chồng thảo luận chuyện nhà họ Lữ, kết quả trở lại khu nhà thì nhìn thấy người nhà họ Lữ tới khu nhà chung
Trước cửa nhà họ Lữ ở tiền viện, có già trẻ lớn bé gần mười người
Những người này chặn cửa cầu xin Lữ Vĩ Văn cho mượn tiền
Mọi người vừa nghe đã giật nảy mình
Bây giờ lại không có nạn đói, muốn mượn tiền của họ hàng cũng không cần khoa trương như vậy chứ
“Tiểu Văn, lần này chú họ con bị người khác làm hại
Mấy thứ trong nhà có thể bán thím đã bán cả rồi, cho nên chỉ có thể tìm tới nhà con để vay tiền.”
Một người phụ nữ trung niên sống trong nhung lụa quỳ xuống trước mặt Lữ Vĩ Văn, hành động lưu loát liền mạch kia đã dọa sợ nhóm hàng xóm
Năm phút trước mọi người còn đang ăn cơm chiều trong nhà, cũng chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
Lúc này Lữ Vĩ Văn cũng ngây ngốc nhưng rất nhanh hắn đã phản ứng lại, vị thím họ này tới mượn tiền
“Thím, bình thường hai vợ chồng tụi con ăn xài phung phí, thật sự không có tiền!” Lữ Vĩ Văn nói xong, người tới cầu xin ngừng lại, tiền viện lập tức trở nên lộn xộn
“Nếu con không cho thím mượn tiền thì không thể cứu được chú họ con nữa!” Sau khi nói xong lời này, tiếng khóc kêu vang lên lần nữa
Giọng nói rất lớn, hấp dẫn những hàng xóm khác của con ngõ đến đây
“Người này là họ hàng nào của Lữ Vĩ Văn vậy?” Rốt cuộc cũng có người lôi kéo bác gái Phùng hỏi thăm
Bác gái Phùng lắc đầu: “Nghe như là chú họ, nhưng không biết là quan hệ gì.”
Bởi vì Lữ Vĩ Văn là công nhân viên chức trẻ tuổi trong nhà máy, thời gian ở khu nhà chung cũng không lâu, bình thường cũng không giao lưu thân thiết với hàng xóm trong khu, người này vẫn luôn đợi nhà máy chia nhà ngang
Đáng tiếc mấy năm nay nhà máy vẫn chẳng có tin tức gì cho nên vẫn luôn ở lại khu nhà chung
Bình thường ngoại trừ đi chở cải bắc thảo hoặc chở than đá, trên cơ bản sẽ không nói chuyện với mấy thanh niên khác ở trong khu
Nhưng Thẩm Tiểu Muội, vợ của hắn lại thường đi dạo ở sân trong
Có không ít hàng xóm có câu hỏi khó hiểu như vậy
===
TÊN TRUYỆN: APP KHÁCH SẠN MÈO
TÁC GIẢ: Thỏ Nhĩ Tề
EDITOR: [TYT] - Đảo Cá Mập
THỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Dị năng, Ngọt sủng, Hệ thống, Giới giải trí, Vườn trường, Thanh mai trúc mã, Thể thao, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu dài, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử, 1v1, Mary Sue, Thị giác nữ chủ, Manh bảo, Manh sủng, app, Đoàn sủng, Chữa khỏi
GIỚI THIỆU:
Hạ An An là một cô bé mắc chứng tự kỷ, năm bốn tuổi rưỡi dọn đến nhà mới cùng với mẹ, đột nhiên thế giới của cô bé có thêm một chiếc app có tên là ‘Khách sạn mèo’
Hôm nay, một con mèo trắng đi ngang qua cửa nhà của Hạ An An
[Khách sạn của bạn vừa xuất hiện một vị khách tiềm năng, vui lòng sắp xếp chỗ và đợi khách hàng vào ở.]
Hạ An An chuyển mấy thùng giấy ra sau sân, một con mèo quất chạy vào trong rồi lăn lộn
[Chúc mừng bạn, khách sạn mèo hoang của bạn đã có vị khách đầu tiên, vào ở 5 phút: khen thưởng 5 đồng.]
Hạ An An dần dần phát hiện ra cô bé thật sự sở hữu một khách sạn cho mèo

Mùa đông hằng năm, ở chung cư Hạnh Phúc đều có những chú mèo vì rét lạnh và đói khát mà mất đi, năm nay, từ khi mẹ con Hạ An An vào ở, chúng nó đã có chỗ ăn chỗ ở, đến mùa xuân năm sau, không những đàn mèo còn sống mà còn có thêm mấy chú nữa
Đàn mèo quyết định liệt kê Hạ An An vào danh sách đối tượng cần được bảo vệ nhất, cố gắng làm bạn trong khoảng thời gian trưởng thành của cô bé
Hạ An An đến nhà trẻ, đàn mèo sẽ chia nhau ra, đứa đưa cô bé đi học, đứa ngồi xổm ngoài cửa sổ để bảo vệ, gió mặc gió, mưa mặc mưa
Nguyên Bảo hào hứng nói: “Hôm nay đến lượt tớ đưa bạn nhỏ đi nhà trẻ
Trước khi cậu ấy vào còn sờ đầu sờ một cái
Cậu ấy sờ đầu tớ đấy!”
Con mèo sư tử Rhine cao ngạo ồ lên một tiếng, sau đó nói: “Hôm qua cậu ấy còn ôm tớ trượt cầu trượt nữa, cảm giác cũng tuyệt lắm!”
Mèo quất Đa Tể trợn mắt lên: “Thế có gì hay đâu
Cậu ấy còn vẽ anh trong vở nữa kìa
À, có một tấm cậu ấy vẽ cậu ấy đang ôm anh.”
Đám mèo: “...”
Mẹ An An phát hiện, từ khi con gái làm bạn với đám mèo, chứng tự kỷ dần dần tốt hơn, còn học được cách chủ động nói chuyện với người ta, kết thêm khá nhiều bạn bè

Kim chỉ nam khi đọc:
- Truyện ấm áp chữa lành, ấm áp cho động vật hằng ngày
- Tác giả đã tự kiểm nghiệm rằng đây là bộ truyện trị chứng mất ngủ tuyệt vời, đọc lần nào là buồn ngủ lần đó, đề nghị đọc trước khi ngủ…
Tag: Không gian ảo tưởng + Hệ thống đô thị + Dị văn manh sủng
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hạ An An | Hạ Thi Kết | Vai phụ | Cái khác
Một câu tóm tắt: Chú ý trong truyện sẽ có rất nhiều mèo~
Lập ý: Xã hội hài hòa.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.