Rất nhanh, trong tiếng kêu rên có một bác gái nhảy ra: “Lữ Vĩ Văn kêu anh hai của tôi là chú họ, tôi là cô họ của nó Bây giờ tôi cũng không sợ mất mặt, anh hai tôi là Giám đốc cửa hàng bách hóa.”
Mọi người nghe thấy cái danh hiệu này lại hoảng sợ, nghĩ thầm sao Lữ Vĩ Văn còn có người họ hàng có địa vị như vậy chứ Bác gái thấy vậy không có bất kỳ vẻ khác thường gì, ngược lại tiếp tục kể khổ: “Chuyện của cửa hàng bách hóa thật sự không liên quan gì đến anh hai tôi, con người anh ấy rất ngốc, do cấp trên phía công ty Cung Tiêu xảy ra vấn đề sau đó đổ hết trách nhiệm lên người anh hai tôi.”
Hà Ngọc Yến trở về nhà đặt đồ đạc xuống, chờ khi đi ra ngoài thì cô nghe thấy toàn bộ câu chuyện Thì ra ngày cuối tuần đó cửa hàng bách hoá đã trả tiền tất cả đồ điện bị trả hàng Tất cả nhân viên liên quan đến chuyện này đều bị công ty Cung Tiêu kêu đi hỏi chuyện Chờ sau khi hỏi ra manh mối, người nên đưa đến Sở Cảnh Sát thì đưa đến Sở Cảnh Sát, người không đến mức độ kia thì bị đuổi việc và thông báo toàn bộ đơn vị Đương nhiên, cửa hàng bách hoá bên này, người chịu trách nhiệm chủ yếu là Giám đốc Lữ Trên người ông ta thật sự không có khuyết điểm lớn gì nhưng chuyện trả hàng đồ điện lần này gây ồn ào quá lớn Không chỉ tổn hại đến danh tiếng của cửa hàng bách hóa mà còn tạo thành tổn thất tài sản rất lớn, cho nên công ty Cung Tiêu đã ra mệnh lệnh yêu cầu Giám đốc Lữ xử lý hết đống đồ điện này Đồng thời, giá tổn thất chênh lệch cần phải bị phạt tiền, ông ta phải trả một nửa, nếu không thể trả thì chỉ có thể chọn đuổi việc và ngồi tù Cho nên về chuyện của Giám đốc Lữ, trước mắt là đang trong trạng thái có thể thương lượng với cấp trên “Những đồ điện có vấn đề đó đều không thể sử dụng được đúng không?” Nghe Giám đốc Lữ phải bị phạt tiền, Hà Ngọc Yến cũng không biết nên đánh giá người này như thế nào Nói ông ta thảm sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu ông ta cẩn thận thì sẽ không gặp phải loại chuyện này “Chứ sao nữa, nghe nói đã mượn hết nhà họ hàng nhưng vẫn không đủ tiền, cho nên mới mặt dày chạy tới nhà con cháu để mượn tiền Thím thấy chuyện này không ổn rồi!” Thím Giang chia sẻ tin tức nghe thấy, không khỏi cảm thán: “Thì ra trong công ty Cung Tiêu còn nhiều chuyện như vậy, Giám đốc Lữ gì đó thật xui xẻo!”
Hà Ngọc Yến cũng không thể nói rốt cuộc người này có xui xẻo hay không mà hỏi vấn đề khác: “Vậy đã có kết quả xử lý người của công ty Cung Tiêu chưa ạ?”
Thím Giang lắc đầu: “Những người của nhà họ Lữ cũng không nói, chỉ nghe nói có người đã bị đưa đến Sở Cảnh Sát.”
