Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 374: Gây chuyện





Sau khi người nhà của Giám đốc Lữ rời khỏi khu nhà chung cũng không về nhà mà chạy tới bệnh viện trung tâm thành phố đi tìm mẹ ruột của Lưu Bình Bình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoàng Dung Muội, mẹ ruột của Lưu Bình Bình là một bác sĩ ở bệnh viện trung tâm thành phố
Nhưng rất lâu trước kia, bà ta ngại công việc bác sĩ mệt nên chuyển đi làm ở phòng thuốc
Cho nên khi chị hai của Giám đốc Lữ đến đã dẫn người vọt vào cửa sổ của phòng thuốc hô: “Hoàng Dung Muội, bà ra đây cho tôi.”
Mẹ Lưu nghe thấy giọng nói quen thuộc như vậy, lập tức trốn trong phòng thuốc không ra ngoài
Bác sĩ và y tá nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ muốn khuyên vài câu nhưng có người biết chuyện đã ngăn cản, khuyên bọn họ đi tìm bảo vệ đến đây
Chủ nhiệm Trình cũng không biết chuyện gì hết
Năm trước bà được phái đến một huyện nghèo khổ ở tỉnh Hà hỗ trợ xây dựng một bệnh viện ở bên kia, bây giờ bệnh viện đã đi vào quỹ đạo, lúc này bà mới trở về bệnh viện báo cáo với dáng vẻ đầy mệt mỏi
Mới vừa báo cáo xong chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi mấy ngày, vừa lúc gặp phải chuyện này
“Chủ nhiệm Trình, bà đừng đi qua đó
Lần trước người nhà kia đến đây gây chuyện đã đánh hai y tá đi qua khuyên can hai bạt tai đó.”
Nghe thấy lời này, Chủ nhiệm Trình hoảng sợ, bà là người tốt nhưng cũng sợ bị người khác tát tai vô cớ
Người có lòng tốt thấy vậy, bắt đầu giải thích ân oán giữa nhà họ Lữ và nhà họ Lưu cho Chủ nhiệm Trình nghe
Sau khi nói xong, người nọ không khỏi cảm thán: “Bà nói xem, thật ra Giám đốc Lữ kia cũng xui xẻo, bị chủ nhiệm Lưu kia hại rồi.”
Chủ nhiệm Trình không ngờ rằng bản thân rời khỏi Bắc Thành chưa được hai tháng vậy mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy
Nhưng nghe thấy lời nhận xét của người có lòng tốt này, bà cũng không đồng ý: “Tên Giám đốc họ Lữ kia ấy à, nếu là Giám đốc thì phải gánh vác trách nhiệm của mình, không hoàn thành trách nhiệm công việc, bị đuổi việc cũng bình thường.”
Còn về những người nhà họ Lữ khác đến đây gây chuyện thì bà cũng có thể hiểu được, nhưng những người đó cũng không thể khóc lóc la lối ở bệnh viện
Bệnh viện là nơi cứu sống và chăm sóc người bệnh
Người của khoa bảo vệ tới rất nhanh, nhanh chóng mời người nhà họ Lữ rời đi
Mẹ Lưu trốn trong phòng thuốc thở phào
Nhưng rất nhanh, mẹ Lưu đã bị gọi vào văn phòng Chủ nhiệm
Mười phút sau, mẹ Lưu tức giận đi ra từ trong văn phòng, bên tai bà ta vẫn còn quanh quẩn lời nói của Chủ nhiệm: “Chuyện nhà bà ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự bình thường của bệnh viện
Bây giờ bệnh viện cho bà nghỉ dài hạn, bà về nhà xử lý xong chuyện trong nhà trước rồi lại đi làm sau.”
Vì vậy, khi Lưu Bình Bình vui vẻ từ trường học quay về khu người nhà của bệnh viện  thì nhìn thấy mẹ cô ta âm u ngồi trong nhà
“Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
Từ sau khi ba ruột xảy ra chuyện, Lưu Bình Bình đối xử với mẹ mình càng ngày càng tốt, bởi vì có mẹ thì cô ta mới có thể cắt đứt quan hệ với ba
Tuy rằng cô ta cảm thấy hơi áy náy với ba nhưng Lưu Bình Bình yêu quý danh tiếng của bản thân hơn
Nếu có quan hệ với ba cô ta, cho dù cô ta có tốt nghiệp cũng không được sắp xếp đến chỗ làm tốt gì
Nghĩ đến đây, Lưu Bình Bình nhịn không được lại mắng thầm ba cô ta quá tham lam, kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì chứ
Nhà cô ta cũng không thiếu số tiền đó
Sắc mặt mẹ Lưu khó coi, kể chuyện xảy ra ở bệnh viện, bao gồm cả việc bệnh viện muốn cho bà ta nghỉ dài hạn
Lưu Bình Bình vừa nghe thì tức giận đến mức nhảy dựng lên: “Không được
Tại sao bệnh viện có thể đối xử với chúng ta như vậy
Mẹ đã ly hôn, phân rõ giới hạn với ba rồi, mẹ là người trong sạch!”
