Cố Lập Đông bên này thuận lợi mà vận chuyển đồ đạc đến đích [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Anh thấy nơi đó có mười mấy người đang đợi, nhìn cách ăn mặc đều là người nhặt ve chai Quả nhiên, anh hai nhà họ Lư bắt đầu vui vẻ hứng khởi giới thiệu những người này với Cố Lập Đông Có một số là người nghèo ở Bắc Thành, có một số là người đến kiếm ăn từ nơi khác Đừng nhìn những người này trông nghèo túng mà lầm, họ có sức lực rất lớn, cùng nhau vận chuyển hàng hóa xuống dưới rất nhanh Cố Lập Đông vốn đã định đi trước, nhưng anh đổi ý, bảo tài xế lái xe vận tải về trước còn mình thì đi vào cùng với anh hai nhà họ Lư Khu vực này nằm ở vùng ngoại ô Bắc Thành, là một ngôi nhà có diện tích rất lớn Tuy nhiên kiến trúc trong nhà đều đã sập gần hết, có rất nhiều tấm bạt được chất chồng ở đó “Cậu định sắp xếp mấy thứ này như thế nào?”
Anh hai nhà họ Lư vui vẻ nói: “Trong những người anh em này có mấy người biết sửa máy móc, sửa quạt điện gì đó Bọn họ nói có thể thử xem Chờ sau khi sửa được một ít đồ điện có thể sử dụng, mọi người cùng khiêng ra ngoài bày quán bán.”
Cố Lập Đông không ngờ rằng trong những người này còn có người biết sửa máy móc Anh nhìn qua đi, thấy đều là người có ánh mắt trong trẻo nên cũng không hỏi nhiều “Vậy nơi này của mọi người nhớ phải tìm người canh gác.”
Anh hai nhà họ Lư: “Nơi này là của anh Tôn, nhà bọn họ ở thôn này Những thứ này đều là đồ nát, cũng không sợ người khác lục lọi Nhưng chúng tôi cũng sẽ sắp xếp người canh chừng.”
Sau đó Cố Lập Đông lại hỏi thêm mấy câu hỏi, thấy bọn họ đều đã có dự tính riêng, lúc này anh mới ngồi xe quay về thành phố “Anh hai Lư, không ngờ rằng cậu còn quen biết người tốt như vậy Lần này là các anh em được nhờ phúc của cậu đó.”
Vài người nhặt ve chai nhìn thấy Cố Lập Đông rời đi, lúc này mới dám thò qua nói lời cảm ơn Anh hai Lư hét to nói: “Chờ kiếm được tiền rồi, tôi sẽ đi mua thịt heo rừng để cảm ơn người ta Bây giờ, các anh em, chúng ta làm việc thôi!”
“Được……”
***
Mấy ngày kế tiếp, người nhà họ Lư không có tin tức gì, nhờ Hà Ngọc Yến cần phải đến trạm phế phẩm kiểm toán nên mới biết hai anh em này một người bận rộn việc đồ điện, một người vẫn chăm chỉ đi nhặt ve chai Dù sao thì họ đều rất cố gắng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bên phía trường học, cuộc sống của Hà Ngọc Yến thật sự rất yên bình, chỉ là có một vài người cuộc sống ngày một tốt hơn Hôm nay là thứ bảy, sau khi học xong tiết này có thể về nhà nghỉ ngơi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khi hết tiết lớp trưởng đột nhiên kêu mọi người khoan ra về, sau đó tuyên bố nói ngày mai sẽ tổ chức mọi người đi du lịch ở cố cung và Vạn Lý trường thành, kêu người nào muốn đi thì đăng ký, tự trả tiền đi chơi Cố cung và trường thành là những kiến trúc lịch sử vĩ đại, bọn