Hà Ngọc Yến vừa nghe vừa nhìn về phía chồng mình, trong lòng cũng có một chút suy đoán Cuối cùng, về việc hôm nay rốt cuộc Lữ Vĩ Văn có cho mượn tiền hay không thì không ai biết Bởi vì rất nhanh mọi người lại nghe thấy một tin tức khác Hôm nay Hà Ngọc Yến theo chồng đến siêu thị hỗ trợ, hai đứa con thì đưa về nhà mẹ đẻ, nhờ mẹ trông con giúp Cách ăn tết chỉ còn một tuần, người tới siêu thị mua đồ cuối cùng cũng giảm bớt một ít nhưng doanh số bán hàng vẫn rất ấn tượng Có nhiều người tới, Hà Ngọc Yến cũng nghe thấy những chuyện ở những nơi khác nhau, trong đó phần lớn vẫn có liên quan đến cửa hàng bách hóa Dù sao thì chuyện đó cũng gây ồn ào quá lớn Nhiều người mua được đồ điện rẻ như vậy, chưa vui vẻ được mấy ngày thì đã nhanh chóng trả hàng Loại chênh lệch cảm giác này khiến rất nhiều người không vui, đương nhiên những người này sẽ đặt tất cả lực chú ý vào cửa hàng Sau đó Hà Ngọc Yến nghe nói vị Giám đốc Lữ kia bởi vì không có cách nào trả tiền phạt, cuối cùng bị cửa hàng bách hóa đuổi việc Còn về đống đồ điện có vấn đề của cửa hàng bách hóa, tạm thời đã bị đồng chí cảnh sát giữ lại làm chứng cứ Bởi vì họ nghe nói những đồ điện gia dụng đó không rõ nguồn gốc, rất có thể là hàng nhập lậu từ nước ngoài Lúc này hàng hóa nhập khẩu đã rất hiếm chứ đừng nói đến hàng nhập lậu gì đó Dù sao nghe thấy tin tức bên lề như vậy, mọi người đều bàn tán rất nhiều Hà Ngọc Yến rảnh rỗi hỏi Lâu Giải Phóng có biết chuyện này không, đối phương gật đầu: “Tôi đã sớm nghe nói rồi, đống đồ điện gây ra chuyện ồn ào lớn như vậy, công ty Cung Tiêu không thể không điều tra.”
Khi công ty Cung Tiêu, mua sắm hàng hóa sẽ có phiếu đăng ký cung cấp và tiêu thụ cụ thể của nhà máy sản xuất Khi công ty Cung Tiêu phân phối hàng hóa đến các cửa hàng bách hóa cấp dưới cũng có một phần phiếu đăng ký xuất kho, chờ khi bán hàng hóa cho khách hàng lại viết hóa đơn mua sắm cho khách hàng làm bằng chứng Lúc này các đơn vị làm việc, cho dù hiệu suất có thế nào thì biên lai cũng có đầy đủ hết Cho nên toàn bộ dây chuyền cung ứng đều có các loại phiếu đăng ký và biên lai để kiểm tra lần lượt Mà khoa thu mua của công ty Cung Tiêu có thể để một đống đồ điện như vậy tiến vào cửa hàng bách hoá, bọn họ nhất định phải lấy ra được phiếu đăng ký cung cấp và tiêu thụ của nhà máy cung cấp đến cửa hàng bách hoá Bằng không, cửa hàng bách hoá có thể từ chối không nhận đám hàng hóa này Bởi vì biết chuỗi liên kết cung ứng này, cho nên lúc ấy Hà Ngọc Yến nghi ngờ có người làm giả phiếu cung cấp và tiêu thụ “Vậy bây giờ chủ nhiệm Lưu thế nào rồi?”
Lâu Giải Phóng: “Nghe nói hai ngày nữa sẽ phán quyết, chắc là phải ngồi tù Xảy ra chuyện lần này, công ty Cung Tiêu đã điều tra sau đó phát hiện sau khi tên họ Lưu này lên làm Chủ nhiệm vẫn luôn lén lút làm loại chuyện này Ông ta giả tạo các loại biên lai nhập hàng để các sản phẩm không rõ nguồn gốc biến thành sản phẩm hợp pháp, chuyển đến các đơn vị cấp dưới tiêu thụ Ông ta kiếm tiền chênh lệch giá trong đó.”
Cách làm này cũng không quá rắc rối nhưng yêu cầu lá gan của người làm giả phải vô cùng lớn Sau khi Hà Ngọc Yến nghe thấy cũng khâm phục lá gan của Chủ nhiệm Lưu này Nghĩ đến đây, cô lại nghĩ tới Lưu Bình Bình kiêu ngạo không coi ai ra gì kia, ba ruột cô ta xảy ra chuyện, sau này Lưu Bình Bình sẽ thế nào đây Hà Ngọc Yến chỉ cho rằng mọi chuyện tới đây thì kết thúc, chuẩn bị tinh thần thoải mái chờ năm mới Nhưng ngày hôm sau Cố Lập Đông đã bị công ty Cung Tiêu kêu qua đó Anh vừa đi thì đi hết nửa ngày, chờ khi buổi trưa chồng về nhà ăn cơm, Hà Ngọc Yến cũng biết được đã có chuyện gì “Kêu siêu thị chúng ta hỗ trợ xử lý đống đồ điện kia sao?”
