Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa

Chương 412: Nhận quà tết





Lúc này Khâu Hướng hoa nói chuyện này ra là muốn cho mọi người biết bản chất của hai bạn học nữ này
Sinh viên ở đây, ngoại trừ Khâu Hướng Hoa thì còn lại đều là sinh viên trường đại học Bắc Thành
Người có thể thi đậu trường đại học Bắc Thành thì không phải là người có chỉ số thông minh thấp
Vì vậy, mấy sinh viên có lòng tốt vừa rồi còn định khom lưng cứu người lập tức dừng động tác lại
Ai nấy nhìn nhau, thấy được ý không muốn giúp đỡ trong mắt đối phương
Hà Ngọc Yến thấy vậy, muốn vỗ tay trầm trồ khen ngợi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô cũng không muốn cứu người
Vì vậy cô xoay người gọi giáo viên trực thư viện đến đây. 
Chờ sau khi giáo viên đến đây, tất cả những người đứng xem ở đây lập tức chạy trốn như ong vỡ tổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhóm Hà Ngọc Yến cũng rời khỏi nơi thị phi này
“Mọi người không biết, khi đó nhìn thấy……”
Sau khi đi ra khỏi trường học, Khâu Hướng Hoa kể lại toàn bộ mọi chuyện một lần
Cô ấy nói rất nhiều chi tiết vừa rồi không nói
Sau khi nghe xong, Hà Ngọc Yến lập tức nhận ra nói không chừng chuyện vừa rồi thật ra là nhằm vào cô
Điền Tâm và bạn học nữ kia vốn không quen biết Khâu Hướng Hoa, không cần phải làm chuyện như vậy
Điểm giao nhau duy nhất của hai bên chính là cô
Mà trong trí nhớ của cô, hai người kia rất muốn có được cơ hội đi du học nước ngoài
Cho nên, chẳng lẽ bởi vì chuyện này mà cô bị người ta để ý sao
Nếu đúng vậy như vậy, Hà Ngọc Yến cảm thấy mình thật oan uổng
Ba người đều cho rằng chuyện này đã trôi qua
Dù sao thì họ cũng đã phô bày bộ mặt thật của hai người Điền Tâm, bình thường loại chuyện này sẽ kết thúc như vậy
Nhưng chuyện này lại còn diễn biến tiếp theo, người gọi điện thoại đến là chủ nhiệm lớp
“Bọn cô đều đã biết chuyện này rồi
Trường học quyết định ghi bọn họ vào nhóm vi phạm nặng.” Ghi lại vi phạm nặng, điều này có nghĩa là bọn họ không còn tư cách được Nhà nước cử đi du học nước ngoài
Chỉ một tin tức như vậy đã khiến Hà Ngọc Yến mỉm cười chạy về đến nhà
Trên đường gặp được các bác gái và thím, bọn họ đều đang hỏi có phải Hà Ngọc Yến nhặt được bảo bối không
Một bên khác, hai người hại người không được ngược lại khiến bản thân té ngã
Đau đớn trên miệng vết thương còn chưa biến mất thì nhận được tin tức trường học đã đánh dấu bọn họ vào nhóm vi phạm nặng
Chuyện này khiến cho hai người chuẩn bị xin đăng ký làm sinh viên du học do Nhà nước tài trợ làm sao có thể chịu đựng được
Bọn họ thật sự muốn đi ra nước ngoài
Lưu Bình Bình là con gái của tội phạm cải tạo lao động mà cũng có thể đi đến nước M được kìa, tại sao bọn họ lại không được chứ
Bây giờ thì hay rồi, mất cơ hội được Nhà nước tài trợ ra nước ngoài du học
Nếu xin đơn riêng, bọn họ vốn không đủ tiền để mua một tấm vé máy bay
Hơn nữa bây giờ không phải họ bị thương trên đầu thì là chân bị gãy, cho dù đi thực tập cũng không thể có được chỗ làm việc tốt gì
Cái này khiến cho hai người càng chán ghét Hà Ngọc Yến hơn
Hai người này, một người bị đập trúng đầu còn một người té gãy chân
Hai người thì thầm mưu tính một lúc, sinh viên nữ bị đập trúng đầu nhanh chóng đi ra ngoài
Sinh viên nữ này cũng không về nhà của mình mà là đi tới buồng điện thoại ở cổng lớn, cầm lấy điện thoại, bỏ xu vào bắt đầu gọi điện thoại
Đầu bên kia nghe máy rất nhanh
Sau khi cô ta nghe Điền Tâm kể chuyện ở trong nhà nhà vệ sinh, tức giận đến mức chửi ầm lên trong điện thoại: “Cô thật vô dụng, chỉ một chút việc nhỏ như vậy cũng làm không xong
Sau này thật sự có chuyện lớn gì, chỉ sợ cũng không xử lý được.”