họ là sinh viên năm 3 nên hầu như đều đã đi rồi cho nên không mấy người giơ tay tham gia Cho đến khi có người hỏi Đồng Đức Thụy, sau khi đối phương giơ tay lên thì lúc này mới hấp dẫn thêm mười mấy người tỏ vẻ muốn tham gia “Các cậu có đi không?” Hứa Linh hỏi vài người bạn tốt bên cạnh Hà Ngọc Yến nói thẳng không đi, một tuần chỉ có một ngày nghỉ, cô muốn dành thời gian với người nhà Hơn nữa, ngày mai anh hai sẽ làm bánh kem vị mới Hà Ngọc Yến muốn là người đầu tiên ăn bánh kem Hứa Linh nghe thấy có bánh kem ăn, vốn cũng hơi muốn đi chơi lập tức tỏ vẻ không đi nữa Hoàng Mỹ Liên và Lư Đại Nữu càng không cần phải nói Cho nên cuối cùng bốn người bọn họ không tham gia Nhưng trong lớp tổng cộng có mười mấy người tham gia, cũng đủ tổ chức chuyến hoạt động này Sáng sớm cuối tuần, Hà Ngọc Yến thức dậy cũng không gấp gáp đến siêu thị Cô và Cố Lập Đông ngủ nướng đến 9 giờ mới dậy Chờ sau khi họ ăn sáng xong lái xe đến siêu thị thì đã hơn 10 giờ 10 giờ sáng là thời gian siêu thị khá rảnh rỗi Nhóm Hà Ngọc Yến mới vừa tiến vào siêu thị đã ngửi thấy mùi bánh kem ngào ngạt Viên Viên và Đan Đan mừng rỡ chạy tới quầy bánh kem gọi cậu hai, nói muốn ăn bánh kem Hai đứa nhỏ vui vẻ khiến Lâu Giải Phóng hơi ghen tị: “Haizz, chú Lâu không thể so sánh với bánh kem của cậu rồi.”
Lời ghen tị này khiến mọi người cười ha ha Ngay sau đó, Viên Viên nhỏ mà lanh vẫy tay với Lâu Giải Phóng: “Chú Lâu, chờ con và em gái ăn bánh kem xong lại tới tìm chú chơi là được mà.”
Đan Đan nhận bánh kem do cậu hai cho, a ưm một miếng, bắt đầu ăn, khuôn mặt nhỏ trông rất thỏa mãn khiến người khác không nỡ nói gì thêm Mùi hương bánh kem cũng hấp dẫn Hứa Linh ở bên cạnh lại đây Cô ấy cũng không khách sáo, duỗi tay cầm lấy một miếng Những người khác cũng có một phần, ai nấy đều đứng trước quầy bánh kem ăn luôn Vào ngay lúc này, có người đi vào siêu thị nhìn thấy cảnh tượng của bọn họ, người tới ngẩn người, nói tiếp: “Tại sao siêu thị nhà này lại không có quy củ vậy……”
Hà Ngọc Yến nghe thấy giọng nói thì biết người nói chuyện là ai, còn không phải là đồng chí Lưu Bình Bình kiêu ngạo kia sao Bên cạnh cô ta còn có ba tên chó săn của cô ta, hơn nữa bốn người họ cùng nhau vây quanh Đồng Đức Thụy “Jerry, tớ đã nói cái siêu thị này là một gánh hát rong Cậu muốn mua đồ thì tốt nhất nên đến cửa hàng hữu nghị, nơi đó có rất nhiều đồ nhập khẩu tốt, cậu có phiếu mua hàng ngoại nhập mà, đi chỗ đó mua đồ mới thích hợp với thân phận của cậu.”
Đồng Đức Thụy gật đầu, cũng không nói cái gì với Lưu Bình Bình, chỉ hỏi quầy bánh kem: “Bánh kem này có bán không?”
Anh hai Hà gật đầu: “Bán, một nhân dân tệ một miếng.”
Nghe thấy cái giá này, Lưu Bình Bình thét chói tai thành tiếng: “Một nhân tệ mà chỉ có một miếng bé xíu như vậy, còn không bằng đi cướp luôn đi Một cân thịt heo cũng chỉ có tám hào.”
