Sau khi Hà Ngọc Yến xác nhận điều này, cô không nói gì thêm mà dọn dẹp lại văn phòng phẩm rồi kéo Cố Minh Hà sang cửa hàng vải bên cạnh để mua vải Cô mua là mua thật, vì loại vải trong cửa hàng này nhìn qua công nghệ sản xuất, chắc chắn chỉ có nhà máy lớn mới làm ra được, mà giá cũng không đắt, chỉ nhỉnh hơn cửa hàng bách hóa một chút Hà Ngọc Yến mua khá nhiều vải khiến người phụ nữ trung niên tươi cười rạng rỡ Xách một đống vải, Hà Ngọc Yến và Cố Minh Hà về nhà họ Cố để ăn trưa Hôm nay Cố Quảng Thịnh không về ăn trưa, có Hà Ngọc Yến bầu bạn, Cố Minh Hà cảm thấy rất vui Trong bữa trưa, Cố Minh Hà nhớ lại việc mua vải, hỏi Hà Ngọc Yến đang có dự định gì Khi không còn người ngoài, Hà Ngọc Yến nói thẳng: “Vải nhà bà ấy thật sự rất tốt Tất nhiên, điều quan trọng hơn là nếu điều tra công ty cung tiêu không thuận lợi thì cửa hàng vải này có thể là điểm đột phá.”
Nghĩ đến những kế hoạch tiếp theo của mình, Hà Ngọc Yến còn nhờ mẹ chồng giúp, nhanh chóng tìm hiểu về gia đình bà chủ cửa hàng vải, đặc biệt là người con rể làm việc tại công ty cung tiêu Nghe đến đây, Cố Minh Hà còn điều gì không hiểu nữa chứ Bà hỏi thẳng: “Chuyện của siêu thị thật sự không cần nhờ ba con giúp sao Ông ấy quen biết nhiều người, chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là nhanh hơn việc các con chạy ngược chạy xuôi.”
Hà Ngọc Yến hiểu ý tốt của mẹ chồng nhưng kiên quyết lắc đầu: “Hiện tại thực ra vốn trong tay chúng con cũng đủ Nếu không phải gần đây giá cả tăng cao, chúng con chạy đi vay tiền thì người đứng sau sẽ không lộ diện Nếu lần này chỉ cần một cuộc điện thoại mà ép bọn họ xuống thì sau này nếu chúng con không đủ vốn, gặp chuyện như vậy, không chừng bọn họ chỉ cần ra tay một cú là có thể đánh gục chúng con mất.”
Nền kinh tế thương mại ngày càng phát triển, mà cùng với việc mọi người ngày càng có nhiều tiền, những tội ác do tiền bạc gây ra cũng sẽ ngày càng nhiều Tiền là một thứ tốt nhưng đồng thời cũng sinh ra nhiều tội ác Hà Ngọc Yến là người đến từ tương lai, vô cùng kính trọng sự trung thực và lòng tốt của nhiều người hiện tại.
Bây giờ nhiều người làm kinh doanh đều có những đức tính này nhưng chẳng bao lâu nữa những thương nhân gian xảo, độc ác và vô liêm sỉ cũng sẽ lần lượt xuất hiện Những kẻ đó vì tiền mà cái gì cũng dám làm để có thể loại bỏ những thương nhân tốt Giống như hiện tượng đồng tiền xấu đuổi đồng tiền tốt.
Bọn họ không thể xác định được đối thủ là tốt hay xấu nên cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng, tốt nhất là trước khi cuộc chiến thương mại bắt đầu, xác định rõ kẻ thù thật sự để có thể “trị bệnh đúng thuốc” [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] ——
Chiều tối khi trở về nhà, Cố Lập Đông không về đúng giờ, có lẽ dạo này anh sẽ không có thời gian về nhà ăn cơm Hà Ngọc Yến cũng không đợi Cô cho hai đứa con ăn no trước, ba mẹ con thu dọn ổn thỏa xong, mãi đến hơn 9 giờ tối Cố Lập Đông mới trở về nhà trong tình trạng hơi say Hà Ngọc Yến đưa cho anh một cốc nước mật ong, thấy anh uống xong tỉnh táo hơn, cô mới thở phào nhẹ nhõm Cô cũng không hỏi về những chuyện xảy ra bên ngoài, chỉ dặn anh đi tắm rửa và đi ngủ sớm Nước nóng đã được giữ ấm trên bếp, tắm rửa cũng nhanh thôi Khi người đàn ông tắm xong và bước ra, trông anh đã có vẻ tỉnh táo hơn rất nhiều Hà Ngọc Yến thấy vậy bèn gọi anh lên giường nằm nghỉ Cô bắt đầu thì thầm kể những chuyện xảy ra hôm nay tại cửa hàng văn phòng phẩm Nghe xong, Cố Lập Đông thay đổi sắc mặt: “Đây đúng là điểm đột phá Nếu mẹ có thể dò hỏi ra được, em nhớ báo cho anh biết.”
