Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 378: Quyết định khởi nghiệp của anh em nhà họ Lư





Hai anh em nhìn thấy trong nhà có bạn học của em gái, theo bản năng lui ra phía sau vài bước không dám bước vào
Mẹ Lư rất vui vẻ khi nhìn thấy hai đứa con trai tự giác, bà la lớn: “Bạn học của em gái con tới đây
Hai đứa đi vào phòng bếp đi, mẹ đi lấy thức ăn cho hai đứa.”
Hà Ngọc Yến muốn nói bọn họ không ngại nhưng nhìn nhà chính nhỏ hẹp, cô lại không nói nữa
Lúc trước người nhà họ Lư mua nhà ở đoạn đường tốt nhưng bởi vì ngân sách thấp cho nên diện tích ngôi nhà cũng không lớn
Nhà chính chỉ có mấy chỗ ngồi này, nhưng cơ thể hai anh em nhà họ Lư như tháp sắt, tiến vào thì sẽ chặn cả nhà chính
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hà Ngọc Yến suy nghĩ rồi nói thẳng: “Thím, hôm nay con tới đây để tìm họ bàn bạc chút chuyện
Nếu không thì con đi qua đó cùng với thím có được không?”
Khi thím Lư thấy trong nhà có khách thì đã hỏi thăm rõ ràng với con gái
Bà nghe vậy lập tức gật đầu, biết đối phương là khách quý trong nhà, càng liên lục xin lỗi vì sự chậm trễ
Sau khi nói mấy câu với bạn học, Hà Ngọc Yến đi theo thím Lư đi vào phòng bếp
Phòng bếp cũng rất nhỏ, Hà Ngọc Yến chưa tiến vào thì đã kêu hai anh em nhà họ Lư vừa ăn vừa nghe lời mình nói
Hai anh em nhà họ Lư muốn chờ Hà Ngọc Yến nói xong lại ăn cơm nhưng bất đắc dĩ cái bụng kêu lên ùng ục, chỉ có thể hổ thẹn cúi đầu gặm màn thầu
Hà Ngọc Yến không dông dài, dùng dăm ba câu kể lại chuyện mà Cố Lập Đông nói cho cô nghe
Hiển nhiên khi hai anh em đối diện nghe thấy câu bán theo ký thì cũng ngẩn người
Ngay sau đó họ lộ ra biểu cảm mừng như điên: “Vậy có thể mua được bao nhiêu?”
Hà Ngọc Yến quan sát biểu cảm của bọn họ, biết bọn họ động lòng
“Tạm thời không nghe nói hạn chế gì, nếu hai người muốn mua thì có thể nói con số cụ thể với em, chờ xác định xong thì có thể nhận hàng, lại lấy tiền đến đây.”
Sau khi hai anh em nhà họ Lư nghe xong, bọn họ liếc nhìn nhau
Ngay sau đó anh hai nhà họ Lư nói: “Có thể chờ buổi chiều bọn anh hỏi những người khác, sau đó buổi chiều tan học đến trường học nói cho em biết được không?”
Hà Ngọc Yến gật đầu, nghĩ thầm chắc anh em nhà họ Lư đã có kế hoạch gì đó, như vậy cũng tốt, có thể tự mình đứng lên, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ không tệ
Nói xong cái này, Hà Ngọc Yến trở lại nhà chính, bên tai trừ tiếng nhỏ giọng bàn bạc của anh em nhà họ Lư thì chính là tiếng nhỏ giọng nói chuyện và tiếng cười lớn của bạn học
Hà Ngọc Yến đi vào nhà chính, hỏi: “Có chuyện gì vui vậy?”
Ngay sau đó cô thấy Hứa Linh bị Hoàng Mỹ Liên đè xuống cào ngứa, Lư Đại Nữu cổ vũ ở bên cạnh
Thím Lư không còn ở nhà chính, không biết đã đi chỗ nào rồi
Nhìn thấy Hà Ngọc Yến quay lại, Hứa Linh duỗi tay kêu: “Yến Tử, cứu tớ
Người phụ nữ Hoàng Mỹ Liên này muốn đè chết tớ.”
Hoàng Mỹ Liên lại cào ngứa mấy cái, một lúc sau mới ngồi dậy: “Là tớ ra tay trước hả
Là cậu làm trước đó!”
Vô thức nói ra phương ngữ quê nhà, Hoàng Mỹ Liên cũng không căng mặt được nữa mà nở nụ cười
Sau khi cười xong, lúc này cô ấy mới nói: “Con bé này có vấn đề.”
Hà Ngọc Yến nhướng mày: “Là loại vấn đề đó sao?”
Hoàng Mỹ Liên gật đầu: “Là loại vấn đề đó.”
Lư Đại Nữu ngơ ngác nhìn bọn họ, rõ ràng cô ấy vẫn luôn ở đây, nhìn thấy Hứa Linh lôi kéo Hoàng Mỹ Liên nói một câu gì đó, sau đó hai người bắt đầu đùa giỡn với nhau
Hà Ngọc Yến buồn cười nói: “Để Hứa Linh tự nói đi, tớ cũng không thể nói thẳng ra.”
