“Nè, ai có thể nghĩ đến năm đó có nhiều người nói Lập Đông là Thiên Sát Cô Tinh, sau này không cưới được vợ Bây giờ nhà người ta bốn người đoàn viên Còn tìm lại được ba mẹ ruột và anh chị, lại còn sáng lập ra cơ nghiệp lớn nữa chứ.”
Bác gái Phùng ngồi ở cửa nhà chính nhìn nồi thịt kho tàu trên bếp lò, bà không quên nói chuyện với chồng đang giúp đỡ ở bên cạnh [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ông Tào cũng có cùng suy nghĩ giống bạn già Chỉ nhìn người tới tặng thức ăn năm nay thì biết sự nghiệp vợ chồng son này phát triển càng ngày càng tốt Đừng xem thường những chén thức ăn này, phần lớn mọi người đều tặng món mặn Bây giờ có rất nhiều người một năm cũng không ăn thức ăn mặn, có thể tặng một chén lớn đồ mặn đã là quà tết lớn nhất mà bọn họ có thể tặng rồi Trong những người tặng quà đó, không thiếu những người đã nói xấu Cố Lập Đông nhiều năm trước Khi Cố Lập Đông còn nhỏ, có người chê cười anh nhưng bây giờ Cố Lập Đông đã là ông chủ của hai cái siêu thị, không ai dám chê cười anh nữa Mà những người chê cười anh đã sớm muốn nịnh bợ Cố Lập Đông rồi Trong những người này cũng có loại người không để tâm danh lợi, nhưng con người đều xu lợi tị hại Cho dù thế nào thì mọi người đều có được lợi ích khi làm hàng xóm với Cố Lập Đông Ví dụ như nhà bọn họ đã dựa vào cái quầy nhỏ ở đầu hẻm mà thực hiện được ước mơ ăn thịt mỗi ngày Cho dù là bác gái Trịnh, bác gái Khổng có số mệnh khổ và lắm mồm nhất trong khu nhà Bây giờ hai người họ cũng đã sửa lại cách sống một chút, được sống đàng hoàng hơn trước nhiều Đổng Kiến Thiết không ngờ rằng mình hiếm khi trở về một chuyến, vừa về đến thì đã nghe thấy cuộc trò chuyện của ông Tào và bác gái Phùng Lời trong lời ngoài họ đều đang khen vợ chồng Cố Lập Đông và Hà Ngọc Yến tài giỏi Vừa nghe đến tên của hai người này, Đổng Kiến Thiết không nhịn được mà nắm chặt nắm tay Hắn vừa dùng sức, cái túi cầm trong tay đã bị siết đến mức kêu rạt rạt Tiếng động này khiến nhiều gia đình kinh ngạc, phần lớn mọi người đều đang nấu ăn ở bếp lò trước cửa Đổng Kiến Thiết tạo thành âm thanh như vậy, đương nhiên khiến mọi người để ý Bọn họ ngẩng đầu nhìn thì phát hiện người đến là Đổng Kiến Thiết, biểu cảm của mọi người đều rất lạnh nhạt Người có da mặt mỏng thì gật đầu với Đổng Kiến Thiết rồi cúi đầu tiếp tục nấu cơm.
Cảnh tượng này khiến tâm trạng Đổng Kiến Thiết càng không tốt Không phải như thế, không phải như thế Mọi chuyện vốn không nên như vậy Trong lòng Đổng Kiến Thiết như có một con thú lớn đang kêu gào, muốn hét những lời này ra Nhưng trên mặt của hắn không lộ ra vẻ gì, ngược lại còn cười tủm tỉm mà chào hỏi mọi người Mọi người bị hành động khách sáo như vậy của hắn làm kinh ngạc, dù sao thì cũng đã rất lâu rồi bọn họ chưa nhìn thấy Đổng Kiến Thiết nho nhã lễ độ như vậy Rất giống như dáng vẻ của Đổng Kiến Thiết năm sáu năm trước đây Mà hành động kế tiếp của Đổng Kiến Thiết càng khiến bọn họ kinh ngạc hơn Chỉ thấy sau khi Đổng Kiến Thiết xách túi lớn túi nhỏ đi vào nhà, chưa đến năm phút lại đi ra ngoài Lúc này đây trong tay hắn cầm mười mấy gói bánh ngọt được gói lại bằng giấy dầu Mọi người đều nhận ra đây là bánh ngọt ăn siêu ngon ở Đạo Mễ Thôn Bánh gạo nếp thơm ngọt, giá cũng không hề rẻ Mà Đổng Kiến Thiết cầm bánh ngọt không hề rẻ như vậy, bắt đầu tặng cho mỗi nhà dựa theo vai vế Chỉ thấy hắn đi vào nhà họ Tào trước, cầm gói bánh trong tay đưa cho ông Tào Sau đó bắt đầu khom lưng Một người đàn ông cầm nhiều bánh ngọt trên tay, ăn mặc lịch sự đột nhiên khom lưng với người khác đương nhiên khiến mọi người giật mình “Con tới đây là để cảm ơn nhà ông Tào Mấy năm nay con bận rộn làm việc, luôn hối hả ngược xuôi, không thể quan tâm chuyện trong nhà, ít nhiều gì cũng có bác và bác gái Phùng hỗ trợ thì cuộc sống của mẹ con, chị gái con và em trai của con mới có thể càng ngày càng rực rỡ.”