Cố Lập Đông gật đầu, sáng sớm hôm nay anh đến công ty Cung Tiêu đã được dẫn thẳng đến gặp Tổng Giám đốc của công ty Cung Tiêu Trước khi siêu thị được thành lập, Cố Lập Đông đã được ba ruột dẫn đến đây ghé thăm vị tổng giám đốc này rất nhiều lần Đối phương rất thẳng thẳn, hỏi siêu thị có định lấy hết đống đồ điện gia dụng phế phẩm ngoại quốc có vấn đề này không Nếu như không, mấy thứ này cũng chỉ có thể làm rác đưa đến trạm phế phẩm “Vậy anh có đồng ý không?” Hà Ngọc Yến nghe lời chồng thì cảm thấy căng thẳng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thật sự vì mọi người đều biết cái thứ phế phẩm ngoại quốc này là hàng phế phẩm được thông qua đủ các cách thức rồi nhập lậu vào nước, sau đó được người ta cải tạo cho mới lại rồi làm thành hàng mới để bán Sau khi Hà Ngọc Yến nghe nói là phế phẩm ngoại quốc thì lập tức hiểu tại sao đồ điện của cửa hàng bách hoá lại rẻ như vậy Dựa theo tiêu chuẩn của đồ phế phẩm thì cái giá kia vẫn quá đắt Hiển nhiên vị chủ nhiệm phụ trách khoa thu mua của công ty Cung Tiêu này không hiểu chút gì về giá cả thị trường, có lẽ cũng nhận được chỗ tốt của người ta nên mới gây ra việc ồn ào lớn như vậy.
Cố Lập Đông lắc đầu: “Sắp đến tết rồi, những đồ điện đó rất rối rắm Hơn nữa, bây giờ mấy món đồ kia đều bị cảnh sát giữ lại để làm chứng cứ Cho nên, cho dù anh có muốn tiếp nhận thì cũng không có lời Ai biết mấy thứ phế phẩm kia rốt cuộc phế đến mức nào chứ?”
Có không ít đơn vị có cùng suy nghĩ như Cố Lập Đông, cho nên đến khi giao thừa, chuyện này cũng treo ở đó không có bất kỳ dấu hiệu giải quyết gì Nhưng Chủ nhiệm Lưu của khoa thu mua công ty Cung Tiêu lại bởi vì thực hiện hành vi trái pháp luật, làm giả biên lai và phân phối hàng hóa không rõ nguồn gốc đến các đơn vị phía dưới nên bị đưa thẳng vào ngục giam Hầu như không có ai đi xem buổi toà này, tuy rằng mọi người đều biết có một người như vậy nhưng đã sắp đến tết, không ai muốn nghe mấy chuyện xui xẻo đó “Chờ một chút rồi đi sao?”
Sáng sớm ngày giao thừa, Hà Ngọc Yến thức dậy đã thấy chồng đang thu dọn đồ đạc trong nhà chính Cô khoác áo khoác đi ra ngoài hỏi Cố Lập Đông thấy vậy, đi qua cài kỹ quần áo lại cho cô: “Tí nữa mới đi, em mệt thì có thể ngủ thêm một tiếng nữa, sau lại ăn sáng chung với con trên đường đi.”
Hà Ngọc Yến theo tay chồng vươn đến gần lòng ngực anh, cô lại ngáp một cái Sau khi nghỉ đông, đầu tiên là cô đến siêu thị hỗ trợ, tiếp theo là bận rộn công việc hạch toán cuối năm ở trạm phế phẩm của mình [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau đó cô còn phải chuẩn bị đồ ăn tết trong nhà Tuy rằng năm nay bọn họ phải về nhà họ Cố ở vài ngày nhưng vẫn cần cô chuẩn bị quà tặng trong ngày lễ cho những người bạn thân thiết của gia đình Chồng cô còn bận rộn hơn cả cô, đến ngày hôm qua siêu thị vẫn còn buôn bán Tính toàn bộ doanh số bán hàng cuối năm chắc chắn sẽ hù chết người Hai người yên tĩnh ôm nhau vài phút, lúc này Hà Ngọc Yến mới cảm thấy người tỉnh táo lại “Tính táo rồi, em đi thay quần áo đây Chờ em kiểm tra xem có mang đủ đồ chưa.”
Cố Lập Đông duỗi tay vuốt ve mái tóc mềm mại của vợ, lúc này mới gật đầu nói: “Vậy được rồi Hôm nay đến đó, nếu cảm thấy không quen thì chúng ta về nhà sớm một chút.”
Tuy rằng anh cảm thấy ba mẹ mình là người rất dễ ở chung nhưng Cố Lập Đông cũng lo vợ không quen khi ở bên kia Dù sao thì ở cùng với người lớn luôn không thoải mái như ở nhà của mình Giống tứ hợp viện nhỏ bên kia, sau khi cậu về đó ở thì bọn họ cũng thường xuyên đi thăm nhưng thời gian ở đó cũng không thường xuyên như trước kia Mọi người đều là người trưởng thành, đều cần không gian riêng Tuy rằng cậu là người độc thân nhưng Cố Lập Đông cũng cảm thấy cậu rất hưởng thụ thời gian ở một mình.