Mẹ Lưu cũng tức giận với cách làm của bệnh viện, nhưng bà ta càng hận người nhà họ Lữ hơn
Nếu không phải bọn họ nhiều lần chạy tới bệnh viện gây chuyện thì bà ta cũng không có việc gì
“Nghỉ dài hạn thì nghỉ dài hạn, mẹ sợ người nhà họ Lữ không tìm thấy mẹ thì sẽ chạy đến trường đại học gây phiền phức cho con
Hơn nữa mẹ tạm thời nghỉ việc, chắc chắn sẽ không có tiền lương
Đến lúc đó con phải giải thích thế nào với người khác về số tiền mà chúng ta dùng hằng ngày chứ?”
Về vụ án ba Lưu tham ô ở khoa thu mua, trước mắt đã được phá án
Lúc ấy cảnh sát đã niêm phong tất cả tài sản của bọn họ, bao gồm cả tiền tiết kiệm, tiền mặt, châu báu, trang sức, đồng hồ, đồ điện gia dụng, xe đạp, áo khoác da lông, giày da, dây lưng……
Trên cơ bản đồ đáng giá đều đã bị mang đi
Sau khi xác định sự thật ba Lưu phạm tội, mấy thứ này càng trở thành chứng cứ, không trả lại cho bọn họ
Cho nên tuy rằng bà ta ly hôn thành công và phủi sạch quan hệ với đối phương nhưng khi rời đi trên người hai mẹ con chỉ mang theo mấy bộ quần áo
May mắn, hai vợ chồng đã chuẩn bị từ sớm, trộm giấu hơn một ngàn nhân dân tệ ở nhà mẹ đẻ
Sau khi dọn về khu người nhà ở bệnh viện, bà ta cố ý cầm 1000 nhân dân tệ này về
Nhưng bởi vì người xung quanh đều biết chuyện nhà bà ta, trong khoảng thời gian này bà ta thật sự không dám xài tiền
Loại ngày tháng có tiền mà không dám xài này thật sự rất nghẹn khuất
Cố tình mọi người đều biết thu nhập của bà ta, biết cuộc sống của nhà bà ta không được tốt lắm
Đột nhiên bà ta xài quá nhiều tiền chắc chắn sẽ hấp dẫn sự chú ý của cảnh sát
Lưu Bình Bình nghe thấy lời này cũng không biết nên nói gì mới tốt
Dù cô ta có thông minh thì cũng chỉ là người trẻ tuổi mới hơn hai mươi tuổi, cô ta chưa trải qua loại chuyện này chỉ có thể cắn răng nói: “Gần đây con sẽ xài tiền ở trường học ít một chút, sau đó nhà mình cũng phải tiết kiệm lại
Người khác hỏi mình sống thế nào thì nói trường đại học của con hỗ trợ phát trợ cấp.”
Nói xong Lưu Bình Bình nhớ tới chuyện hôm nay, mừng rỡ nói: “Đúng rồi mẹ, đội tiếp đãi ở trường học cũng có trợ cấp.”
Mẹ Lưu: “Là công việc tiếp đãi người nước ngoài mà con nói sao?”
Lưu Bình Bình lập tức gật đầu, nghĩ đến hôm nay khi mở họp những sắp xếp mà giáo viên đã nói, cô ta cảm thấy không hài lòng lắm nhưng lúc này công việc tiếp đãi có trợ cấp, một tháng cho bọn họ 30 nhân dân tệ lận đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu là lúc trước thì cô ta không để mắt đến số tiền này, bây giờ thì lại thấy chúng đến rất đúng lúc
“Người nước ngoài tốt thật
Nếu chúng ta đều ở nước ngoài thì ba con chắc chắn sẽ không vì chút chuyện này mà bị bắt đi ngồi tù đâu.”
Mẹ Lưu nhớ lại chuyện lúc trước, ngồi trên ghế không nói lời nào
Lưu Bình Bình ở bên cạnh đợi một lúc, cô ta không kiên nhẫn muốn đứng dậy đi rửa mặt thì đột nhiên bị mẹ cô ta giữ chặt lại: “Bình Bình à, có chuyện này mẹ phải nói một câu với con……”
***
Sáng sớm hôm sau, sau khi Hà Ngọc Yến đến trường học thì phát hiện bầu không khí của trường học hôm nay náo nhiệt hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô tìm được chỗ ngồi của mình, mới vừa ngồi xuống, Hứa Linh đã lôi kéo cô nói chuyện: “Yến Tử, cậu nghe gì chưa?”