Hà Ngọc Yến trợn mắt, mà anh hai Hà thì nhìn người khách hàng không quen biết này, thấy đối phương trả tiền, anh bỏ bánh kem vào hộp rồi đưa qua Từ đầu tới cuối không một ai để ý tới Lưu Bình Bình Hà Ngọc Yến còn tưởng mua bánh kem xong thì vị Đồng Đức Thụy này sẽ rời đi Không ngờ đối phương lại xách bánh kem, bắt đầu đi dạo trong siêu thị Hắn mua liền vài món đồ dùng hằng ngày, sau khi tính tiền rồi rời đi, từ đầu tới đuôi cũng không có xung đột gì Nhưng khi Lưu Bình Bình rời đi thì trừng mắt nhìn bọn họ vài lần Hà Ngọc Yến không để ý tới cái trừng mắt của đối phương nhưng cô rất tò mò nguyên nhân Đồng Đức Thụy tới đây, cô không cảm thấy người này chỉ tới dạo siêu thị đơn giản như vậy “Ủa, không đúng, không phải bọn họ đi leo trường thành sao?”
Ngày hôm qua khi lớp trưởng thống kê số lượng người đi chơi hôm nay, hai người kia đã giơ tay lên nói muốn đi mà Hà Ngọc Yến nhún vai, cũng không hiểu tại sao hai người này lại rời nhóm, đặc biệt là Lưu Bình Bình, cô ta đi ra ngoài một mình với Đồng Đức Thụy, không phù hợp với một vài định kiến xã hội thời bây giờ Cô không phải người ở xã hội cũ, không cảm thấy một nam một nữ đi ra ngoài dạo phố có vấn đề gì, nhưng hành vi của Lưu Bình Bình không giống như người hầu, cho nên chắc cô ta có mục đích gì mới đúng Còn về là mục đích gì, dù sao thì cũng chỉ là muốn chạy lối tắt mà thôi Lúc này, Viên Viên đã ăn hết bánh kem trong tay, đang trông mong nhìn cậu hai: “Cậu hai, con muốn ăn nữa ạ.”
Giọng nói trong sáng đáng yêu của trẻ con khiến Hà Ngọc Yến cười ra thành tiếng, “Không được, con đã ăn hết phần của con rồi.”
Hà Ngọc Yến cười tủm tỉm từ chối yêu cầu của đứa nhỏ này, thuận tiện lắc đầu với anh hai Đan Đan thấy chị gái như vậy, suy nghĩ, múc một muỗng bánh kem đưa đến trước mặt chị gái Hà Ngọc Yến còn tưởng đứa nhỏ này sẽ ăn luôn miếng bánh kia, không ngờ rằng cô bé giơ tay che miệng, liên tục lui ra phía sau: “Chị không ăn của em đâu Đây là của em mà, mỗi người chỉ có thể ăn một miếng thôi.”
Phản ứng này nằm ngoài dự kiến của mọi người, khiến mọi người cười vang một trận, trong tiếng cười này còn ẩn chứa một chút vui mừng Tiếng cười truyền tới bên ngoài siêu thị khiến Lưu Bình Bình nghe thấy nhíu mày lại Đồng Đức Thụy thì lại nhướng mày, dùng giọng điệu kỳ quái nói tiếng phổ thông: “Tình cảm của người trong siêu thị này khá tốt đấy.”
Lưu Bình Bình cười ha ha hai tiếng: “Làm ông chủ mà ở chung một chỗ với nhân viên, không có lợi cho việc quản lý.”
Tuy rằng cô ta chưa từng làm bà chủ nhưng cũng nghe ba cô ta nói làm quản lý không thể ở chung với cấp dưới, như vậy sẽ ảnh hưởng đến uy nghiêm của quản lý, không dễ quản lý cấp dưới Đồng Đức Thụy làm như không phát hiện vẻ khinh bỉ trong giọng điệu của cô ta, tiếp tục thong thả ung dung hỏi: “Không phải siêu thị nhà này là siêu thị đầu tiên ở Bắc Thành, cũng là siêu thị tự chọn duy nhất sao Vậy chắc ông chủ không ngốc như vậy đâu đúng không?”