Hà Ngọc Yến gật đầu Cô cũng nghĩ đây là điểm đột phá Hôm nay anh về tuy không nói gì nhưng nhìn nét mặt, cô biết có lẽ chuyện không suôn sẻ lắm Những đối tác của siêu thị đều có quan hệ trong các lĩnh vực khác nhau Bên công ty cung tiêu thì ngoài Cố Lập Đông ra không ai có quen biết trực tiếp Mà Cố Lập Đông cũng chỉ quen biết thôi chứ không có mối quan hệ nào thân thiết [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhìn tình hình trước mắt, bọn họ chỉ có thể nhờ bạn bè dò hỏi, rồi bạn bè lại nhờ bạn bè khác [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nói chung là rất rắc rối Sau khi nói xong những chuyện không vui, Hà Ngọc Yến lại chuyển sang nói chuyện vui, “Phía cửa hàng văn phòng phẩm, mấy ngày nay em đã tranh thủ sắp xếp hàng hóa và giá cả Em định thuê một nhân viên thu ngân thạo việc từ siêu thị Siêu thị có thể cắt cử người không?”
Cố Lập Đông nghĩ một lúc rồi không chắc chắn nói: “Ngày mai để anh đi hỏi Giải Phóng.”
——
Ngày hôm sau, khi Hà Ngọc Yến đi học, vào giờ nghỉ trưa, mẹ ruột của cô bất ngờ tìm đến Hà Ngọc Yến tưởng có chuyện gì xảy ra Mẹ Hà cũng không vòng vo, hỏi thẳng: “Có phải siêu thị gặp rắc rối gì không con Mấy ngày nay anh ba con cứ ra ngoài suốt Chị dâu con cảm thấy bất an nhưng không dám hỏi, chạy về nhà tìm mẹ.”
Nghe xong, Hà Ngọc Yến cảm thấy hơi khó hiểu Cô không ngờ chuyện lớn như vậy mà anh ba lại không nói gì với chị dâu Nhưng nghĩ lại tính cách lo lắng của chị dâu, cô cũng hiểu được “Mẹ, mẹ ăn trưa chưa Đi, mẹ cùng con đi ăn đã rồi nói chuyện sau.”
Mẹ Hà đã tự bắt xe đến, tất nhiên chưa ăn trưa Con gái mời ăn cơm, bà cũng không khách sáo Dĩ nhiên, bữa ăn diễn ra ngay tại trường Hà Ngọc Yến còn có tiết học buổi chiều, ra ngoài ăn sợ sẽ không kịp quay lại Sau khi ăn xong, Hà Ngọc Yến dẫn mẹ ra sân trường, tìm một chỗ không có ai rồi kể lại những chuyện đã xảy ra ở siêu thị trong thời gian qua Mẹ Hà nghe đến chuyện công ty cung tiêu gây khó dễ thì giật mình Đối với thế hệ cũ, công ty cung tiêu là một đơn vị lớn của nhà nước Bà không ngờ bọn họ lại có thể làm những trò mờ ám như vậy “Bất kỳ nơi nào cũng có người xấu Bọn họ không thể đại diện cho cả công ty cung tiêu.” Nói xong, mẹ Hà lại hỏi: “Vậy các con đã tìm ra ai là người gây chuyện chưa?”
Hà Ngọc Yến nhún vai: “Chưa tìm ra ạ Công ty cung tiêu có quá nhiều lãnh đạo lớn nhỏ Hiện tại anh ba và mọi người đều phải nhờ bạn bè giúp đỡ Có lẽ dạo này anh ấy sẽ về nhà muộn Mẹ về nhà đừng nói nhiều với chị dâu, kẻo chị ấy lại lo lắng.”
Mẹ Hà hiểu con dâu thứ, bà hứa sẽ không để lộ chuyện gì Nhân tiện, Hà Ngọc Yến cũng kể với mẹ về cửa hàng văn phòng phẩm của mình, dự kiến sẽ khai trương vào tháng sáu Mẹ Hà từng nghe con gái nói về việc mở cửa hàng văn phòng phẩm nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy Bà suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Cửa hàng của con có tuyển người không?”