Hà Ngọc Yến thành thật lắc đầu, cô thật sự không nghe thấy chuyện gì hết
Hứa Linh cũng không ngại, kể rõ ràng mọi chuyện, sau đó đôi mắt cô ấy tỏa ánh sáng nhìn cô
Thì ra sáng sớm hôm nay có người đồn rằng nghe nói bắt đầu từ hôm nay, trường học sẽ tổ chức một vài buổi tọa đàm
Các giảng viên tọa đàm chính là những giáo sư người nước ngoài đến trường học vào ngày hôm qua
Ngoại trừ cái này, những sinh viên người nước ngoài đó cũng sẽ đi học ở lớp học phù hợp, trải nghiệm không khí lớp học nước mình
“Cậu vui vẻ như vậy làm gì chứ
Người ta học chuyên ngành địa chất, hóa học, vật lý, không liên quan gì đến chuyên ngành quản lý thư viện của chúng ta cả.”
“Nói như vậy không sai, nhưng không phải tớ có thể nhìn thấy người nước ngoài thường xuyên hơn sao!”
Khi nói đến từ tóc vàng Hứa Linh nói đến hồ hởi, rất giống giọng điệu người ta đến Sở thú nhìn thứ gì mới lạ vậy
Điều này khiến Hà Ngọc Yến hơi muốn cười, nghĩ thầm cô gái này vẫn lạc quan như thế
“Không phải họ cũng chỉ là người, có mũi, có mắt thôi sao
Mọi người đều là người, không có gì lạ cả.”
Không ít người đều có suy nghĩ giống với Hà Ngọc Yến
Ngày hôm qua thấy được người thật, họ cũng chỉ hiếu kỳ một chút, sau đó mọi người đều tiếp tục chìm vào bầu không khí học tập căng thẳng, việc học trong học kỳ này rất quan trọng, tới cuối kỳ họ có thể thử xin giáo viên giới thiệu đơn vị thực tập
Chuyện này rất quan trọng
Rất nhiều người nếu có biểu hiện tốt ở đơn vị thực tập, khi tốt nghiệp sẽ có thể được điều đến làm việc ở đơn vị này
Sinh viên, đặc biệt là sinh viên tới từ nơi khác, chỉ cần là người muốn ở lại Bắc Thành thì đều liều mạng tranh thủ cơ hội này
Lưu Bình Bình ngồi ở sau lưng bọn họ, nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ thì bĩu môi
Cô ta coi thường cái đồ nhà quê Hà Ngọc Yến này
Chỉ có đồ nhà quê mới có thể nói ra kiểu người nước ngoài không có gì lạ, Lưu Bình Bình cười nhạo vài tiếng trong lòng
Cô ta lại suy nghĩ, nếu ai cũng có suy nghĩ như Hà Ngọc Yến thì sẽ không có ai đoạt cơ hội với cô ta
Hà Ngọc Yến không nghe thấy lời chửi thầm phía sau, cô tập trung tinh thần bắt đầu lên lớp, ngay cả việc sau hai tiết, Lưu Bình Bình và Hoàng Mỹ Liên rời đi trong tiết học không quay về cô cũng không phát hiện
Chờ đến giờ nghỉ trưa, cô ăn cơm xong thì gọi điện thoại cho Chủ nhiệm Trình ở bệnh viện
Khi ăn tết, cô từng nghe Cố Học Phương nói Chủ nhiệm Trình đi công tác ở tỉnh Hà, chắc mấy ngày này đã trở về rồi
Người ở đầu bên kia điện thoại nói Chủ nhiệm Trình đã về bệnh viện nhưng mấy ngày nay đang nghỉ ngơi ở nhà
Sau đó Hà Ngọc Yến lại gọi điện thoại đến nhà Chủ nhiệm Trình, lúc này cô mới tìm được Chủ nhiệm Trình
Cô không dông dài, nói mấy câu chào hỏi rồi nói về chuyện của Thẩm Tiểu Muội, trọng điểm là hỏi rốt cuộc có khả năng bài xích lẫn nhau gì không
Chủ nhiệm Trình suy nghĩ rồi nói: “Dì từng nghe chuyện này, nhưng trước mắt tư liệu nghiên cứu trong nước rất ít
Như vậy đi, con chờ dì nghiên cứu tư liệu đã rồi lại nói lại với con.” 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.