Lưu Bình Bình: “Tại sao lại không ngốc, bây giờ họ dựa vào việc là siêu thị tự chọn duy nhất ở Bắc Thành thôi, vừa rồi cậu thấy rồi chứ, đồ mà bọn họ bán thì vỉa hè bên ngoài đều bán Giá cũng không rẻ hơn hàng vỉa hè bao nhiêu Người nghèo có thể đi đến hàng vỉa hè mua đồ, kẻ có tiền đi cửa hàng bách hoá là được, cần gì dùng đến thứ siêu thị này chứ Tớ thấy chẳng qua là mọi người đang thấy hứng thú thứ mới mẻ mà thôi, chờ sau khi hết hứng thú thì chắc chắn sẽ không đến đây mua đồ nữa.”
Nói một lúc lâu, Lưu Bình Bình cẩn thận quan sát vẻ mặt Đồng Đức Thụy, thấy hắn ta vẫn có dáng vẻ lịch sự cười tủm tỉm kia thì cảm thấy người này rất lịch thiệp, cô ta còn muốn nói chuyện khác, tuy nhiên Đồng Đức Thụy đã nhấc chân đi vào cửa hàng trang sức nhà họ Hứa Siêu thị bên cạnh, Hứa Linh vui vẻ ăn hết bánh kem, định cầm một miếng mang về cho anh họ đang coi cửa hàng Kết quả, cô đi đến cửa tiệm thì nhìn thấy Đồng Đức Thụy đang ở cẩn thận quan sát các loại ngọc thạch phỉ thúy trong cửa hàng nhà bọn họ, mà Lưu Bình Bình lại như kẻ theo đuôi, miệng cứ lải nhải không ngừng Cô đảo mắt, muốn chạy về siêu thị nói tin tức này cho Hà Ngọc Yến nghe, bảo Hà Ngọc Yến cùng lại đây xem náo nhiệt Tuy nhiên cô ấy vừa xoay người thì đụng phải Lâu Giải Phóng đi tìm cô ấy Cô ấy hoảng sợ, nhịn không được mà duỗi tay vỗ Lâu Giải Phóng “Tôi sắp bị anh hù chết rồi Sao lại đột nhiên trốn phía sau lưng tôi vậy hả?”
Trong ánh mắt Lâu Giải Phóng mang theo một chút ý cười cưng chiều, nhỏ giọng giải thích: “Tôi sợ em không ăn no, cho nên mang mấy cái bánh mì đến cho em.”
Sáng sớm Hứa Linh đã tới cửa hàng, bữa sáng cũng không ăn, giữ bụng chờ ăn bánh kem “No rồi, no rồi.”
Cô ấy còn chưa nói xong thì nhìn thấy Đồng Đức Thụy đi ra khỏi cửa hàng, thoáng liếc bọn họ một cái, sau đó dẫn Lưu Bình Bình đi ra ngoài, đi vào cửa hàng nhà họ Tôn ở đối diện Vì vậy, Hứa Linh lại chạy về siêu thị nói chuyện này cho Hà Ngọc Yến Hà Ngọc Yến:……
Sau khi Hà Ngọc Yến nghe xong rất kinh ngạc, càng cảm thấy hành vi của Đồng Đức Thụy có ẩn ý gì đó Dù sao thì bình thường sinh viên du học tới đây chỉ cảm thấy hứng thú với mấy nơi danh lam thắng cảnh, món ngon đặc sản Nhưng cô cũng không để ý đến người này Cô cầm một miếng bánh kem khác của anh hai, ôm con ngồi xe đi về nhà họ Cố Mẹ chồng cũng rất thích ăn bánh kem do anh hai làm, hôm nay rảnh rỗi, cô lấy một cái dẫn con về một chuyến.