Lời này nói rất đúng, nhưng lại phá vỡ nhận thức của mọi người lần nữa Có trời mới biết Mấy năm nay trong cảm nhận của mọi người, Đổng Kiến Thiết là một người rất kỳ cục [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cho dù Đổng Kiến Thiết thi đậu cao đẳng, là một sinh viên nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ cảm thấy Đổng Kiến Thiết đã không phải người tốt Bây giờ, vậy mà Đổng Kiến Thiết lại cảm ơn người nhà họ Tào Cái này còn chưa tính Kế tiếp, tất cả nhà khác ở khu nhà đều nhận được quà tặng do Đổng Kiến Thiết tới nhà tặng và nói lời cảm ơn Lời cảm ơn mà Đổng Kiến Thiết nói với mỗi nhà đều hơi khác biệt, thật sự là loại lời cảm ơn mà mọi người nghe xong đều cảm thấy chân thành tha thiết Chờ sau khi làm xong về nhà, Đổng Kiến Thiết cũng không rảnh rỗi, hắn lại lấy ra mấy hộp quà từ trong túi của mình Lúc này, Đổng Hồng Mai, người chị hai đã ly hôn đang hầm thịt ở trước cửa Mà bác gái Trịnh thì đang dẫn con trai út Đổng Kiến Dân ngồi ở nơi cản gió trước cửa lột đậu phộng Ba người đều thấy được hành vi lúc nãy của Đổng Kiến Thiết Trong đó, Đồng Hồng Mai cảm thấy rất đau lòng Cô ta cảm thấy em ba không nên tặng nhiều thức ăn ngon như vậy cho những hàng xóm đó Bởi vì dùng danh nghĩa là quà cảm ơn nên nhà bọn họ không thể nhận được quà đáp lễ Vụ mua bán lỗ vốn như vậy, Đổng Hồng Mai thật sự rất đau lòng Còn về bác gái Trịnh, có thể là buôn bán nhiều nên người khác không nhìn ra bà đang suy nghĩ cái gì Mà em trai út Đổng Kiến Dân, bởi vì năm đó bị Lâm Hà Hương làm hại bị nhiễm ký sinh trùng Trải qua nhiều năm, di chứng có vẻ đã tốt hơn một chút Ánh mắt cũng lanh lợi hơn nhưng vẫn nói lắp “Mẹ, chị hai, em út Mọi người khoan làm việc đã, nhìn xem con mang gì về cho mọi người này.”
Nghe thấy tiếng kêu của em ba, Đổng Hồng Mai là người đầu tiên chạy tới Đương nhiên, cô ta cũng không quên thịt hầm trên bếp lò “Em ba, em ba, em tặng quà gì cho chị vậy?” Giọng Đổng Hồng Mai đầy vui sướng Cô ta lớn như vậy, còn chưa có ai tặng quà cho cô ta đâu Cho dù là mẹ cô ta, cũng là mấy tháng gần đây mới bắt đầu mua một chút quần áo và giày vớ cho cô ta Chuyện này khiến Đổng Hồng Mai không có việc làm, dựa vào mẹ ruột nuôi sống cảm thấy rất vui vẻ nhưng lại cảm thấy rất xấu hổ Bây giờ em ba cũng muốn tặng quà cho cô ta Không biết sẽ tặng cái gì nhỉ Trong lòng Đổng Hồng Mai suy nghĩ rất nhiều nhưng ánh mắt rất chờ mong Đổng Kiến Thiết cũng không khiến người ta mất hứng, mở luôn một cái hộp quà ra Ngay sau đó, ở trong căn phòng không được sáng lắm, Đổng Hồng Mai nhìn thấy một bộ trang sức tỏa ra ánh sáng màu vàng Từ dây chuyền, bông tai, vòng tay đến nhẫn, toàn bộ đều có Cho dù khi cô ta kết hôn cũng không có được những thứ này “Thật sự cho chị sao?” Giọng Đổng Hồng Mai run lên vì kích động “Thật sự cho chị Chị hai, trước kia em rất khốn nạn, đối xử không tốt với chị Bây giờ em đã tốt nghiệp rồi, cũng hiểu chuyện hơn Món quà này em tặng cho chị, cảm ơn chị đã giúp đỡ em trong mấy năm nay.”