Hà Ngọc Yến ngạc nhiên nhìn mẹ: “Mẹ muốn làm ở cửa hàng văn phòng phẩm sao?”
Mẹ Hà gật đầu, bà là công nhân tạm thời của nhà máy thực phẩm, chỉ được gọi vào làm khi công việc quá tải, một năm chỉ có ba, bốn tháng làm việc Phần lớn thời gian bà chỉ ở nhà nhàn rỗi Cháu trai lớn đã đi học tiểu học, không cần bà trông Hai cháu gái do con dâu thứ hai chăm sóc Vì vậy, ngoài việc chăm sóc chồng mình, bà không có việc gì để làm Trước đây, bà thường thấy trống vắng, thường xuyên mang đồ sang nhà con gái Kết quả là bà phát hiện ra các bác gái trong khu nhà chung, dù lớn tuổi hơn hay ít tuổi hơn mình đều ra ngoài buôn bán hoặc làm chủ cửa hàng nhỏ Lúc đó, mẹ Hà cũng muốn thử nhưng ngại không dám nói với con gái Nhưng lần này, cửa hàng văn phòng phẩm là một cơ hội rất tốt Bán văn phòng phẩm có thể tiếp xúc với những người có học Khi còn nhỏ do hoàn cảnh gia đình đặc biệt, mẹ Hà không có cơ hội đi học Sau này, nhờ có các lớp xoá mù chữ do nhà nước tổ chức, bà học được khá nhiều chữ Tuy không thể sánh với những người được học hành chính quy nhưng bà đã có thể đọc báo Hà Ngọc Yến chăm chú nhìn biểu hiện của mẹ, nhận ra ánh mắt bà thực sự khao khát Cô chợt nhận ra mình đã quá bận rộn, không nhận ra mẹ có ý định đi làm Cô suy nghĩ về tình hình ở cửa hàng văn phòng phẩm, rồi nói: “Mẹ muốn đi làm thì được nhưng con sợ mẹ sẽ mệt Cửa hàng của chúng con có thể sẽ có nhiều trẻ em đến xem, lúc đó mẹ sẽ phải lấy đồ cho chúng, còn phải thu tiền và ghi sổ sách.”
Mẹ Hà vẫy tay: “Có gì mà mệt chứ Có thể mệt hơn đào kênh giữa trời đông không?”
Đúng là không có.. Hà Ngọc Yến nhìn thấy quyết tâm của mẹ, nghĩ rằng để mẹ làm việc này cũng không sao Nhưng cô sẽ đối xử với bà như một nhân viên bình thường, nếu mẹ làm không tốt thì không thể trách cô được.. “Yên tâm đi, tuy mẹ không học nhiều nhưng tính toán rất nhanh Ngay cả ông Vương ở quầy thịt thấy mẹ đi mua thịt cũng phải sợ đấy...”
Nghe vậy, Hà Ngọc Yến cười lớn Mẹ cô quả thực rất giỏi tính nhẩm Mỗi lần đi mua thịt, bà có thể tính chính xác đến từng đồng lẻ, làm ông Vương ở quầy thịt đau đầu vì bà Sau khi quyết định để mẹ làm nhân viên, công việc của Hà Ngọc Yến trở nên nhẹ nhàng hơn hẳn Mẹ cô nói mình không có việc gì làm nên mỗi ngày đều đến cửa hàng văn phòng phẩm giúp cô nhập hàng Hơn nữa, bà còn sắp xếp mọi thứ rất gọn gàng ngăn nắp Thậm chí, bà còn sắp xếp lại giá kệ một lần nữa Theo bà, sắp xếp như vậy, khi ngồi ở quầy thu ngân bà có thể nhìn thấy mọi động tĩnh trên các kệ hàng Cũng giống như việc mở siêu thị, mở cửa hàng văn phòng phẩm cũng sẽ gặp phải những kẻ trộm cắp Tổn thất này chỉ có thể tránh được nếu tất cả hàng hoá được khoá trong tủ kính, khách hàng muốn mua món nào thì mình lấy món đó ra Nhưng nếu làm vậy, chi phí nhân lực sẽ rất cao Vì vậy, cửa hàng văn phòng phẩm của Hà Ngọc Yến có tủ kính, giống như các hiệu sách truyền thống, nhưng bên trong tủ kính chủ yếu là các mặt hàng có giá trị cao như đồng hồ điện tử, bút máy.. Những món đồ có giá từ vài chục nghìn đồng trở lên Các mặt hàng nhỏ khác như bút chì, tẩy.. Tất cả đều được bày trên kệ, khách hàng có thể tự chọn