Hứa Linh nhìn thấy nụ cười bỡn cợt trên khóe miệng của Hà Ngọc Yến, duỗi tay muốn đánh Hà Ngọc Yến nhưng bị cô né tránh linh hoạt
Cho đến khi bọn họ quay về trường học, Hứa Linh cũng chưa nói gì nhưng nhìn dáng vẻ cũng không tức giận, khiến Lư Đại Nữu không hiểu ra sao
Có thể là bởi vì sau khi tan học có việc cần làm nên Hà Ngọc Yến cảm thấy buổi chiều trôi qua rất nhanh
Chờ sau khi tan học, cô và Lư Đại Nữu đi đến cổng trường thì nhìn thấy anh hai nhà họ Lư đã chờ trước cổng trường rồi
Bởi vì mấy năm nay hắn thường xuyên tới đón em gái, người của khoa bảo vệ cũng biết anh em nhà họ Lư
Khi hai người đến đây, hắn đang trò chuyện rất vui vẻ với ông bảo vệ
Nhìn thấy bọn họ đến đây, lúc này hắn mới vội vàng chào tạm biệt đối phương
Nói chuyện ở cổng trường không thể giữ bí mật được, Hà Ngọc Yến nhìn bên ngoài, phát hiện xe của chồng đã ngừng ở đất trống gần cổng trường, cô kêu hai em họ đến đó cùng với cô
Từ kính chiếu hậu Cố Lập Đông đã thấy vợ dẫn người đến đây, anh cũng xuống xe đi theo qua đó
Sau khi bốn người hội hợp, Hà Ngọc Yến dùng dăm ba câu nói rõ mọi chuyện, sau đó cô kêu anh hai nhà họ Lư nói rõ số lượng muốn mua, xem thử anh ấy muốn mua bao nhiêu đồ điện có vấn đề
“Càng nhiều càng tốt?” Hà Ngọc Yến không ngờ sẽ nghe thấy đáp án này
Anh hai nhà họ Lư hơi bối rối gật đầu
Tới Bắc Thành mấy năm, hắn đã dần học được cách giao tiếp với người khác nhưng khi đối mặt với vợ chồng Hà Ngọc Yến, anh hai nhà họ Lư luôn cảm thấy bản thân là đàn em
Cố Lập Đông nhíu mày, hỏi thẳng: “Dự toán của cậu có bao nhiêu?”
Anh hai nhà họ Lư nghe thấy lời này thì ngẩn người, ngay sau đó giải thích: “Sau khi ăn trưa xong, chúng tôi đã tìm những người bạn cũ giống tôi.”
Nhặt ve chai mấy năm nay, bọn họ không chỉ kiếm lời mà còn quen biết không ít người làm chung nghề
Những đồng nghiệp này có người có phẩm hạnh tốt, cũng có người đê tiện vô sỉ
Bọn họ kết bạn với nhóm đồng nghiệp có tính cách kiên định, là người bọn họ có thể nói chuyện, trợ giúp lẫn nhau, thậm chí thỉnh thoảng còn vì tranh đoạt địa bàn mà cãi nhau với người khác vài câu
Dù sao, lần này vấn đề đồ điện gia dụng, anh em nhà họ Lư cũng cảm thấy có lợi nhuận cho nên kêu những anh em đó qua cùng nhau làm giàu
Mấy chục người chỉ có thể gom góp lại được khoảng 1000 nhân dân tệ
Số tiền này đã không nhỏ
Ở cái thời mà một hộp diêm có giá một hào thì 1000 nhân dân tệ quả thật còn có sức mua hơn mấy trăm nghìn nhân dân tệ ở đời sau
“Được, tôi sẽ đi hỏi thăm một chút giúp cậu
Nhưng sau khi nhận hàng thì nên xử lý đống đồ điện này thế nào, trong lòng cậu nhất định phải tự biết
Bên phía chúng tôi khá bận, không chắc có thể giúp đỡ được.”
Sau khi tạm biệt, Hà Ngọc Yến duỗi tay vỗ bả vai của chồng: “Anh sợ sau này bọn họ không làm nổi chuyện lớn, sau đó tìm em nhờ giúp đỡ đúng không?”
Cố Lập Đông gật đầu: “Không phải năm nay em bận học tập sao
Nhà chúng ta không có thời gian cho mảng này, anh không muốn em dùng thời gian của mình để đi làm chuyện này.”
Sự quan tâm trực tiếp của chồng, mỗi một lần đều khiến lòng cô cảm động
“Anh yên tâm, em sẽ không làm như vậy đâu.”
Hành động của Cố Lập Đông rất nhanh, sau khi trở lại khu nhà anh gọi điện thoại cho người ở bên công ty Cung Tiêu, nói sẽ đi đặt hàng vào ngày mai, sau khi về nhà anh kể cho vợ nghe, cũng có dáng vẻ nhẹ nhõm. 