Đổng Hồng Mai vừa nghe thấy lời của em trai, càng cảm động hơn, cảm động đến mức nước mắt và nước mũi đều chảy xuống Nhìn chị hai như vậy, Đổng Kiến Thiết lại rít gào không phải như vậy, không phải như vậy ở trong lòng lần nữa Có món quà của Đổng Hồng Mai, món quà kế tiếp chắc chắn là món quà quý giá Cho nên bác gái Trịnh nhìn bộ trang sức phỉ thúy mở ra trước mắt, trong lòng cũng rất vui vẻ Nhưng bởi vì lúc trước con trai đã làm nhiều chuyện khiến bà ta thất vọng Hơn nữa chính bác gái Trịnh cũng có thể kiếm tiền, cho nên bà không có phản ứng kích động như Đổng Hồng Mai Đổng Kiến Thiết thấy vậy, lập tức giới thiệu nguồn gốc bộ trang sức này với mẹ “Mẹ, bộ trang sức này dùng cả một viên đá phỉ thúy mài giũa tạo thành Tuy rằng viên đá phỉ thúy kia không phải là nguyên liệu tốt nhất nhưng thắng ở thế nước đủ và màu xanh biếc Bộ trang sức như vậy có giá mấy trăm ngàn nhân dân tệ ở Hồng Kông đó.”
Nghe thấy con số mấy trăm ngàn nhân dân tệ, Đổng Hồng Mai kinh ngạc há hốc miệng Đổng Kiến Thiết không hề tỏ ra kích động chút nào, giống như đây là một việc rất bình thường “Đúng vậy, mấy trăm ngàn nhân dân tệ Con nghe nói cất giữ bộ trang sức này, sau này có thể làm đồ gia truyền Hơn nữa giá còn sẽ tiếp tục tăng lên.”
Bác gái Trịnh nghe thấy cái này, trong lòng vẫn không thể kích động nổi Trước kia bà ấy sẽ kích động, nhưng bây giờ bà ấy thật sự rất bình tĩnh Tuy nhiên con trai tặng quà quý giá, bác gái Trịnh nhận lấy cũng hợp lý Còn về quà của Đổng Kiến Dân, cậu nhóc được tặng một sợi dây chuyền bằng ngọc Đổng Kiến Thiết giới thiệu nói là một sợi dây chuyền bạch ngọc Sau khi mang cái này lên có thể khiến cho đầu óc thông minh Tạm thời không nói có loại hiệu quả này hay không nhưng bác gái Trịnh vẫn rất hài lòng khi con trai có suy nghĩ này Vì vậy, nhà họ Đổng gà bay chó sủa mấy năm nay, tết năm nay cuối cùng cũng bình yên như những nhà khác Mà Đổng Kiến Thiết thì sao, cũng bởi vì chuyện tới nhà tặng quà cảm ơn nên đã bắt đầu có thể nói chuyện được với người trong khu nhà [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cả nhà của Hà Ngọc Yến ở nhà họ Cố lúc này cũng đang gặp phải chuyện tới nhà tặng quà Tuy nhiên không phải là bọn họ đi tặng quà mà là người ta tặng quà đến trước mặt bọn họ Sau khi lại lần nữa tiễn một người hàng xóm lôi kéo làm quen, Cố Lập Đông không nhịn được nằm xoài trên ghế thở dài: “Ba, tại sao nhân viên công chức ở khu người nhà của ba cũng muốn tặng quà tết cho con vậy?”
Nhìn thấy dáng vẻ này của Cố Lập Đông, Cố Quảng Thịnh cười ha ha “Nếu không tại sao người ta hay nói người sợ nổi tiếng, heo sợ mập Hai cái siêu thị kia của con nhân lúc cuối năm làm ngày hội mua sắm đồ tết gì đó Thu hút không ít khách hàng của Cung Tiêu Xã và cửa hàng bách hóa Người ta đến đây lôi kéo làm quen, không phải là muốn làm quen với con sao?”
“Ay da, mới đầu ý tưởng ngày hội mua sắm đồ tết là của Yến Tử mà.” Cố Lập Đông nghe thấy lời ba, nhịn không được mà giải thích lại lần nữa Khoảng thời gian trước khi Hà Ngọc Yến còn rảnh, cô đã kiến nghị Cố Lập Đông làm ngày hội mua sắm đồ tết trong hai siêu thị Dù sao thì mọi người đều muốn mua đồ tết Giá của nhà bọn họ hạ thấp một chút, đương nhiên sẽ không quá thấp miễn cho những người buôn bán nhỏ ở bên ngoài không kiếm được tiền Cái loại người chỉ muốn một mình kiếm hết tất cả tiền, cuối cùng sẽ không kiếm được được đồng nào Siêu thị nhờ cơ hội tuyên truyền này, kiếm lời không ít tiền Quả thật như sắp dọn trống kho hàng Nếu không phải sợ sang năm tốc độ nhập hàng quá chậm, hai siêu thị cố ý chừa hàng lại Có lẽ năm nay có thể kiếm nhiều tiền hơn Hà Ngọc Yến ở bên cạnh nói chuyện phiếm với mấy đứa trẻ trong nhà, nghe thấy lời Cố Lập Đông cũng rất cảm thán.