Điền Tâm đổi thái độ khác ở trước mặt bạn học gãy chân khi nãy, giọng điệu nhỏ nhẹ nhưng cũng không được tốt lắm: “Chuyện hôm nay là do tôi đột nhiên nổi lòng tham
Không phải cô kêu tôi để ý Hà Ngọc Yến sao
Tôi đã giúp cô nhìn để ý mấy năm rồi, người này thật sự không có gì đặc biệt hết.”
Nói xong cái này, Điền Tâm bắt đầu kể khổ
Cái gì mà bị thương không thể đi thực tập, lại còn bị trường học ghi vào nhóm vi phạm nặng nên không được Nhà nước tài trợ đi du học
Người ở đầu bên kia điện thoại hừ lạnh một tiếng, nhưng cuối cùng cũng không nói lời khó nghe gì nữa mà là thay đổi đề tài: “Tôi đã gửi nhiều quần áo cho cô rồi
Cô cứ yên tâm làm việc cho tôi đi, tôi sẽ không bạc đãi cô đâu.”
Sau khi cúp máy, biểu cảm của người phụ nữ rất khó coi mà dựa ngồi trên ghế
Nếu Hà Ngọc Yến mà ở chỗ này thì cô sẽ phát hiện đây lại là một “Người quen cũ”
Đối với Hà Ngọc Yến, chuyện này chỉ là tình huống nhỏ, cô đã không để ý đến nữa
Sắp tới cuối năm, cô có rất nhiều chuyện phải bận rộn
Đầu tiên là liệt kê danh sách hàng tết đưa cho Cố Lập Đông
Một ngày sau, phần lớn đồ trên danh sách đều được chở về nhà
Tiếp theo là bắt đầu chuẩn bị quà tết cho từng nhà
Ví như nhà chồng, nhà mẹ đẻ và anh chị em, còn có mấy nhà bạn bè, cần phải chuẩn bị quà tết của mấy nhà này tỉ mỉ
Ngoài ra, cô cũng phải chuẩn bị quà tết cho nhân viên ở trạm phế phẩm, cả những người thường xuyên tới bán ve chai, Hà Ngọc Yến cũng sẽ tặng một ít quà bình thường trong ngày tết cho bọn họ
Đây là quà tặng khi bọn họ đến trạm phế phẩm bán ve chai
Ngoài ra cô cũng chuẩn bị một ít quà tết cho giáo viên có quan hệ tốt, hàng xóm cũng vậy
Dù sao thì vừa đến cuối năm, Hà Ngọc Yến cảm thấy bản thân vô cùng bận rộn
May mắn là các bác gái trong ngõ có làm một ít đồ ăn tết mang ra ngoài bán
Hà Ngọc Yến ở khu nhà chung nhiều năm, cô biết rõ nhà ai làm đồ nào ngon
Vì vậy, hôm nay cô đến nhà này mua thịt viên
Ngày mai đến nhà kia mua màn thầu
Ngày mốt đến nhà nọ mua sủi cảo
Có sự tiện lợi như vậy, cuối cùng năm nay cô cũng không quá mệt mỏi nữa
Sợ ba mẹ nhà mẹ đẻ vất vả, Hà Ngọc Yến còn mua một chút đưa qua cho bọn họ
Sự bận rộn này kéo dài đến ngày giao thừa
Vào ngày giao thừa, Cố Lập Đông bắt đầu nghỉ
Năm nay buổi trưa họ vẫn đến nhà họ Cố ăn tết
Buổi tối cả nhà sẽ ăn cơm ở khu nhà chung
Đến lúc đó, ông Lâm cũng sẽ lại đây ăn cơm như năm ngoái
“Yến Tử, đây là cho nhà con nếm thử.”
Sáng sớm, Hà Ngọc Yến thức dậy bắt đầu sắp xếp lại thức ăn muốn mang ra ngoài
Mỗi năm đến nhà họ Cố ăn cơm, bọn họ đều sẽ mang một chút thức ăn ngon của nhà mình qua đó
Ba mẹ không thiếu những thức ăn này nhưng rất thích bọn họ làm như vậy
Nhìn thấy thím Giang bưng một chén thịt viên được chiên vàng tiến vào, Hà Ngọc Yến cũng không từ chối
Cô cầm lấy đổ vào trong chén nhà mình, lại bỏ thêm mấy miếng rong biển cuộn vào trong chén
Nhìn thấy cái này, thím Giang kinh ngạc nói: “Ồ, đây là cái gì vậy?”