Hà Ngọc Yến biết mọi chuyện thuận lợi, cũng cảm thấy rất vui vẻ
Sáng sớm hôm sau, Cố Lập Đông dẫn anh em nhà họ Lư đến kho hàng của công ty của Cung Tiêu
Toàn bộ đồ điện có vấn đề được khách hàng trả về lúc trước, sau khi xác định rõ số lượng từ kho hàng của cửa hàng bách hóa thì được chở thẳng về kho hàng của công ty Cung Tiêu
Bây giờ bọn họ đến đây chỉ cần xác định hàng hóa và số lượng, Cố Lập Đông định sẽ trả tiền và sắp xếp xe chở hàng đi
Bởi vì anh em nhà họ Lư nói đã tìm được nơi để mấy thứ này, Cố Lập Đông cũng không muốn chạy qua chạy lại nhiều lần, định sẽ làm xong hết mọi chuyện trong một lần luôn
Tuy nhiên mới bước xuống từ trên xe, Cố Lập Đông đã nhìn thấy cửa kho hàng mở rộng, bên trong thỉnh thoảng truyền đến tiếng nói chuyện
“Thứ này bán dựa theo sắt vụn à
Có thể bán rẻ hơn một chút không
Lần này tôi thật sự xui xẻo, bằng không cũng sẽ không cầu xin anh giúp đỡ
Có thể giảm giá thêm một chút không.”
“Ông còn tiền sao
Làm cái này làm gì
Còn không bằng để người nhà ông nuôi con
Ông không có công việc, nhưng con ông còn công việc mà!”
Cố Lập Đông đi qua, nhìn thấy người nói chuyện là Giám đốc Lữ bị đuổi việc kia, đứng ở đối diện Giám đốc Lữ là người quản lý kho hàng
Nhìn thấy nhóm của Cố Lập Đông đã đến, biểu cảm của hai người đều hơi ngượng ngùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Lập Đông không nói lời nào, nói với người đàn ông đối diện Giám đốc Lữ: “Chúng tôi tới mua đống đồ điện có vấn đề kia, bên phía của ông báo giá đi.”
Giám đốc Lữ nghe thấy lời này, dậm chân, ông ta cũng nhận ra Cố Lập Đông, còn không phải là người đàn ông mở siêu thị đối đầu với cửa hàng bách hóa của bọn họ sao
Loại người này chắc chắn rất có tiền, tại sao lại muốn tranh giành chuyện này với ông ta chứ
Tuy rằng Giám đốc Lữ đã bị đuổi việc rồi nhưng rất nhiều người trong đơn vị cảm thấy ông ta oan ức
Mối quan hệ tích lũy lúc trước bây giờ có tác dụng
Có người trong công ty Cung Tiêu lén nói với ông ta, bây giờ mua đống đồ điện có vấn đề kia và tháo dỡ linh kiện second-hand xuống bán cũng có thể kiếm chút tiền vất vả
Còn về ông ta không có tiền mua, có thể chậm rãi xử lý trong nội bộ
Dù sao thì đây cũng là một chuyện tốt
Cố Lập Đông không tranh luận gì với Giám đốc Lữ, sau khi anh hỏi thủ tục mua sắm rồi kêu anh em nhà họ Lư đi trả tiền, sau đó đi chọn đồ điện
Đồ điện có vấn đề có ít loại nhưng Cố Lập Đông đề nghị bọn họ chọn những đồ điện nhỏ như quạt điện
Nếu quạt điện không đủ thì có lấy mấy cái máy giặt
Dù sao thì Cố Lập Đông cảm thấy TV và tủ lạnh không phù hợp
Lúc trước anh em nhà họ Lư nói cứng muốn mua hết đám đồ điện có vấn đề
Đáng tiếc, 1000 nhân dân tệ của bọn họ chỉ có thể mua được một nửa số đồ điện gia dụng có vấn đề
Vừa rồi Giám đốc Lư nghĩ Cố Lập Đông sẽ mua hết nên rất tức giận, sau khi nhìn thấy bọn họ mua xong mà vẫn còn nhiều, ông ta vui vẻ cười ha ha
Không ai để ý tới ông ta cả
Sau khi trả tiền xong, xe vận tải do anh sắp xếp cũng đã tới rồi
Nhóm của Cố Lập Đông tốn một giờ đồng hồ mới chuyển những hàng hóa mới mua lên thùng xe của xe vận tải, sau đó rời khỏi kho hàng này rất nhanh
Ngay sau đó người quản lý kho hàng lau mồ hôi: “Ông bạn à
Lần sau những người này tới mua hàng thì anh đừng nên xen vào.”
Giám đốc Lữ lập tức hỏi: “Người vừa rồi có địa vị gì vậy?”
Người quản lý kho hàng nói những chuyện mà mình biết ra
Đương nhiên, trong đó có những lời lẽ ẩn ý, thành công khiến Giám đốc Lữ đánh mất suy nghĩ để ý đến siêu thị gây ồn ào kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Làm việc ở cửa hàng bách hóa nhiều năm, Giám đốc Lữ biết xu lợi tị hại như thế nào, cũng vì ông ta xui xẻo, bị tên họ Lưu kia hại, không lấy được chỗ tốt mà còn phải gánh trách nhiệm.  
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.