như ở siêu thị, sau đó đến quầy thu ngân để thanh toán Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Hà Ngọc Yến thấy mẹ mình đã nắm bắt được mọi việc nên cô quyết định khai trương cửa hàng vào giữa tháng năm, chọn một ngày cuối tuần Cửa hàng văn phòng phẩm có tên là “Cửa hàng văn phòng phẩm Viên Đan” lấy từ tên của hai cô con gái nhỏ Nghe có vẻ quê mùa nhưng Hà Ngọc Yến đã có kế hoạch kỹ lưỡng Cô định để dành toàn bộ lợi nhuận từ cửa hàng làm quà trưởng thành cho hai đứa con Dĩ nhiên, trong quá trình này, cô có thể chuyển một phần lợi nhuận thành vàng, bất động sản, những tài sản có giá trị cao hơn Tuy nhiên, tất cả những thứ này đều được chia đều cho hai đứa trẻ Cố Lập Đông rất ủng hộ quyết định của vợ nhưng cũng không khỏi thương cô “Con cái rất quan trọng nhưng em cũng không nên vì thế mà tiết kiệm tiền cho mình Chúng ta kiếm tiền chẳng phải là để cuộc sống thoải mái hơn sao Anh không muốn em trở thành kiểu mẹ mà dành hết mọi thứ cho con cái, tự mình khổ cả đời.”
Mặc dù kiểu mẹ như thế lại được xã hội hiện tại coi là tiêu chuẩn Giống như, sau khi kết hôn, phụ nữ phải cống hiến cho gia đình, chồng con Khi cháu chắt xuất hiện, bọn họ lại tiếp tục cống hiến cho cháu chắt Tuy Cố Lập Đông là đàn ông nhưng từ nhỏ anh đã lớn lên trong khu nhà chung đầy các bác gái lớn tuổi Anh đã chứng kiến cuộc sống của nhiều bà mẹ trong khu nhà Chẳng hạn, bác gái Khổng nhà họ Triệu ở sân trước, lúc còn trẻ, Cố Lập Đông cảm thấy bà ta sống cực kỳ khổ Làm dâu phải chăm sóc mẹ chồng hung dữ, sinh ba đứa con trai rồi lại phải chăm sóc sáu đứa cháu trai Cả đời chỉ lo chăm sóc người khác nhưng Cố Lập Đông chưa bao giờ thấy bác gái Khổng sống một ngày tốt đẹp Giờ bà ta đã già, vẫn phải chịu đựng từ chồng, con trai, con dâu và cháu chắt Nếu không phải vì đứa con trai út hiếu thảo, có lẽ bà ta đã không sống nổi Cố Lập Đông không muốn người phụ nữ mà anh yêu thương phải sống như bác gái Khổng Dù là vì con cái cũng không được Hà Ngọc Yến không ngờ chồng lại suy nghĩ sâu sắc như vậy Cô rất cảm động vừa cười vừa nói: “Em sẽ không như thế đâu Yêu bản thân mình thì mới có khả năng yêu người khác Anh cũng vậy, anh cũng phải đối xử tốt với bản thân Chúng ta trân trọng bản thân rồi lại trân trọng đối phương...”
Lời này có chút khó nói nhưng Hà Ngọc Yến cảm thấy rất hợp với tình hình hiện tại của hai vợ chồng Sau khi cửa hàng văn phòng phẩm khai trương, việc kinh doanh rất tốt Kế hoạch bán đồ ăn vặt của Hà Ngọc Yến chưa thực hiện Cô nghĩ rằng vừa mới khai trương, việc này nên để đến học kỳ sau Còn về việc bán đồ uống lạnh, kem que thì đã bắt đầu bán Những thứ này có chi phí thấp nhưng rất dễ bán Có khi tiền lãi từ việc bán đồ uống lạnh, kem que trong một ngày còn nhiều hơn tiền bán văn phòng phẩm Vì văn phòng phẩm mua rồi dùng được lâu nhưng đồ uống lạnh, kem que có thể ăn sáng và ăn lại vào chiều Vì thế, Hà Ngọc Yến nghĩ rằng kinh doanh ăn uống thực ra có lợi nhuận rất cao Đáng tiếc là ngành này lại rất vất vả, cô không đủ quyết tâm để kiếm tiền từ công việc mệt nhọc này ====
Editor: Nhớ cmt cho tụi tớ xin ít động lực nhó (´▽`ʃ♡ƪ)