Năm nay Hà Ngọc Yến không tự tay chuẩn bị đồ ăn tết nhưng cũng tự tay gói một ít sủi cảo và rong biển cuộn
Rong biển cuộn cơm được làm dựa theo cách làm mà trước kia cô nhìn thấy trên mạng
Chủ yếu là khi nhà họ Hứa tặng quà tết đã tặng rất nhiều rong biển khô
Tuy rằng thứ này hơi tanh nhưng có vị giòn, còn mang theo mùi hương đặc trưng của rong biển
Hà Ngọc Yến rất thích ăn
Hơn nữa rong biển khô còn có thể làm rong biển cuộn
Người Bắc Thành chưa từng ăn món này, dùng nó tặng đi cũng coi như để người ta nếm thử món mới
Bây giờ thím Giang hỏi, Viên Viên đã thức dậy đang dọn túi ở trong nhà chính ngẩng đầu hô: “Bà Giang, là rong biển cuộn cuộn đó ạ
Bên trong có thịt thịt và rau xanh, ăn rất ngon.”
“Đúng vậy, hơi mặn một chút, hơi ngọt một chút, hơi thơm một chút……” Đan Đan và chị gái đồng thời mở miệng, nói ra hương vị của rong biển cuộn
Điều này khiến cho thím Giang cảm thấy rất tò mò, sau khi liên tục nói lời cảm ơn thì bà ấy bưng đồ ăn về nhà
“Ông à, ông à…… Lại đây nhìn xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa rồi Yến Tử cho đồ ăn ngon nè.”
Chú Khâu nhìn thấy dáng vẻ này của vợ thì buồn cười nói: “Bà thật là..
Mỗi lần đi qua đó đều không trở về tay không.”
Thím Giang cũng biết ý chồng
Còn không phải là nói bà đi tặng thức ăn mà mỗi lần đều lấy thức ăn tốt hơn về nhà sao
Nhưng các mối quan hệ qua lại không nên quá tính toán
Giống như hành động vừa rồi của Yến Tử, nhìn là biết ngay không phải người keo kiệt
Người ta có lòng tốt, nếu bà ra sức từ chối thì quá mất hứng
“Làm sao mà tôi không biết những việc đó chứ
Vợ chồng nhà họ đã giúp đỡ nhà chúng ta rất nhiều
Chỉ nói khoảng thời gian trước, nếu không phải Yến Tử thì tôi và Hướng Hoa còn hiểu lầm nhau nữa đó
Con gái chúng ta tốt như vậy, tôi chắc chắn sẽ không quên lòng tốt của người ta
Nhưng tặng đồ gì cũng rất khó, nhà bọn họ cũng không thiếu đồ
Tôi nghĩ chờ đến năm mới, cứ tặng cho Viên Viên và Đan Đan hai cái bao lì xì lớn là được.”
Khâu Hướng Hoa đi từ trong phòng ra ngoài nghe thấy lời này thì lắc đầu: “Mẹ, còn không bằng mẹ làm cho mỗi người nhà họ một đôi giày đâu
Yến Tử rất thích giày vải đế dày, nói là thoải mái, nhưng bây giờ bên ngoài phần lớn đều bán giày da……”
Vừa nghe lời đề nghị này, thím Giang vỗ đầu mình một cái: “Con xem cái óc heo của mẹ nè
Nhà mẹ đẻ và mẹ chồng của Yến Tử đều bận rộn, thật sự không có thời gian làm giày cho bọn họ
Chờ sau khi ăn tết xong mẹ đi mua hai miếng vải đẹp, làm thêm mấy đôi giày cho nhà bọn họ.”
Hà Ngọc Yến không biết cuộc nói chuyện của người nhà họ Khâu ở bên cạnh
Bởi vì việc thím Giang đến như mở công tắc vậy, kế tiếp lần lượt có hàng xóm ở khu nhà chung đến đây tặng thức ăn cho nhà của cô
Ngay cả bác gái Khổng keo kiệt nhất cũng tặng một cái giò heo kho cho nhà cô, nói là cảm ơn cô hỗ trợ giới thiệu công việc xếp hộp đóng gói
Hà Ngọc Yến chỉ có thể vội vàng nhận quà và tặng quà
Mọi người đều tặng thức ăn cho nên cô cũng tặng thức ăn lại
Sau đó, không đến nửa giờ đã có bác gái trong ngõ đến tặng thức ăn
Hà Ngọc Yến hơi không chống đỡ được sự nhiệt tình như vậy, cô nhanh chóng kéo chồng và con gái lên xe rời đi
Bác gái Phùng thấy động tác của bọn họ thì nở nụ cười, “Nè, ai có thể nghĩ đến năm đó có nhiều người nói Lập Đông là Thiên Sát Cô Tinh, sau này không cưới được vợ
Bây giờ nhà người ta bốn người đoàn viên
Còn tìm lại được ba mẹ ruột và anh chị, lại còn sáng lập ra cơ nghiệp lớn nữa chứ.”
===
TN team & Đảo Cá Mập: Bâm tag “TN Team” và “Đảo Cá Mập” trên khung thể loại của truyện để ghé thăm tủ truyện hai team nhé!
( •̀ ω •́ )✧ 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.